Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1610 - Chương 1610: Kế Hoạch Của Liệp Thiên Các (2)

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1610: Kế Hoạch Của Liệp Thiên Các (2)
 

Bộ trưởng Hoàng bộ đáp: “Nhân cảnh rất mạnh, rất lớn, vậy nên phải cần nhiều người mới đủ dùng. Ngoài ra, yêu cầu là phải có một ít hiểu biết về Nhân cảnh, biết ngôn ngữ và văn tự của Nhân tộc, ít nhất cũng phải hiểu biết một ít về lịch sử Nhân tộc, tình huống đại phủ, và cả tình hình tranh đấu, phe phái, vân vân.”

Một bộ phải phái ra ba vị trưởng lão, 20 vị bạch diện, còn đều là tinh nhuệ.

Các trưởng lão lâm vào trầm tư, Nhân cảnh sẽ gặp nguy hiểm sao?

Chắc chắn là sẽ có nguy hiểm, dù sao cũng có người ngoài thẩm thấu vào nơi đó.

Có trưởng lão nhanh chóng nói: “Bộ trưởng, trong Nhân cảnh, mấy đại phủ như Đại Hạ Phủ, Đại Tần phủ, Đại Chu phủ đều cực kỳ nguy hiểm, kể cả Đại Minh Phủ gần đây mới quật khởi, lúc trước cũng đã giết chết nhiều vị Nhật Nguyệt, mấy chỗ này e rằng trưởng lão và bạch diện bình thường không thể xâm nhập, và cả Song Thánh phủ trong hai đại thánh địa, Chư Thiên phủ có ngàn vạn binh lính đóng quân, đều là những nơi cực kỳ nguy hiểm.”

Bộ trưởng Hoàng bộ gật đầu: “Những chỗ này sẽ an bài người sau khi có danh sách người được chọn, xâm nhập những nơi nguy hiểm như vậy chắc chắn sẽ được thêm khen thưởng và duy trì.”

Dứt lời, y nhìn về phía Huyền Giáp, đoạn bảo: “Huyền Giáp, tốt nhất là ngươi hãy đi đi, trong Huyền bộ, ta rất xem trọng ngươi, Huyền Cửu - bạch diện dưới trướng ngươi lần này cũng thể hiện ra năng lực kiệt xuất, ta cảm thấy hắn có thể đảm nhiệm nhiệm vụ xâm nhập Nhân cảnh.”

Dưới lớp mặt nạ, Huyền Giáp biến sắc, nhanh chóng nói: “Bộ trưởng, Huyền Cửu là cư dân cổ thành, không thể rời đi...”

Bộ trưởng Hoàng bộ gật đầu, “Ta biết, nhưng nếu có đủ Thiên Nguyên khí, vậy vẫn có thể.”

Huyền Giáp vội nói: “Bộ trưởng, Huyền Cửu chỉ là bạch diện, có rất nhiều bạch diện, sao phải phái hắn đi, lại còn phải bỏ ra đại lượng Thiên Nguyên khí cho hắn duy trì, làm vậy không có lời!”

Lão không biết bộ trưởng Hoàng bộ nghĩ thế nào, dù là Huyền Cửu đời này hay đời trước thì đều là cư dân cổ thành.

Đang êm đẹp, phái Huyền Cửu đi làm gì?

Còn phải chi ra đại lượng Thiên Nguyên khí giúp Huyền Cửu chống đỡ tử khí ăn mòn, việc này hoàn toàn không cần thiết, mất nhiều hơn được.

Chẳng lẽ, bộ trưởng đã biết Huyền Cửu là Tô Vũ?

Không có khả năng!

Huyền Giáp hồ nghi, không hiểu được tâm tư bộ trưởng Hoàng bộ, nếu phái lão đi thì không có vấn đề gì, nhưng chỉ đích danh Huyền Cửu thì lại không quá bình thường.

Bộ trưởng Hoàng bộ giải thích: “Lần này Huyền Cửu có thể làm ra công trạng 8 vạn Liệp Thiên điểm, kỳ thật nhiệm vụ đến Nhân cảnh cũng là cơ hội và khen thưởng giành cho hắn. Ngươi không hiểu, Nhân cảnh rất đặc thù, di tích vô địch ở đó cũng rất đặc biệt, sớm hay muộn thì Huyền Cửu cũng sẽ bị tử khí ăn mòn mà chết, nhưng nghe nói di tích Nam Nguyên tại Đại Hạ Phủ có cấp bậc rất cao, nếu có thể đi vào di tích, có lẽ sẽ che chắn được thông đạo tử khí như Tinh Vũ phủ đệ, hơn nữa cổ thành và Tử Linh cũng không thể tiến vào Nhân cảnh.”

Nghe y nói vậy, Huyền Giáp đã hiểu, cảm thấy ngoài ý muốn, “Ý đại nhân là nếu Huyền Cửu tiến vào di tích Nam Nguyên, vậy sẽ có hy vọng giải thoát ư?”

Bộ trưởng Hoàng bộ khẽ gật đầu, “Không sai, có lẽ Huyền Cửu chỉ do Tử Linh Sơn Hải hoặc Nhật Nguyệt phụ trách thay đổi, có hi vọng chặt đứt thông đạo tử khí trong nháy mắt, ta phái Huyền Cửu đi cũng là vì không hy vọng trợ thủ đắc lực dưới trướng ngươi chết ở cổ thành!”

Nghe vậy, có vài vị trưởng lão cũng vội vàng đề xuất: “Bộ trưởng, dưới trướng chúng ta cũng có cư dân cổ thành...”

