Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1618 - Chương 1618: 24 Chiếc Ghế

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1618: 24 Chiếc Ghế
 

Hai người chợt lóe lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước cửa Liệp Thiên các.

Ngoài cửa, một bạch diện đang chờ, thấy trưởng lão vô diện thì lập tức khom người chào hỏi: “Trưởng lão đại nhân, mời vào, các vị trưởng lão đã chờ ở lầu 3.”

Dứt lời, y nhìn về phía Tô Vũ: “Vị bạch diện huynh đệ này, hội hợp ở lầu 2!”

Lầu 3 là trưởng lão, lầu 2 là bạch diện, còn hắc diện và hôi diện thì Tô Vũ không biết tình huống, không thấy ai, ở lầu một cũng không thấy, có khả năng địa điểm tập hợp khác nhau.

Bạch diện còn tính là cao tầng, hắc diện thì thấp hơn một chút.

Phần lớn bạch diện đều có chiến lực Sơn Hải, chẳng hạn như Huyền Cửu lúc trước chính là Sơn Hải thất trọng, không yếu chút nào, cường giả như vậy ở bên ngoài cũng là cường giả.

Còn hắc diện thì đa số là Lăng Vân.

Thải diện, có cả Đằng Không và Lăng Vân, mà hôi diện gần như đều là Đằng Không, chỉ là hạng tôm tép.

Tô Vũ không nói nhiều, nhanh chóng cùng Huyền Giáp lên lầu.

Huyền Giáp đến thẳng lầu 3, mà Tô Vũ thì dừng ở lầu 2.

Giờ phút này, trong một cái sảnh không lớn ở lầu 2, 30 – 40 vị bạch diện đã tụ tập, lần này phái ra 80 vị bạch diện, ở đây mới chỉ có khoảng một nửa.

Tô Vũ đến nơi, nhìn hoa cả mắt.

Má!

Giống nhau y đúc!

Muốn tra xét cũng gần như không thể tra rõ ràng.

Cảm giác đều giống hệt nhau.

Mặt nạ màu trắng, quần áo màu trắng, tuy có vài người mặc quần áo màu khác, nhưng thoạt nhìn đều như nhau, nói thật, đứng cùng nhau cũng không biết ai là ai, hơi thở mọi người đều thực mông lung.

Trong tình huống như vậy quả thật rất khó phân biệt kẻ nào với kẻ nào.

Tô Vũ vừa đến, có không ít bạch diện nhìn về phía hắn.

Đa số bạch diện đều đứng, chỉ có một vài người đang ngồi, thấy hắn tới, có bạch diện lạnh nhạt nói: “Tự báo thân phận đi, bộ nào, số bao nhiêu?”

Bộp!

Đáp lại gã là một nắm tay, Tô Vũ đấm bay gã, bạch diện bốn phía lập tức tản ra.

Cũng không ai cảm thấy ngoài ý muốn.

Tô Vũ cũng không ngạc nhiên, vừa rồi trước khi Huyền Giáp lên lầu đã truyền âm cho hắn một câu, bạch diện cũng là sinh linh, nơi có người thì sẽ có giang hồ, luận tư bài bối phận rất quan trọng.

Lần này chỉ có 12 vị trưởng lão, mà Nhân cảnh lớn như vậy, có vài bạch diện sẽ quản lý một phủ, hiện tại chính là thời điểm tranh thủ.

Tô Vũ đấm bay vị bạch diện kia xong, âm lãnh cười đáp: “Huyền bộ, Huyền Cửu!”

Nghe vậy, đám bạch diện có chút xôn xao.

“Huyền Cửu phụ trách Tinh Hồng cổ thành ư?”

Có người nhận ra hắn, Tô Vũ lạnh lùng hỏi: “Hoàng bộ hay Địa bộ?”

Hoàng bộ phụ trách giao lưu tình báo, biết hắn ở đó là bình thường, Địa bộ phụ trách vận chuyển vật tư, có lẽ cũng từng giao tiếp.

“Hoàng bộ Hoàng Tam!”

Số khá cao, xem ra là nhân vật trọng yếu trong Hoàng bộ, nhưng không khẳng định được, bởi con số không định nghĩa tất cả.

Tô Vũ không để ý, dù sao hiện tại ta biết ngươi, lát nữa mọi người di chuyển lộn xộn, chưa chắc ta đã nhận ra ai là ngươi.

Nhìn thoáng qua đại sảnh, có 24 chiếc ghế.

Tô Vũ bật cười!

Ồ!

Nhân cảnh có 36 phủ, không, 38 phủ, mà Chư Thiên phủ và Song Thánh phủ không được tính là đại phủ chính thức, hiện tại có 12 vị trưởng lão, còn lại 24 chiếc ghế, mọi người không ngốc, đều đoán được ý nghĩa của nó.

Tô Vũ nhìn lướt qua, vậy mà chưa ngồi hết!

Hắn nhìn lướt qua cả đại sảnh, tính cả hắn là có tổng cộng 42 người, hiện tại chỉ có 16 ghế có chủ, vậy còn tận 8 ghế trống.

Có bẫy ư?

Hắn không lo, ở trong cổ thành, hắn không sợ gì cả.

Tô Vũ không thèm nói nhiều, trực tiếp tìm một cái ghế ngồi xuống, cũng không ai nói gì, mọi người đều là người thông minh, trừ kẻ không tự lượng sức mình thì còn lại mọi người đều hiểu rõ có nên ngồi hay không, có thể ngồi hay không.

