Rất nhanh, mặt trời đã ló dạng.
Trời sáng ngời, cửa thành ầm một tiếng, chính thức đóng cửa!
Phong thành!
Tô Vũ vận dụng thành chủ lệnh, tùy tiện tìm gian cổ phòng bắt đầu đối kháng tử khí, Liệp Thiên các thì vẫn mở rộng cửa buôn bán, hắn không đến đó, tránh việc bị phát hiện ra vấn đề.
Trong cổ phòng.
Tô Vũ bắt đầu đối kháng tử khí, đúc thân tu luyện, Thiên Nguyên khí vận chuyển, hắn phát hiện, tử khí và Thiên Nguyên khí trung hoà sẽ trợ giúp tăng tốc đúc thân cho mình.
Kích thích quá trình đúc thân.
Rất tốt!
Cho nên, phản phệ cũng không sao cả, tuy rằng lần phản phệ này quả thật rất mạnh.
Tô Vũ nhanh chóng tiếp nhận tử khí, tiến hành nghịch chuyển để trung hoà.
Hắn không biết, giờ phút này trong Tử Linh giới, Tinh Nguyệt quân chủ mở mắt, bực bội nghĩ, còn chưa xong sao?
Trước đó không lâu mới bổ sung thêm một lượng tử khí lớn cho ngươi, ngươi lại muốn nữa à?
Nếu vậy, đừng trách ta không khách khí!
Đây là do ngươi tự tìm!
Đại lượng tử khí thông qua thông đạo đặc thù không thể nhìn thấy tràn về phía Tô Vũ, là người thay đổi, giữa Tô Vũ và Tinh Nguyệt có một thông đạo liên hệ vô hình, đây cũng là một trong số quy tắc thượng cổ.
Tinh Nguyệt tăng lượng tử khí truyền đi.
Không phải ngươi thích chọc chó sao?
Được, cho ngươi chơi này!
Vốn muốn cho ngươi cơ hội tu luyện đến Nhật Nguyệt rồi chết, nếu ngươi đã không quý trọng, vậy bây giờ xuống đây theo ta luôn cũng được.
. . .
Tô Vũ âm thầm kinh hãi, tử khí đột nhiên tăng lên rất mạnh.
Nếu chỉ dựa vào Thiên Nguyên khí thì hoàn toàn không có biện pháp trung hòa hết.
Chỉ có thể nghịch chuyển.
Vốn chỉ cần nghịch chuyển trong một tiếng rưỡi, hiện tại Tô Vũ suy đoán, kinh hãi không thôi, hắn phải cần ít nhất 2 giờ thì mới có thể nghịch chuyển hết.
Xem ra từ giờ không thể chơi hết mình rồi.
Nhìn xem, một lần thêm nửa giờ, nếu thêm mấy chục lần nữa, chẳng phải hắn sẽ xong đời sao?
Tô Vũ không dám lơ là, tập trung chuyên tâm nghịch chuyển!
Đồng thời không ngừng tiêu hao thiên địa huyền quang để đúc thân.
50 đúc vẫn chưa đủ, hiện giờ hắn có rất nhiều thời gian, còn có rất nhiều thiên địa huyền quang để đúc thân, hắn còn thiếu 22 đúc nữa, nhưng hắn vẫn còn hơn 1000 sợi thiên địa huyền quang.
. . .
Ngày đầu tiên phong thành.
Bình an không có việc gì.
Trong thành không có Tử Linh, tử khí cũng không tăng lên, người bình thường cũng có thể chịu đựng 3 ngày huống chi là đám Nhật Nguyệt cao trọng, không chỉ Nhật Nguyệt cao trọng, mà kể cả có là Đằng Không cũng không sao.
Bọn họ có thể ngăn cản tử khí.
Không vấn đề gì!
Đám Nhật Nguyệt vui vẻ trong lòng, hiện tại chắc chắn Tô Vũ đã bị phản phệ, không dễ chịu chút nào.
. . .
