Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1642 - Chương 1642: Kẻ Vô Tri Không Biết Sợ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1642: Kẻ Vô Tri Không Biết Sợ
 

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, "Phủ trưởng, ta đi đây, ngài. . . sẽ không giết người diệt khẩu chứ?"

Ta sợ lắm!

Vì sao ngài lại cho ta xem cái này, ta thực sự sợ lắm đó!

Vạn Thiên Thánh âm trầm nói: "Giết người diệt khẩu? Nếu ngươi không đi thì ta liền giết người diệt khẩu."

Soạt một thoáng, Tô Vũ lập tức bỏ chạy.

Ta đã sớm muốn chạy, chẳng qua ngài chưa nói gì nên ta không dám chạy mà thôi.

Lúc này, hắn thật sự thấy sợ.

Không chỉ hắn, Cục lông nhỏ trong đầu hắn cũng kinh sợ, nó ghé vào trên thần văn điên cuồng liếm láp, bổn Cục lông cũng sợ lắm nha!

Sắp chết rồi, ăn miếng thần văn cho đỡ sợ đi!

. . .

Mà giờ khắc này, ở một giới vực nào đó, trên cây Thiên Nguyên quả.

Một Cục lông lớn cũng mở mắt, bên người nó từng quả bong bóng xuất hiện, nó mang theo một chút nghi hoặc, khẽ lẩm bẩm: "Tam thế thân bị đánh chết một tôn, là tương lai thân cực kỳ mạnh. . . Đây là đang chuẩn bị bắt lại một lần nữa sao?"

Nghĩ nghĩ chốc lát, Cục lông lớn lại ngủ thiếp đi.

Liên quan gì đến ta đâu!

Tiếp tục ngủ, có thể ta sẽ lại nằm mơ.

. . .

Rời khỏi Tu Tâm các, đầu Tô Vũ ướt đẫm mồ hôi.

Tình cảnh vừa nãy tựa như một giấc mộng.

Hắn nhìn thấy cái gì?

Thấy được Vạn Thiên Thánh thế mà cũng tham dự trận chiến năm xưa, thấy được Vạn Thiên Thánh liên thủ với Diệp Bá Thiên, suýt chút nữa đã đánh chết hai vị vô địch, cuối cùng lại có hai tên vô địch lén lút ra tay, đả diệt một đạo thế thân của Vạn Thiên Thánh, đánh chết Diệp Bá Thiên.

Bọn họ là vô địch sao?

Khả năng là không phải!

Vạn Thiên Thánh cùng Diệp Bá Thiên đều chỉ là chuẩn vô địch, thế nhưng không phải chuẩn vô địch bình thường mà là đáng sợ hơn người.

Then chốt nhất là lão Vạn cho ta xem cái này làm gì?

Tô Vũ nhe răng trợn mắt!

Ngài muốn khoe khoang với ta à?

Không!

Giờ khắc này, Tô Vũ bỗng hoảng hốt, "Ta hiểu rồi!"

Hắn mơ hồ đã hiểu điều gì đó.

Lão Vạn. . . hẳn là đang dạy hắn!

Đúng, dạy hắn.

“Ông ấy đang dạy ta, trước hết đừng bắt quá khứ thân mà là bắt tương lai thân. Sau đó, trong khoảnh khắc tương lai thân bùng nổ thì lại đi bắt quá khứ thân. . ."

Lòng hắn cực kỳ rúng động!

Đúng thế, khi ngươi bắt được tương lai thân, ngươi có khả năng có được chiến lực sánh với vô địch, mà ngươi còn chưa bắt quá khứ thân nên phải chăng ngươi sẽ có thể đi bắt lấy quá khứ thân ở thời điểm mà ngươi bạo phát ra thực lực của tương lai thân?

Tỉ như Vạn Thiên Thánh, ông có thể bắt cảnh tượng 51 năm trước kia làm quá khứ của mình.

Vậy thì ông sẽ rất mạnh mẽ!

Tô Vũ nuốt một ngụm nước bọt, nói như vậy, tất cả mọi người đều có thể, điều kiện tiên quyết là ngươi phải bắt tương lai thân trước.

Đương nhiên, độ khó trong đó hắn không biết, thế nhưng nhất định sẽ không hề dễ dàng.

"Lão Vạn dạy ta cái này sao?"

Tô Vũ thì thào một tiếng, có lẽ là vậy.

Còn về những vấn đề khác, Tô Vũ thật sự không muốn nghĩ!

Hắn chỉ biết là người trong cả thiên hạ đều xem thường Vạn Thiên Thánh, dĩ nhiên, có lẽ có người biết, vị vô địch của Thiên Uyên tộc trọng thương rồi trốn chạy nghe nói vẫn chưa chết, bị trọng thương có khả năng cũng là bị Vạn Thiên Thánh đả thương.

Quá đáng sợ!

Vị kia có lẽ biết cái gì đó, dĩ nhiên thân phận Vạn Thiên Thánh đại khái không bị bại lộ, thế nhưng, ngày đó hai vị vô địch lén lút ra tay có lẽ cũng biết người còn chưa chết mà chỉ chết một đạo thế thân.

