Hắc Ma đã chết!
Mà giờ phút này, Tô Vũ không quan tâm chuyện đó, hắn kinh sợ trốn vào cổ phòng, nhanh chóng bắt đầu nghịch chuyển tử khí.
Tử khí quá cường hãn!
Hơn nữa, tử khí vẫn đang không ngừng thẩm thấu vào trong phòng, Tô Vũ có thể cảm nhận được Tử Linh cường hãn vẫn ở bên ngoài, vả lại còn đang liên tục bùng nổ tử khí.
Sắc mặt hắn biến thành màu đen, cả người đều biến thành màu đen.
Tử khí bắt đầu xâm nhập trái tim.
Tô Vũ không tiếc tài nguyên, hắn không ngừng tiêu hao Thiên Nguyên khí để triệt tiêu tử khí, không ngừng cường hóa chính mình, ngay cả thiên địa huyền quang cũng bị lấy ra, hắn vừa nghịch chuyển nguyên khiếu, vừa tiêu hao lượng lớn thiên địa huyền quang để khiến chính mình cường đại nhanh hơn.
Có điều tử khí nồng đậm vẫn vọt tới.
Tô Vũ giãy giụa, không cho tử khí cắn nuốt bản thân.
Nếu là cư dân bình thường, thậm chí là Hắc Ma thì lúc này đã chết chắc rồi, mà Tô Vũ thì vẫn chưa, hắn dám trêu chọc Tử Linh Nhật Nguyệt, không sợ bị tử khí ăn mòn, chỉ là hắn không ngờ được rằng lần này lại chọc phải Tử Linh quá mức cường đại như thế.
Đột nhiên mặt nạ chấn động.
“Huyền Cửu, chuyện gì đã xảy ra?”
“Sao Hắc Ma lại chết?”
“Hắc Ma chết thật sao?”
“. . .”
Huyền Giáp trưởng lão không ngừng dò hỏi.
. . .
Tổng bộ Liệp Thiên các.
Huyền Giáp đeo mặt nạ vô diện đang vô cùng kinh ngạc, trong lòng chấn động không thôi, nhanh chóng nói với trưởng lão khác: “Huyền Cửu ở trong thành, ta đang dò hỏi tình huống, nhưng Huyền Cửu chưa đáp lại ta, hắn còn sống, chưa chết, có lẽ đang gặp vấn đề gì đó!”
“Ngoài thành truyền đến tin tức dường như có Tử Linh cường đại xuất hiện, Hắc Ma đại chiến cùng Tử Linh, tử khí bùng nổ nên tử vong!”
“. . .”
Sau đó lại có trưởng lão nói: “Huyền Giáp, bảo Huyền Cửu tra xét tình huống rõ ràng, nhanh chóng báo cáo!”
“Được!”
Trong đại điện an tĩnh, các trưởng lão đều lâm vào trầm tư.
Hắc Ma đã chết!
Nghĩa là Tinh Hồng cổ thành không có thành chủ, mà Tinh Hồng cổ thành là một tòa cổ thành rất quan trọng, hơn nữa còn ở phụ cận Tinh Vũ phủ đệ, giờ phút này, vị trí thành chủ...
Bọn họ không dám nghĩ nhiều, hiện tại không phải thời điểm nghĩ tới những thứ đó.
Bởi vì Tinh Hồng cổ thành lúc bấy giờ cực kì nguy hiểm.
Người sống chết hết rồi!
Không, hiện tại trong cổ thành có lẽ chỉ có duy nhất một sinh vật sống chân chính... Phù Thổ Linh!
Thời gian một tháng còn chưa tới, Phù Thổ Linh vẫn đang bị giam cầm, đến bây giờ Liệp Thiên bảng vẫn chưa xoá tên gã, hiển nhiên tên kia còn sống, nếu gã ra ngoài, không biết gã có lầm tưởng rằng mình xuyên qua thời không rồi hay không.
