Tô Vũ ra khỏi phủ thành chủ, về cơ bản đã đoán được tình hình, quả thật Hắc Ma đã bị tử khí quấn thân.
Nếu gặp phải vài Tử Linh Nhật Nguyệt thì ông ta cũng chỉ có thể chịu chết.
Làm cách nào dẫn Tử Linh Nhật Nguyệt tới xử lý ông ta?
“Thiên Nguyên khí, nhẫn trữ vật... kích nổ thì sao?”
Có điều như vậy cũng không thể xử lý ông ta.
Tô Vũ đau đầu, Nhật Nguyệt cửu trọng khó chơi thật, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, dù trọng thương tới thế thì vẫn dư sức đánh chết mình.
Phải dẫn dụ tử khí trong thân thể ông ta bạo phát mới được!
“Cho tử khí vào, kích nổ nhẫn trữ vật, như vậy có thể xáo trộn tử khí trong thân thể ông ta.”
“Tốt nhất là khiến ông ta giết vài đầu Tử Linh Nhật Nguyệt, dụ dỗ Tử Linh Nhật Nguyệt cường đại hơn đến xử lý.”
“Liệu nhẫn trữ vật có thể chứa Tử Linh không?”
Tô Vũ tự hỏi, nếu có thể, vậy thì chứa vài con hay mấy chục con vào đó, Hắc Ma vừa mở ra đã bị đập chết, có ai từng thử làm vậy chưa?
Tử Linh đã chết thì sẽ không tính là sinh mệnh đúng không?
Chứa vào nhẫn thì có vấn đề gì không?
Có thể thử xem!
Tô Vũ nhanh chóng ra khỏi phủ thành chủ, quẹo trái quẹo phải, tránh sự tra xét của Hắc Ma, sau đó hắn bắt một đầu Tử Linh, muốn nhét vào nhẫn trữ vật... Sự thật chứng minh, hắn suy nghĩ nhiều rồi.
Không nhét vào được!
Kỳ thật có thể lấy được tinh huyết từ người Tử Linh, lần trước Tô Vũ đã mua từ chỗ Liệp Thiên các. Giờ mà hắn kiếm thêm chút tinh huyết Tử Linh rồi kích nổ thì sao?
Cũng không biết dùng tinh huyết Tử Linh có thể dụ Tử Linh tới hay không.
Tô Vũ muốn thử một phen.
Hắn có một ít tinh huyết Tử Linh, tinh huyết người sống có thể dụ Tử Linh tới, vậy nếu là tinh huyết của chính Tử Linh thì có thể không?
Còn nữa, Tử Linh không vào được phủ thành chủ, trừ khi là loại Tử Linh đỉnh cấp, vậy làm cách nào để dẫn Hắc Ma ra khỏi phủ thành chủ?
Một đống suy nghĩ hỗn loạn.
Sau đó, Tô Vũ dứt khoát ra tay đánh chết một đầu Tử Linh, Tử Linh đã chết, thi thể nhanh chóng biến mất.
Lúc trước Tô Vũ không có tâm tư lấy ra tinh huyết Tử Linh, tinh huyết chủng tộc này khá vô dụng, chỉ có thể dùng như bom, đừng nghĩ đến việc lấy ra Thiên Nguyên khí.
Đương nhiên, Liệp Thiên các bán không rẻ, bảo tồn và thu thập khá khó khăn.
Tô Vũ lấy ra một giọt tinh huyết Tử Linh, ném về phía Tử Linh vừa xuất hiện, Tử Linh cảm nhận được tinh huyết, nó trở nên hơi táo bạo, nhưng không xuống tay với Tô Vũ, có lẽ bởi vì tử khí cấp bậc cao trên người Tô Vũ.
“Có phản ứng...”
Trong thành không có người sống, bằng không dùng tinh huyết người sống dụ dỗ Tử Linh sẽ tốt hơn, hiện tại hắn chỉ có thể tạm dùng đỡ, muốn có nhiều Tử Linh xuất hiện thì lấy nhiều tinh huyết của đồng tộc bọn chúng một chút, có lẽ hiệu quả sẽ không tồi.
Tô Vũ nhanh chóng đánh chết một đám Tử Linh nhỏ yếu, dẫn ra nhiều Tử Linh Sơn Hải, hắn không đánh chết Tử Linh Sơn Hải, để tránh dẫn xuất Tử Linh Nhật Nguyệt khiến Hắc Ma phát hiện vấn đề.
Giết một trận, lấy được hơn 1000 giọt tinh huyết Tử Linh, Tô Vũ nhanh chóng thu tinh huyết vào nhẫn trữ vật, sau đó bắt đầu thu thập tử khí trong thành.
Trong thành thiếu thốn rất nhiều thứ, chỉ không thiếu tử khí.
Hắn không mong đợi việc nổ chết Nhật Nguyệt cửu trọng, đó là chuyện nằm mơ.
Ý tưởng của hắn là khiến tử khí trong cơ thể Hắc Ma xung đột.
Khiến ông ta chết đi, hoặc là trọng thương hấp hối.
Trước đó Tô Vũ sẽ thử nghiệm với chính mình trước.
Hắn cũng là cư dân, nếu hắn không có phản ứng, đồng nghĩa với việc làm thế là vô dụng.
