Ngưu Bách Đạo bước vào Tinh Thần Hải, Diệp Hồng Nhạn tiếp tục đi theo, ông cũng không thèm để ý, ông nhìn xung quanh, chép miệng bảo: “Vậy mà không gặp được nữ tu giả vạn tộc nào...”
Diệp Hồng Nhạn lạnh lùng liếc nhìn ông.
Ngưu Bách Đạo vội bổ sung: “Gặp kẻ nào ta đánh chết kẻ đó. Ngươi đừng hiểu lầm, mấy năm nay ta đối với ngươi trung trinh không đổi, ai tới câu dẫn ta, ta đều ra tay đánh chết đối phương!”
“Hừ!”
Ngưu Bách Đạo cười to, cũng không nói gì thêm.
Bọn họ phi hành, tốc độ cực nhanh.
Diệp Hồng Nhạn đi theo ông, có chút kinh ngạc, “Tốc độ của ngươi nhanh hơn rất nhiều, ngươi đến Nhật Nguyệt bát trọng rồi à?”
“...”
Ngưu Bách Đạo thở dài, thê tử ta không biết thực lực của ta, quả nhiên nữ nhân đều không đáng tin cậy, quá coi thường ta rồi.
Thôi, ta không thèm giải thích!
Bọn họ lại bay đi, phía trước là một đảo nhỏ bốn phía lấp lánh hào quang, Thiên Hà đảo.
Ngưu Bách Đạo không lên đảo, chỉ đợi ở gần đó, một lát sau, Tần Hạo và Chu Quảng Thâm đã tới, bọn họ vẫn chưa rời đi, Đại Minh vương để bọn họ ở lại đây.
Đại Hạ vương thuận tiện cho Minh Quang đảo một đao.
Hiện tại toàn bộ thành trì đã phân thành hai, thoạt nhìn cực kì hoành tráng.
Lệnh truy nã Tô Vũ ở cửa thành đã biến mất.
Cường giả Nhật Nguyệt cảnh của Minh Quang Điểu nhất tộc tọa trấn trong thành đang bị mấy người Đại Hạ vương nướng BBQ ở Đông Liệt Cốc.
Điều này đã ứng nghiệm lời một vị Nhân tộc nói khi Tô Vũ đến đây, nếu cường giả Nhân tộc nhìn thấy lệnh truy nã Tô Vũ ở ngoài cổng thành, chắc chắn sẽ ra tay trừng trị.
Quả thật khi Đại Hạ vương rời đi đã vô tình trông thấy, thuận tay chém một đao, chém chết một con chim, Minh Quang Điểu nhất tộc không dám ho he chút gì.
Bọn họ treo lệnh truy nã Tô Vũ để lấy lòng Thần Ma, đắc tội Nhân tộc.
Đại Hạ vương không xử lý được Thần Ma, chẳng lẽ không giải quyết được Minh Quang Điểu nhất tộc chắc?
Còn gặp phải Đại Hạ vương sát tính nặng, nếu không phải có chút cố kỵ thì ông đã trực tiếp lao vào tấn công Minh Quang Điểu giới cũng nên.
Minh Quang Điểu giới không có vô địch tọa trấn, Đại Hạ vương mà đi vào thì lập tức có thể diệt giới!
Tần Hạo thấy Ngưu Bách Đạo, hơi khom người, mở miệng: “Ngưu phủ trưởng!”
Bối phận Ngưu Bách Đạo khá cao, cùng bối phận với phụ thân y.
Nhật Nguyệt tồn tại từ thời kỳ khai quốc đến nay chỉ còn ít người còn sống, nếu không phải trọng thương hấp hối thì chính là đang bế quan tu luyện, kẻ chân chính du tẩu bên ngoài không nhiều lắm, Ngưu Bách Đạo là dị loại, thường xuyên đi lại bên ngoài, cứu vớt nữ nhân nhà lành.
Tần Hạo lại quay sang chào hỏi Diệp Hồng Nhạn: “Bái kiến Diệp tướng quân!”
Không gọi là Ngưu phu nhân, bởi vì Diệp Hồng Nhạn sẽ không vui.
Ngưu Bách Đạo cười cười, một bên, Chu Quảng Thâm cũng cười ha hả, vội nói: “Ngưu lão sư, ngài cũng tới rồi.”
Ngưu Bách Đạo đã dạy dỗ rất nhiều người, cũng dạy cả hậu duệ của Đại Minh vương.
Gọi một tiếng lão sư cũng là bình thường.
