Cùng lúc đó, bên ngoài cũng đã thu được tin tức.
Tổng bộ Liệp Thiên các.
Một đám trưởng lão vô diện nhìn nhau, sau đó có trưởng lão nói: “Bạch Nhất sắp chết, hắn nói mình không chịu đựng nổi, Tinh Hồng thánh thành bị phong bế ít nhất 3 ngày nữa, trước đó hắn đã bị thương, hiện tại lại bị tử khí ăn mòn, 3 ngày sau, có lẽ hắn đã kiệt sức!”
“Do Tô Vũ làm ư?”
“Đại khái là hắn!”
“...”
Một đám trưởng lão thương lượng, phải làm sao bây giờ?
Bạch Nhất là người mạnh nhất của Liệp Thiên các ở Tinh Hồng cổ thành, Nhật Nguyệt lục trọng đỉnh phong, không đến Nhật Nguyệt thất trọng, thất trọng trở lên thì đã là trưởng lão, Bạch Nhất đã cách chức vị trưởng lão rất gần.
Nếu tiếp tục như vậy, vị chuẩn trưởng lão này sẽ chết.
Lần này bọn họ kiếm lời rất nhiều.
Nhưng tổn thất một vị Nhật Nguyệt lục trọng cũng rất khó chịu, lúc trước bọn họ đã tổn thất một vị Nhật Nguyệt, không, là hai vị. Một vị thì bị Ám Ảnh giết, một vị thì bị liên lụy trong đại chiến vô địch mà chết, thậm chí một vị trưởng lão còn bị thương nặng, suýt nữa cũng đã vong mạng.
Nói thật, kiếm lời một khoản thì rất vui, nhưng hai vị Nhật Nguyệt chết liên tiếp... Cũng rất đau lòng!
Hiện tại lại có một vị Nhật Nguyệt lục trọng bị nhốt, nếu cổng thành mãi không mở, hắn cũng sẽ chết.
Ba vị Nhật Nguyệt chết đi, tuy kiếm bộn từ việc mua bán tin tức, nhưng tổn thất ba vị Nhật Nguyệt cũng khiến Liệp Thiên các muốn khóc.
Nhật Nguyệt thật sự không phải cải trắng.
Dù Liệp Thiên các truyền thừa lâu năm thì cũng không ngoại lệ.
“Có thể liên hệ với Tô Vũ không?”
“Bảo hắn đừng giết chóc nữa.”
“Ngươi đang nói đùa sao?”
“Không phải, chúng ta có thể ra điều kiện, hắn đã là Hoạt Tử nhân rồi, vậy cứ phải kiên quyết kéo mọi người chôn cùng sao?”
“Vớ vẩn, nếu là ngươi, ngươi sẽ bị lợi ích làm mờ mắt mà quên đi suy nghĩ kéo kẻ khác chôn cùng? Chưa kể còn đều là địch nhân, nếu có cường giả Nhân tộc ở bên trong, có thân nhân hắn ở đó thì may ra hắn còn cố kỵ, hiện giờ hắn đã bất chấp tất cả, ngươi cảm thấy có thể thuyết phục hắn à?”
“Tạm thời đừng nóng nảy, hiện tại cường giả trong thành đang nghĩ biện pháp tự cứu, trong thành còn có mười mấy vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, chưa chắc đã xảy ra vấn đề. 3 ngày sau, có lẽ bọn họ có thể thuận lợi ra ngoài!”
“...”
Liệp Thiên các cũng thực bất đắc dĩ, bọn họ nhìn như không gì không làm được, giờ phút này lại bất lực khi đối mặt với cổ thành.
Bạch Nhất bị nhốt, chỉ có thể tự mình nghĩ cách.
Còn cứu viện từ bên ngoài... Lúc trước có mười mấy vị vô địch đi cứu viện, kết quả cũng thấy, có vài vị còn bị đánh nát tương lai thân hoặc hiện tại thân, bây giờ làm gì còn có vị vô địch nào nổi điên muốn tự mình tới đó chuốc lấy cực khổ!
“Bảo Bạch Nhất liên hệ Tô Vũ trước, tốt nhất là khiến Tô Vũ giữ một phần điểm bảng...”
“Tô Vũ vẫn luôn vô cùng cảnh giác với Liệp Thiên các, trước đây từng giữ trong thời gian ngắn ra, nhưng từ khi chúng ta bán vị trí của hắn cho Đạo Thành thì hắn không giữ nữa, ngươi cảm thấy bây giờ hắn sẽ tiếp tục giữ lại sao?”
Có trưởng lão bất đắc dĩ, tên kia tình nguyện tin tức bế tắc cũng không muốn giao lưu cùng bọn họ, gia hỏa này có lúc thì lá gan cực lớn, có đôi khi lá gan lại cực kì nhỏ, gần như hắn chưa từng chủ động sở hữu điểm bảng Liệp Thiên các!
“Thử xem đi, chờ thêm 3 ngày nữa xem, không chỉ có mình chúng ta sốt ruột, Bạch Nhất là Nhật Nguyệt lục trọng, trong thành còn có Nhật Nguyệt thất trọng của các đại cường tộc, cứ tiếp tục như vậy thì đám thiên tài và cường giả kia đều sẽ chết. Ma Đa Na, Chiến Vô Song, Minh Nguyệt, Huyền Vô Cực, Phù Thổ Linh... Những người này đều ở trong đó, không chủng tộc nào có thể chấp nhận tổn thất bọn họ!”
