Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1617 - Chương 1617: Thiên Diệt Ghen Tị, Thiên Hà. . . Vô Dụng!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1617: Thiên Diệt Ghen Tị, Thiên Hà. . . Vô Dụng!
 

Giờ khắc này, phủ thành chủ, hậu điện.

Thiên Diệt tượng đá đột nhiên mở mắt.

Liếc một cái nhìn về phía Tô Vũ!

Chưa chắc vô địch bình thường đã có thể lập tức chú ý tới, cũng không phải vô địch luôn nhìn chằm chằm một ai đó, mà khi người nào đó tiến vào, tử khí nồng đậm chứng minh đây là một vị thành chủ, nó mở mắt nhìn... Quả nhiên là tiểu tử Nhân tộc kia.

Nghe nói, Tinh Hồng đã ra khỏi thánh thành.

Ra khỏi thánh thành!

Có quan hệ gì đến tiểu tử này không?

Nhìn Tô Vũ, ánh mắt tượng đá không hề thân thiện, cầm đồ của ta, gây phiền toái cho ta, sau đó biến thành cư dân thì lại chạy đến nhà Tinh Hồng để thay đổi!

Ngươi còn xứng làm người ư?

Bao nhiêu cái xấu đều cho ta, chỗ tốt lại cho Tinh Hồng hưởng?

Phí công ta truyền thừa hô hấp pháp, chấn động pháp cho ngươi, còn tặng ngươi ba cái Xuyên Toa phù!

Tuy rằng hình như là người nào đó tự mình học được truyền thừa.

Nhưng ta vẫn là người dạy!

Thiên Diệt ghen tị, sau đó nó tự an ủi chính mình, không sao, loại tai họa này không ở lại Thiên Diệt thành cũng tốt, suốt ngày gây chuyện thị phi, nếu lần này hắn còn dám gây chuyện trong thành, nó liền... liền dùng tất cả tử khí trong thành để giáo huấn hắn!

Cho ngươi gây chuyện này!

Nếu vậy, có phải mình có thể rời khỏi thông đạo, ra ngoài đi dạo một chuyến không?

Nhìn Thiên Hà ở tiền điện, nó có chút ghét bỏ.

Trước kia nó cảm thấy vị thành chủ này cũng được, hiện tại... Thật vô dụng!

Nhìn Tô Vũ đi kìa, dù đã rời khỏi cổ thành nhưng vẫn gánh vác không ít tử khí cho Tinh Hồng, ngươi thì sao?

Đồ vô dụng!

Thiên Diệt nhắm mắt làm ngơ, thôi, mặc kệ!

Tiểu tử này tuyệt đối đừng gây chuyện trong thành cho ta, ta cho ngươi biết, lần này mà gây chuyện, ta sẽ giam ngươi ba năm, để ngươi hấp thu tử khí, chuyện này phù hợp với quy tắc, chỉ là trước kia ta chưa từng làm vậy mà thôi.

Thiên Diệt thầm nghĩ!

Bất giác, từ đáy lòng nó hơi trông chờ ai kia gây chuyện. . .

. . .

Tô Vũ mới vừa vào thành, hắn không biết Thiên Diệt nghĩ gì, càng không biết gần đây chính mình như một vì sao lóe sáng trong đêm đen, vừa vào đã bị chú ý tới.

Hắn đeo mặt nạ, như quỷ mị chợt lóe lên rồi biến mất.

Đây là phong cách của Liệp Thiên các.

Người Liệp Thiên các đi trên đường phố, đi đi dừng dừng là kiểu gì?

Chúng ta thích chơi kiểu thần bí! Khó lường!

Thân ảnh chợt lóe rồi hiện, rồi lại lóe lên... Bên cạnh cũng có người như vậy, cũng là người Liệp Thiên các.

Tô Vũ quay đầu nhìn, đối phương cũng nhìn hắn.

Đều đeo mặt nạ, tốt nhất là đừng đánh lộn.

Bằng không Liệp Thiên các sẽ trừng phạt.

“Ồ, kỳ quái.”

Trong lòng Tô Vũ hơi ngạc nhiên, bạch diện hay hắc diện đều có ngũ quan, mà mặt nạ của đối phương lại không có ngũ quan, thoạt trông hệt như một tờ giấy trắng.

Hắn sửng sốt một chút, ngay sau đó nghĩ tới một chuyện.

