Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1652 - Chương 1652: Nhiệm Vụ Ám Sát Đầu Tiên

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1652: Nhiệm Vụ Ám Sát Đầu Tiên
 

"Ngươi ở đâu?"

"Đừng hỏi!"

"Được rồi, vậy ngươi tìm ta có việc? Nói đi, gặp phiền toái sao?"

"Không phải, hỏi ngươi chút chuyện, có phải ngươi cấu kết với Chu Hồng Ba không?"

Hạ Hổ Vưu sửng sốt một chút, rất nhanh bèn trả lời: "Không có, thế nhưng trước đó Đại Hạ phủ cùng một số thiên tài đã đạt thành hiệp nghị, dụ giết người Liệp Thiên các, phàm là những ai cầm tới Liệp Thiên bảng đều có thể tuyên bố nhiệm vụ đánh giết người Hạ gia, có phải ngươi đã biết được gì không?"

Tô Vũ thầm mắng một tiếng, quả nhiên.

Ta đoán ngay mà!

Chu Hồng Ba tuyệt đối không có can đảm thông đồng với Liệp Thiên các, đi giết Hạ gia Thái Tử ngay tại địa bàn Hạ gia, bằng không một khi Liệp Thiên các bán gã thì gã liền xong đời.

Tô Vũ biết chuyện có chút không thích hợp, sự thật chứng minh, Tô Vũ vẫn rất có đầu óc.

Đương nhiên, khoe khoang chuyện này thì cũng không cần.

Tô Vũ lại hỏi: "Cho nên bây giờ ngươi ra ngoài thì bên người đều có cường giả thủ hộ?"

"Đúng vậy."

"Có bao nhiêu?"

"Ngươi hỏi rõ ràng như thế, chẳng lẽ. . . Ngươi muốn tới ám sát ta? Đừng nói ngươi là thành viên nhận nhiệm vụ của Liệp Thiên các đó chứ?"

Hạ Hổ Vưu cũng không ngu ngốc, rất nhanh đã đoán được một hai phần.

Tô Vũ bỗng nhiên xuất hiện, đột nhiên hỏi mình vấn đề này, có lẽ tiểu tử ấy là thành viên của Liệp Thiên các, lần này cũng là theo chân Liệp Thiên các về tới đây.

"Đáp đúng, thế nhưng không có thưởng!"

". . ."

Hạ Hổ Vưu im lặng, rất nhanh truyền âm qua: "Vậy ngươi cẩn thận một chút, đừng tin tưởng toàn bộ thành viên Liệp Thiên các, lần này Đại Hạ phủ cùng Đại Minh phủ đã bắt được mấy người sống, đang ép hỏi tin tức, thu mua chúng. Một khi thành công thì đối phương sẽ bị chúng ta sử dụng, dụ bắt các ngươi, vu oan Liệp Thiên các các kiểu, chính ngươi đừng nhận nhiệm vụ lung tung!"

"Ồ."

Tô Vũ sửng sốt, nghĩ tới điều gì, hắn cấp tốc nói: "Ta hỏi ngươi, Đại Hạ phủ có bắt được bạch diện hoặc là trưởng lão nào không?"

"Trưởng lão thì không có, nhưng bắt được hai tên bạch diện, giết một tên còn một tên thì đang ép hỏi tin tức. . ."

"Hắn có nói danh hiệu của mình không?"

"Không, thế nhưng nhanh thôi!"

Tô Vũ thất kinh, Đại Hạ phủ thật đúng là tốc độ kinh người, người bị bắt sống kia không phải là kẻ dưới trướng mình chứ?

Địa Thập Bát và Huyền Thập Thất đều một mực không lên tiếng, Địa Thập Bát còn đỡ, Huyền Thập Thất rất ít nói chuyện, lẽ nào đã bị bắt?

Không quá chắc chắn!

Tô Vũ cũng không hỏi thêm, tránh lộ chuyện quá nhiều.

Sau đó hắn lại nói: "Chỗ ngươi có ai lấy được điểm bảng chưa? Không thì ta cho ngươi một phần, ngươi để ta tiếp chút nhiệm vụ, tỉ như đánh giết người nào đó, cho ta dương danh chút đỉnh!"

"Dương danh?"

Hạ Hổ Vưu trầm ngâm một hồi bèn truyền âm qua: "Ngươi ở trong đó đúng không? Nói như vậy. . . Giết người bình thường không chừng sẽ bị người ta biết chúng ta cấu kết. Ta hiểu ý của ngươi rồi. Thế này đi, ngươi cho ta một phần điểm bảng. Thôi, không cần, ta sẽ tự nghĩ biện pháp đi kiếm, sau này ngươi giúp ta giết vài người, đều là ở Đại Hạ phủ, thậm chí là tướng lĩnh Hạ gia, ngươi giết cho ta thì sẽ không ai đoán được là chúng ta làm."

". . ."

Mọe.

"Giết tướng lĩnh?"

Tô Vũ vội hỏi: "Ngươi đừng vì chèn ép phe đối lập mà thủ tiêu người nhà, ngươi điên rồi đi!"