“Trước đó Thần Ma đã có Nhật Nguyệt hậu kỳ ngã xuống, nếu lại có Nhật Nguyệt hậu kỳ chết đi, vậy đó sẽ là tổn thất vô cùng lớn với các đại cường tộc!”
Bởi vì một mình Tô Vũ mà trong một tháng ngắn ngủi đã có bao nhiêu Nhật Nguyệt chết đi.
Lúc trước đã có hơn 20 người chết, lúc này lại có 9 vị đã chết, đã hơn 30 người rồi!
Còn có ba thế thân của vô địch ngã xuống, tính ra gia hỏa Tô Vũ này ‘giết chóc’ không kém gì Hạ Long Võ.
Then chốt hắn mới chỉ là Lăng Vân mà thôi.
Không thể không nói, để giết hắn, vạn tộc xuất động nhiều vô địch như vậy không phải là không có đạo lý, ai ai cũng muốn mạng hắn, thật là đáng sợ!
. . .
Giờ phút này, chư thiên vạn giới lại tập trung sự chú ý tới Tinh Hồng cổ thành.
Bên ngoài cổ thành có một vài cường giả hội tụ, nhưng không có bất cứ cường giả nào muốn công thành vào lúc này, chỉ có kẻ điên mới làm thế!
Lực uy hiếp của cổ thành lại được nghiệm chứng một lần nữa.
Lúc này công thành là muốn tìm chết sao?
Bọn họ chỉ muốn thu thập tin tức.
Mọi người đều biết, hiện tại một đám cường giả thiên tài bị nhốt trong cổ thành, hôm nay vốn phải mở thành, nhưng bọn họ đã lấy được tin tức từ Liệp Thiên các, trong thành có Tử Linh bị giết, Tử Linh Nhật Nguyệt xuất hiện, lại phong thành thêm 3 ngày!
Lúc bấy giờ, không ít người đều cảm thấy hồi hộp!
Thần Ma cường tộc đều đang nhắm đến nơi này, có điều vô địch đã thất bại ra về mà thiên tài bản tộc lại vẫn chưa được cứu ra.
Hiện giờ phải làm thế nào cho phải?
. . .
Trong tình huống như thế, hai ngày rưỡi đã trôi qua.
Lúc này, cường giả các tộc hội tụ tới một gian cổ phòng, trong một tòa nhà lớn, ở trong vòng 1.
Có cường giả cổ tộc, có cường giả bách cường chủng tộc, cũng có cường giả Thần Ma đại tộc, Nhật Nguyệt hậu kỳ tổng cộng 16 vị, có vài Nhật Nguyệt đã chạy, kẻ không chạy thoát phần lớn đều đang ở đây.
Cổ Sơn đã chạy mất dạng!
Vô địch mới vừa tiến vào, tên kia đã chạy trốn nhanh như chớp.
16 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, cũng có một ít Nhật Nguyệt sơ kì và trung kỳ, số lượng không nhiều lắm, phần lớn đều đã chết trong đại chiến Vĩnh Hằng, giờ phút này chỉ còn lại 6 vị.
22 vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh!
Hơn 10 vị thiên tài.
Đều là đỉnh cấp thiên tài các tộc!
Vốn đến đây để trải việc đời, nhìn xem thi thể vô địch thượng cổ, hiện tại thì hay rồi... Tất cả đều kẹt trong bẫy của Tô Vũ.
Giờ phút này, có người thở dài: “Không biết còn biến cố gì nữa hay không, còn có đã xác định vị trí đại khái của Phù Thổ Linh, toàn thành chỉ có một gian nhà còn người sống, đại khái chính là hắn!”
Bên phía Ngũ Hành tộc, một vị cường giả Nhật Nguyệt bất đắc dĩ nói: “Căn nhà kia cách nơi đây không xa, nhưng hẳn là Phù Thổ Linh đang bị giam cầm, hắn không mở cửa, chúng ta không thể dùng biện pháp mạnh mở ra. Không biết còn bị nhốt bao lâu nữa, nếu thời gian dài, tử khí lại nồng đậm như thế, ta lo rằng hắn không chịu nổi...”
Hiện tại, toàn thành chỉ có một tòa nhà đó, không, còn có một tòa khác nữa là có người sống ở, còn cư dân cổ thành thì đều đóng chặt cửa, không ai ra ngoài, dù tử khí trong phòng nồng đậm hơn thì cũng không ăn mòn được bọn họ.
Cứ đóng chặt cửa lại!
Đi ra ngoài, không cẩn thận thì sẽ bị giết!
“Vẫn nên lo cho chính mình đi!”
Có người lạnh lùng nói: “Phù Thổ Linh còn an toàn hơn chúng ta! Nếu tiếp tục như vậy, lần này cửa thành mà không mở ra thì chúng ta sẽ xong đời!”
“Kỳ thật dù xảy ra biến cố thì vẫn còn một biện pháp, bảo Hắc Ma mở cửa, hắn là thành chủ, hắn có quyền lợi này...”
Không ai để ý tới ý kiến này.
Hắc Ma sẽ mở cửa sao?
Suy nghĩ nhiều quá!
Ông ta đã bị Tử Linh trừng phạt suýt chết, hiện tại còn cưỡng ép mở cửa, phá quy tắc cổ thành thì chắc chắn sẽ bị phản phệ, có lẽ sẽ chết càng nhanh hơn, Hắc Ám Ma Long là kẻ ngu ngốc như vậy?
Hiện tại ông ta còn không lộ diện, có lẽ là đang bế quán áp chế tử khí.
Tìm ông ta ư?
Đáp lại ngươi mới là lạ!