Cùng lúc đó.
Một vài cổ thành cũng thu được tin tức.
Tô Vũ lại phong thành.
Gia hỏa này nhàn thật.
Không sợ tự chơi chết mình sao, ít ra hiện tại hắn còn đang kéo dài hơi tàn mà tồn tại, còn sống không tốt hơn à?
Sao phải vội vã biến mình thành Tử Linh như vậy?
. . .
Thiên Diệt cổ thành.
Phủ thành chủ.
Thiên Hà không khỏi lắc đầu, nhìn về phía lão nhân phía dưới, thở dài, “Gia hỏa này tự tìm phiền toái rồi. Tử khí phản phệ nghiêm trọng đến mức nào, chúng ta đều biết rõ! Huống chi cư dân trong Tinh Hồng cổ thành đã chết không ít, hiện tại lại phong thành, nếu tiếp tục như thế, một mình hắn chịu tử khí phản phệ, có lẽ sẽ còn nghiêm trọng hơn ta!”
Lão nhân nhẹ giọng nói: “Có lẽ hắn biết Trường sinh quyết, lần trước công pháp hắn đưa cho đại nhân chính là dựa vào cái này.”
“Trường sinh quyết không tồi, nhưng theo ta thấy, nó phải tiêu hao rất nhiều Thiên Nguyên khí, nhiều nhất chỉ có thể giúp hắn triệt tiêu một phần tử khí!”
Không đủ!
100%, ngươi chỉ triệt tiêu được 10%, vậy vẫn còn 90%.
Tô Vũ làm như vậy thì hắn vẫn sẽ bị Tử Linh quân chủ thay đổi, đại khái vài hôm nữa hắn sẽ trở thành Tử Linh, dù Trường sinh quyết không ngừng vận chuyển, nhưng cùng lắm chỉ kéo dài được 5 – 6 ngày, 5 – 6 ngày mà đòi ép chết Nhật Nguyệt cao trọng sao?
Lần này đám người tới đó chắc chắn đã chuẩn bị rất kĩ, Thiên Nguyên khí đương nhiên không thể thiếu!
Sao Tô Vũ có thể so với bọn họ?
Ngốc thật!
Haizz!
Để xả cơn giận nhất thời mà đối kháng đám người kia, nhưng hắn lại không có năng lực trấn áp bọn họ, nếu chỉ dựa vào việc phong thành thì có thể làm gì được Nhật Nguyệt cao trọng?
Thiên Hà thở dài.
Lão nhân thì do dự một chút rồi nói: “Đại nhân, ngài sẽ ra tay tương trợ hắn sao?”
“Ta?”
Lão nhân nhẹ giọng: “Đại nhân giúp được hắn, đúng không?”
Thiên Hà trầm mặc một hồi, cuối cùng mở miệng: “Có thể, 36 thành, nếu có thành chủ, thành chủ có thể nghĩ cách làm cổ thành hội tụ. Khi ấy chúng ta có thể chia sẻ một ít lực phản phệ cho hắn... Nhưng...”
Thiên Hà lắc đầu.
Hắn thở dài một tiếng, sau một lúc lâu mới nói: “Không ổn! Việc này không có nhiều người biết, hơn nữa... Nếu nguyên khí đại thương, vậy một vài kế hoạch kế tiếp sẽ không thể thi hành. Nếu là bình thường thì ta có thể giúp hắn một phen, nhưng hiện tại không được.”
“Liên quan đến Hạ phủ chủ?”
Lão nhân thấp giọng hỏi, Thiên Hà nhìn thoáng qua lão nhân, chậm rãi đáp: “Đúng, ngươi đã theo ta nhiều năm, có một số việc ngươi cũng đoán được, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.”
Lão nhân bình tĩnh nói: “Đại nhân đừng lo, nếu không có đại nhân, lão hủ đã chết từ lâu rồi.”
