Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1576 - Chương 1576: Thương Lượng Với Tô Vũ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1576: Thương Lượng Với Tô Vũ
 

Tinh Hồng cổ thành.

Tô Vũ ra khỏi cổ phòng, sau khi tử khí bớt đi nhiều, hắn liền biết những Tử Linh Nhật Nguyệt kia đã đi rồi.

Giờ phút này, Tô Vũ đã tiêu trừ khoảng ba thành tử khí, trạng thái tạm ổn.

Gỡ mặt nạ xuống, hiện tại hắn không cần mặt nạ nữa.

Hiện giờ hắn chính là Tô Vũ!

Đi về phía Hắc Ma chết lúc trước, Tô Vũ lộ vẻ cẩn thận, nhưng không hề sợ hãi.

Hiện giờ trong cổ thành có không ít cư dân.

Lúc này chắc sẽ có cư dân động tâm, nhưng có bao nhiêu Nhật Nguyệt cảnh chứ?

Hiện tại Tô Vũ đã đúc thân 49 lần.

Sức bật vượt qua 19 vạn khiếu, lực phòng ngự rất mạnh, bởi vì từ lúc 36 đúc, bên ngoài cơ thể hắn đã xuất hiện một tầng phòng ngự, hình thành tự nhiên, điều này chứng tỏ lực phòng ngự của thân thể hắn đã vượt qua lực lượng 20 vạn khiếu.

Kẻ yếu không công phá được thân thể hắn.

Hơn nữa hắn có thể khai Dương khiếu, cắn nuốt tinh huyết Nhật Nguyệt, còn có thể dùng thần văn...

Tổng hợp thực lực của Tô Vũ cường đại hơn người ngoài tưởng tượng rất nhiều.

Vả lại 144 nguyên khiếu Khai Thiên đao hình như sắp hoàn thành thay đổi bước đầu!

Nguyên khí đệ nhất biến!

Nếu hoàn thành, 144 khiếu huyệt này sẽ phát huy ra lực lượng cực kì mạnh mẽ, cường đại hơn hẳn khi trước.

Hiện tại Tô Vũ còn chưa rõ ràng sau khi biến đổi, nó sẽ tăng phúc bao nhiêu.

Nhưng tuyệt đối sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Hiện giờ Hắc Ma đã chết, Tô Vũ không còn gì phải kiêng kị, trong thành chưa chắc đã có cư dân Nhật Nguyệt cảnh, cho dù có thì nhiều ngày đã qua, bọn người kia bị cưỡng ép phải trốn vào trong cổ phòng, chắc chắn đã bị tử khí xâm nhập không ít, khó có thể nói trước rằng bọn họ sẽ phát huy ra được bao nhiêu phần chiến lực.

Đi trên đường phố, Tô Vũ xem xét khắp nơi.

Vẫn còn một ít Tử Linh, trừ ba vị Tử Linh chuẩn vô địch đã rời đi thì Tử Linh khác đều ở đây, có cả một tôn Tử Linh Nhật Nguyệt, đây cũng là nguyên nhân cửa thành tiếp tục phong bế.

Tô Vũ cách nơi Hắc Ma ngã xuống không xa.

Hắn nhanh chóng tới nơi.

Phía trước, có người đã ở đó.

Giờ khắc này, kẻ gan lớn không phải chỉ có mình Tô Vũ.

Đó là một cường giả hình người, khí tức Nhật Nguyệt tràn ngập, thấy Tô Vũ, ánh mắt người kia khẽ biến, trầm giọng hỏi: “Ngươi là Tô Vũ?”

“Đúng vậy!”

Tô Vũ thấy trên mặt đất có hai thứ, một nhẫn trữ vật, một lệnh bài đen nhánh.

Nhật Nguyệt kia nhìn Tô Vũ, ánh mắt cảnh giác, nói: “Tô Vũ, thực lực ngươi hơi yếu, dù lấy được thành chủ lệnh thì chưa chắc đã có thể luyện hóa, chỉ sợ sẽ bị thành chủ lệnh kích thích tử khí. Vậy đi, thành chủ lệnh thuộc về ta, nhẫn trữ vật cho ngươi, thế nào?”

Một Nhật Nguyệt như gã mà lại thương lượng với Tô Vũ.

Bởi vì gã kiêng kị!

Thật sự kiêng kị!

Tô Vũ chỉ có thực lực Lăng Vân, nhưng nếu thật sự đối đãi với hắn như một Lăng Vân thì đúng là một thằng ngu.

Tô Vũ nhìn gã, sau một lúc lâu mới nói: “Tất cả đều là của ta! Hắc Ma do ta bẫy giết, ngươi muốn tay không hái đào sao?”

