Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1578 - Chương 1578: Chủ Nhân Cổ Thành

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1578: Chủ Nhân Cổ Thành
 

Giờ khắc này, ngoại giới lại chứng kiến một vòng tàn nguyệt rơi xuống, bất quá không lớn lắm.

Có vẻ là có Nhật Nguyệt đã chết, nhưng thực lực không mạnh, có thể là Nhật Nguyệt nhất trọng.

Cũng không biết từ khi nào mà Nhật Nguyệt chết đi chỉ là chuyện bình thường, trước đây, một Nhật Nguyệt chết đi, tin tức có thể truyền khắp chiến trường Chư Thiên!

Nhân tộc giao chiến cùng Thần Ma vài thập niên, Nhật Nguyệt chết đi cũng không nhiều, 3 – 4 năm chết một vị đã là không ít.

Mà năm nay, trong thời gian không đến 2 tháng ngắn ngủn thì đã có tới mấy chục Nhật Nguyệt chết đi, trong đó có cả Nhật Nguyệt cửu trọng.

“Liệp Thiên các có tin tức truyền ra không?”

“Ai đã chết?”

“Có phải trong thành đang tranh đoạt thành chủ lệnh không?”

“Ai giết? Ai thắng?”

“. . .”

Người ngoài cổ thành đều cảm thấy tò mò và hứng thú, bọn họ biết trong thành đã bùng nổ chiến đấu, bởi vì thành chủ lệnh nên chắc chắn sẽ có Nhật Nguyệt giao chiến, chỉ là không ngờ Nhật Nguyệt chết nhanh như vậy mà thôi!

Lúc này tốc độ truyền tin tức của Liệp Thiên các hơi chậm.

Qua một lát mới có người nói: “Liệp Thiên các truyền tin tức ra, Nạp Nhĩ của Hồng Oa nhất tộc đã chết! Không phải bị cư dân giết, mà là bị Tô Vũ giết, Tô Vũ nuốt thiên phú tinh huyết Nhật Nguyệt, cường thế đánh chết Hồng Oa, hiện giờ trong thành đã không có ai dám tranh đoạt với hắn.”

“Tô Vũ?”

“Là Tô Vũ?”

Vừa nghe thấy cái tên này, bên ngoài cổ thành lập tức an tĩnh!

Lại là tiểu tử này!

Gia hỏa này đã hóa thành Hoạt Tử nhân rồi, liệu có thể nghỉ tay được không?

“Hắn muốn làm thành chủ sao?”

“Đây không phải điểm mấu chốt, chư vị, mấu chốt là hắn dùng thiên phú tinh huyết Nhật Nguyệt cảnh!”

Có người chấn động: “Thật hay giả vậy? Không phải Nhân tộc chỉ có thiên phú tinh huyết Lăng Vân cảnh thôi sao? Sao hiện giờ lại có Nhật Nguyệt cảnh?”

“Vô nghĩa, Tô Vũ là thiên tài, là đại sư lĩnh vực nghiên cứu, có lẽ chính hắn nghiên cứu phát minh ra. Các ngươi quên rồi sao, lúc còn ở Nhân cảnh hắn đã suy đoán ra bao nhiêu công pháp, mặc kệ là có di tích vô địch hay không thì quả nhiên hắn đều có thiên phú hơn người, trên con đường này, hắn có tiềm lực cực lớn!”

“Thật đáng sợ!”

“Đúng vậy, cũng may. . . hắn đã trở thành cư dân!”

Có người nhẹ nhàng thở ra, Tô Vũ nhất định phải chết, nếu không, nhân vật như hắn thật sự quá đáng sợ!

. . .

Tin tức nhanh chóng truyền lưu.

Cuộc chiến tranh đoạt chức vị thành chủ cổ thành đã bắt đầu, Tô Vũ cường thế đánh chết Nhật Nguyệt Hồng Oa nhất tộc, hiện giờ cư dân trong thành không dám tranh đoạt vị trí thành chủ, rất có thể Tô Vũ sẽ đoạt được, tin tức này chấn động chư thiên.