“Trưởng lão!”

Tô Vũ đã nghĩ ra, đây là trưởng lão Liệp Thiên các, là đại nhân vật!

Thực lực Nhật Nguyệt thất trọng trở lên.

Ta đã bẫy chết một ít, chưa đến 20 người.

Đây là cường giả cấp bậc trưởng lão.

Là trưởng lão nào?

Dù không rõ ràng nhưng Tô Vũ vẫn lập tức chắp tay cúi chào, sau đó nhanh chóng lóe lên rồi biến mất.

Thân ảnh đối phương cũng chợt lóe lên, ngay sau đó lại xuất hiện bên cạnh Tô Vũ.

Lúc này, Tô Vũ nhìn trưởng lão vô diện, đối phương cũng nhìn Tô Vũ.

Tô Vũ đã hiểu!

Đúng rồi, mọi người đều tới phân bộ Liệp Thiên các, vậy thì là cùng đường.

“Bạch diện bộ nào?”

Cuối cùng vị trưởng lão kia cũng mở miệng, thanh âm khàn khàn, có chút trầm thấp.

“Bạch diện Huyền bộ!”

“Huyền bộ?”

Trưởng lão đoán dò: “Huyền Cửu ư?”

“...”

Tô Vũ ngây ngẩn: “Ngài là... Huyền Giáp trưởng lão?”

Dứt lời, tốc độ Tô Vũ tăng nhanh, lập tức biến mất, má, cấp trên trực thuộc của ta này, mà đây không phải điểm mấu chốt, vấn đề mấu chốt là gia hỏa này biết thân phận hắn!

Trong chư thiên vạn giới, hiện tại trừ tượng đá ra, chắc chỉ có vị này là biết tường tận thân phận của hắn.

Vả lại đối phương còn là Nhật Nguyệt thất trọng trở lên, quá nguy hiểm, hắn phải cẩn thận cách lão xa một chút mới được.

Đây là Huyền Giáp, lão biết ta là ai, cũng biết ta có tiền, thậm chí là biết ta có cực kì nhiều tiền, nhất định phải cẩn thận, nếu bỗng nhiên bị miểu sát bất ngờ thì lão đại tượng đá cũng không cứu được mình.

Giờ khắc này, trong tay Tô Vũ xuất hiện một viên ngọc phù, đó là một trong ba ngọc phù mà Tinh Hồng cho hắn khi trước.

Cách Huyền Giáp hơn 1000 mét, Tô Vũ vô cùng cảnh giác.

Huyền Giáp cũng không còn lời nào để nói.

Ta ra cửa bị quỷ ám à?

Vậy mà lại gặp người này!

Mấu chốt ở chỗ, đó là thái độ đối đãi với trưởng lão, với cấp trên trực thuộc sao?

“Huyền Cửu!”

Huyền Giáp khẽ quát: “Lại đây, còn ra thể thống gì nữa.”

Ngươi là hạ cấp trực thuộc của ta, chạy cái gì?

Tô Vũ không dám tới gần, nhanh chóng đặt câu hỏi thông qua mặt nạ: “Trưởng lão, người đối diện ta là ngài à?”

“Là ta, ngươi chạy cái gì, có người nhìn thấy chẳng phải sẽ hiểu lầm sao?”

“Trưởng lão, thật sự là ngài?”

“Lắm lời!”

“Vậy... ngài sẽ ra tay với ta?”

“Không!”

“Trưởng lão, quan hệ giữa ta và tượng đá lão đại Thiên Diệt thành tốt lắm, thật đấy, hô hấp pháp, chấn động pháp và cả Xuyên Toa phù đều là đối phương tặng, ngài mà xuống tay với ta tại đây, trưởng lão, ngài chết chắc rồi!”

“Câm miệng!”

Ngữ khí Huyền Giáp không tốt, vì sao ngươi cứ nghĩ xấu về mọi người như vậy?

Ta nói muốn giết ngươi bao giờ?

Huyền Giáp hỏi: “Giấu kĩ tài nguyên của ngươi chưa? Cẩn thận bị Thần Ma cảm ứng được.”

“. . .”

Tô Vũ yên lặng nhìn trưởng lão ở đối diện, mà Huyền Giáp thì không quá để ý, ta quan tâm ngươi một chút mà thôi, làm bạch diện dưới trướng ta, ta đương nhiên phải quan tâm!