Tô Vũ thở ra một hơi, bọn chúng có thể đoán được là Vạn Thiên Thánh không?

Hắn không rõ!

Năm xưa Vạn Thiên Thánh mới là Sơn Hải đỉnh phong, đại khái không ai sẽ nghĩ tới ông ấy nhỉ?

Thế thân cường đại có thể giết vô địch như vậy thì có lẽ phải là thế thân của một vị vô địch cực kỳ mạnh, tỉ như Đại Hạ vương?

Nói không chừng, bọn họ còn tưởng là đã đánh chết thế thân của Đại Hạ vương.

Những điều này Tô Vũ đều không muốn nghĩ.

Hắn hốt hoảng!

Lão Vạn mạnh như vậy, ngủ đông nhiều năm như vậy, hẳn là vì mục đích không nhỏ.

Trước đó Tô Vũ cũng từng trưng cầu ý kiến của tượng đá, tam thế thân có thể khôi phục, dĩ nhiên, quá khứ thân là khó khôi phục nhất. Nếu quá khứ thân còn, có quá khứ liền có hiện tại, có hiện tại sẽ có tương lai.

Lão Vạn đại khái là đã chết mất tương lai thân, nói như vậy thì ông có khả năng khôi phục tương lai thân.

Đáng sợ!

Ông không bắt quá khứ thân chẳng lẽ là vì không thể, hay là vì sợ, sợ bắt về là sẽ tiến nhập vô địch cảnh?

Chứng đạo sẽ gây ra động tĩnh rất lớn.

Đối với cảnh giới này, Tô Vũ vẫn không hiểu rõ lắm.

Hắn không biết, bắt quá khứ thân và tương lai về xong sẽ tự động hợp nhất rồi chứng đạo vô địch, hay là cần bắt về trước, sau đó lại nghĩ biện pháp hợp nhất, hai cái này thì vẫn có chút khác biệt.

Nếu là trước thì đại biểu chỉ cần bắt tam thế thân, trong nháy mắt sẽ bước vào vô địch.

Nếu là sau thì đại biểu ngươi có khả năng còn cần chậm rãi hòa hợp giống như hợp khiếu, như thế thì cần đại lượng thời gian.

"Bắt quá khứ trong tương lai thân. . ."

Tô Vũ khó có thể diễn tả, thế nhưng ý trên đại thể thì hắn hiểu, trước tiên hãy bắt tương lai thân, để cho tương lai thân dung hợp, sau đó để tương lai thân trở thành quá khứ. . .

Má nó.

Thế này cũng được sao?

Trước đó Tô Vũ thật đúng là không nghĩ tới việc này, lần này Vạn Thiên Thánh đã cho hắn mở rộng tầm mắt rồi.

. . .

Ngay khi Tô Vũ còn đang lẩm bẩm suy nghĩ, bên trên Tu Tâm các, Vạn Thiên Thánh có chút bi thương.

Ông thở dài, nói: "Ta không hề có ý kêu ngươi đi bắt quá khứ trong tương lai thân, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết ta mạnh mẽ như vậy mà còn phải ngủ đông! Ngươi cũng phải làm thế! Ta muốn nói cho ngươi, Diệp Bá Thiên chứng đạo có vấn đề, rõ chưa?"

Đồ đần độn!

Năng lực hiểu biết của ngươi sao lại ưu tú như thế?

Mục đích của ta không phải là muốn ngươi đi bắt quá khứ bên trong thân vô địch, tức chết lão phu!

Đồ đần độn!

Ngươi cảm thấy ngươi có thể làm được sao?

Vô nghĩa!

Ông có chút bất đắc dĩ, được rồi, tùy ngươi lý giải thế nào cũng được. Khi thực lực ngươi mạnh mẽ một chút, ngươi liền hiểu cảnh tượng mà ta đưa ngươi đi xem hôm nay có bao kinh khủng, mà ta thì lại cường đại cỡ nào.

Thôi thôi, kẻ vô tri không biết sợ.

Đàn gảy tai trâu!

Cái tên này đã thấy được dòng sông thời gian, học được cách bắt tam thế thân. . . Dĩ nhiên, không học được thì là do Tô Vũ quá ngu, chuyện này thì không thể trách ta.

Tối thiểu, khi cái tên này đến Nhật Nguyệt cửu trọng sẽ biết chứng đạo thế nào, làm bản thân mạnh lên ra sao.

Hắn đã từng đi qua thời không trường hà nên nhất định sẽ biết nguy hiểm trong đó, cũng biết nên bắt dạng thế thân kiểu gì, cũng xem như món quà cuối cùng của ta đi.

Vạn Thiên Thánh cười cười, nằm lên ghế dựa.

Ông khẽ ngâm nga điệu hát dân gian không biết tên, ghế dựa đung đưa phát ra tiếng vang cót két.

-----

Đây là 7 chương mà cuối tuần ở nhà vẫn mở máy lên cố cày cuốc để tặng đạo hữu nguyenviettao, hy vọng cậu đừng có... À không, hy vọng cậu hãy eo thưn mình hơn nhaaaa :)))))))))))

Chúc cả nhà cuối tuần dui dẻ :>

Bình Luận (0)
Comment