Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1641 - Chương 1641: Nhìn Thấy Trận Chiến Cuối Cùng Của Diệp Bá Thiên

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1641: Nhìn Thấy Trận Chiến Cuối Cùng Của Diệp Bá Thiên
 

Mà giờ khắc này, Tô Vũ cùng Vạn Thiên Thánh đang tiếp tục đi trên dòng sông rộng lớn.

Rất nhanh, một con sóng lớn hiện ra.

Vạn Thiên Thánh vươn tay bắt lấy, sau một khắc, Tô Vũ thấy mình xuất hiện ở một nơi quen thuộc, Chư Thiên chiến trường!

Ầm!

Vẫn là một bàn tay lớn che trời, vỗ chết một tôn Ma thần cực kỳ cường hãn!

Tô Vũ sửng sốt nhìn kỹ, sau một khắc, Vạn Thiên Thánh quá khứ xuất hiện, không, không phải Vạn Thiên Thánh mà là một vị lão nhân râu dài. . .

Tô Vũ nhìn về phía Vạn Thiên Thánh bên cạnh, ông đạm mạc nói: "Ngụy trang thôi, đi ra ngoài thì cần thiết phải làm vậy mà! Cái này không có gì đẹp mắt."

Trong nháy mắt, hai người rời khỏi chỗ đó.

Tô Vũ nhìn kỹ lại, Vạn Thiên Thánh kia tan biến cùng với Ma Thần vừa bị giết, hắn cứ có cảm giác tên Ma Thần kia tối thiểu phải có thực lực Nhật Nguyệt hậu kỳ, thế mà lại bị một bàn tay đập chết rồi?

Ta đệch!

Còn nữa, không phải nói vị này lâu rồi không rời khỏi học phủ sao?

Ông đi kiểu gì?

Giết thế nào?

Tô Vũ ngạc nhiên vô cùng, cũng nghi hoặc vô cùng.

Hắn tiếp tục đi theo Vạn Thiên Thánh.

Đi một lát lại có sóng lớn ùa tới.

Vạn Thiên Thánh mang hắn tiếp tục hạ xuống, phút chốc sau Tô Vũ mở mắt thấy được hai người, khi hắn vừa muốn nhìn rõ ràng thì bịch một tiếng, hắn bị đánh cho đầu váng mắt hoa. Sau một khắc, Tô Vũ xuất hiện ở trên thời không trường hà, Vạn Thiên Thánh cũng ở bên cạnh.

Đầu Tô Vũ rất đau!

Lắc lắc đầu, hắn nhìn sang Vạn Thiên Thánh, ông bình tĩnh giải thích: "Có đôi khi, xông vào quá khứ dễ dàng đụng phải chút gì đó, bị tập kích cũng có, hãy cẩn thận một chút."

"Không phải. Phủ trưởng, ta vừa thấy hai người, hình như không có ngài. . . Có thể là ngụy trang thế nhưng ta thấy một người hơi quen thuộc. . ."

"Quen thuộc? Ta biết, có lẽ ngươi cũng nhận biết, không sao cả!"

"Thật ư?"

Tô Vũ không hỏi lại, nhưng trong lòng thì cực kỳ hồ nghi, vừa rồi hắn thấy được hai người, một là Vạn Thiên Thánh, một là. . . dù sao cũng rất quen thuộc, nhưng lại cảm giác không biết rõ.

Thật sự hắn đã bị tập kích hay là bị người nào đó đánh, không cho mình xem đoạn ký ức kia?

Kì quái!

Hôm nay Vạn Thiên Thánh rất kỳ quái!

Còn nữa, mang ta xem những thứ này làm gì?

Kỳ thật ta không có hứng thú với quá khứ của ngài đâu.

Mà lần này Vạn Thiên Thánh tiếp tục tiến lên, đi về phía trước thật lâu, chút bọt sóng nhỏ căn bản không làm ông dừng lại. Bây giờ Vạn Thiên Thánh đã hơi thở dốc, giống như sắp không chịu được nữa.

