Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1653 - Chương 1653: Liệp Thiên Các Huyền Cửu Giết Người!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1653: Liệp Thiên Các Huyền Cửu Giết Người!
 

Trở lại Nhân cảnh ngày thứ năm, Bạch Tuấn Sinh còn ở lì trong Đại Hạ phủ không chịu đi.

Bạch Phong đánh Bạch Tuấn Sinh một trận, không làm gì được hắn thì cũng lười quản, vứt cái tên này xuống dưỡng tính viên rồi mặc kệ.

Đương nhiên, diễn kịch mà thôi.

Anh muốn cho Tô Vũ cơ hội lưu lại.

Mà ngay trong đêm thứ năm, trong phủ thành Đại Hạ phủ, một vị phủ quân Phó tướng Sơn Hải bị người ám sát!

Tin tức vừa truyền ra đã chấn động khắp nơi.

Gần đây Nhân cảnh rất loạn, người bị sát hại nhiều, tướng lĩnh cũng chết không ít, Trần Vĩnh cũng âm thầm đánh giết một ít.

Thế nhưng lần này khác biệt.

Lần này đối phương trực tiếp bị sát hại ngay trong phủ thành, hơn nữa còn là một vị tướng lĩnh của Đại Hạ phủ, kẻ ám sát không phải Trần Vĩnh mà là Liệp Thiên các!

Đúng vậy, Liệp Thiên các!

Lần này Đại Hạ phủ có chứng cớ rõ ràng cho thấy là Liệp Thiên các làm!

Một vị bạch diện.

Đối phương hết sức hung hăng càn quấy, giết người không nói, còn để lại ấn ký riêng, là hai chữ thật to, Huyền Cửu!

Tiếng thông dụng.

Liệp Thiên các Huyền Cửu giết người!

To gan lớn mật, trong nội thành, ở địa bàn Hạ gia lại cưỡng ép đánh giết một vị Sơn Hải cường giả, mà tên này trước đó cũng đã ra tay tại Nam Nguyên, giao thủ với một vị Nhật Nguyệt rồi cấp tốc bỏ chạy.

Hắn chỉ mới nhập cảnh chưa được mấy ngày liền dám xông vào phủ thành Đại Hạ phủ giết người!

Vô pháp vô thiên!

Ngày hôm ấy, Đại Hạ phủ Long Võ vệ xuất động, hơn mười vị cường giả Sơn Hải và mấy vị Nhật Nguyệt khí tức tràn ngập cả phủ, điều tra khắp nơi.

Huyền Cửu không chết thì uy nghiêm Đại Hạ phủ còn đâu?

. . .

Tô Vũ đã về tới trụ sở.

Rất yên tĩnh!

Một vị Sơn Hải tam trọng mà thôi, năng lực ẩn thân của hắn rất mạnh, ở nội thành kẻ duy nhất có hi vọng phát hiện Tô Vũ đại khái chỉ có một, Vạn Thiên Thánh.

Kết quả, vị này lại đang giả điếc giả mù.

Từ đó, Tô Vũ một kiếm liền kết liễu đối phương.

Việc rất nhỏ mà thôi!

Nhưng mà lần này đã triệt để khiến tên tuổi Huyền Cửu vang dội.

. . .

Trong phòng, Tô Vũ đang tập trung lắng nghe!

Phòng cách vách có người cả giận mắng: "Vô pháp vô thiên, Long Võ vệ hiện tại thật là phế vật, thế mà để tên Huyền Cửu kia giết người trong phủ thành Đại Hạ phủ, uy nghiêm của chúng ta mất sạch rồi."

"Không giết Huyền Cửu thì không được, tên kia hôm nay dám giết Sơn Hải tướng lĩnh, có lẽ ngày mai liền dám giết những người khác!"

"Nhất định phải tìm ra hắn, giết hắn, kéo đến hố vạn tộc rồi chặt đầu thị chúng!"

". . ."

Trong học phủ, các học viên và chấp giáo đều lòng đầy căm phẫn!

Đại Hạ phủ trước kia có biết bao mãnh liệt, hiện tại thì hay rồi, càng ngày càng yếu ớt.

Bị người đến bắt nạt!

Tướng quân mà cũng bị giết!

Trên chiến trường chết trận thì thôi đi, nhưng bị người ám sát ngay địa bàn nhà mình thì không được, đám gia hỏa Liệp Thiên các nhất định phải chết để đền tội.

. . .