Chẳng lẽ Tô Vũ muốn trở thành vị thành chủ Lăng Vân cảnh đầu tiên trong vạn giới?

Tin tức đáng gờm ấy nhanh chóng truyền rộng.

. . .

Nhân cảnh!

Chu Thiên Đạo bóp nát ghế dựa.

Sau một lúc lâu vẫn không nói gì.

Má!

Chủ nhân cổ thành?

Ngươi đi ra ngoài một chuyến, lúc xuất phát còn yếu như con kiến, sau đó không lâu, ngươi bẫy chết Nhật Nguyệt cửu trọng, hiện tại còn muốn lên làm chủ nhân cổ thành?

. . .

Đại Hạ phủ.

Vạn Thiên Thánh tùy ý nhìn thoáng qua tin tức, không để trong lòng, hiện tại ông rất bình tĩnh, coi như mình không biết là được.

Lăng Vân giết Sơn Hải. . . Ông chỉ chú ý điều này!

Tô Vũ vẫn là Lăng Vân, chứng tỏ điều ông nhìn thấy vẫn có cơ hội xuất hiện, nếu không phải Lăng Vân. . . Vậy ông đã nhìn lầm rồi.

Ông suy nghĩ, gia hỏa này trở thành thành chủ thì sao?

Chẳng lẽ có thể mang cổ thành đi à?

Không mang cổ thành đi, Tô Vũ vẫn chỉ là Tô Vũ, gặp phải Nhật Nguyệt, gặp phải vô địch, hắn vẫn sẽ gặp nguy hiểm.

“Hồng Oa nhất tộc, chủng tộc nhỏ yếu, Nhật Nguyệt nhất trọng. . .”

Ông thì thầm, thiên phú tinh huyết?

Gia hỏa này cắn nuốt tinh huyết Nhật Nguyệt, chứng tỏ thân thể hắn đã rất mạnh!

Hắn đã đạt tới tình trạng gì?

Dù có tinh huyết Nhật Nguyệt thì hắn cũng phải đủ thực lực thì mới có thể dùng được, đại bộ phận Sơn Hải đều không làm được!

Chẳng lẽ thân thể Tô Vũ đã đạt tới Sơn Hải cao trọng?

Thật đáng sợ!

May mà không còn hiện tên trên Liệp Thiên bảng nữa, bằng không khi hắn giết Nhật Nguyệt, có lẽ xếp hạng. . . À không, không tăng nổi nữa!

Hắn đã đứng đầu Thiên bảng rồi!

“Bình tĩnh. Ta nhất định phải bình tĩnh.”

Quen là được.

Vạn Thiên Thánh ngẫm nghĩ, bỗng nhiên truyền âm đến một nơi: “Hồng Đàm, đồ tôn của ngươi, Tô Vũ vừa mới giết một Nhật Nguyệt ở chiến trường Chư Thiên, hiện tại đang tranh chức trở thành chủ nhân cổ thành. Đúng rồi, ngươi biết Hắc Ma, thành chủ Tinh Hồng cổ thành không? Bị đồ tôn nhà ngươi bẫy chết rồi. Hồng Đàm, vui không?”

“. . .”

Giờ khắc này, trong đa thần văn học viện mới mở không lâu.

Hồng Đàm đang viết gì đó, cây bút trong tay đột nhiên vỡ nát.

“Lão sư?”

Bạch Phong đang cảm thụ nội lực trong cơ thể, thấy lão sư bóp gãy bút thì nhịn không được, đắc ý cười ha hả nói: “Lão sư, ngài cũng sợ ngây người à? Ta cũng không ngờ mình lại khôi phục tới Đằng Không cửu trọng nhanh như vậy. Lão sư, ta sắp tiến vào Lăng Vân rồi! Ha ha ha!”

Anh rất vui vẻ!