Một lát sau, Tô Vũ đứng sau lưng Huyền Giáp, cầm cả ba viên ngọc phù nhắm ngay lưng lão, ngoan ngoãn cụp mắt, truyền âm hỏi: “Trưởng lão, ngài cũng mới đến à?”

“Tới mấy ngày rồi, mà ngươi có thể cất mấy thứ trên tay đi được không?”

Huyền Giáp cạn lời, lão cảm nhận được uy hiếp.

Đây là thứ gì?

Thần phù?

Chẳng lẽ là tượng đá cho?

Lão cảm giác được thứ này có uy lực rất cường đại!

Hai người không ngừng lóe lên trong cổ thành, lóe một hồi, Huyền Giáp truyền âm hỏi: “Ngươi thật sự muốn về Nhân cảnh sao?”

“Đúng vậy!”

“Ngươi rời đi lâu thì không sao chứ?”

“Không sao, tượng đá lão đại nói, có vấn đề gì thì sẽ trực tiếp xé rách hư không vớt ta đi.”

Huyền Giáp bình tĩnh vạch trần lời chém gió của hắn: “Bán Hoàng cũng không thể xé rách hư không từ chiến trường Chư Thiên xông vào tiểu giới, tuy tượng đá kia rất mạnh, nhưng cũng không tới lĩnh vực Bán Hoàng!”

“Trưởng lão, Bán Hoàng chỉ là tôn xưng, không chứng tỏ cảnh giới!”

Tô Vũ cạn lời, ngài thì hiểu gì, biết gì?

Bán Hoàng chỉ là tôn xưng, lão đại cổ tộc đều là Bán Hoàng, không phải cảnh giới.

Huyền Giáp cười nhạo: “Đó là lão hoàng lịch, hiện giờ, cái gọi là Bán Hoàng đều chứng tỏ chiến lực! Bán Hoàng là tôn xưng, cũng là chiến lực, một vài tộc trưởng cổ tộc không đến thực lực kia, rất ít khi xưng hoàng! Hiện giờ, Bán Hoàng được công nhận đều chứng tỏ có chiến lực Bán Hoàng vô địch!”

Rất nhiều năm trước, Bán Hoàng là tôn xưng, lão đại một tộc đều xem như Bán Hoàng.

Lão đại Nhân tộc là Hoàng.

Nghĩa là địa vị thấp hơn nửa phần!

Mà nay thì không phải như thế, không có chiến lực cường đại thì không có tư cách được xưng là Bán Hoàng.

Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, vậy sao?

Hắn không hiểu rõ lắm.

Trong mắt hắn, kỳ thật Bán Hoàng hay vô địch cũng chẳng có gì khác nhau, đều là người có thể tát chết hắn.

Hiện tại hắn rất thấp thỏm, gặp được một người biết thân phận mình, hắn cảm thấy có chút chột dạ, đến mức muốn chơi chết Huyền Giáp ngay lập tức.

Hai người liên tục di chuyển, không lâu sau, phân bộ Liệp Thiên các đã ở trước mắt.

Huyền Giáp truyền âm: “Đừng nói lung tung, vạ miệng hại thân! Hiểu chưa? Cũng không cần lo lắng, hiện tại ngươi chính là Huyền Cửu, các thành viên Liệp Thiên các đều rất ít hiểu biết về nhau!”

“Ta hiểu rồi!”

Tô Vũ nói: “Trưởng lão, lần này 10 vị hắc diện dưới trướng ta có ai tới không?”

“Không!”

Tô Vũ không nói nữa, có vẻ hắc diện dưới trướng hắn không hữu dụng cho lắm.

“Trưởng lão, ta có thể tự phát triển hắc diện của mình không?”

“Có thể, chờ hắc diện dưới trướng ngươi chết đi, có thể xin mặt nạ đen tại tổng bộ!”

“Ta hiểu rồi!”

Cái hiểu của Tô Vũ có vẻ là hắn sẽ giết chết đám hắc diện dưới trướng, rồi tự mình phát triển thế lực mới.

Hai người chợt lóe lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước cửa Liệp Thiên các.

----

Ngủ nha cả nhà ơi, đuối quá rồiiiii. Chúc cả nhà ngủ ngon nhó :3

Bình Luận (0)
Comment