Ngoài Long Tằm giới.
Một thông đạo kín đáo, không có đại quân canh giữ thông đạo, nhưng có một cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng tọa trấn, một tia lực lượng Long Tằm giới tản ra giúp vị cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng này có thể áp chế đối thủ, nếu vô địch đột kích, hắn cũng có thể ngăn cản một đoạn thời gian.
Giờ phút này, bốn phương, bốn cường giả Nhân tộc vô cùng cường hãn đang ẩn núp trong hư không.
Đại Chu vương vung tay, một thần văn hiện lên, Nhật Nguyệt cửu trọng lại không phát hiện.
Ngay sau đó, bốn vô địch xuất hiện cách Nhật Nguyệt cửu trọng không xa.
Đại Hạ vương, Đại Chu vương, Đại Hán vương, Diệt Tằm vương!
Hai vị đến từ Chiến Thần Điện, hai vị đến từ Cầu Tác cảnh.
Đại Hạ vương và Đại Chu vương, được công nhận là hai vị vô địch nằm trong top 3 cường giả mạnh nhất của Nhân tộc, Đại Hán vương cũng cực kỳ cường đại, xếp trong 10 hạng đầu, còn Diệt Tằm vương thì không phải vương giả khai phủ, nhưng cũng sống từ thời kỳ vương giả chứng đạo, chỉ là ông không khai phủ mà thôi.
Thực lực Diệt Tằm vương thế nào thì khó mà đánh giá, nhưng thủ đoạn thời gian chi pháp lại cực kì nổi danh trong vạn tộc.
Diệt Tằm vương chưa từng giết vô địch, nhưng ông lợi hại ở chỗ khi đối chiến với vô địch, khả năng chiến đấu của ông cực kì mạnh mẽ, đặc biệt, ông cực kì chuyên nghiệp trong việc diệt sát quá khứ thân trong tam thế thân!
Ông đã từng giết quá khứ thân của vô địch!
Lần này phái ông tới đây cũng là để bảo đảm thuận lợi tiêu diệt tam thế thân của Long Tằm vương.
Bốn vị vô địch đứng gần vị Nhật Nguyệt cửu trọng kia, không ai nói chuyện, Diệt Tằm vương vài lần muốn nói, thấy Đại Hạ vương và Đại Chu vương lạnh mặt thì chỉ đành ngậm miệng, giữ im lặng.
Đại Hán vương vẻ mặt đạm mạc, giống như thế nào cũng không sao cả, mặc kệ bọn họ.
Đại Hạ Phủ và Đại Chu phủ có xung đột, đây là việc mọi người đều biết.
Trên thực tế, trước sự kiện Diệp Bá Thiên, kỳ thật quan hệ hai đại phủ cũng không tệ lắm.
Nếu không cũng không có chuyện đệ đệ Đại Chu vương đi cứu viện Diệp Bá Thiên.
Giờ phút này, bốn vô địch đều an tĩnh chờ đợi tin tức, chuẩn bị chiến dịch tấn công, hủy diệt Long Tằm giới, có lẽ hai ngày sau, vạn tộc sẽ mất đi Long Tằm tộc, một trong bách cường chủng tộc!
Vô địch tộc khác muốn giết Long Tằm vương thì khó, không có 7 – 8 vô địch, thậm chí là 10 vô địch thì khó mà đánh chết Long Tằm vương trong Long Tằm giới, mà Nhân tộc thì. . . Không cần!
Bốn vị vô địch tới đây đã là coi trọng Long Tằm vương lắm rồi.
Nhân tộc không bị áp chế.
Đây là nhược điểm, cũng là ưu thế.
. . .
Chờ đợi.
Tất cả đều đang chờ đợi.
Ánh mắt vạn tộc lại hội tụ đến Tinh Hồng cổ thành.
13 ngày, hiện giờ đã là đêm khuya.
Cửa thành đóng chặt, không có dấu hiệu mở ra.
Ngày thứ 14 phong thành đã sắp đến.
Trên Tinh Thần Hải, vô số sao trời tản ra hào quang mờ ảo, dần dần, hào quang sáng dần lên, đó là dấu hiệu ban ngày sắp đến.