“Ừ!” Ngưu Bách Đạo cười đáp: “Đi xem tình huống tiểu tử Tô Vũ kia!”
Rồi ông bất đắc dĩ nói: “Đã nói là chỉ ra ngoài dạo một vòng, giờ hay rồi, đi mất dạng luôn!”
Dứt lời, ông hỏi: “Khi các ngươi rời đi có gặp hắn không?”
“Không!”
Tần Hạo thở dài, “Hẳn là hắn còn sống, nhưng chắc chắn đã chuyển đổi thành cư dân, đáng tiếc!”
“Không có gì phải đáng tiếc.”
Ngưu Bách Đạo nói: “Yêu nghiệt mà, phải trải qua đủ loại trắc trở, hiện tại gian nan, về sau liền thuận lợi! Gian nan trắc trở là có số mệnh, hôm nay ngươi chịu nhiều đau khổ, về sau sẽ chịu khổ ít đi, hiện tại Tô Vũ trải qua đủ loại trắc trở, nếu tránh được kiếp nạn này thì về sau chắc chắn sẽ một bước lên trời!”
Ông lại nói: “Đi thôi! Tiểu tử này có ý muốn nhốt đám cường giả và thiên tài kia, cứ tiếp tục như vậy thì vô địch sẽ lại đến, giết thêm vài người cũng chẳng được gì, hiện tại Tô Vũ không cần giết thêm ai nữa, vì chẳng có tác dụng gì.”
Tần Hạo bay theo ông, mở lời hỏi: “Thật sự không có biện pháp đánh chết hết thảy ư?”
“Không có, ít nhất là không thể giết chết toàn bộ.”
Ngưu Bách Đạo lắc đầu, “Có thể vô địch bị dọa sợ nhất thời nhưng không dọa được cả đời! Vô địch sẽ sớm quay lại thôi, đến lúc đó thì rất phiền toái.”
“Vô địch không dám vào thành!”
Ngưu Bách Đạo nói: “Đúng, cho nên lần này bọn họ sẽ cảnh giác hơn, sẽ không vào thành.”
Tần Hạo gật đầu.
Mọi người cùng bay đến Cửu Tinh đảo, à không, hiện giờ không còn Cửu Tinh đảo, chỉ có Tinh Hồng cổ thành.
Một đám người đều là cường giả, tốc độ rất nhanh, không lâu sau, trên mặt biển, một tòa cổ thành trôi nổi đã ở trong tầm mắt.
Gần cửa thành có một vài cường giả, thấy bọn họ đến thì đều quay qua nhìn.
Thấy Ngưu Bách Đạo, có người nhận ra ông, lạnh lùng nói: “Ngưu Bách Đạo, ngươi còn sống à?”
“Ha ha, may mắn, may mắn!”
Ngưu Bách Đạo ôm quyền, cười đáp: “Ta biết ngươi, năm đó ta đi theo vô địch đến Thần giới giết cả nhà ngươi, vậy mà ngươi còn sống, đúng là không dễ dàng...”
Ngưu Bách Đạo tươi cười, lời nói ra lại khiến Nhật Nguyệt kia điên cuồng.
Ông nói thật!
Năm đó ông thật sự đã đi theo một đám vô địch khai phủ, đến Thần giới, đi qua Ma giới, giết cả nhà người ta.
Ông vẫn nhớ rõ, trí nhớ không tệ lắm.
Bối phận của Ngưu Bách Đạo xem như cực cao ở Nhân tộc, đây cũng là nguyên nhân ông không tới chiến trường Chư Thiên nơi nơi đều là kẻ thù này, quá phiền toái.
Thường xuyên có kẻ đến gây chuyện!
Ngưu Bách Đạo cười lớn, giờ phút này, phe ông có tổng cộng 6 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, ông không lo những người kia sẽ xông lên gây sự, có không ít cường giả Thần Ma Nhật Nguyệt hậu kỳ bị nhốt trong thành, lúc trước cũng đã chết vài vị.
Nhật Nguyệt hậu kỳ không nhiều, giờ phút này chỉ có hai vị Nhật Nguyệt hậu kỳ của Thần tộc tới đây, nhưng thực lực đều không yếu, một vị là Nhật Nguyệt cửu trọng, một vị là Nhật Nguyệt bát trọng.
Người nói chuyện không phải Nhật Nguyệt hậu kỳ.