Bộ trưởng Hoàng bộ bình thản đáp: “Xét công huân, năng lực, dù tiến vào di tích, chặt đứt thông đạo tử khí, nhưng không có nghĩa là không phải trả giá. Huyền Cửu đã tích lũy công trạng 10 vạn Liệp Thiên điểm, công huân lớn lao, cho nên hắn mới nhận được cơ hội. Ngoài ra Thiên Nguyên khí tiêu hao, Liệp Thiên các sẽ chi 70%, chính hắn phải bỏ ra 30% còn lại, nếu dưới trướng các ngươi có nhân tài như vậy, ta cũng sẽ đặc biệt cho phép bọn họ tiến vào!”

Vài vị trưởng lão suy xét, tính toán xem có đáng giá hay không.

Chắc chắn sẽ tiêu hao không nhỏ.

Mà Huyền Giáp thì lại cạn lời, vô vọng thôi, Tô Vũ bị Tử Linh quân chủ thay đổi, muốn chặt đứt thông đạo tử khí của hắn thì trừ phi có được thực lực vô địch, bằng không thì không thể nào.

Nhưng... Nếu Nam Nguyên thật sự tồn tại di tích cường đại như vậy...

Không đúng!

Lão hồ đồ, ngay sau đó nghĩ tới cái gì, má, di tích Nam Nguyên không phải của Tô Vũ sao?

Ở Nam Nguyên, hắn có một di tích... Này... Có lẽ thực sự có hy vọng.

Hiện tại Tô Vũ đã biến thành Hoạt Tử nhân, nếu để hắn tiến vào di tích Nam Nguyên, lại có vô địch ra tay giúp hắn, nói như vậy, có lẽ Tô Vũ thật sự có hy vọng giải thoát.

Tiền đề là tòa di tích này phải đủ cường đại.

Rốt cuộc có đủ hay không đây?

Huyền Giáp cảm thấy chỗ đó sẽ không yếu, có lẽ đúng như lời đồn đãi, nó có thể sánh với di tích Bán Hoàng, đương nhiên, cái này phải hỏi chính Tô Vũ.

Lão nhanh chóng truyền tin cho Tô Vũ.

Tuy trong chuyện này còn rất nhiều phiền toái.

Thứ nhất, Tô Vũ không phải cư dân bình thường, hắn là thành chủ, hắn có thể rời đi quá lâu sao?

Thứ hai, hắn có đủ Thiên Nguyên khí không? À, chắc chắn là có!

Thứ ba, nếu hắn rời đi, tử khí phản phệ có nghiêm trọng hay không?

Thứ tư, Tô Vũ bị Tử Linh quân chủ thay đổi, thật sự có hy vọng cắt đứt thông đạo sao?

Huyền Giáp cũng không rõ, thôi, để Tô Vũ tự suy xét đi, huống chi hắn là thành chủ, chưa chắc đã có thể rời khỏi cổ thành thời gian dài như vậy.

. . .

Liệp Thiên các còn đang suy xét việc xâm nhập Nhân cảnh, kỳ thật các tộc khác cũng đều đang suy xét việc này.

Về phần Tinh Hồng cổ thành thì ần này mọi người đều bị dọa rồi, thôi bỏ đi, không đến nữa!

Còn có, Nhân tộc bỗng nhiên gióng trống khua chiêng xâm lấn tiểu giới, chém giết Long Tằm vương, thái độ của các tộc đối với Nhân tộc thoáng chốc trở nên cực kỳ vi diệu, vừa e sợ, vừa đề phòng, vừa kiêng kỵ, lại vừa nổi lên chiến ý.

Thành viên đa thần văn hệ đều đang ở Nhân cảnh, một mình Tô Vũ đã có thể gây ra nhiều chuyện như vậy, những người khác thì sao?

Trước kia, mọi người cảm thấy sau khi Diệp Bá Thiên chết, đa thần văn hệ đã không còn gì đáng sợ, hiện tại lại coi trọng hơn, bởi vì có Tô Vũ, ai biết ngoài Tô Vũ ra thì những người khác sẽ thế nào?

Ai cũng có suy nghĩ này, Nhân cảnh, đặc biệt là Đại Hạ Phủ nhanh chóng trở thành tiêu điểm của các tộc.

Còn sự kiện chém giết Long Tằm vương, gã đã chết rồi, còn có thể thế nào nữa?

Chẳng lẽ hiện tại khai chiến với Nhân tộc?

Thần Ma còn vui vì điều đó, cường giả Nhân cảnh tùy tiện chém giết một vị vô địch, như vậy các cường giả tiểu tộc sẽ cảm thấy bất an, cuối cùng dẫn tới những người này càng thêm quyết tâm nhằm vào Nhân tộc!

Muốn giết liền giết!

Nhìn Thần Ma xem, bọn họ mà muốn tiến vào tiểu giới chém giết vô địch thì cũng phải phái ra 10 vị vô địch, Nhân tộc thì giỏi rồi, tùy ý phái vài vị đi là có thể nhẹ nhàng chém chết Long Tằm, không có chút động tĩnh nào, thật đáng sợ!

Vạn tộc tình nguyện để Thần Ma chiến thắng cũng không muốn Nhân tộc đắc thế!

Đây là tình hình của Nhân tộc ở chiến trường Chư Thiên, động thủ sẽ khiến vạn tộc kiêng kị, căm thù.

Không giết, sẽ như trước đây, vạn tộc không hề kính sợ Nhân tộc.

Nói đến cùng vẫn là bởi vì Nhân tộc không chịu lực áp chế khi tiến vào tiểu giới, khiến mọi người đều cảm thấy lo lắng.

Vốn vô địch tiểu tộc gần như là tồn tại bất tử trong thế giới của mình.

Gặp Nhân tộc, sự bất tử này chỉ là trò cười.

Bình Luận (0)
Comment