Tô Vũ không đáp lại khiến tên Nhật Nguyệt tứ trọng kia tự tin hơn hẳn!
Đúng vậy!
Lão tử mà biến đổi thành cư dân, vậy còn phải sợ ngươi sao?
Thành chủ cổ thành không có quyền khống chế cư dân, tuy rằng thành chủ lệnh có thể phá phòng, bọn họ biết điều này, nhưng sợ cái gì?
Tô Vũ phá phòng ư? Phá đi!
Lăng Vân như ngươi mà đòi giết Nhật Nguyệt trung kỳ như ta sao?
Nghĩ vậy, hắn ta đã có quyết định.
Ta liền biến đổi thành cư dân!
Ta không sợ ngươi!
. . .
Giờ khắc này, Tô Vũ nghĩ đến một biện pháp, thừa dịp mọi người nghĩ ta đang ở trong phủ thành chủ, ta phải giả mạo Tử Linh đi nhặt ngọc phù mới được.
Những nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng hắn quyết định bỏ qua biện pháp này.
Cho ngươi thay đổi thành công!
Tránh để kẻ khác đoán được rằng ta đang ở bên ngoài.
Huống chi ngươi trở thành cư dân, giúp ta triệt tiêu bớt tử khí cũng là chuyện tốt, khi ta muốn giết ngươi thì sẽ giết sau, thuận tiện kiếm chút thiên địa khen thưởng.
. . .
Bắt đầu từ đêm nay, có Nhật Nguyệt bắt đầu thay đổi.
Trong thành có 6 vị Nhật Nguyệt trung kỳ, 4 vị Nhật Nguyệt sơ kỳ.
Trong Nhật Nguyệt trung kỳ, có hai vị Nhật Nguyệt lục trọng không lựa chọn thay đổi, còn lại 4 vị và 4 Nhật Nguyệt sơ kỳ khác đều rơi vào đường cùng, cuối cùng lựa chọn chuyển đổi!
Không chuyển đổi không được!
Nếu chờ đến 3 ngày sau, trong tình huống trọng thương hấp hối, trông cậy vào việc cùng nhau phá vây đi ra ngoài mới thật sự là chịu chết.
Nhật Nguyệt đại tộc thấy tình huống này thì không nói gì.
Thay đổi thì thay đổi đi!
Tùy các ngươi!
Dù sao sau khi thay đổi, các ngươi cũng chỉ là Hoạt Tử nhân, giờ thì đừng oán trách bọn họ nữa, tuy rằng hiện tại trong lòng đám người kia ít nhiều gì cũng đã có vài phần oán trách.
. . .
Cùng lúc đó.
Tượng đá và Tinh Nguyệt quân chủ lại chạm mặt.
Đám Nhật Nguyệt chuyển đổi, trong thành sẽ có thêm một vài Tử Linh Nhật Nguyệt cường đại phụ trách đi thu ngọc phù, không giết chóc, chỉ phụ trách thay đổi mấy Nhật Nguyệt kia.
Tinh Nguyệt quân chủ cười nhạt, “Có vẻ đại quân Tử Linh của ta sẽ có thêm rất nhiều Nhật Nguyệt cảnh!”
Tượng đá không mở miệng, nếu những người này không chết thì bọn họ sẽ là cư dân trấn thủ Tử Linh.
Một mặt là có thể kiềm chế tử khí của Tử Linh Nhật Nguyệt, một mặt khác là thông qua tu luyện mà tiêu ma bớt tử khí.
Trong quá trình bọn họ tu luyện, vốn dĩ tử khí cũng bị giảm bớt đi, sở dĩ cảm thấy tử khí không ít đi đó là bởi vì sẽ có thêm tử khí không ngừng thẩm thấu, trên thực tế, khi cư dân tu luyện, nguyên khí tán ra có thể tiêu ma tử khí.
Làm vậy thì cổ thành sẽ giảm bớt áp lực!
Đối với tượng đá mà nói, có thêm vài vị Nhật Nguyệt, sống thì tốt, nếu chết, gia tăng thực lực cho Tử Linh giới cũng là chuyện không thể tránh khỏi, đây là cổ thành – nơi cả hai phe đều có cơ hội.
Cho sinh linh cơ hội, cũng cho Tử Linh cơ hội.