Bởi vì trước khi gã bị phong ấn thì cổ thành không phải như vậy.
Mà thời gian gã bị giam giữ chỉ có một tháng.
Một tháng, trên chiến trường Chư Thiên không xảy ra chuyện gì hết mới là tình huống bình thường.
. . .
Tô Vũ vừa nghịch chuyển tử khí, vừa xem xét tin tức.
Không chỉ Huyền Giáp đặt câu hỏi, Hoàng bộ cũng hỏi tin tức.
Tô Vũ dứt khoát, nhanh chóng đáp lại thông qua mặt nạ: “Trưởng lão, tin tức độc nhất vô nhị, bán tình báo tính thế nào?”
“Tự ngươi lựa chọn, có quy củ, nếu ăn chia thì xem tổng bộ bán đi bao nhiêu, ngươi cung cấp tình báo độc nhất vô nhị thì được chia 10%, hoặc là bán đứt cho tổng bộ, sẽ được 100 Liệp Thiên điểm!”
100 Liệp Thiên điểm, đó chính là 10 vạn công huân.
Tô Vũ câm nín, 100 Liệp Thiên điểm?
10 vạn công huân?
Rất nhiều!
Nhưng Liệp Thiên các rất gian thương, lúc trước giao dịch với Tô Vũ đã nói là 5 vạn công huân đổi một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt nhất trọng, nói cách khác, dù giá chỉ còn 60% thì 10 vạn cũng chỉ được chừng 3 giọt.
Nếu bán đứt, với thân phận bạch diện của Tô Vũ, tương đương kiếm lời 3 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, kỳ thật như vậy đã rất nhiều!
Nhưng nếu ăn chia thì có thể kiếm nhiều hơn hay không?
Với thủ đoạn của Liệp Thiên các, bán cho mấy trăm chủng tộc, một nhà thu một giọt, mấy trăm giọt, được chia 10%, vậy hắn cũng sẽ kiếm lớn!
Nghĩ vậy, Tô Vũ nói thẳng: “Ăn chia!”
Bán đứt thì thôi đi, hắn không thiếu chút tiền trinh ấy.
Huyền Giáp không chần chừ, nhanh chóng nói: “Vậy ngươi nói xem, hiện tại tình huống thế nào, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, tình huống cụ thể ra sao?”
Tô Vũ hỏi: “Trưởng lão, ta trực tiếp nói với ngài cũng được à? Không cần báo Hoàng bộ sao?”
“Thế nào cũng được!”
Huyền Giáp hồ nghi, gia hỏa này nói chuyện có vẻ thống khoái thế, có phải cái chết của Hắc Ma không liên quan đến hắn hay không?
Lão còn đang nghĩ ngợi thì Tô Vũ đã mở miệng: “Nếu ăn chia thì ta sẽ được nhận 10%, ngoài ra, tổng bộ kiếm lời, có phải ta sẽ được nhận trích hoa hồng 1/1000 hay không?”
“Đúng!”
Tô Vũ hiểu rõ, tạm được, hoa hồng còn tính riêng.
Tuy rằng rất ít, nhưng chân muỗi dù nhỏ thì vẫn có thịt.
Hiện tại hắn vừa nghịch chuyển, vừa đúc thể, cũng không bỏ lỡ việc trao đổi thông tin, hắn muốn thử xem rốt cuộc là tử khí lợi hại hay là hắn lợi hại hơn.
Hiện tại tử khí và nguyên khí đều đang ác chiến gần tim hắn.
Hắn đang đợi xem xem thứ nào sẽ bị diệt hết trước!
“Mọi chuyện là thế này, ta đang muốn đi giao Thiên Nguyên khí cho Hắc Ma, Tô Vũ vốn luôn ẩn nấp bỗng nhiên tấn công. . . Cũng không đúng, không phải như thế, là thế này. . .”
Tô Vũ điều chỉnh cách nói một chút. . .