Ngưu Bách Đạo cười một tràng, rồi nói: “Mọi người hòa khí sinh tài, đừng tỏ thái độ thù địch với ta làm gì. Ta chỉ tới cứu người, không phải tới giết người! Quan hệ giữa ta và Tô Vũ rất tốt, hắn sẽ nghe ta thả tộc dân các ngươi. Các ngươi cũng chớ chọc phiền toái, nếu thật sự khiến đám thiên tài bên trong chết hết thì các ngươi trở về cũng khó mà giải thích, không phải sao?”
Nghe vậy, một cự long cả giận nói: “Nhân tộc ngươi đối địch với Thần Ma, hiện giờ cháu trai của đại trưởng lão Kim Long tộc ta bị nhốt trong đó, lần trước Tô Vũ của Nhân tộc ngươi đã vây giết Long Đấu tộc ta, hiện tại lại muốn đối địch với Long tộc ta sao?”
“...”
Ngưu Bách Đạo đau đầu, “Tiểu long, đừng rống lên với ta, Tô Vũ không phải Nhân tộc! Ngươi coi như mình hắn là một chủng tộc độc lập là được. Nếu hắn mà là Nhân tộc, các ngươi vây giết hắn thì đó chính là muốn đối địch với cả Nhân tộc! Long tộc chưa có tư cách làm kẻ địch của Nhân tộc đâu, các ngươi giết hắn, chúng ta không quan tâm, hắn giết các ngươi... Ngươi tự tìm hắn đi. Có phải lời ta nói rất có đạo lý hay không?”
Ngưu Bách Đạo lại cười bảo: “Đừng nói là địch hay bạn nữa, nói khó nghe thì tất cả các ngươi liên thủ mới uy hiếp được Nhân tộc, bằng không Long tộc ngươi có 30 vị vô địch không? Tấn công hang ổ ngươi, diệt Long giới, ngươi dám nói gì không?”
Ngưu Bách Đạo giữ nguyên nụ cười tươi tắn trên môi, “Đừng nói những lời này với ta, nói cũng vô ích! Nói chuyện đàng hoàng đi, đừng có uy hiếp nữa, nếu thật sự muốn đối địch với Nhân tộc thì vô địch Long tộc ngươi phải chết một nửa trở lên, đừng như thằng ngốc thế. Thần Ma còn chưa mở miệng, Long tộc ngươi đã muốn tiên phong sao? Còn nữa, Long tộc mà Phủ chủ phủ ta cưỡi cũng là Kim Long nhất tộc, tính ra là người một nhà, đúng không?”
“...”
Nghe vậy, Long tộc kia càng nổi giận: “Ngưu Bách Đạo, ngươi bảo Chu Thiên Đạo trả điện hạ về tộc cho ta...”
“Đừng, tộc trưởng Kim Long tộc nhà ngươi có nhiều hậu duệ, ít nhất là 30 Kim Long, Phủ chủ nhà ta địa vị cao sang, bắt một đứa mà thôi, hiện tại tiểu long sống rất dễ chịu, bảo nó trở về chưa chắc nó đã chịu, ngươi nói có đúng không?”
Ngưu Bách Đạo cười lớn, đúng vậy, Long tộc bị Chu Thiên Đạo bắt làm tọa kỵ là hậu duệ của tộc trưởng Kim Long tộc.
Không phải hậu duệ đời thứ nhất, xem như lứa cháu chắt.
Thực lực cũng không yếu, đạt tới Nhật Nguyệt cảnh.
Dựa theo lời Chu Thiên Đạo nói, ông là Phủ chủ, là con trai của vô địch cho nên phải có mặt mũi, không bắt hậu duệ vô địch làm tọa kỵ thì làm gì có mặt mũi.
Chọc tức Long tộc một trận xong, Ngưu Bách Đạo cười nói: “Nếu thời gian kéo dài, tử khí bên trong tràn lan, người sẽ chết sạch, đừng nói nữa, các ngươi ngẫm lại đi, xem ra Long tộc cố ý muốn thiên tài mấy tộc các ngươi chết hết, nếu không thì gia hỏa này đã không cãi cọ với ta mãi như vậy!”
“...”
Long tộc kia cạn lời, câm miệng trong nháy mắt.
Bởi vì hiện tại quả thật là y đang phí phạm thời gian của Ngưu Bách Đạo.
----
Nay tới đây rồi ngủ thoyyyy, trễ lắm ời, gần 2h sáng rồi kìa cả nhà :))) Mai mùng 1 tớ đi chúc Tết buổi sáng rồi về, mai không đi đâu, ở nhà để bơm thuốc tiếp cho các cậu nhó :"> Ngủ ngonnnn, năm mới dui dẻ, iu iu iu, pui pui pui :>