Trong cổ phòng, Tô Vũ cảm nhận được tử khí dao động yếu đi, hắn nhẹ nhàng thở hắt ra, đi rồi sao?
Hắn cũng không dám thả lỏng, mặc kệ, tu luyện trước đã!
Suy yếu tử khí, trừ khử ba phần là được, bảo trì 7 phần tử khí, 3 phần nguyên khí, như vậy thì sẽ không gặp hung hiểm bị tử khí công tâm trong nháy mắt như ban nãy.
Tử khí và Thiên Nguyên khí không ngừng va chạm, không ngừng trừ khử lẫn nhau, giúp thân thể Tô Vũ tiến bộ rất nhanh, ầm một tiếng, trong khoảng thời gian ngắn hắn đã hoàn thành một lần đúc thân, 49 đúc đã xong!
Thân thể cường đại, nguyên khí cũng cường đại, trong nháy mắt, tử khí giảm bớt một chút, mà ngay sau đó, tử khí cũng trở nên mạnh hơn!
. . .
Tinh Nguyệt mới vừa trở lại trong thông đạo chợt quay đầu nhìn thẳng về phía căn phòng của Tô Vũ.
Trên gương mặt không rõ bộ dáng, ánh mắt nàng lộ ra sắc thái khác thường, rốt cuộc hắn ta đã hoàn thành bao nhiêu đúc?
Kỳ thật Tinh Nguyệt không biết Tô Vũ đã hoàn thành bao nhiêu lần đúc thân.
Tinh Nguyệt chỉ biết thực lực Tô Vũ càng ngày càng cường đại, đến mức nàng phải dùng nhiều tử khí hơn mới có thể áp chế hắn.
Đây là cường giả đã khai chu thiên khiếu huyệt rồi dùng Thực Thiết 72 đúc để đúc thân?
Thời đại thượng cổ có bao nhiêu cường giả như vậy?
Có lẽ cũng rất ít!
Không nuôi nổi!
Xem ra thời đại thượng cổ có rất nhiều thiên tài, công pháp rất mạnh, tài nguyên cũng nhiều, nhưng... Bọn họ nuôi nổi dạng thiên tài như vậy sao?
Từ khi khai khiếu đến lúc đúc thân, nguyên khí cửu biến... Có thế lực nào có thể nuôi nổi thôn kim thú như vậy?
Tinh Nguyệt nhìn Tô Vũ, tượng đá cũng mở mắt quan sát.
Hắc Ma đã chết!
Tượng đá vẫn cảm thấy hơi phức tạp, ở rất nhiều thời điểm, thành chủ là do tượng đá tự chọn, Hắc Ma cũng không ngoại lệ.
Không nghĩ tới ông ta lại chết trước dự đoán quá sớm, nếu không có vụ Tô Vũ gây náo loạn ở đây thì Hắc Ma còn có thể sống thêm rất lâu.
Tượng đá nhắm mắt, không suy nghĩ nữa.
Có một số việc nó cũng không thể can thiệp.
Kỳ thật nó có thể truyền âm bảo Hắc Ma đừng ra ngoài, nhưng nó không làm vậy, nó lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, duy trì quy tắc, mỗi tượng đá đều có tính cách bất đồng, nó uy nghiêm hơn Thiên Diệt, cũng lãnh đạm hơn nhiều.
Nếu là Thiên Diệt, có lẽ đối phương đã lên tiếng nhắc nhở một câu.
. . .
Cùng lúc đó.
Bên ngoài đang vô cùng ồn ào nhốn nháo.
Tin tức đến từ Liệp Thiên các đã truyền bá ra ngoài.
Quả thật Hắc Ma đã chết!
Cổ thành xuất hiện ba Tử Linh chuẩn vô địch khiến Hắc Ma tử khí công tâm, hoàn toàn ngã xuống, mà chuyện này có quan hệ với Tô Vũ.
Tô Vũ tự bạo thần văn của Diệp Bá Thiên, đánh chết một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt, dẫn ra Tử Linh vô cùng cường hãn, đây là nguyên nhân khiến Hắc Ma chết, còn về Huyền Cửu Liệp Thiên các thì chỉ đề cập sơ qua một câu, không hề nhiều lời.
