Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1607 - Chương 1607: Đãi Ngộ Của Tuyệt Thế Thiên Tài

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1607: Đãi Ngộ Của Tuyệt Thế Thiên Tài
 

Trên chiến trường Chư Thiên.

Mọi người còn đang chú ý đến cổ thành.

Đột nhiên, sấm sét ầm ầm, chiến trường Chư Thiên gần như chưa từng có thời tiết khác lại bị cuồng phong đột kích, một vì sao sáng như vầng thái dương đột nhiên rơi xuống từ tinh không!

Ngay sau đó, vì sao khổng lồ ấy như hóa thành Long Tằm rơi xuống, mang theo huyết sắc, mang theo khuôn mặt tuyệt vọng, từ trên trời giáng xuống, rơi xuống chiến trường Chư Thiên!

Ầm ầm ầm!

Huyết quang lan ra từ thông đạo Long Tằm giới, lan tràn trong không trung, trải rộng ra mấy ngàn dặm!

Toàn bộ vạn giới đều sợ tới ngây người, bọn họ vốn chú ý đến những cường giả ở cổ thành, lúc này đều chuyển tầm mắt đến hướng bên kia.

Trong các lối vào thông đạo, các vô địch đồng loạt xuất hiện.

Bay lên!

Bùng nổ khí tức!

Đại chiến chư thiên sắp bắt đầu sao?

Có vô địch đã ngã xuống!

51 năm qua, đây là lần đầu tiên.

Dù cổ thành đã đại chiến vài lần, có tam thế thân của vô địch mất đi, nhưng vẫn chưa từng xuất hiện tình huống ngã xuống toàn bộ như vậy.

Hiện tại, không lâu sau khi cổ thành bùng nổ đại chiến hỗn loạn, vậy mà có một vô địch hoàn toàn ngã xuống, Long Tằm vương!

Long Tằm vương, một kẻ có thể tính là cường đại, đã chết!

Chết trog chính thế giới của gã, phương hướng kia chính là thông đạo Long Tằm giới.

Lúc bấy giờ, bốn thân ảnh hùng tráng hiện lên từ trong hồng quang.

Bốn vị vô địch của Nhân tộc!

Trong ánh mắt chấn động của chư thiên, bốn vô địch cùng lao về hướng phương Đông.

Giờ khắc này, Nhân tộc, Đông Liệt Cốc!

Đại Tần vương đứng lên, trường thương hiện ra, thanh âm chấn động chư thiên, leng keng thiết huyết!

“Long Tằm tộc dám vây giết Tô Vũ Nhân tộc, đáng chết!”

“Các tộc Thần, Ma, Tiên, Long, mong rằng hãy tự trọng! Nhân tộc tuy yếu nhưng không thể khinh nhờn!”

Trường thương của Đại Tần vương chắn ngang trời, thanh âm băng hàn: “Giết Long Tằm vương, diệt Long Tằm giới là để răn đe cảnh cáo! Vạn tộc vạn giới chớ có sai lầm! Nhân Tiên liên minh, nếu Tiên tộc muốn xé bỏ minh ước, vậy Cổ Tiên Hoàng hãy tới Đông Liệt cốc, chúng ta hoàn toàn xóa bỏ minh ước!”

Vạn giới an tĩnh!

Thanh âm truyền xa, ngàn dặm, vạn dặm, hai vạn, ba vạn dặm...

Không ngừng truyền đi!

Chấn động chư thiên!

Giờ khắc này, Đại Tần vương cường hãn vô biên, trường thương chiếu rọi chư thiên, một cây trường thương bắn ra uy áp khắp thiên hạ.

Chiến khu phía Đông như chỉ còn lại hình dáng cây trường thương này.

Lúc bấy giờ, chiến khu Nam bộ, Ma Hoàng vừa mới trở về, hư ảnh hiện lên, đầu đội vương miện, chân giẫm trường hà, hai tay chắp sau lưng, nhìn về phía phương Đông chỉ khẽ than thở chứ không nói gì.

Chiến khu Tây bộ, hư ảnh một cường giả cổ xưa hiện lên, thần quang bùng nổ lay động chư thiên.