Hàng loạt cường giả bị điều động ra ngoài.

Trong Văn Minh học phủ, mấy vị Các lão cũng đều bị huy động xuất trận.

Không chỉ như thế.

Ngay tại lúc các học viên lòng đầy căm phẫn, trước cửa phòng của Nguyên Khánh Đông, một vị tướng lĩnh Đại Hạ phủ Long Võ vệ trầm giọng nói: "Nguyên phủ trưởng, lần này còn mời phủ trưởng ra ngoài điều tra một phen, Nhật Nguyệt trong phủ không nhiều, rất nhiều vị đều đi theo Hạ Hầu gia rồi! Hồ tổng quản muốn phủ trưởng ra ngoài giúp đỡ lục soát điều tra hành tung của Huyền Cửu."

Trong phòng.

Nguyên Khánh Đông nhíu mày, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Ở trong học phủ còn rất nhiều học viên, Các lão đã ra ngoài, ta mà đi nữa thì học phủ sẽ không an toàn!"

"Có Bạch lão ở đây thì sẽ không có chuyện gì đâu, Bạch lão bây giờ là cường giả mạnh nhất Đại Hạ phủ ta. . ."

Chính là đầu Bạch Long kia.

Nguyên Khánh Đông thầm mắng một tiếng, để cho ta đi điều tra sao? Nghe nói thực lực Huyền Cửu không yếu, trước đó hắn còn giao thủ với Nhật Nguyệt tại Nam Nguyên mà cũng không rơi vào thế hạ phong, tên này quá nguy hiểm.

"Ta. . ."

Không chờ gã cự tuyệt, vị tướng lĩnh nọ đã trầm giọng nói: "Phủ trưởng đại nhân, đây là mệnh lệnh! Quân lệnh! Ăn lộc của vua, vậy phải ra sức vì Đại Hạ phủ, nguy nan trước mắt, chẳng lẽ phủ trưởng định trái lệnh?"

"Ta. . ."

Bất đắc dĩ!

Nguyên Khánh Đông thầm mắng, các ngươi muốn hại chết ta sao?

Dù sao ta cũng không phải là người của các ngươi, chết thì chết thôi, có đúng không?

Mắng thì mắng, nhiệm vụ thì vẫn phải lĩnh nhận.

Vi phạm quân lệnh, gã cũng không dám gánh trách nhiệm này, sẽ bị chém đầu không chừng, quân lệnh của Đại Hạ phủ không phải chuyện đùa.

"Ta biết rồi, ngày mai ta sẽ xuất phát điều tra."

"Hôm nay tiếp lệnh liền phải chấp hành! Nguyên đại nhân xin hãy phụ trách điều tra khu vực phòng thủ bắc bộ Đại Hạ phủ, ba phương khác sẽ có những người khác điều tra."

"Ta biết rồi."

Nguyên Khánh Đông hùng hùng hổ hổ trong lòng, mẹ nó, hố ta đúng không?

Phương bắc. . . Phương bắc có nguy hiểm không?

Không biết, thế nhưng gã luôn cảm thấy có điều gì đó nguy hiểm.

. . .

Mà sau khi Nguyên Khánh Đông rời đi không lâu, Tô Vũ còn đang tu luyện, bỗng nhiên bên tai truyền đến thanh âm Vạn Thiên Thánh: "Đi giết Nguyên Khánh Đông đi, dĩ nhiên là không nên giết chết gã, làm gã bị thương phải cầu viện Cầu Tác cảnh là đủ. Khiến cho gã cảm thụ nguy cơ tử vong, buộc gã phải dẫn tới càng nhiều cường giả Cầu Tác cảnh càng tốt!"

". . ."

Tô Vũ thầm mắng một tiếng!

Ta là do ngài nuôi sao?

Ngài hạ nhiệm vụ cho ta rồi có đưa tiền thù lao không?

Không trả tiền mà còn hạ nhiệm vụ.

Đánh trọng thương Nguyên Khánh Đông. . . đây không phải là nhiệm vụ nhỏ, đối phương là một vị Nhật Nguyệt cảnh, độ khó cực lớn.

Hơn nữa gã còn là hậu duệ vô địch, có vô số thủ đoạn bảo mệnh.

Dẫn dụ cường giả Cầu Tác cảnh đến?

Lòng Tô Vũ khẽ động, Vạn Thiên Thánh đây là muốn triệt để quấy vũng nước đục rồi?

Bình Luận (0)
Comment