Tô Vũ!
Cái tên này lại tiếp tục vang vọng chư thiên.
Một vị Nhật Nguyệt cửu trọng vì hắn mà chết.
Lúc bấy giờ, đám người Ma Đa Na rời đi còn chưa được 3 ngày, có vài người còn chưa ra khỏi Tinh Thần Hải, hiện tại thu được tin tức như vậy, trong lúc nhất thời không ít thiên tài đều cảm thấy vô cùng phức tạp.
Đây là một gia hỏa rất giỏi, cực kì giỏi!
Nhưng Liệp Thiên các cũng tung tin Tô Vũ bị tử khí bao trùm, tử khí lan tràn rất lợi hại, không biết có thể còn sống bao lâu.
Không có Tô Vũ, có lẽ chư thiên sẽ bớt đi rất nhiều lạc thú.
Rất nhiều thiên tài chưa từng giao thủ cùng Tô Vũ, nếu hắn im hơi lặng tiếng chết ở cổ thành, có lẽ đó sẽ là một niềm tiếc nuối vô cùng lớn.
Chắc chắn Tô Vũ sẽ để lại một dấu vết sâu đậm trong lịch sử vạn tộc.
Nhân tộc Lăng Vân cảnh, trong hai tòa tử thành đã bẫy giết nhiều vị Nhật Nguyệt, bao gồm một vị Nhật Nguyệt cửu trọng, hơn nữa còn khiến nhiều vị vô địch mất đi ba thế thân, Lăng Vân như vậy có lẽ chỉ có một mình Tô Vũ!
. . .
Giờ khắc này, cảm xúc của vạn tộc là vô cùng phức tạp.
Hắc Ma đã chết, có lẽ bọn họ có thể tranh đoạt vị trí thành chủ tòa cổ thành này, nếu Tô Vũ cũng chết, 3 ngày sau, tòa cổ thành này sẽ mở ra.
Đó chính là thời điểm tranh đoạt bắt đầu!
Dù là con rối thì ở trong thành cũng là tồn tại có thể chiến với vô địch.
Nếu vốn đã là cư dân cổ thành, vậy đương nhiên là trở thành thành chủ sẽ càng tốt hơn, các tộc đều có người trở thành cư dân, Liệp Thiên các có, các tộc khác đương nhiên cũng có.
Nhưng phần lớn thực lực đều không mạnh.
Giờ phút này, có một đám Nhật Nguyệt, kể cả Nhật Nguyệt có đông đảo kẻ thù thì cũng đều nhanh chóng chạy đến cổ thành, muốn cướp lấy vị trí thành chủ, dù cho phải biến đổi thành cư dân.
Có một số người không có lối thoát, trở thành thành chủ là một lối thoát không tồi.
Còn vấn đề phải biến đổi thành cư dân, đã chết rồi thì ai còn để ý cái này nữa!
. . .
Chiến khu Phía Đông.
Phạm vi Đông Liệt Cốc.
Vài vị vô địch vương giả cùng đồng hành.
Đại Hạ vương lãnh đạm nói: “Hắc Ma đã chết, chuyện tốt đấy! Nếu không phải lão trốn trong thành thì ta đã đánh chết lão lâu rồi! Tiểu gia hỏa Tô Vũ này gan lớn thật, vậy mà giết được đối phương.”
Đại Hạ vương lại bổ sung: “Tô Vũ... Thiên phú quá mạnh, can đảm cẩn trọng, tuy rằng hiện tại hắn đã biến thành cư dân cổ thành nhưng ta vẫn hy vọng Nhân tộc có thể nghĩ cách giải cứu hắn thoát khỏi thân phận ấy!”
Có vô địch trầm giọng nói: “Thoát thế nào? Đại Hạ vương, gần như không ai có thể thoát khỏi!”
Đại Hạ vương phản bác: “Gần như mà thôi, không có nghĩa là chưa từng có! Nếu đưa hắn vào Tinh Vũ phủ đệ, cho hắn mấy ngàn Thiên Nguyên quả để triệt tiêu tử khí, sau khi hắn ra ngoài, vài vị Vĩnh Hằng giúp hắn cắt đứt thông đạo tử khí, hoặc là dứt khoát công phá cổ thành, đánh vào Tử Linh giới, chém chết Tinh Nguyệt quân chủ khống chế hắn thì Tô Vũ sẽ không có việc gì!”