Dứt lời, lão lại nói: “Nếu đại nhân thật sự không chịu đựng nổi, có thể chuyển một ít tử khí cổ thành cho ta, ta có thể giúp đại nhân ngăn cản.”
“Không cần!”
Thành chủ lệnh có thể di dời áp lực tử khí, đáng tiếc hộ vệ Tinh Hồng cổ thành đã chết hết, không có cửa thành lệnh, không có thủ vệ tướng quân, không có bất cứ ai!
Nói cách khác, hiện tại Tô Vũ hoàn toàn không có biện pháp dời đi.
Còn cư dân, cư dân là bá tánh, trừ khi cư dân nắm giữ lệnh bài đặc thù, hoặc là thủ vệ lệnh, bằng không cư dân cũng không thể thay thành chủ chịu đựng áp lực.
Hơn nữa nếu cư dân quá yếu thì cũng không có hiệu quả gì.
Thiên Hà đang nghĩ ngợi, một quang ảnh chợt lóe lên rồi biến mất.
Ngay sau đó, một bóng người hiện ra, bóng người kia nhìn thoáng qua lão nhân nhưng không thèm để ý, lão nhân thì kinh hãi.
Thiên Hà xua tay, ý bảo lão nhân lui ra ngoài.
Chờ lão nhân đi rồi, Thiên Hà nhíu mày hỏi: “Sao ngươi lại tới nữa?”
“Có phải Tô Vũ gặp phiền phức không?”
“Tự tìm đường chết!”
Hạ Long Võ bình thản nói: “Giúp hắn một phen, chia sẻ chút áp lực với hắn đi.”
“Ngươi điên rồi!”
Thiên Hà tức giận, “Một khi triệu hoán 36 cổ thành hội tụ, còn là để giúp Tô Vũ, vậy thì chư thiên vạn tộc đều biết ta đứng về phía Nhân tộc, hoặc là giúp ngươi, hoặc là giúp Nhân tộc! Khi đó mọi kế hoạch của ngươi đều đổ vỡ, mà ta khi đó phải làm sao?”
“Có lẽ gia gia ta có thể giúp ngươi giải thoát!”
Thiên Hà lạnh lùng nói: “Đại Hạ vương? Đao của Đại Hạ vương rất mạnh, cũng rất tàn nhẫn! Biết đâu lúc đó không chặt đứt được tử khí mà lại chém chết ta! Ta tin ngươi nên mới hợp tác với ngươi, nhưng thế này thì ngươi có xứng đáng với sự tin tưởng ấy không? Hạ Long Võ, ta không phải chỉ có một mình, ngươi cũng không liên hệ với mình ta, không phải sao? Tô Vũ ngu xuẩn tự tìm đường chết, ngươi muốn chúng ta vì hắn mà chết theo? Chúng ta hợp tác là để chúng ta sống sót, mà không phải để cả hai ta chịu chết!”
Hạ Long Võ trầm mặc một lát, khẽ gật đầu, “Là ta quá đáng, ngươi không cần để ý tới mấy lời mới rồi. Ta tới Tinh Hồng cổ thành bên kia nhìn xem.”
“Ngươi muốn đi ư?”
Thiên Hà nhíu mày, “Hiện tại mọi người đã biết ngươi đang ở chiến trường Chư Thiên, bên kia lại là tâm điểm chú ý, mọi người đều đang nhìn, nếu ngươi bị phát hiện, chắc chắn sẽ có vô địch ra tay với ngươi!”
Giết Hạ Long Võ, không cần chờ đến lúc y chứng đạo.
Chỉ là bình thường không có cơ hội mà thôi.
Lúc trước phái người tới Đại Hạ phủ giết y đã bị y dễ dàng đánh tan, vì không muốn chịu tổn thất lớn, các tộc mới không tiếp tục phái người đến đó.
Còn y thì sao, định tự chạy đi làm bia ngắm à?
Chán sống rồi?
“Không sao, quan sát từ xa một chút mà thôi!”
Dứt lời, thân ảnh y lập lòe rồi biến mất.