Tượng đá không nói gì, cư dân nhiều cũng tốt, cư dân cường đại thì càng tốt, còn vấn đề bọn họ chết đi sẽ tăng cường thực lực Tử Linh giới... Không sao, không phải Tô Vũ đã giết không ít Tử Linh sao?
Cứ để gia hỏa này giết tiếp đi là được!
Không phải Tinh Nguyệt đích thân chuyển đổi hắn à?
Hắn giết Tử Linh Nhật Nguyệt, Tinh Nguyệt cũng luyến tiếc giết Tô Vũ... Tốt lắm!
Tượng đá yên lặng nghĩ thầm.
Vô số năm qua, thực lực Tử Linh giới vẫn luôn lớn mạnh dần lên, hiện tại, nó bỗng nhiên cảm thấy có Tô Vũ ở đây quả nhiên là chuyện tốt, sắp tới có lẽ thực lực Tử Linh giới sẽ suy yếu một chút.
Nghe nói ở Thiên Diệt cổ thành, Tô Vũ cũng giết chết không ít Tử Linh Nhật Nguyệt.
. . .
Phong thành ngày thứ 13, Tô Vũ đã hoàn thành lần đúc thân thứ 53.
Lúc này thiên địa huyền quang đã bị tiêu hao không ít, chỉ còn lại 1100 sợi.
Còn 19 lần đúc thân nữa.
Ngoại giới, càng ngày càng nhiều người chú ý đến nơi đây!
Dựa theo tình báo thì tròn 15 ngày, vô địch sẽ đến phá thành.
Tô Vũ sẽ chết trước lúc đó, người bị vây nhốt sẽ ra khỏi thành, hay hắn vẫn không chết, khiến vô địch phải phá thành, dẫn ra Tử Linh quân chủ, thậm chí là tượng đá sẽ nhúng tay lần nữa?
Mà vô địch đến phá thành sẽ là vị nào, hay là những vị nào?
Những người từng đến đây có xác suất quay lại không cao.
Bọn họ đã có nhiều phiền toái lắm rồi!
Vị Minh tộc kia đến giờ cũng không biết đang trốn đi đâu, chẳng rõ y có còn đến cứu con trai của mình không, vị Nhật Nguyệt bát trọng Minh tộc kia chính là con cả của vị vô địch bị thương.
. . .
Ngoài cổ thành.
Vô địch đã tới.
Không phải chỉ có một người.
Tiên, Ma, Long, Thần, vô địch bốn tộc đều tới, người Minh tộc và Viên Hầu tộc vẫn chưa đến, còn Long Tằm tộc thì lại càng không tới.
Một tộc chỉ có một vị vô địch tới đây.
Bốn vị vô địch cường hãn quan sát cự thành phía dưới, không ai thấy vô địch đã đến, không ai có thể xem.
Phía dưới, tòa cự thành kia vẫn sừng sững không ngã.
Lần trước 12 tôn vô địch cũng không thể lay động.
Hồi lâu sau, Ma vương Ma tộc mở miệng: “Không thể đồng loạt ra tay, một người ra tay phá vỡ cửa thành, một người dẫn cường giả trở về, một người đánh một chưởng về phía phủ thành chủ...”
“Hả?”
Vô địch Long tộc nhíu mày, “Muốn tập kích phủ thành chủ ư? Lạp Đức, ngươi muốn dẫn tượng đá thượng cổ ra sao?”
Vô địch Long tộc không đồng ý!
Lạp Đức, tổ tiên của Thiên Đạc, Ma tộc Thủy Ma vương, thực lực vô cùng cường hãn.
Hai vô địch Thần tộc và Tiên tộc cũng nhíu mày.
Lạp Đức Ma vương bình tĩnh nói: “Tô Vũ là biến số, rất phiền toái! Hắn đã duy trì 13 ngày mà còn chưa chết, không giống suy đoán của chúng ta, rốt cuộc hắn bị tử khí xâm nhập bao nhiêu? Có thể sống lại hay không? Chỉ là Lăng Vân cảnh mà hắn đã cường đại, khuấy đảo phong vân chư thiên như thế! Nếu hắn không chết, vậy sẽ thế nào?”