“. . .”
Yên ắng!
Đánh vào cổ thành, chém giết Tinh Nguyệt?
Đây là biện pháp do Đại Hạ vương nghĩ ra!
Đúng vậy, giết Tinh Nguyệt rồi thì có lẽ Tô Vũ sẽ có cơ hội thoát khỏi thân phận Hoạt Tử nhân, nhưng mà... đừng đùa.
Có người lạnh lùng nói: “Đại Hạ vương, tấn công cổ thành, đánh chết Tinh Nguyệt, ngươi nghiêm túc ư? Vậy ngươi định dùng tính mạng của mấy vị Vĩnh Hằng để đổi lấy Tô Vũ?”
Lúc trước đã có 12 vị vô địch đến đó rồi trắng tay mà về!
Có vô địch mất đi những hai thế thân mà còn không làm gì được đối phương.
Ngươi nghiêm túc sao?
Vậy phải phái đi bao nhiêu vô địch?
Để giải cứu Tô Vũ, chẳng lẽ phải phái 50 vị vô địch đi giúp hắn?
Đùa gì vậy?
Từ bỏ Nhân cảnh?
Từ bỏ chiến khu phía Đông?
Đại Hạ vương trầm mặc.
Người phản bác ông hiện giờ chưa chắc đã là địch nhân hay kẻ đối đầu với ông, mọi người phải suy xét rất nhiều, cái giá để giết chết Tinh Nguyệt quá lớn, đừng nói là Tô Vũ, dù là một vị vô địch... thì cũng không đáng giá để Nhân tộc làm như vậy.
Bởi vì nếu tấn công cổ thành, có lẽ rất nhiều vô địch sẽ chết.
Lại có người nói: “Huống chi có lẽ hiện tại Tô Vũ đã chết, không thấy Liệp Thiên các nói Tô Vũ bị tử khí bao trùm toàn thân rồi sao?”
Đại Hạ vương bình thản đáp: “Ngươi chết rồi thì hắn cũng chưa chắc đã chết! Loại người như hắn rất khó chết!”
“Năm đó ngươi cũng nhận xét Diệp Bá Thiên như vậy! Kết quả thì sao?”
Có người phẫn nộ, bực bội: “Kết quả Diệp Bá Thiên chết rồi, vậy nên Tô Vũ mới gặp kiếp nạn. Hạ Vô Thần, Tô Vũ gặp khó khăn như ngày hôm nay không phải do chúng ta tạo thành! Là Diệp Bá Thiên, là Đại Hạ phủ ngươi, ngươi hiểu chưa? Đừng nghĩ trốn tránh trách nhiệm, đừng nghĩ việc này là do chúng ta dẫn tới!”
“Mà nay, một loạt hành vi của Tô Vũ kỳ thật chẳng khác gì Diệp Bá Thiên khi xưa, từ nay về sau, đa thần văn nhất hệ vẫn là cái đích cho mọi người chỉ trích. Diệp Bá Thiên, Tô Vũ, bọn họ đều khiến đa thần văn nhất hệ trở thành mục tiêu của vạn tộc!”
Đại Hạ vương trầm mặc, lời này tuy sai, nhưng không sai hoàn toàn.
Đa thần văn nhất hệ trắc trở như ngày hôm nay có nguyên nhân rất lớn là vì Diệp Bá Thiên.
Nhưng Đại Hạ vương vẫn lạnh lùng nói: “Ta thừa nhận Đại Hạ phủ có trách nhiệm, Diệp Bá Thiên có trách nhiệm, nhưng chẳng lẽ chúng ta vẫn phải nhẫn nhục chịu đựng ở chiến trường Chư Thiên? Có thực lực mà không thể phát huy, có thiên phú mà không thể triển lộ, vậy thì cả đời cũng không thể trở thành cường giả!”
Mọi người nhất thời im lặng.
Một mặt là vì tình cảnh của Nhân tộc, một mặt khác là thực lực Nhân tộc không đủ cường hãn, không thể trấn áp chư thiên, nếu không thì đã không có nhiều chuyện như vậy.