Dưới Sơn Hải thất trọng, đừng ngồi, ngồi rồi lát nữa cũng phải đứng lên, không thì sẽ bị đánh.

Kẻ bị Tô Vũ đánh bay, giờ phút này đã lẫn trong đám người, vô cùng điệu thấp, không hề nhắc đến chuyện vừa nãy. Trong thế giới này, kẻ yếu không có nhân quyền, đều là bạch diện, ngươi hỏi người ta, người ta cho ngươi một quyền, chứng tỏ ngươi không có tư cách hỏi.

Vậy thì chẳng có gì để nói.

Toàn trường an tĩnh, Tô Vũ ngồi xuống, 24 chiếc ghế đã có 17 người ngồi, còn 7 ghế trống.

Sự xuất hiện của Tô Vũ cũng làm vài người chú ý.

Cường giả trú đóng cổ thành!

Còn là vị bạch diện trú ở Tinh Hồng cổ thành, hắn không phải người bình thường, thực lực không yếu, không thì đã chết từ lâu, kẻ vừa bị hắn đánh bay chính là Sơn Hải lục trọng, vậy Huyền Cửu ít nhất phải là Sơn Hải thất trọng trở lên.

Tô Vũ ngồi xuống một hồi, sau đó lại có thêm vài vị bạch diện tới, có người không nói một lời đã ngồi xuống.

Có người nhìn lướt qua một vòng, phán đoán tình hình, không vội vã ngồi ghế mà là đi nói chuyện gì đó với bạch diện có lẽ là người quen.

Trong đại sảnh hiện giờ đã có 50 - 60 người.

Khi nhân số đạt tới 80 người, chỗ ngồi cũng đã đầy.

24 chỗ ngồi, không cái nào còn trống.

Nhân số cũng đã đủ.

Tô Vũ chờ đợi, chờ 56 vị bạch diện khác khiêu khích, cướp đoạt, kết quả chứng minh hắn suy nghĩ nhiều rồi, vậy mà những người kia không tới đoạt, thật kỳ quái, bọn họ biết điều đến thế ư?

Hắn còn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên một đám người đi lên lầu!

Nhóm người này có chút khác biệt.

Có bốn loại mặt nạ, bạch diện, hắc diện, thải diện, hôi diện, nhưng có điểm khác là trên mặt nạ của mỗi người đều có một đạo kim văn.

Tô Vũ nghĩ lại, trong lòng khẽ động.

Má!

Quen thật đấy, lúc trước hắn đã từng gặp Bạch Nhất, chính là loại mặt nạ này, đây là thành viên trực thuộc bộ trưởng bốn bộ.

Không nghe nói là những người này cũng tới.

Vị bạch diện dẫn đầu mở miệng, lời nói khiến Tô Vũ cả kinh: “Ta là Bạch Nhất, chấp pháp giả Thiên bộ!”

Bạch Nhất.

Má, ta biết ngươi.

Ngươi nẫng tay trên không ít tiền của ta.

Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, vậy mà gặp được người quen, lần trước ở Tinh Hồng cổ thành, gia hỏa này đã bán không ít tình báo.

Không đúng... Gia hỏa này từng giao tiếp với Huyền Cửu tiền nhiệm, y sẽ nhận ra chính mình ư?

Tô Vũ nhanh chóng dùng mặt nạ câu thông: “Trưởng lão, Bạch Nhất ở đây, hắn từng gặp tiền nhiệm ở Tinh Hồng cổ thành. Làm sao bây giờ?”

“Đừng để ý, bạch diện hay thay đổi, hôm qua gọi cha ngươi, hôm nay giết mẹ ngươi, bình thường thôi!”

“. . .”

Câu trả lời này làm Tô Vũ há hốc mồm.

Không còn lời nào để nói.

Mà Bạch Nhất cũng dứt khoát nói: “Chấp pháp giả bốn bộ, mỗi bộ có 5 vị, chúng ta xem như bạch diện nhất đẳng, vừa vặn có 20 người, cộng thêm 80 người các ngươi, tổng cộng là 100!”

“Nhân cảnh có 38 phủ, Chư Thiên phủ và Song Thánh phủ thì không cần xen vào, còn lại 36 phủ, một phủ một đường, 12 vị trưởng lão phụ trách 12 phủ, còn lại 24 phủ phải nhờ vào chư vị đang ngồi đây!”

Bạch Nhất bình thản nói: “Nhưng tọa trấn một phủ nghĩa là phải phụ trách tình báo, giao dịch, cứu viện, ám sát, bảo hộ... Không có thực lực cường đại thì không có khả năng làm được!”

“Giống như ở chiến trường Chư Thiên, tại đây, chúng ta làm cái gì, ở Nhân cảnh, chúng ta cũng làm cái đó!”

“Trưởng lão và bạch diện tọa trấn một phủ xem như cùng giai, không cần hội báo cho nhau, mà là trực tiếp truyền tin tức cho chấp pháp giả, rồi chấp pháp giả sẽ tập hợp lại.”

Bạch Nhất nhìn về phía 24 vị bạch diện ngồi ghế: “Các ngươi biết những chiếc ghế này chứng tỏ cái gì, nhưng nếu không có thực lực, ngồi lên đó chính là tự tìm chết! Nhân cảnh không phải tiểu giới, đó là siêu cấp đại giới, có mấy chục vị vô địch, hơn một ngàn Nhật Nguyệt. Kẻ không địch lại Nhật Nguyệt thì tốt nhất nên chủ động rời đi!”

Bình Luận (0)
Comment