"Nói nhảm!"

Hạ Hổ Vưu nhe răng trợn mắt, cảm thấy đau đầu, "Không phải người của mình, có kẻ là thám tử nằm vùng, có kẻ là Vạn Tộc giáo, thế nhưng chỉ chúng ta biết tình huống, một mực đang chờ thu lưới! Tại Đại Hạ phủ mà giết mấy vị tướng lĩnh thì rất nhanh có thể đgiúp ngươi dương danh!"

"Vậy được!"

Tô Vũ không nói gì thêm, Hạ Hổ Vưu lại hỏi: "Bây giờ ngươi đang ở Đại Hạ phủ sao?"

"Ừ!"

"Ở đâu?"

"Nhà ngươi!"

"Đừng có đùa. . ."

Tô Vũ không đáp lại cậu, ta không đùa mà, ta đang ở ngay tại nhà ngươi, không tin thì thôi, Đại Hạ Văn Minh học phủ cũng là nhà ngươi, đúng không?

Ta còn đang nhìn thấy ngươi đây nè.

Mập mạp chết bầm, ra cửa lại mang theo cường giả, trong ngọc cảm ứng của Tô Vũ biểu hiện có hai vị Nhật Nguyệt âm thầm bảo hộ cậu ta, đúng là rất cẩn thận.

Liên hệ với Hạ Hổ Vưu đó là điều nhất định.

Đây là địa bàn Hạ gia, không câu thông một chút với cậu ta coi chừng lại hố chết chính mình.

. . .

Trò chuyện với Hạ Hổ Vưu xong, rất nhanh, Tô Vũ trả lời lại Hoàng Cửu: "Nhiệm vụ này không thể tiếp, Hạ Hổ Vưu không dễ giết, huống chi Hạ Hổ Vưu ở ngay tại Đại Hạ phủ, kẻ hạ nhiệm vụ này ắt không có lòng tốt, có lẽ muốn hố chết chúng ta. Hoàng Cửu, nếu ngươi không sợ chết thì cứ đi thử xem!"

"Ta cũng không định nhận, ta muốn để ngươi nhận."

Đây là lời Hoàng Cửu trả lời hắn, Tô Vũ nghĩ, vì những lời này, ta sẽ tìm cơ hội đánh chết ngươi!

Ngươi cút luôn đi!

"Giết Chu Hồng Ba, thu hồi điểm bảng, gã không có ý tốt đâu."

"Thích hợp sao?"

"Có, Liệp Thiên các cũng không phải không báo thù, hại chúng ta thì giết hết, ngươi đi chấp hành nhiệm vụ, nếu ngươi có thể tiếp xúc đến gã thì sẽ có thể giết gã!"

"Được, ta nghe ngươi!"

". . ."

Tô Vũ lấy mặt nạ xuống, không xen vào chuyện này nữa, giết không được thì kệ ngươi.

Thế nhưng, Liệp Thiên các nhất định phải làm ra chút động tĩnh mới được, bằng không mọi người sẽ không biết năng lực của chúng ta.

Ta đây cũng là suy nghĩ vì Liệp Thiên các thôi!

. . .

Ngày hôm sau, Tô Vũ lại thu vào tin tức đến từ Địa Thập Bát.

"Huyền Cửu, lại có nhiệm vụ, một Sơn Hải thống lĩnh ở phủ quân Đại Hạ phủ muốn chúng ta ám sát mấy tên đối đầu của hắn, có Sơn Hải cũng có Lăng Vân, nhiệm vụ này tiếp nhận không?"

"Đối phương có phải là mồi nhử không?"

"Khó mà nói!"

"Các ngươi ở đâu? Tìm cơ hội gặp mặt một lần, tụ hợp một thoáng, nếu trả thù lao phù hợp thì có thể suy tính một chút, tra xét chút tình huống cụ thể!"

"Gặp mặt?"

Mấy vị bạch diện đều có chút lo lắng, chỉ sợ có người bị bắt, gặp mặt sẽ rất nguy hiểm.

"Gặp mặt lại nói, Đại Hạ phủ tương đối nguy hiểm, cá nhân khó mà hoàn thành một vài nhiệm vụ, tốt nhất là tụ tập lại, dĩ nhiên, không thấy mặt cũng không có việc gì, thế nhưng phải dò xét rõ ràng tình huống, một vị Sơn Hải thống lĩnh sẽ không dễ dàng phản bội. . . Cẩn thận đó cũng là bẫy rập!"

"Ta biết!"

". . ."

Mấy người lại cấp tốc câu thông, nhiệm vụ có tiếp hay không phải nhìn tình huống lại nói.

Giết Hạ Hổ Vưu, tất cả mọi người đều kiêng kị.

Giết Phó tướng, thống lĩnh thì mọi người không kiêng kị nhiều như vậy.

Tô Vũ lại liên lạc với Hạ Hổ Vưu, hỏi thăm chút tình huống, đạt được đáp án đích thật là do cậu an bài thì không thành vấn đề, nói chung đừng giết lung tung, thật sự giết nhầm thì cũng tương đối phiền toái!

Bình Luận (0)
Comment