Cường giả Nhật Nguyệt trầm giọng: “Tô Vũ, ngươi là thiên tài, nhưng hiện tại ngươi cũng là cư dân! Thành trì bị phong tỏa, ngươi cảm thấy mình có thể tùy ý đánh chết Nhật Nguyệt cảnh?”

Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn: “Chuyện này thì liên quan gì đến việc ngươi muốn cướp đồ của ta?”

“Thành chủ lệnh không phải của ngươi!”

Trên người cường giả Nhật Nguyệt cũng tràn ngập tử khí, gã trầm giọng: “Đây là cổ thành, Tô Vũ, ngươi nghĩ kỹ đi, dù ngươi lấy được thành chủ lệnh thì ngươi có thể ngăn cản những kẻ có mưu đồ sao?”

“Chẳng lẽ ngươi thì có thể?”

Tô Vũ bật cười: “Ngươi là Nhật Nguyệt nhất trọng hay nhị trọng? Ngươi có thể ngăn cản?”

Nhật Nguyệt nhìn chằm chằm hắn, “Ta là thành viên của Liên Minh Thiên Vực, quanh đây có giới chủ cửu giới, các đại tộc sẽ nể chút mặt mũi, ngươi thì không thể, một khi ngươi trở thành thành chủ, các đại cường tộc đều sẽ tới gây chuyện với ngươi. Tô Vũ, nếu ngươi thật sự muốn cướp đoạt với ta, vậy chỉ tổ làm thời khắc tử vong của ngươi tới càng gần hơn mà thôi!”

“Có đạo lý!”

Tô Vũ gật đầu, cười nói: “Nhưng Hắc Ma do ta bẫy giết!”

Cường giả Nhật Nguyệt kia nhìn hắn, lặp lại lần nữa: “Cho nên nhẫn trữ vật thuộc về ngươi, ta sẽ không lấy!”

Nếu là Lăng Vân Sơn Hải tiểu tộc, gã đã tát chết từ lâu rồi.

Nhưng đây là Tô Vũ.

Cho nên gã thương lượng, thoái nhượng, có thể giao nhẫn trữ vật cho Tô Vũ, trong nhẫn trữ vật của Hắc Ma chưa chắc đã có thứ tốt gì, bởi vì Hắc Ma cũng phải tu luyện, tiêu trừ tử khí.

Thứ mấu chốt vẫn là thành chủ lệnh!

Lúc bấy giờ, đã có thêm người tiếp cận chỗ này.

Một vài cư dân đều muốn chiếm tiện nghi, dù biết là rất nguy hiểm, dù hiểu rằng sau khi trở thành thành chủ, phiền toái sẽ tự tìm đến, nhưng làm thành chủ vẫn tốt hơn làm cư dân bình thường.

Nhìn thấy hai người trên đường phố, không ít người lập tức tránh lui.

Một vị Nhật Nguyệt, một vị là Tô Vũ.

Tô Vũ khiến cổ thành đại loạn!

Hắc Ma chính là bị Tô Vũ bẫy giết.

Tô Vũ hiếu kỳ: “Vị tiền bối này, ta có thể hỏi rằng ngươi thuộc chủng tộc nào không? Nhật Nguyệt thì rất mạnh sao? Ngươi có thể bùng nổ bao nhiêu khiếu huyệt? Nếu quá mạnh, ta là người thức thời, có thể sẽ thoái nhượng, nhưng nếu không mạnh. . .”

Tô Vũ lãnh đạm nói tiếp: “Ta đã từng giết không ít Nhật Nguyệt, tiền bối cảm thấy thế nào?”

Cường giả Nhật Nguyệt khẽ biến sắc.

Thần văn của Diệp Bá Thiên?

Hắn vẫn còn sao?

Diệp Bá Thiên có nhiều thần văn như vậy? Đã có bao nhiêu cái bị mang ra làm bom nổ rồi?

Kỳ thật gã cũng rất kiêng kị, không thì gã đã không thương lượng cùng Tô Vũ.

“Ta đến từ Hồng Oa nhất tộc. . .”

Tô Vũ cảm thấy có chút quen tai!

Ở thời điểm hắn suy luận Hợp khiếu pháp, hắn đã từng tham khảo Hợp khiếu pháp của Hồng Oa nhất tộc, bản công pháp của chủng tộc này không tệ lắm, khai 22 khiếu.

Thiên phú kỹ của bọn họ cũng khá cường đại, tuy rằng chủng tộc này không mạnh, nhưng thiên phú kỹ rất đặc thù, gọi là—— Phá hư không.

Tô Vũ đã từng dùng thử một lần, đầu lưỡi trốn vào hư không, có thể đột nhiên lao ra, một kích trí mạng.