Huyền Giáp cạn lời, ngươi đang bịa tin tức giả sao?
Thôi được rồi, Tô Vũ và Huyền Cửu vốn là một người!
“Huyền Cửu, ngươi nghĩ kỹ rồi lại nói, trong thành vẫn còn cư dân, có lẽ bọn họ cũng nghe được động tĩnh, thậm chí là thấy được, ngươi phải hiểu rằng tình báo của Liệp Thiên các là chuẩn nhất, đây cũng là sức mạnh của chúng ta, một khi bán tin tức giả, không lộ thì không sao, còn nếu bị điều tra ra thì ngươi sẽ gặp phiền toái!”
Được rồi!
Tô Vũ nghĩ đi nghĩ lại, sau đó kể một lần, cơ bản thì không thay đổi, bao gồm cả việc Huyền Cửu giằng co với Tử Linh, Hắc Ma tới cứu viện, sau đó. . . Tô Vũ đột nhiên tấn công, ném một thứ về phía Hắc Ma, nó nổ tung, kích nổ tử khí trong cơ thể Hắc Ma.
Tô Vũ nhân cơ hội này tự bạo một thần văn, một đao chém chết một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt, dẫn ra ba kẻ có thể là Tử Linh Nhật Nguyệt hậu kỳ, thậm chí còn cường đại hơn Nhật Nguyệt hậu kỳ, có lẽ là Nhật Nguyệt đỉnh phong.
Tô Vũ bị một Tử Linh đuổi giết, Hắc Ma bị hai Tử Linh ăn mòn, Hắc Ma đã chết, sinh tử Tô Vũ thì hiện tại không rõ.
Hoàn mỹ!
Gần như không thay đổi cái gì, chỉ là trong câu chuyện này có thêm một nhân vật là Tô Vũ!
Còn hắn thì cũng bị liên lụy, may mà hắn không phải nhân vật chủ yếu, nhanh chóng trốn vào cổ phòng, hiện tại đang sợ run bần bật.
“Tô Vũ sinh tử không rõ?”
Lão cảm thấy bất lực!
Huyền Giáp nghe xong phiên bản này, lão suy xét một chút thì thấy vấn đề không lớn, có thêm Tô Vũ, còn Huyền Cửu thì đã làm hết phận sự, cơ bản là hợp lý.
Nhưng Huyền Giáp vẫn nói: “Hắc Ma không có lý do gì phải rời khỏi phủ thành chủ để cứu thành viên Liệp Thiên các như ngươi!”
Tô Vũ lập tức đáp: “Hắn không cứu ta, hắn muốn Thiên Nguyên khí trong tay ta, hắn tới lấy Thiên Nguyên khí!”
“Vậy Tô Vũ tự bạo thần văn của Diệp Bá Thiên... Hắn còn thần văn của Diệp Bá Thiên sao?”
“Cái này thì ta không biết!”
Tô Vũ đưa ra đáp án không biết, Huyền Giáp lại cạn lời, ngươi không biết?
Ngươi không biết thì ai biết?
Lão hồ nghi, Tô Vũ còn thần văn của Diệp Bá Thiên thật à?
Đã kích nổ bao nhiêu cái rồi mà.
Diệp Bá Thiên thật xui xẻo, sao lại gặp phải đồ đệ đồ tôn như thế? Ông ta để lại một đống di sản thật lớn, kết quả lại bị bọn họ mang ra làm bom, phí phạm của trời!
Lão tự hỏi, cảm thấy khả năng Tô Vũ còn thần văn rất cao.
Nếu không, Tô Vũ mới là Lăng Vân, nếu nói tự hắn có thể giết Nhật Nguyệt thì Huyền Giáp cũng không tin, dù Tử Linh Nhật Nguyệt kia chỉ mới sơ kỳ, dù Tử Linh trí tuệ không cao, nhưng Tử Linh Nhật Nguyệt vẫn cực kỳ cường hãn.