Lúc này, trong trí nhớ của Tô Vũ lóe lên từng danh tự.
Tính ra thì kỳ thật mới không bao lâu, cách ngày hắn rời đi Đại Hạ phủ cũng không đến một năm, cuối năm ngoái hắn ra ngoài, hiện tại đã là tháng 10, mới qua hơn 10 tháng mà thôi.
Thật sự có một số người giống như đã tách ra rất lâu.
Chu Hạo dã tính mười phần, thánh nhân Vạn Minh Trạch. . .
Nghĩ tới Vạn Minh Trạch, tin tức cuối về cậu ta mà Tô Vũ nghe được cũng từ thật lâu trước đó, khi ấy hắn mới ra khỏi Bách Đạo các không lâu, Ngô Lam đã nói cho hắn biết.
Nàng bảo Vạn Minh Trạch đi rồi.
Vạn Minh Trạch thành lập quân liên minh thanh niên, mang theo không ít người rời đi, bao gồm mấy vị nằm trong top đầu của Bách Cường bảng như Khương Mục, Chiêm Hải, cùng với đại đệ tử Hồ Văn Thăng, kỳ nhân Quách Thánh Tuyền chỉ nghe tên chứ chưa thấy mặt.
Những người này đều theo Vạn Minh Trạch rời khỏi.
Chỉ có mỗi Hồ Thu Sinh có quan hệ khá tốt với Vạn Minh Trạch là không theo cùng.
Còn có cháu trai lão Trịnh là Trịnh Vân Huy, tôn nữ của Hạ Hầu gia Hạ Thiền và Giả mập mạp không biết rõ nội tình kia. . .
Lần trước về đây, Tô Vũ không có nhiều cảm xúc thế này.
Bởi vì lần trước, hắn là vì chuyện của Trần Vĩnh mà tới.
Lần này, hắn lại nhiều hơn mấy phần cảm xúc, những người này bây giờ giống như rất xa xôi, nhưng mà trên thực tế cũng không xa xôi đến vậy.
"Ca, tình hình tên Vạn Minh Trạch kia gần đây thế nào?"
Tô Vũ hỏi một câu.
Bạch Phong cũng có chút ngoài ý muốn, "Ngươi còn biết quan tâm chuyện bên ngoài? Vạn Minh Trạch. . . Tiểu tử kia không tệ, quân liên minh thanh niên của cậu ta đã khuếch trương lớn hơn rất nhiều, hiện tại cũng có chừng một trăm người ở các phủ, đều là thế hệ thanh niên. Gần đây đang ở mấy hải vực chém giết, luyện tập trước, chẳng mấy chốc sẽ đi Chư Thiên chiến trường tham chiến."
Đã hơn một trăm người rồi sao?
Nói ra thì số người này rất ít.
Nhưng tôn chỉ của cái gọi là quân liên minh thanh niên. . . Thật sự là vô cùng trung nhị, dĩ nhiên, không thể không nói nó hết sức lý tưởng, rất tốt đẹp.
Chiến đầu vì hòa bình Nhân tộc!
Chiến đấu vì thống nhất chiến tuyến Nhân tộc!
Đó chính là ngọn cờ của quân liên minh thanh niên. Người như Vạn Minh Trạch, Hạ Hổ Vưu từ rất sớm rất sớm đã nói cậu ta không phải thánh nhân thì chính là ngụy quân tử, điều này Tô Vũ cũng không quan tâm, dẫu sao lý tưởng Vạn Minh Trạch thật sự rất vĩ đại.
Dù cho chỉ là giả vờ thì cũng đủ vĩ đại!
Chớ nói chi Vạn Minh Trạch cơ hồ là một nghèo hai trắng, chỉ dựa vào một cái lý tưởng thế mà còn tề tựu được hơn một trăm người, đã coi như rất không tệ.
Tô Vũ từng hoài nghi sau lưng người này có vô địch.
Có thể cậu ta là đệ tử của vị vô địch nào đó, cũng không biết rốt cuộc có phải hay không.
"Vậy bọn hắn ở vùng biển biểu hiện như thế nào?"
"Chiến lực rất mạnh!"
Bạch Phong cũng không tiếc tán dương: "Một đám người trẻ tuổi rất có tiền đồ cùng khát vọng! Mạnh hơn chúng ta, chúng ta có lý tưởng, thế nhưng không có cách nào thực hiện, thế nhưng người ta tốt xấu gì đã đi thực hiện lý tưởng của mình, Vạn Minh Trạch đều đã tiến nhập Đằng Không, tại vùng biển cũng gây dựng một chút thanh danh."
Nói xong, anh lại cảm khái: "Nói ra thì người trẻ tuổi thế hệ này đều không tệ!"
Dứt lời, anh lại nói: "Ngươi phải học tập người ta đi!"
"Biết rồi."
Bạch Phong không để ý tới hắn nữa, ngươi biết cái gì, ngươi biết rõ thì sẽ không tới chỗ này.
Mang người đi tới hướng dưỡng tính viên, Bạch Phong dặn dò: "Tạm thời ngươi ở lại đây đi, có việc thì có thể đến trung tâm nghiên cứu Văn Đàm tìm ta, ta sẽ xem gần đây có thương đội nào lớn mạnh chút đi qua không, sau đó an bài cho ngươi theo họ."
Tô Vũ không phản đối, chỉ bảo: "Ta muốn ở tòa nhà đơn độc."
"Không có tiền!"