Nghĩ vậy, ánh mắt Tô Vũ khẽ động.

Gia hỏa này sẽ không định ra một chiêu như vậy với hắn chứ?

Có phải hiện giờ đầu lưỡi gã đang ẩn núp tới gần mình rồi không?

Hắn cũng biết công pháp ấy, nó rất ghê tởm, nếu hắn le lưỡi, sau đó gã cũng le lưỡi, 2 lưỡi chạm nhau, vậy. . .

Ghê tởm!

Tô Vũ không có hứng dùng cái này, nhưng hiểu biết thiên phú kỹ, công pháp cùng với thủ đoạn khác giúp hắn biết phải đề phòng ứng phó ra sao.

Ngọc cảm ứng không ngừng tra xét, thần văn chữ “Kiếp” cũng được vận dụng.

Thuận tiện lại bảo Cục lông nhỏ cảm ứng một chút.

Nếu gia hỏa này dám le lưỡi, hắn có thể chặt đứt đầu lưỡi của gã trong nháy mắt!

Thầm nghĩ vậy, Tô Vũ lại nói: “Tiền bối, Hồng Oa nhất tộc không mạnh, dù tiền bối là Nhật Nguyệt, không có cơ duyên lớn thì cũng chỉ là Nhật Nguyệt cảnh bình thường, ta đoán có lẽ tiền bối là Nhật Nguyệt nhất trọng, còn bị tử khí áp chế, có lẽ còn không bằng Nhật Nguyệt tầm thường, tiền bối nhất quyết muốn cướp đoạt cơ duyên với ta?”

Dứt lời, Tô Vũ cười nhạt: “Ta không muốn giết chóc, tiền bối cũng không đáng để ta phá hủy thần văn để giết ngươi, nếu tiền bối nguyện ý, ta thành thành chủ, có thể cho tiền bối trở thành tướng quân hộ vệ quân!”

Nhật Nguyệt Hồng Oa nhất tộc nhìn hắn, trầm giọng hỏi: “Tô Vũ, ngươi thật sự vẫn còn thần văn của Diệp Bá Thiên?”

“Ngươi không tin sao?”

Hồng Oa không nói gì, gã không quá tin tưởng, nhưng cũng không dám không tin.

Hiện tại gã đang do dự! Khó xử!

Cơ duyên gần đến tay, gã không muốn từ bỏ cơ hội trở thành bá chủ một phương!

Tô Vũ không kiên nhẫn, hắn thầm mắng một tiếng, thời điểm giết Hắc Ma không thấy các ngươi xuất hiện, giờ thì hay rồi, đột nhiên nhảy ra tranh đồ!

Giờ phút này có một vài cường giả đang ẩn núp.

Ngọc cảm ứng biểu hiện không còn Nhật Nguyệt khác, nhưng có vài vị Sơn Hải đang ẩn núp, Sơn Hải cũng dám tới cướp đoạt đồ của ta?

Đương nhiên, Sơn Hải cường tộc cũng không yếu.

Nhưng dù là Sơn Hải Thần Ma cường tộc, trừ khi là đỉnh cấp thiên tài, không thì cũng không thể nghịch phạt Nhật Nguyệt.

Trong 144 khiếu huyệt của Tô Vũ, đao khí dần dần ngưng tụ.

Dương khiếu chậm rãi mở ra.

Trong miệng hắn ngậm một giọt tinh huyết Phá Sơn Ngưu, thần văn chữ “Lực” tăng phúc bản thân, thần văn chiến kỹ biến thành một thanh trường đao, thần văn chữ “Chấn” chuẩn bị, Thần khiếu cũng mở ra toàn bộ...

Giờ phút này từ trên người Tô Vũ truyền ra cảm giác nguy cơ mỏng manh.

Hắn nhìn về phía Nhật Nguyệt Hồng Oa nhất tộc, lạnh lùng nói: “Tiền bối, từ bỏ đi! Ngươi là cư dân cổ thành, tính ra là cùng phe với ta, có lẽ trong thành không có nhiều cư dân là Nhật Nguyệt, vị trí tướng quân hộ vệ quân không tồi, tiền bối đừng chán sống!”

Sắc mặt Nhật Nguyệt Hồng Oa nhất tộc khẽ biến, gã chần chờ: “Tô Vũ, ngươi không có năng lực bảo vệ cổ thành, trừ khi ngươi trốn tránh trong phủ thành chủ cả đời, nhưng làm vậy thì sớm muộn gì ngươi vẫn sẽ chết. . . Tô Vũ, nếu ngươi thành toàn ta, ta liền. . .”

Ong!

Một ánh đao kinh thiên xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment