Ngưu Bách Đạo nhìn về phía một vị cường giả vô diện, đó là trưởng lão Liệp Thiên các, ông nói: “Liệp Thiên các có liên hệ được với Tô Vũ không?”
“Không!”
“Bình thường thôi, ai bảo thanh danh Liệp Thiên các các ngươi quá thối, còn dám định vị hắn, hắn tin tưởng các ngươi mới là lạ.”
Ngưu Bách Đạo ngẫm nghĩ rồi nói: “Bảo thành viên Liệp Thiên các nói chuyện với hắn, nói là ta tới rồi, muốn nói chuyện với hắn. À, thế này đi, các ngươi ném một phần điểm bảng đến trung tâm thành, sau đó toàn bộ các ngươi đến cửa thành, bay lên, bùng nổ uy áp, triển lộ hành tung, nhìn thấy các ngươi như vậy thì hắn sẽ an tâm, không lo bị các ngươi tính kế!”
“...”
Một đám người nhìn ông, ánh mắt lạnh nhạt.
Ngưu Bách Đạo bật cười, “Sao không nói gì? Không nói chuyện thì ta đi nhé, ta biết các ngươi còn có biện pháp khác, muốn chờ vô địch tới chứ gì. Nhưng ta bảo này, Đại Hạ vương cùng Đại Minh vương còn chưa đi xa, chỉ ở gần đây thôi, vô địch nhà các ngươi vừa đến, vô địch tộc ta sẽ vào thành, giết một trận xong lại chạy!”
Một đám người đen mặt!
Bọn họ chỉ sợ cái này!
Nếu thế, mọi người trong thành thật sự sẽ bị chôn vùi toàn bộ!
Vô địch người ta không giết người, chỉ phá thành, vào thành dẫn Tử Linh vô địch ra, dù đã đến cửa thành thì cũng chưa chắc có thể chạy trốn!
Cách an toàn nhất đương nhiên là mở cửa thành.
Dựa theo quy tắc, tự do rời đi.
Ngay sau đó, một cường giả đứng ra, Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong đến từ Ma tộc, nhân vật trên bảng chứng đạo, gã lạnh lùng nói: “Nghe ông ta đi, bảo đám gia hỏa trong thành tụ tập đến cửa thành, ta muốn nhìn xem rốt cuộc Tô Vũ sẽ làm thế nào!”
Ngưu Bách Đạo bình thản đáp: “Tô Vũ có thể làm gì chứ? Đã bị ép thành Hoạt Tử nhân rồi, sớm muộn gì hắn cũng chết, chắc chỉ đòi mấy ngàn sợi thiên địa huyền quang, mấy vạn giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, vài giọt tinh huyết vô địch, mấy trăm thanh Thiên binh, mấy chục chuôi Thần binh. . .”
“. . .”
Bốn phương an tĩnh.
Ngưu Bách Đạo cười lớn nói: “Chỉ đùa một chút thôi mà, sao có thể như vậy được chứ! Ta nói đùa thôi, Tô Vũ đâu nói gì đâu, đừng coi là thật!”
Trong lòng ông lại nhủ thầm, không kiếm một khoản lớn, còn lâu Tô Vũ mới chịu thả người!
. . .
Trong thành.
Giọng Bạch Nhất lại vang lên: “Tô Vũ, Ngưu Bách Đạo phủ trưởng đã ở ngoài thành, ông ta muốn nói chuyện cùng ngươi, chúng ta sẽ lui đến gần cửa thành rồi triển lộ uy áp, để lại cho ngươi một phần điểm bảng, ngươi có thể trực tiếp nói chuyện với Ngưu phủ trưởng!”
Tô Vũ không đáp lời.
Những người này cũng không thèm để ý, sau đó, các cường giả nhanh chóng chạy tới gần cửa thành.
Một phần điểm bảng đã được lưu lại gần khu vực vòng 1.
Chờ Tô Vũ tới nhặt.
. . .
Trong cổ phòng.
Tô Vũ khẽ nhíu mày, Ngưu phủ trưởng tới thật ư?
Lão Ngưu muốn nói gì?
Tô Vũ suy đoán, đại khái là khuyên hắn thả người đi, hắn biết tâm tư Ngưu Bách Đạo, giờ phút này dù hắn giết những người đó thì cũng không thay đổi được gì, còn chọc phải phiền toái lớn hơn.
Nhưng Tô Vũ không sợ!
Đương nhiên, muốn giết sạch những người này thì cũng có độ khó rất lớn.
Không loại trừ khả năng vô địch xuất hiện lần nữa.
Nhưng dù không giết được hết thì cũng phải giết vài tên hắn mới cam tâm.
Lúc này Tô Vũ đã đúc thể tới 47 đúc.
Tiềm năng thân thể tiếp cận lực lượng 16 vạn khiếu, cực kì cường đại, hiện tại Tô Vũ đã vượt qua Sơn Hải thất trọng cảnh, Sơn Hải thất trọng thấp nhất cũng có lực lượng 10 vạn khiếu.
Nhưng dù gặp phải Sơn Hải thất trọng cường đại, Tô Vũ cũng cảm thấy mình có thể xử lý.
Dĩ nhiên không bao gồm đám đỉnh cấp thiên tài đại tộc, dùng cấp bậc bình thường để đánh giá thiên tài thì không có ý nghĩa gì cả.