"Ta sẽ tự bỏ tiền!"
"Thế thì tùy ngươi!"
Hai người trao đổi, Tô Vũ không vội vã biểu lộ thân phận, hiện tại biểu lộ cũng chưa hẳn là chuyện tốt, kỳ thật hắn càng muốn đi gặp người nào đó trước.
Nói thật, khi vừa mới tới đây hắn liền cảm giác mình có khả năng đã bị đối phương để mắt tới.
Đó là một loại cảm giác rất đặc thù!
Trong Tu Tâm các có lẽ có người đang nhìn hắn.
Gặp vị kia xong rồi lại bàn tới chuyện khác.
Bạch Phong đã an bài chỗ ở xong cho hắn, đích thật là tòa nhà đơn, thế nhưng cần Tô Vũ tự mình trả tiền, chút tiền nhỏ như thế Tô Vũ dĩ nhiên sẽ không để ý, cái gì hắn có thể thiếu, chứ tiền thì không!
Nguyên Khí dịch của hắn cũng có thể dùng thùng mà chứa!
Rất nhanh, Bạch Phong đã rời đi, anh còn bận nhiều việc lắm, nếu không phải vì tên đệ đệ này thì anh sẽ không xuất quan.
. . .
Bạch Phong vừa đi, Tô Vũ cũng không đợi ở trong phòng, hắn đi ra ngoài, một mình dạo bước trong sân trường.
Thay đổi rồi.
Cường giả rất nhiều.
Đại Hạ phủ khi Tô Vũ nhập học có 42 vị Các lão, trong đó 36 vị Sơn Hải và 6 vị Lăng Vân.
Sau này thì đã chết không ít.
Đơn thần văn hệ có Vu Hồng và Tôn Tường đều đã chết, một bộ phận Các lão bế quan, một bộ phận thì ra Chư Thiên chiến trường. Trên thực tế, Sơn Hải trong học phủ theo lý thuyết thì bây giờ ước chừng là 30 vị.
Đây đã coi như là lực lượng cường đại!
Nhưng mà Tô Vũ vừa đi vừa nghĩ, ngọc cảm ứng cho thấy điểm sáng lại rất nhiều, nhất là ở vạn tộc học viện bên kia càng là nhiều đến dọa người.
Sơn Hải, vượt qua 30 vị!
Nhật Nguyệt, đều có 6 vị!
Đại Hạ phủ mời chào vạn tộc học viên, những người này có người hộ đạo, nhưng Tô Vũ không nghĩ tới lại có nhiều Hộ Đạo giả, nhiều Sơn Hải cùng Nhật Nguyệt như vậy. Đại Hạ Văn Minh học phủ có thể chống đỡ sao?
Được rồi, đây còn chưa phải là toàn bộ.
Hắn lại đi đến một đại viện có vẻ như mới xây khác, lại cảm nhận được càng nhiều tin tức từ cường giả.
Sơn Hải cũng có hơn mười vị.
Nhật Nguyệt có đến bảy tám vị.
Trong học phủ không lớn lắm mà hội tụ hơn mười vị Nhật Nguyệt.
Đây là Hộ đạo giả lần này mới tuyển nhận về đa thần văn học viện sao?
Tô Vũ thầm nghĩ, tiếp tục đi dạo.
Hơn mười vị Nhật Nguyệt, gần trăm vị Sơn Hải, thế lực như thế nếu không phải khuyết thiếu chút Nhật Nguyệt trung hậu kỳ thì tuyệt đối có thể so với chủng tộc không nhỏ.
Bởi vì có ngọc cảm ứng nên lúc này Tô Vũ cũng muốn tới Tu Tâm các nhìn thử một chút.
Nhìn xem thực lực của vị Vạn phủ trưởng kia!
Rất nhanh, hắn đã đi tới khu vực Tu Tâm các, không tới gần, thế nhưng khoảng cách ở trong ngàn mét.
Tô Vũ không lên tiếng.
Trong ngọc cảm ứng. . . Không có ai!
Đúng vậy, không có điểm sáng.
Cũng không phải là không có thế nhưng hắn biết Vạn Thiên Thánh ở đâu, chỗ kia không có người.
Ngọc cảm ứng của Tô Vũ là do Triệu Thiên Binh chế tạo, sau này đã được Hồ Kỳ cải tạo, hai vị địa binh đại sư cải tạo nên hiệu quả rất tốt, dù cho là Thần Ma Nhật Nguyệt bát cửu trọng thì Tô Vũ đều có thể dò xét được.
Mà giờ khắc này hắn lại không dò xét được gì.
Tô Vũ hít sâu một hơi, là do có thủ đoạn đặc thù hay là nguyên nhân khác?
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tu Tâm các, nơi này có 36 tầng, Vạn Thiên Thánh hình như ở tại tầng 35. Lý do vì sao ông không ở tầng 36 thì hắn từng nghe hai phiên bản, một là tầng 36 năm đó là nơi Diệp Bá Thiên ở nên Vạn Thiên Thánh mới không đi.
Một bản khác là không biết ngày nào đó, tại tầng cao nhất Tu Tâm các bỗng phát sinh một trận nổ lớn, nổ nguyên tầng cao nhất, Vạn Thiên Thánh mới buộc phải chuyển xuống tầng 35.
Đương nhiên việc này không trọng yếu.
-----
Mọi người có nhớ vụ nổ tầng 36 là do ai làm không :)))))))))