Hắn kích nổ một giọt tinh huyết, cộng thêm một ít tử khí, cỗ tử khí ngoại lai này vây quanh hắn, lập tức khiến cho tử khí trong cơ thể rung chuyển, nhưng rất nhẹ, không quá rõ ràng.
Tô Vũ nhíu mày, như vậy xem ra 1000 giọt không đủ.
Thôi, chuẩn bị thêm vậy.
Tử Linh nhiều mà, giết thoải mái.
Tô Vũ lại tiếp tục đánh chết Tử Linh để thu thập tử khí, tốc độ cực nhanh, đám Tử Linh ở trước mặt hắn gần như không phản kháng chút nào.
Giết chóc một trận xong, Tô Vũ cảm giác Tử Linh trong thành đã nhiều hơn, hắn đã giết ít nhất hơn 500 đầu Tử Linh, lấy ra mấy ngàn giọt tinh huyết.
. . .
Giờ phút này, hậu điện phủ thành chủ.
Thông đạo phía dưới tượng đá, ba Tử Linh Nhật Nguyệt cường hãn hiện lên, trong mắt hiện rõ vẻ phẫn nộ.
“Lại là hắn!”
“Cái tên quân chủ đại nhân tự mình thay đổi!”
“Thật muốn giết hắn!”
Mấy Tử Linh giao lưu, giọng nói mang theo vẻ phẫn nộ và chán ghét.
Tô Vũ đã giết chóc rất nhiều Tử Linh, dẫn ra càng nhiều Tử Linh hơn, những Tử Linh kia có kẻ không phát hiện địch nhân, có kẻ phát hiện nhưng không thể trả thù, bởi vì bị cấp bậc tử khí trên người Tô Vũ áp chế.
Mấy vị Tử Linh tướng quân cảm nhận được tình huống như vậy thì vô cùng tức giận, nhịn không được trồi lên xuất hiện gần thông đạo.
Hiện giờ trong thành, kẻ giết chóc Tử Linh mà không bị trả thù chỉ có Tô Vũ!
Mà người này do quân chủ tự mình thay đổi!
Ba vị Tử Linh Nhật Nguyệt đều có thực lực cực kỳ cường đại, nếu không thì đã không có trí tuệ, mà mấy Tử Linh này còn có thể giao lưu, hiển nhiên trí tuệ không thấp.
“Hắn lại giết chóc lung tung. Chúng ta ra tay đi, dù không giết được hắn thì cũng phải khiến tử khí trong thân thể hắn bùng nổ, đây là do hắn tự tìm đường chết!”
“Không sai, đây cũng là quy tắc, Tử Linh khác không dám ra tay thì để chúng ta, chỉ cần kích thích tử khí trong thân thể hắn là được!”
Mấy Tử Linh giao lưu, thỉnh thoảng lại len lén nhìn về phía tượng đá trấn áp trên thông đạo, kỳ thật bọn họ đang thử xem ý tứ tượng đá.
Kết quả tượng đá lại không nói chuyện, hiển nhiên điều này phù hợp quy tắc.
Mấy vị Tử Linh nhẹ nhàng thở ra!
Vậy là tốt rồi, Tô Vũ mà tiếp tục giết chóc, bọn họ nhất định sẽ ra tay, dụ tử khí bùng nổ cho hắn chết!
. . .
Tô Vũ hoàn toàn không biết chuyện này.
Hắn đã chuẩn bị xong, nhét tử khí và tinh huyết Tử Linh vào nhẫn trữ vật, ngay sau đó, hắn nhanh chóng phóng về phía Tử Linh Nhật Nguyệt trong thành.
Tiếp đó, hắn liền chủ động trêu chọc đầu Tử Linh Nhật Nguyệt kia.
Kỳ thật Tử Linh Nhật Nguyệt này không muốn để ý đến hắn, nhưng Tô Vũ quá phiền, không ngừng quấn lấy đánh nó, Tử Linh Nhật Nguyệt đã có chút trí tuệ, cảm nhận được khí tức quân chủ nên mới không muốn để ý tới Tô Vũ.
Nhưng Tô Vũ cứ muốn dây dưa bám theo nó!
Tử Linh Nhật Nguyệt cảm thấy cực kỳ bực bội.
Tô Vũ đột nhiên quát: “Thành chủ đại nhân, ta bị Tử Linh bám theo, phiền đại nhân tự mình tới lấy nhẫn trữ vật...”
Giọng hắn rất lớn!
Không bao lâu sau, Hắc Ma liền ra khỏi đại điện, bay lên tường vây phủ thành chủ, nhìn về nơi xa.
Trong không trung, Huyền Cửu quả thật đang dây dưa với một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt, xem ra thực lực gia hỏa Liệp Thiên các này không yếu chút nào.
Hắc Ma nhíu mày.
Tử Linh Nhật Nguyệt. . . Đáng chết, được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.
“Tự ngươi đưa tới đây!”
Hắc Ma vô cùng lạnh nhạt, giờ phút này tốc độ tử khí bùng nổ trong cơ thể quá nhanh, ông ta không muốn tiếp cận Tử Linh Nhật Nguyệt, bởi làm thế rất dễ khiến tử khí trong thân thể ông ta bạo loạn.
Ông ta tiêu tiền mua phục vụ tận nơi, không phải để tự mình đi lấy hàng.
Nhất là trong tình huống nguy hiểm như bây giờ.