Đại Tần vương im lặng từ đầu đến giờ, lúc này mới uy nghiêm nói: “Được rồi, câm miệng hết đi! Bàn chuyện Tô Vũ sau! Giờ phút này không nói chuyện Tô Vũ nữa! Tinh Hồng cổ thành gần Tinh Vũ phủ đệ, thành chủ là một vị trí mấu chốt, sao Nhân tộc không ngẫm biện pháp phái người đến tranh đoạt vị trí thành chủ đi!”
Có vô địch cười tủm tỉm: “Có chứ, ta đề cử Ngưu Bách Đạo, bảo hắn đi đi, không phải hắn ở gần đó sao? Tuổi cũng không nhỏ, kẹt ở Nhật Nguyệt thất trọng nhiều năm, cho hắn đi thử xem, biến thành cư dân cũng không thiệt thòi gì, hắn cũng là người thích hợp nhất, những người khác không bị thương thì cũng sắp chết, biến đổi xong chắc cũng thành Tử Linh, còn Ngưu Bách Đạo thì có vẻ vẫn khỏe mạnh lắm.”
Trong đám người, Đại Minh vương bình thản cất tiếng: “Vẫn nhớ chuyện năm xưa Ngưu Bách Đạo tát ngươi một cái à? Đã bao nhiêu năm rồi, hơn 400 năm, khi đó ngươi còn chưa thành Vĩnh Hằng, Ngưu Bách Đạo tát ngươi một cái, ngươi lại nhớ nhiều năm như vậy, thật không biết xấu hổ!”
“Đại Minh vương, nói vậy thì tổn thương cảm tình quá, ta và Ngưu Bách Đạo đã hóa giải ân oán từ lâu rồi, bằng không, sao hắn có thể sống đến bây giờ? Ta nghiêm túc đấy, Nhân cảnh chỉ có hắn là thích hợp nhất, thân thể hắn khỏe mạnh, thực lực không quá mạnh cũng không quá yếu, tuổi cũng lớn rồi, tiềm lực hữu hạn, ngươi nói xem, trong tất cả Nhật Nguyệt Nhân cảnh, có ai thích hợp hơn hắn sao?”
Đại Minh vương ngẫm nghĩ... Không có.
Ngưu Bách Đạo quả thật là kẻ thích hợp nhất!
Mấu chốt là tên kia không phải Nhật Nguyệt thất trọng, nếu chỉ là Nhật Nguyệt thất trọng thì đúng là rất thích hợp.
Những người khác ngẫm nghĩ, cũng cảm thấy rất thích hợp!
“Hay bảo Ngưu Bách Đạo thử xem?”
“Tên kia ăn chơi đàn đúm sung sướng đã lâu. Có ai tự tại hơn hắn không? Nên hưởng thụ thì đều hưởng thụ hết rồi, giờ bảo hắn thử đi, sắp chết lại trở thành thành chủ, cũng coi như bá chủ một phương, thể nghiệm tư vị vô địch một chút.”
“Hắn sống dễ chịu hơn chúng ta nhiều!”
“Đúng vậy!”
“Chúng ta còn phải phụ trách trấn thủ biên cảnh, tên kia thì ngược lại, ở Nhân cảnh nuôi rùa đen kìa!”
“. . .”
Một đám vô địch cười nói.
Chà, Ngưu Bách Đạo thật sự rất thích hợp.
Còn Tô Vũ... Bọn họ chưa từng tính đến, không trông cậy chút nào, thực lực Tô Vũ quá thấp, trở thành thành chủ cũng không phát huy được tác dụng lớn, chỉ có thể trốn mãi trong phủ thành chủ, vĩnh viễn không mở cửa, thành chủ như vậy thì khác gì không có!
Đại Minh vương cũng cạn lời, lão Ngưu bị nhìn trúng thật rồi à?
Ông cũng không thể phản bác.
Bởi vì lão Ngưu quá thích hợp!
Già rồi, hưởng thụ hết rồi, thực lực tạm được, lại còn vừa khéo đang ở gần đó, không giao trọng trách cho ông ta thì giao cho ai!
Ông đang nghĩ ngợi xem phải phản bác thế nào, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, nhìn về nơi xa.
Không chỉ mình ông, các vô địch khác cũng nhìn về một hướng.
Vừa nói đến lão Ngưu, lão Ngưu đã trở lại!
Hư không phương xa, một bóng người hiện lên, nhanh chóng chạy đến bên này, cũng nhìn thấy các vị vô địch ở đây, đối phương cười ha hả nói: “Bái kiến chư vị vô địch vương giả!”
Đại Tần vương nhìn về phía ông, bình thản nói: “Về rồi à? Có mang 200 sợi thiên địa huyền quang về không?”
“Mang về rồi đây!”
Ngưu Bách Đạo thuận miệng đáp, rồi cười bảo: “Tô Vũ chỉ nói đưa cho ta, vậy thôi!”
Hiện trường yên ắng.
Tô Vũ có nói vậy sao?
Thôi, đồ trên tay ông, vô địch cũng không tiện đòi.