Chiến khu Bắc bộ, hồi lâu sau, hư ảnh một Tiên nhân cổ xưa xuất hiện, nhẹ giọng nói: “Nhân Tiên liên minh vẫn tồn tại, chúng vương Tiên giới hãy thu liễm lại. Tần Quảng, đừng giết chóc quá nhiều, Long Tằm... Aiiiz!”

Một tiếng thở dài còn chưa dứt thì thân ảnh đã biến mất.

Đồng thời, Tây bộ, Nam bộ, hai thân ảnh cường đại vô biên cũng mau chóng tan biến.

Chiến trường Chư Thiên rộng lớn vô cùng an tĩnh, tĩnh mịch, các vô địch lộ sắc mặt ngưng trọng, có kẻ thì hoảng sợ vạn phần.

. . .

Huyền Khải giới.

Một tôn Nhật Nguyệt cửu trọng bay ra, vẻ mặt tái nhợt, sợ hãi cung kính cúi đầu: “Vương ta truyền lời, chúng ta đã biết sai! Cầu mong Thiên Đúc vương đại nhân thứ lỗi!”

Ánh mắt Thiên Đúc vương khác thường.

Nhận sai?

Cũng đúng, không nhận sai cũng không được!

Ông cũng cảm thấy ngoài ý muốn, giỏi thật, bốn cường giả thừa dịp này tấn công Long Tằm giới, trực tiếp đánh chết Long Tằm vương!

Hư không bên kia vẫn còn đang sáng rực ánh lửa vô tận.

Vô địch đã chết.

Ánh lửa này không cháy 3 ngày thì không thể tiêu tán hết.

Thiên Đúc vương ngây người, giết thật à?

Chết thật à?

Đúng, hiện tại hành động này có thể kinh sợ một nhóm người, nhưng cũng sẽ khiến vô địch trăm tộc càng thêm kiêng kị Nhân tộc, hành động này chỉ có thể nói là uống rượu độc giải khát, còn thúc đẩy các vô địch liên thủ!

Đây là... Chuẩn bị bùng nổ đại chiến chư thiên ư?

Sắc mặt Thiên Đúc vương không hề lộ vẻ vui mừng!

Đại chiến sắp bắt đầu rồi.

Vô địch ngã xuống là bắt đầu, Nhân tộc... Thật sự đã chuẩn bị tốt rồi sao?

Lần này là đánh bất ngờ, còn có sự kiện cổ thành hấp dẫn sự chú ý, sau này nếu bọn họ muốn xâm nhập tiểu giới đánh chết vô địch thì sẽ không đơn giản như vậy nữa!

Một lần phái bốn vô địch đi thì lại càng nguy hiểm.

Nếu tin tức bị tiết lộ, bốn vô địch này sẽ có khả năng bị bao vây, cuối cùng kết cục sẽ là ngã xuống.

Giết chóc đã bắt đầu, còn ai sẽ kiêng kị cái gì?

Thiên Đúc vương lo lắng sốt ruột không thôi!

. . .

Giờ khắc này, chiến trường Chư Thiên tột độ an tĩnh.

Không ai lên tiếng, không ai nhúc nhích.

Bọn họ đều đang nhìn ánh lửa vô tận trong hư không bên kia!

Ngày hôm nay, một tôn vô địch đã chết!

So ra, việc tam thế thân bị diệt ở cổ thành chẳng còn đặc biệt, bởi dù sao vẫn chưa chết thật, vẫn còn hy vọng khôi phục, nhưng Long Tằm vương thì thật sự đã chết, chết đến không thể chết lại!

Long Tằm giới chính thức toàn diệt!

Dù vô địch Nhân tộc không phá hủy toàn bộ Long Tằm giới, nhưng Long Tằm nhất tộc cũng sẽ hoàn toàn xuống dốc, có lẽ sẽ không còn Nhật Nguyệt nào, hoặc có một ít ở chiến trường Chư Thiên, nhưng rồi sẽ trở thành dân du cư.

Chủng tộc này đã bị diệt.

Bách cường chủng tộc từ nay không còn Long Tằm nhất tộc nữa!