Trên không, bốn vô địch đã chuẩn bị xong.
Trời vừa sáng liền động thủ!
Vài vị Nhật Nguyệt cường tộc đã thủ ở cửa thành, bọn họ không biết tình huống ra sao, vô địch không hề thông báo kế hoạch cho bọn họ, chỉ bảo bọn họ đến đây chuẩn bị công tác phá cửa.
. . .
Trong thành, Tô Vũ tiếp tục tu luyện trong cổ phòng.
Hắn cũng cảm thấy đối phương sẽ phá cửa thành ở ngày 15, nên hiện giờ hắn mặc kệ mọi chuyện!
Hiện tại, trời đã sắp sáng.
Vậy nghĩa là ngày mai sẽ phá thành ư?
Thôi, không giết được Nhật Nguyệt thì thôi, để xem lần sau bọn người kia còn dám đến nữa hay không.
Lần này hắn chỉ muốn uy hiếp, không nghĩ rằng thật sự có thể giết chết bọn họ.
Còn vấn đề phủ thành chủ thiếu người thì hắn cũng mặc kệ.
Dù sao hắn cũng không cần!
Cũng đâu ai bảo thành chủ nhất định phải ở trong phủ đâu.
Lúc này, ánh sáng chiếu rọi thiên địa.
Trời đã sáng!
. . .
Giờ khắc này, trong không trung, bốn vô địch liếc nhìn nhau, ngay sau đó đồng thời ra tay!
Oanh!
Tiếng vang lớn vang vọng thiên địa.
Cửa thành lập tức bị đánh nát!
Tinh Nguyệt quân chủ lập tức xuất hiện, nàng mặc áo choàng đen, mang theo sự lạnh lẽo và tử khí, đánh thẳng một quyền về hướng vài vị Nhật Nguyệt ở gần cửa thành!
Cường giả Long tộc lập tức ra tay, Long trảo hiện lên ôm lấy mấy người.
Cường giả Tiên tộc chém một kiếm về hướng Tinh Nguyệt.
Trong nháy mắt, trong thành lại xuất hiện thêm một Tử Linh quân chủ, y cười lạnh, tấn công Nhật Nguyệt Long Tằm tộc, phụt một tiếng, vị Nhật Nguyệt này bị trảo chia năm xẻ bảy!
Một vòng bán nguyệt rơi xuống!
Tử vong!
Tử Linh kia còn muốn bắt người khác, Tinh Nguyệt đã quát: “Lại đây, giết bọn họ!”
Dứt lời, tử khí bùng nổ, ầm một tiếng, trời sụp đất nứt!
Trường kiếm của Tiên tộc tức khắc bị ăn mòn, hóa thành tử kiếm.
Một tôn Tử Linh vô địch khác bùng nổ tử khí, đánh về phía Long trảo của Long vương.
Tử Linh khai chiến với vô địch!
Thời khắc này, Lạp Đức vẫn luôn không có động tĩnh đột nhiên đánh xuống một chưởng, một chưởng này bao trùm phủ thành chủ nơi xa.
Ánh sáng cường đại lóa lên, trong thiên địa lúc bấy giờ như chỉ còn lại một chưởng kia.
Nhanh, mạnh, tàn nhẫn!
Bàn tay xuyên qua hư không, trong chớp mắt nó đã dừng lại trên bầu trời phủ thành chủ.
Hậu điện.
Tượng đá vốn không để ý tới, Tử Linh đại chiến sinh linh, nó chỉ phụ trách trấn thủ thánh thành, không quấy nhiễu nó, vậy không có quan hệ gì.
Nhưng khi bàn tay kia giáng xuống, tượng đá liền mở mắt, ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lẽo!
“To gan!”
Tượng đá giận dữ!
Dám can đảm tập kích phủ thành chủ?
Phủ thành chủ không phải của Tô Vũ, mà là của nó, đây là hành động khiêu khích!
Một tiếng vang lớn vang lên, trời sụp đất nứt, toàn bộ cổ thành rung động kịch liệt.
Phủ thành chủ vỡ nát một góc, lộ ra tượng đá.
Tô Vũ... Không ai nhìn thấy hắn, có lẽ là đã chết.