Ngưu Bách Đạo không để ý, ông nói: “Trên đường trở về, ta nghe nói Tô Vũ lại giết chết Hắc Ma, đúng không vậy? Hiệu suất cao thật đấy!”
Ngưu Bách Đạo cười lớn: “Hắc Ma chết rồi, không có thành chủ, lần này Nhân tộc có muốn tạo ra một vị thành chủ để chiếm chút ưu thế không?”
Rồi ông lại tự giễu: “Có phải ta thích hợp nhất không? Thực lực không cao, cũng già rồi, mỗi ngày ăn nhậu chơi bời, lại có thù oán với Đại Nguyên vương, năm đó tát hắn một cái...”
“Ngưu Bách Đạo!”
Trong đám thân ảnh cường hãn, có một vị vô địch mở miệng: “Ngươi thích gây sự đúng không?”
Ngưu Bách Đạo bật cười: “Không, Đại Nguyên vương thứ lỗi, ta chỉ nhớ lại quá khứ chông gai huy hoàng mà thôi, nghĩ đến hiện giờ chư vị đã là vô địch, mà ta vẫn nghèo túng như thế, nên không tự chủ mà nghĩ tới quá khứ huy hoàng năm xưa, aiiiz!”
Thở dài một tiếng, rồi ông lại cười nói: “Nhưng... bỏ qua cho ta đi! Ta đề cử Chu Phá Thiên Đại Chu phủ, tuổi không nhỏ, tuy là Phủ chủ nhưng mãi không hợp được ba thế thân, tuổi lớn như vậy đi làm thành chủ là hợp lý lắm!”
Ngưu Bách Đạo cười ha hả, trong hư không vô tận bỗng nhiên xuất hiện thêm một Ngưu Bách Đạo, rồi lập tức dung hợp với ông, giờ khắc này, khí tức Ngưu Bách Đạo cường hãn kinh người!
Các vị vô địch nhìn ông, có người ngạc nhiên, có người trầm mặc, có người như đã đoán trước, nhất thời không ai nói gì.
Ngưu Bách Đạo cười tủm tỉm, “Chư vị, ta chậm một bước, nhưng không phải vẫn đang đuổi theo sao? Ta tuổi trẻ lực tráng, bỏ qua cho ta đi, ta không đảm đương nổi chức vị thành chủ đâu!”
Đại Tần vương nhìn ông, ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Tương lai thân?”
“Không, quá khứ thân.”
Ngưu Bách Đạo thở dài, “Nếu là tương lai thân, hiện tại ta đã hành hung Đại Nguyên vương một trận rồi, hắn lại không dám giết ta, đáng tiếc đó chỉ là quá khứ thân, thực lực tăng lên hữu hạn.”
Trong ba thế thân, hiện tại thân là thực lực hiện tại, quá khứ thân có mạnh có yếu, nhưng đều sẽ không vượt qua hiện tại thân.
Tương lai thân thì có khả năng rất mạnh, cũng có thể rất yếu.
Có thể là ngươi bắt giữ thời điểm suy yếu, già nua trong tương lai, tất cả đều có khả năng.
Nhưng nếu có thể bắt giữ được thời khắc cường hãn nhất trong tương lai, thậm chí là thời khắc vô địch, vậy sẽ có khả năng đột nhiên bộc phát ra chiến lực sánh ngang vô địch.
Đây là chuẩn vô địch!
Một loại trạng thái rất đặc thù, có chuẩn vô địch cường hãn dọa người, có kẻ chỉ cường đại hơn Nhật Nguyệt cửu trọng tầm thường một chút.
Đại Tần vương gật đầu, “Quá khứ thân cũng rất tốt, dung hợp quá khứ thân trước mới là chứng đạo chính thống, dung tương lai thân, tuy rằng có lẽ sẽ rất cường đại, nhưng cũng có thể rất suy yếu, hơn nữa cũng dễ bị người ta chặt đứt quá khứ thân.”
Dứt lời, Đại Tần vương nhìn về phía ông, “Che giấu lâu như vậy, sao không giấu tiếp đi?”
Ngưu Bách Đạo cười đáp: “Đại Nguyên vương muốn ta đi làm thành chủ, đương nhiên ta không muốn làm.”
Đại Nguyên vương bình thản nói: “Có thực lực mà không triển lộ, thích che giấu, không ra thể thống gì!”
Ngưu Bách Đạo lắc đầu, “Lời này sai rồi, chưa tới thời điểm quyết chiến thì ta bại lộ thực lực cũng vô dụng, dù sao cũng chẳng phải vô địch.”
Đại Nguyên vương không đáp lại.
Đại Tần vương trầm tư một hồi, mở miệng: “Việc này nói sau, Tinh Hồng cổ thành vẫn đang bị phong tỏa, có lẽ chúng ta chưa kịp nhúng tay thì cư dân trong thành cũng đã cướp lấy thành chủ lệnh, trở thành thành chủ!”
Các vô địch không nhiều lời, Đại Tần vương nói không sai, hy vọng nhặt của hời của bọn họ không lớn.