Rất nhanh, một đợt nước cực lớn xuất hiện!

Sóng lớn rợp trời!

Vạn Thiên Thánh bật cười, "Là nó, ngay tại nơi này, ngươi xem thật kỹ đi, không biết có trợ giúp gì với ngươi hay không nhưng nhìn chút cũng tốt."

Tô Vũ sửng sốt.

Vào thời khắc này, hắn bỗng nhiên lọt vào trong bọt nước.

Mà lần này, trong nháy mắt hắn đã bừng tỉnh, vội mở mắt.

Đây là hư không hắc ám.

Sau một khắc, trong hư không có bốn vầng mặt trời hiện ra.

Oanh!

Một màn im ắng thế nhưng Tô Vũ giống như nghe được thanh âm, trong hư không có bốn người đang đại chiến!

Một tôn kim giáp thần ma, một vị cường giả cổ lão cầm trong tay pháp trượng, Thiên Uyên nhất tộc!

Tô Vũ nhận ra chủng tộc của đối phương.

Cổ lão cường giả cầm pháp trượng giống như Thiên Uyên nhất tộc, hắn còn chưa kịp nhìn kỹ, trong hư không, hai thân ảnh khác chợt xuất hiện.

Một vị là. . . Diệp Bá Thiên?

Tô Vũ kinh hãi, Diệp Bá Thiên?

Hắn đã thấy chân dung của Ngũ Đại tại học phủ, bá đạo khôn cùng, cực kỳ bá đạo. Ông cầm trong tay cự phủ, một búa nện xuống tên Thần Ma kia.

Mà một vị khác lại vô cùng thần bí, Tô Vũ cẩn thận quan sát, khuôn mặt đã bị che lấp.

Tất cả những thứ này phát sinh rất nhanh.

Đại chiến trong nháy mắt bèn bùng nổ, bốn đại cường giả giao chiến giữa hư không vô tận, thiên băng địa liệt!

Trong vòng mấy giây ngắn ngủi, hư không vỡ nát, bên cạnh giống như có một tiểu giới thoáng chốc đã bị họ đánh sụp đổ!

Tô Vũ xem hoa cả mắt, thời gian trôi qua, một lát sau mà lại giống như đã qua thật lâu, một vệt diệu dương bắn lên, Diệp Bá Thiên đánh xuống một búa, trực tiếp đánh cho tên Thần Ma thành hai nửa!

Mà cùng lúc đó, người thần bí cùng với cường giả Thiên Uyên tộc giao chiến, thế mà cũng áp chế được Thiên Uyên tộc. Tô Vũ rung động, không đúng, Diệp Bá Thiên đã chết tại trận chiến này, nhưng mà cảnh tượng này hoàn toàn không đúng!

Hắn vừa nghĩ tới đó, trong hư không vô tận bỗng nhiên nhô ra hai cánh tay!

Một cánh tay thẳng về hướng Diệp Bá Thiên, một thì nhắm về phía người thần bí kia!

Trong chớp mắt, ầm ầm một tiếng, người thần bí bị tiền hậu giáp kích, bị đánh cho thân thể vỡ nát, lập tức tan biến ngay tại chỗ. Cùng lúc đó, cường giả Thiên Uyên tộc giơ pháp trượng đánh về phía Diệp Bá Thiên, ba người hợp lại, có tiếng vang rền thật lớn, Tô Vũ không nghe thấy nhưng có thể cảm thụ được. . .

Ầm!

Diệp Bá Thiên bị đánh chia năm xẻ bảy!

Chốc lát sau, trường đao xé rách hư không vô tận, một tôn cường giả cực kỳ cường hãn lao tới, đó là Đại Hạ vương, Đại Hạ vương vừa đến, tất cả mọi thứ liền tan biến, trong hư không chỉ còn lưu lại một bộ hài cốt.

. . .

Tô Vũ đột nhiên mở mắt!

Khi hắn mở mắt ra thì đã rời khỏi thời không trường hà.

