Vô địch Minh tộc thoát đi, tượng đá liền chuyển đổi mục tiêu, tấn công Đại Minh vương.
Đại Minh vương lúc bấy giờ một tay che trời, đem Tần Hạo bọn hắn bắt vào trong tay, thấy cảnh tượng này thì ánh mắt đại biến.
Ông gặp phiền phức lớn rồi!
"Khốn Thiên!"
Hai viên thần văn hiển hiện, trong nháy mắt phá toái. Cùng lúc đó, vô số quyền cước công kích thẳng về phía ông.
Đúng vào thời khắc này, một vệt ánh đao chiếu rọi thiên địa, đánh tan mấy đòn công kích của tượng đá Thánh thành, sau một khắc, Đại Minh vương cấp tốc trốn chạy.
Mà Đại Hạ vương đã sớm một đao chém vỡ hư không, bước vào cùng chỗ với Đại Minh vương.
Đại Hạ vương quay đầu nhìn thoáng qua mấy căn phòng nát vụn đang nhanh chóng khôi phục về dáng vẻ cũ, ánh mắt kinh nghi, cực kỳ phức tạp, bỗng ông nói: "Nếu ngươi không chết. . . Ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp!"
Vứt xuống lời này xong, ông liền phá toái hư không, mang theo Đại Minh vương bỏ chạy!
Dù cả ông và Đại Minh vương hợp lại thì hiện tại cũng không cách nào địch nổi nhiều cường giả như thế.
Bên trong tòa thành cổ, Tinh Hồng nửa bước không động, thấy bọn họ bỏ trốn thì cũng không buồn dây dưa.
Nó quay sang tiếp tục tàn sát Tử Linh cùng sinh linh chạm vào vòng bảo hộ.
Phàm là kẻ chạm đến giới hạn của nó, bất kể là ai, nó đều giết.
Lúc bấy giờ, thiên tài và cường giả khắp nơi tuyệt vọng vô cùng!
Có kẻ cấp tốc chui vào một tòa cổ ốc không người, mà sau một khắc, hắn thấy được hào quang tản mát vừa vặn bao bọc bên trên bầu trời cổ ốc mình đang ở, hắn vui mừng quá đỗi, bạo hống hét lên: "Nhanh, mau mau vào cổ ốc tị nạn!"
Đến giờ khắc này, bọn hắn mới hiểu được, cái gì là vô địch bảo hộ, cái gì là phủ thành chủ bảo hộ, đều vô dụng cả!
Tại cổ thành, chỉ có cổ ốc mới là nơi an toàn nhất!
Bên trong vòng vây chiến đấu, lão tổ Ngũ Hành tộc đã đổ máu, thấy thế không nói hai lời, lão liền cấp tốc trốn chạy, mặc kệ, Phù Thổ Linh có lẽ đang ở bên trong một gian phòng đã được tượng đá Thánh thành bảo hộ.
Hiện tại nếu lão còn không đi thì chỉ tổ táng mệnh tại tòa cổ thành này.
Còn may số mệnh lão chưa tận, đúng lúc đó, hư không phá toái, bốn năm vị vô địch Ngũ Hành tộc dồn dập ra tay, bạo hống một tiếng, đem lão tổ Thổ Linh tộc lôi đi.
Sau một khắc, hư không khắp nơi đều xảy ra trường hợp tương tự.
Vô địch vạn tộc đích thân tới cứu viện vô địch của tộc mình.
Có vô địch Long tộc tự mình đến tiếp dẫn, có vô địch Thần tộc cùng vô địch Ma tộc xuất hiện đánh vỡ hư không để cứu Thần vương, Ma vương còn kẹt bên trong.
Mà toàn bộ Cửu Tinh đảo đã triệt để phá toái, tan biến, duy chỉ còn lại một tòa cổ thành và chín điểm sáng, đó là lối đi cửu giới. Đáng tiếc đã không còn Cửu Tinh đảo, chỉ có cửu tinh vờn quanh cổ thành.
Phàm là những kẻ rút lui, Tinh Hồng bọn hắn liền không quản.
Mà mấy vị vô địch chạy thoát thân được cũng thê thảm không thôi, trên thân ai cũng mang vết thương nặng nề, tử khí vờn quanh khắp nội thể.
Mà nội thành, vẫn có không ít Nhật Nguyệt ngã xuống.
Bọn họ không kịp trốn chạy, cũng không thể trốn chạy.
Quần tinh rơi vỡ!
Cổ thành thì chớp mắt liền khôi phục nguyên dạng, hoàn toàn không có bất kỳ dấu vết gì chứng tỏ nơi đây vừa xảy ra một trận đại chiến khủng khiếp, ngoại trừ việc khắp toàn thành đều là Tử Linh.
Lúc này, Tinh Hồng lạnh lùng ra lệnh: "Tử Linh lui về!"
12 vị Tử Linh quân chủ đứng trong hư không nhìn tượng đá, sau một khắc, bốn phía có 35 tượng đá khác hiển hiện, dồn dập mở mắt nhìn về phía bọn họ.
Nhóm Tử Linh quân chủ liếc nhìn nhau, có Tử Linh không hài lòng nói: "Vẫn chưa giết được những Vĩnh Hằng đó!"
Tinh Hồng không thèm để ý, lần nữa lặp lại: "Tử Linh lui về!"