Cuối cùng anh cũng sắp tiến vào Lăng Vân, anh thảm quá mà, từ năm trước cảnh giới ngã xuống, đến bây giờ mới khôi phục tới Đằng Không cửu trọng, giờ thì anh phải nhanh chóng tiến vào Lăng Vân thôi.

Không lâu nữa, Bạch Phong anh cũng là thiên tài Lăng Vân!

Ha ha ha!

Tâm tình anh rất tốt!

Hồng Đàm nhìn anh, ánh mắt khác thường, tin tức từ chiến trường Chư Thiên truyền đi rất nhanh, nhưng người bình thường không biết con đường tin tức.

Nhưng lúc này ông đã biết.

Hồng Đàm nhìn về phía Bạch Phong, ngập ngừng một lát, rồi ông mở miệng: “Không tồi, Đằng Không cửu trọng, trong vòng ba tháng, ngươi chắc chắn sẽ bước vào Lăng Vân, không tồi!”

Bạch Phong gật đầu, mỉm cười!

Khá tốt!

Hồng Đàm ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Ngươi biết Nhật Nguyệt mạnh đến mức nào không?”

“Không biết, nhưng chắc chắn là có thể một tát đánh chết ta.”

Bạch Phong nhún vai, cười nói: “Sư phụ yên tâm, ta sẽ không quá kiêu ngạo, ngài chính là Nhật Nguyệt, có thể tát chết ta mà, ta hiểu!”

Hồng Đàm do dự, cuối cùng vẫn nói: “Ngươi biết đồ đệ ngươi đang ở đâu không?”

“Tô Vũ ấy hả? Không phải hắn đang giả dạng làm Thôi Lãng đi tới chiến trường Chư Thiên sao? Hay hắn đã về rồi?”

Bạch Phong thật sự không biết tin tức ở Chư Thiên.

Nguồn tin của anh chỉ có Hồng Đàm.

Mà trước đó, Hồng Đàm không nói gì với anh.

Giờ phút này, thấy Bạch Phong hưng phấn như vậy, Hồng Đàm đành phải nói: “Hơn 1 tháng trước, ngày 21 tháng 6, Tô Vũ tiến vào Chư Thiên chiến trường, ngươi biết không?”

“Ta biết.”

Bạch Phong không quá để ý, hiện tại là ngày 15 tháng 8.

Từ lúc Tô Vũ tiến vào đã gần 2 tháng.

“Hắn gây chuyện à?” Cái này thì anh không ngạc nhiên lắm, tiểu tử đó là đồ đệ của anh, hắn mà không làm gì thì anh mới thấy kinh ngạc.

“Đúng vậy!”

Hồng Đàm bình tĩnh nói từng câu: “Không phải chuyện gì lớn, chỉ bẫy chết khoảng 20 vị Nhật Nguyệt cảnh ở Thiên Diệt cổ thành, trong đó có 6 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ! Mấy ngày trước, hắn chạy tới Tinh Thần Hải, lại bẫy chết 9 vị Nhật Nguyệt, trong đó có một vị Nhật Nguyệt hậu kỳ! Sau đó, buổi sáng hôm nay, thành chủ Tinh Hồng cổ thành, Hắc Ma Nhật Nguyệt cửu trọng đã bị hắn bẫy chết, đúng rồi, vừa mới nãy hắn lại tự tay giết chết một tên Nhật Nguyệt nhất trọng... Không có gì đâu! Tính ra mới có hơn 30 vị Nhật Nguyệt cảnh chết thôi ấy mà. Với lại hắn còn giết thêm mười mấy vị thiên tài trên Liệp Thiên bảng nữa. Ngoài ra thì có 12 vị vô địch... À không, có 2 người là Nhân tộc, vậy chỉ có 10 vị vô địch đi vây giết hắn nhưng thất bại mà thôi...”

Ông ngẩng đầu, nhìn Bạch Phong đang há hốc miệng, cười nhạt nói: “Đồ đệ, ngươi rất giỏi, đã sắp vào Lăng Vân rồi, chúc mừng ngươi!”

“. . .”

Bình Luận (0)
Comment