Tô Vũ ngốc trệ nhìn Vạn Thiên Thánh đang đưa lưng về phía mình, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, đây là quá khứ của Vạn Thiên Thánh!

Đây là quá khứ của ông ấy!

Nhưng mà hắn không thấy Vạn Thiên Thánh!

Vậy thì Vạn Thiên Thánh ở đâu?

Mẹ nó.

Ngàn vạn lần đừng nói với ta người thần bí kia. . . Là ngài nhé!

Vạn Thiên Thánh từ tốn cất tiếng: "Thấy được chưa? Phản đồ thật sự tồn tại. Không phải một người mà là hai người! Lúc ấy đã có hai người ra tay, khả năng có một kẻ là Nhân tộc, một kẻ là vạn tộc, cố ý giả bộ như giao thủ, đồng thời đánh giết Diệp Bá Thiên."

"Diệp Bá Thiên không hề càn rỡ, không hề trương dương, hắn biết mình rất nguy hiểm, cho nên bằng hữu của hắn mới thiếp thân hộ đạo cho hắn, thế nhưng bạn của hắn cũng không có cách nào bảo vệ được hắn. Kết quả. . . Diệp Bá Thiên chết rồi, kỳ thật, Diệp Bá Thiên đã có thể thành công!"

Tô Vũ nuốt một ngụm nước bọt, "Ta cảm thấy. . . họ có khả năng giết hai tên vô địch kia!"

"Đúng, không ai nhúng tay thì họ có thể giết."

"Nhưng mà. . ."

Tô Vũ không biết mình nên nói cái gì, lúc này, đầy trong đầu hắn chỉ là bột nhão!

Vạn Thiên Thánh buồn bã nói: "Ta để ngươi xem những thứ này chỉ là vì muốn nói với ngươi, Diệp Bá Thiên chứng đạo dường như chỉ thiếu một chút gì đó. Ngươi hãy nhớ kỹ một màn này, hôm nay có lẽ xem không hiểu, không sao, tiếp tục xem! Ngươi sẽ nhớ lại, khi thực lực ngươi tăng cường, ngươi sẽ thấy được thứ khác biệt. . . Nhớ kỹ, Diệp Bá Thiên có thể thành công, thế nhưng ta cảm thấy chỉ thân thể có khả năng thành công, thần văn đạo thì không có dấu hiệu chứng đạo thành công!"

". . ."

Tô Vũ ngơ ngơ ngác ngác, ngây ngốc gật đầu.

Ta biết rồi!

"Nguyên Thần khiếu, Dương khiếu, m khiếu, Nguyên khiếu mở ra 360 cái, Thần khiếu mở ra 360 cái, có lẽ còn cần một vài những thứ khác phối hợp thì mới có thể chứng đạo."

Tô Vũ nói ra phán đoán của mình, Vạn Thiên Thánh như có điều suy nghĩ, gật gù, "Có lẽ thế, ngươi có thể thử một chút, mặt khác, ngoại tộc thần văn có lẽ cũng sẽ có ảnh hưởng."

"Vâng."

"Ra ngoài đi!"

"Vậy… người thần bí kia chết rồi sao?"

Vạn Thiên Thánh thản nhiên đáp: "Sinh tử vốn cũng không phải là chuyện của bản thân, chẳng qua là một trong tam thế thân mà thôi."

". . ."

Mẹ nó!

Tô Vũ rung động, một trong tam thế thân mà lại đánh vào cho vô địch của Thiên Uyên tộc không ngừng bị áp chế.

Hôm nay, hắn quả thật đã có thêm kiến thức!

Diệp Bá Thiên một búa đánh chết một người!

Một người thần bí, chẳng qua là một đạo thế thân lại đánh cho vô địch Thiên Uyên tộc kém chút ngã xuống, cuối cùng, ba vị cường giả hợp lại giết Diệp Bá Thiên, dĩ nhiên cũng đánh chết thế thân của người thần bí kia.

Thế thân của ai vậy?

Tuy không hỏi thế nhưng Tô Vũ đã lờ mờ đoán được.

Bình Luận (0)
Comment