Ý chí lực của Tô Vũ chính thức đạt tới Lăng Vân thất trọng, Tô Vũ không tăng lên nữa, muốn tăng lên thì phải hấp thu ý chí chi văn của vô địch, hắn chỉ còn lại 7 quyển, phải tiết kiệm.
“Ngưu phủ trưởng...”
Tô Vũ thầm tính toán trong lòng, có nên nói chuyện một chút hay không?
Còn vấn đề lấy đồ, thôi bỏ đi, hắn sẽ không đi!
Những người đó chạy tới cửa thành, không có nghĩa là trong thành không còn ai, ví dụ như... Ma Long bị thương, đến lúc này vẫn chưa từng xuất hiện, ông ta ở trong phủ thành chủ, cách chỗ Tô Vũ không xa, một khi bị ông ta theo dõi rồi âm thầm bán tin tức cho đám gia hỏa kia, vậy Tô Vũ liền xong đời.
Phái một Nhật Nguyệt thất trọng chắn trước cửa phòng hắn, Tô Vũ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi.
Còn có vấn đề định vị, Tô Vũ không tin được Liệp Thiên các.
Từ lần trước bị bọn họ định vị thì Tô Vũ đã không còn tín nhiệm bọn họ.
Nhưng không phải là Tô Vũ không có biện pháp, hắn biết thuật phân thân, đương nhiên chỉ là phân thân đơn giản, hắn từng dùng vài lần, về cơ bản có thể khống chế, thao tác phân thân đi giao lưu.
Tốt nhất là mang theo một thần văn, như vậy khoảng cách không quá xa, Tô Vũ có thể thao tác từ xa, còn Tử Linh thì không được, thứ kia không có trí tuệ, chỉ biết ngây ngốc bùng nổ tử khí, không có tác dụng gì.
“Có lẽ những kẻ bên ngoài đều đang nhìn chằm chằm ta!”
Tô Vũ thầm nghĩ, không sao, sợ cái gì.
Hắn triệu hoán một Tử Linh tới đợi ở cửa, sau đó Tô Vũ lấy ra một giọt máu, mang theo một ít tử khí, Tô Vũ thầm than nhẹ một tiếng, nhìn Tử Linh kia mang theo máu của hắn rời đi.
Không lâu sau, trung tâm nội thành, một đầu Tử Linh xuất hiện.
. . .
Cửa thành.
Có người trong mắt lộ ra thần quang, có người lấy ra một ít vũ khí đặc thù, chiếu rọi tình huống bên kia.
Không giám sát Tô Vũ là không có khả năng!
Nếu đã phát hiện ra vị trí Tô Vũ, có quỷ mới thương lượng với hắn.
Nhốt hắn lại!
Không chỉ là hôm nay, mà là nhốt cả đời, khiến hắn vĩnh viễn không thể ra ngoài!
Đám thiên tài và cường giả chịu thiệt lần này sao có thể thật sự bỏ qua.
Có người phát hiện Tử Linh kia xuất hiện trong ảnh chiếu, có người trong mắt hiện lên bóng dáng Tử Linh, có Nhật Nguyệt trầm giọng nói: “Hắn biến thành Tử Linh rồi sao? Hắn có thể ngụy trang Tử Linh. Có lẽ kẻ tài cao gan cũng lớn, sẽ giả mạo Tử Linh…”
Vừa định nói tiếp, ngay sau đó, Tử Linh bỗng ném xuống một giọt máu tươi, hiện ra hình ảnh một Tô Vũ lộ vẻ đờ đẫn.
Sau đó một thần văn hiện ra.
Đây là thần văn hóa thân, hóa thân đơn giản, không giống như của Nhật Nguyệt và vô địch, vài lần trước khi Nhật Nguyệt tới giết Tô Vũ, hắn đã dùng thủ đoạn này nhưng đều bị bạo thần văn.
Giờ phút này, thần văn của hắn tiến vào phân thân, ánh mắt phân thân lộ ra chút linh động.
Đây là phân thân của Tô Vũ, tương đương với con rối của hắn.
Ngoài cửa thành, có người lên tiếng: “Hắn điều khiển phân thân tới, phân thân có thần văn và máu của hắn, nếu bắt lấy phân thân thì...”
Cũng có thể tra xét vị trí của Tô Vũ!
Nên bắt lấy hay không?
Phân thân kia mỉm cười, hình như biết có người đang giám sát mình bèn mở miệng nói: “Đừng hành động thiếu suy nghĩ, bản thể của ta không ở đây, bản thể có thể điều khiển mấy chục Tử Linh Sơn Hải đỉnh phong trốn khắp nơi trong thành. Nếu các ngươi muốn chết, ta liền thành toàn!”
Giọng hắn tuy không lớn, nhưng vẫn truyền ra ngoài cửa thành rõ ràng.
Nghe vậy, vài vị Nhật Nguyệt vốn có ý đồ đều thầm mắng một tiếng, không hề mở miệng.
Cửa thành cách trung tâm rất xa, dù Nhật Nguyệt muốn chạy tới thì cũng cần thời gian, trong lúc đó nếu Tô Vũ giết chết rất nhiều Tử Linh Sơn Hải đỉnh phong thì bọn họ sẽ gặp phiền toái cực lớn.
Một lát sau, phân thân của Tô Vũ đã lấy được điểm bảng.