Lão lại nói: “Ta sẽ tự mình ra tay tấn công phủ thành chủ, hủy diệt phủ thành chủ! Dù tượng đá thượng cổ ra tay thì cũng chưa chắc đã kịp!”
Lão muốn tiêu diệt Tô Vũ!
Đây là phán đoán của lão, không đơn thuần chỉ vì báo thù cho Thiên Đạc, làm vậy chẳng có nghĩa lý gì.
Lão phải đối phó với Tô Vũ!
Lão cảm thấy Tô Vũ không tầm thường, phán đoán của lão không sai, thậm chí lão nguyện ý mạo hiểm, tự mình ra tay xử lý phủ thành chủ.
Nghe vậy, mấy tôn vô địch khác không còn lời nào để nói.
Lạp Đức bình tĩnh chỉ huy: “Thần tộc phá thành, Long tộc dẫn người, Tiên tộc ngăn cản Tử Linh quân chủ, ta phá hủy phủ thành chủ, sau một kích, nhanh chóng rút lui!”
Chỉ có cơ hội một kích.
Nếu không sẽ có nhiều Tử Linh quân chủ xuất hiện, cũng sẽ khiến tượng đá ra tay, thậm chí dẫn ra càng nhiều tượng đá hơn.
Vậy thì sẽ rất phiền toái!
Ba vị vô địch khác khẽ gật đầu, sinh cơ thôi phát pháp của Tiên tộc có chút tác dụng phản kích Tử Linh quân chủ, để Tiên tộc ngăn cản là rất thích hợp.
Mà kẻ có thể gặp nguy hiểm nhất chính là Lạp Đức.
Nhưng mọi người không thèm để ý.
Lão là Thủy Ma vương Ma tộc, còn là một trong những Ma vương cưỡng hãn nhất, lão ra tay thì cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm quá lớn.
Nhưng vô địch Long tộc vẫn nhắc nhở: “Nếu một kích không thể đánh nát phủ thành chủ thì cũng phải lập tức từ bỏ, rời đi, ta không muốn tổn thất tam thế thân ở địa phương quỷ quái này đâu!”
Vết xe đổ vẫn còn in hằn trước mắt!
“Đương nhiên!”
Lạp Đức cũng không muốn tìm chết, bốn tôn vô địch, chẳng lẽ còn muốn huỷ diệt cổ thành ư?
“Ngày kia động thủ?”
“Không, ngày mai!”
Lạp Đức bình thản giải thích: “Ai cũng cảm thấy ngày kia chúng ta mới động thủ, chúng ta phải chờ tới lúc ấy làm cái gì? Có lẽ tượng đá cũng cho rằng ngày kia mới có biến, vậy nên, bình minh ngày mai lập tức ra tay, khiến nó trở tay không kịp!”
“Vậy phải bảo bọn họ hội tụ ở gần cửa thành...”
“Không sao, ngày mai hay ngày kia thì bọn họ cũng nên tới gần cửa thành...”
“Nhưng khi bọn họ rời đi rồi, Tô Vũ sẽ ra khỏi phủ thành chủ sao?”
“Để Nhật Nguyệt Long Tằm tộc giám sát đi.”
“Hắn sẽ đáp ứng?”
“Không sao, bảo hắn ngày kia mới đi, giám sát một ngày, sau đó... nếu không được, lần lượt để ba vị Nhật Nguyệt Minh tộc, Long Tằm tộc, Viên Hầu tộc giám sát!”
Bốn vị vô địch thương thảo, vẻ mặt đạm mạc.
Nếu vô địch ba tộc khác không tới, vậy tùy các ngươi, chết thì chết, phải xem vận khí của ngươi, nếu may mắn, chúng ta không ngại cứu ngươi, nếu xui xẻo, chết thì thôi!
Lần này các vô địch không còn ý kiến gì nữa.
Như vậy cũng không tồi, có lẽ có thể ngăn cản Tử Linh quân chủ một chút, vô địch tộc ngươi không tới, không thể trách chúng ta không cứu ngươi, là ngươi không được tộc mình coi trọng!
Bốn tôn vô địch thương lượng xong thì đều trầm mặc.
Chờ thôi!
Sáng sớm ngày mai, khi bình minh ló rạng, thời khắc tử khí yếu nhất thì lập tức phá cửa thành, cứu người và. . . giết người!