. . .

Cùng lúc đó.

Trong cổ thành.

Tô Vũ kinh ngạc, suýt nữa bị tử khí giết chết!

Bởi vì hắn đang sợ ngây người, không rảnh để tiếp tục nghịch chuyển tử khí.

Chuyện gì vậy?

Hắn mở cửa cổ phòng, nhìn về phương xa, ánh lửa vô tận vẫn đang chiếu sáng chư thiên, hắn cũng thấy một vòng thái dương thật lớn đang rơi xuống đại địa.

Thật lâu sau, hắn mới nghe được thanh âm vang vọng của Đại Tần vương, thanh âm truyền xa ngàn vạn dặm!

Hắn cũng nghe thấy lời đáp lại của Tiên tộc.

Long Tằm vương đã bị giết!

Vô địch ngã xuống!

Tô Vũ dại ra, Nhân tộc giết ư?

Nhân tộc to gan như vậy?

Vì mình sao?

Hắn nghe được lời Đại Tần vương nói, bởi vì Long Tằm tộc tham gia vây giết mình cho nên vô địch Nhân tộc mới đến phá giới, giết Long Tằm vương, xử lý một vô địch!

Diệt cả một giới!

Chủng tộc này không còn tồn tại nữa!

Mới vừa rồi, một Nhật Nguyệt Long Tằm còn đang mắng mình, hiện tại... kẻ đó đã chết, mà toàn bộ Long Tằm tộc cũng đã không còn?

Tô Vũ bất giác nuốt một ngụm nước bọt, ta có mặt mũi lớn như vậy sao?

Vô địch Nhân tộc có lòng tốt như vậy từ khi nào, ra mặt vì mình, ngay cả vô địch cũng giết?

Giờ khắc này, hắn kinh ngạc, hoảng sợ, không dám tin tưởng... Mơ hồ còn có chút sảng khoái.

Ta... Cũng coi là được nhận đãi ngộ như đại tộc nhỉ?

Đây là đãi ngộ của tuyệt thế thiên tài à?

Hắn chưa bao giờ được thể nghiệm, tuy lần trước Đại Hạ vương và Đại Minh vương tới cứu viện, hắn cũng được thể nghiệm một chút, nhưng không rõ ràng như hiện tại.

Đại Tần vương nói, vì các ngươi vây sát Tô Vũ cho nên mới phải lãnh kết cục diệt tộc!

Lời này khiến cảm xúc trong lòng Tô Vũ bỗng nhiên mất khống chế.

“Vì ta mà tiêu diệt một giới sao?”

Hắn lẩm bẩm, không dám tin tưởng, đồng thời cũng có chút ủy khuất, nghẹn ngào, cũng có chút vui sướng!

Sắc mặt Tô Vũ quá phức tạp!

Tâm tình hắn cũng quá phức tạp!

Hắn đeo mặt nạ lên, giờ khắc này, hắn không thể hình dung rõ ràng cảm thụ của chính mình, hắn vẫn luôn cảm thấy mình đã bị Nhân tộc vứt bỏ, hoặc là nói, đa thần văn hệ là đa thần văn hệ, Nhân tộc là Nhân tộc!

Hai thứ này chẳng có quan hệ gì với nhau.

Nhưng mới vừa rồi, lời Đại Tần vương nói truyền tới từ ngàn vạn dặm xa xôi, Nhân tộc không phải là không ra tay, không ra mặt, mà là bọn họ có quá nhiều điều phải cố kỵ, đủ loại khó xử, nhưng bây giờ bọn họ đã nguyện ý đứng ra!

Giết vô địch!

Cảnh cáo vạn giới!

Nhân tộc vẫn là thập cường chủng tộc, vẫn là bá chủ phía Đông!

Cường tộc Thần Ma Tiên thì đành chịu, nhưng tiểu tộc mà lại dám trêu chọc Nhân tộc, dù bọn họ có vô địch thì vẫn chỉ là tiểu tộc, số lượng vô địch không vượt nổi hai bàn tay thì chỉ là tiểu tộc!

Phải diệt!

Bình Luận (0)
Comment