Ngay lập tức, các tượng đá liền dồn dập mở miệng phụ họa: "Lui về!"
12 vị Tử Linh quân chủ cảm nhận được mối nguy nồng đậm, nhanh chóng tan biến ngay tại chỗ.
"Tinh Hồng. . ."
Trong hư không, tượng đá đến từ Thiên Diệt cổ thành đột ngột lên tiếng: "Tên kia chết rồi?"
"Chưa!"
"Hóa thành cư dân rồi?"
"Đúng vậy."
Thiên Diệt thở dài một tiếng, "Thật đáng tiếc. . . Hi vọng không có việc gì, lần sau còn có thể tiếp tục gây tai họa. . . Khụ khụ, cứu vớt những người khác!"
Dứt lời, không đợi những tượng đá khác mở miệng, nó đã rời đi trước.
Mà mấy tượng đá còn lại cũng không nhiều lời, xong việc liền dồn dập tan biến.
. . .
Cổ thành vô cùng an tĩnh!
Trừ vô số Tử Linh cấp thấp còn chưa rời đi, thì toàn bộ cổ thành đều triệt để an tĩnh, an tĩnh tới dọa người, một điểm thanh âm cũng không có.
Ngoài thành chỉ có biển lớn mênh mông bao phủ xung quanh.
Không còn Cửu Tinh đảo!
Cửu Tinh đảo sừng sững nhiều năm đã hoàn toàn biến mất.
Chín cái lối đi cũng không có bất kỳ người nào xuất hiện, giống như đã phong tỏa toàn diện.
. . .
Bao trùm toàn bộ Tinh Thần hải giờ khắc này là sự yên lặng tang tóc.
Không có Đại Yêu xuất hiện, không có bất kỳ sinh linh nào xuất hiện, chỉ còn lại khí tức vô địch giao chiến lan tràn khắp nơi.
. . .
Mà giờ khắc này, chư thiên chấn động.
Liệp Thiên các cấp tốc bán ra vô số tin tức.
Vô địch đánh vào Tinh Hồng cổ thành, xuất hiện Tử Linh quân chủ, Nhật Nguyệt rơi vỡ 9 đạo, thần văn thế thân của mấy vị vô địch bị phá hủy không ít. Minh Tộc Khổ Hải Minh vương là trọng thương nặng nề nhất, tinh huyết bạo điệu hơn phân nửa, thê thảm muốn chết.
Trừ Tô Vũ ra thì thiên tài Thiên bảng không chết một ai.
Nhưng Địa bảng, Huyền bảng thì vô số cái tên đã ảm đạm.
Hết thảy đầu nguồn chính là do danh tự của Tô Vũ tan biến trên Liệp Thiên bảng.
Hai vị vô địch Nhân tộc, một người nổi điên công kích cổ thành, dẫn xuất vô địch Tử Linh, một người còn điên cuồng hơn, vọt thẳng vào trong cổ thành, dẫn đến vô địch các tộc khác vì cứu viện cường giả cùng thiên tài bản tộc mà không thể không vào theo.
Kể từ đó đã dẫn phát vị đại năng trấn thủ cổ thành ra tay, kém chút giết chết nhiều vị vô địch.
Giờ phút này, cổ thành lần nữa bị phong bế.
Mà hàng loạt thiên tài Thiên bảng cùng Nhật Nguyệt cao trọng vẫn còn bị ngăn ở trong cổ thành, sinh tử khó liệu, đáng tiếc hiện tại đại khái không có một vị vô địch nào dám đi cứu viện.
Chết Nhật Nguyệt, chết thiên tài, tuy rất đáng tiếc. Nhưng hết thảy đều không thể so với việc vô địch vong mạng.
Đã rất nhiều năm không có vô địch nào dám xông thành.
Năm đó sự tình vô địch vẫn lạc tại cổ thành đã trở thành truyền thuyết, rất nhiều người tuy đều biết chuyện này nhưng đã sớm quên đi nguy hiểm. Nhưng bây giờ thực tế đã vả vào mặt tất cả, trong nháy mắt, không chỉ những người bên dưới mà cả vô địch cũng ý thức được sự bí ẩn và nguy hiểm khôn lường của cổ thành, đây không phải là nơi bọn họ có khả năng tùy tiện xông vào.
Trừ phi tối thiểu phải có từ 30 vị vô địch trở lên, hoặc có lẽ phải càng nhiều hơn nữa.
Bởi vì cảnh tượng 36 tôn tượng đá hiển hiện đã khiến các vị cường giả thật sự run sợ.
Không nghĩ tới toàn bộ cổ thành đều có liên hệ với nhau!
Mà có vẻ quan hệ giữa tượng đá với Tử Linh quân chủ cũng hết sức phức tạp.
Tử Linh quân chủ chưa từng công kích tượng đá, mà tượng đá thì chỉ cần Tử Linh không phá hư quy tắc thì cũng sẽ không xuống tay với đối phương.
Hôm nay bởi vì Tô Vũ mà đưa tới hết thảy bạo động, khiến vạn giới chú mục.
Cửu Tinh đảo mất rồi!
Trên hòn đảo, rất nhiều sinh linh đã chết, bao gồm cả Sơn Hải, cả Nhật Nguyệt.
Nhưng kẻ gây ra cơ sự này - Tô Vũ. . . Có phải đã chết thật rồi hay không thì chẳng ai biết được.