Nhân cảnh, một nơi nào đó.
Bốn vị chấp pháp giả Bạch Nhất tụ hợp, trừ 4 người họ thì còn có một vị Vô Diện trưởng lão cũng có mặt, vị này hơi khác biệt so với các trưởng lão khác. Trên mặt nạ của vị Vô Diện trưởng lão ấy có một đạo ấn ký kim sắc.
Đó là tiêu chí của Chấp pháp trưởng lão.
Mà Chấp pháp trưởng lão bình thường cũng mang ý nghĩa chuẩn vô địch, hoặc là có chiến lực chuẩn vô địch.
Nơi đây là một không gian không quá lớn, ẩn giấu ở dưới mặt đất.
Ngoại trừ bốn Bộ, kỳ thật Nhân cảnh trước đó còn có một số cường giả của hai Các khác phân bố tại Nhân cảnh, lén lút đưa tin tình báo.
Bây giờ, hai Các cũng tốt mà Bốn bộ cũng được, tất cả mọi cường giả Liệp Thiên các ở Nhân cảnh đều thuộc quyền quản lý của vị Chấp pháp trưởng lão này.
. . .
Thải Nhất của Huyền Bộ báo cáo: "Trưởng lão, Huyền Bộ Huyền Cửu trú đóng cầm lái Đại Hạ phủ, hắn đã bắt đầu nhận nhận nhiệm vụ, hoàn thành việc tiếp xúc với Bạch gia Bạch Tuấn Sinh và Bạch Phong."
Chấp pháp trưởng lão tiến lên nhìn thoáng qua ghi chép trò chuyện trước mặt Thải Nhất, khẽ gật đầu, "Không tệ! Huyền Cửu này ta đã từng nghe nói, tại Tinh Hồng cổ thành hắn đã hoàn thành khoản giao dịch lớn, là một nhân tài!"
Dứt lời, ông lại dặn dò: "Tiếp tục quan sát, chủ yếu là biến động ở Đại Hạ phủ, Đại Tần phủ, Đại Chu phủ. Đám Huyền Cửu chẳng qua là quân cờ thử đợt đầu, nếu có thể cắm rễ xuống thì là chuyện tốt!"
"Hiểu rõ!"
Thải Nhất cấp tốc hồi phục, lại nói ra chuyện đối phương tìm Trần Vĩnh, Chấp pháp trưởng lão gật đầu bảo: "Ta sẽ an bài người của hai Các đi tìm, trước đó họ cũng luôn chú ý tìm kiếm rồi."
Nói xong, ông lại bảo: "Huyền Cửu có một câu nói không sai, mục đích của chúng ta rất đơn giản, chế tạo nhiễu loạn, không có thì cũng phải làm cho có! Bất loạn thì chẳng cần tình báo, chẳng cần sát thủ, không cần bảo hộ, không cần hao phí tài nguyên. . . Loạn thì mới là cơ hội cho Liệp Thiên các!"
Chấp pháp trưởng lão rất hài lòng, gật đầu khen: "Huyền Cửu đã thấy được chân lý, hi vọng tất cả mọi người hiểu rõ đạo lý này! Mặt khác, cấp tốc móc nối quan hệ với Vạn Tộc giáo tại Nhân cảnh, đây cũng là thế lực không tồi!"
"Vâng!"
Dưới trướng, có người nhanh nhảu tiếp lời.
Liệp Thiên các muốn triệt để thành công tại Nhân cảnh cho nên lần này đầu nhập vào hàng loạt lực lượng, sức người vật lực đều là con số thiên văn, hi vọng có khả năng kiếm được một món hời, đồng thời cũng có thể lưu lại Liệp Thiên sử một bút lớn.
. . .
Thời gian hai ngày trôi qua rất mau.
Tô Vũ cũng chính thức hoàn thành 58 đúc, đúc thứ 59 không mất 5 ngày thì đại khái khó mà hoàn thành.
Tô Vũ không vội, mọi chuyện muốn bùng nổ cũng không thể trong thời gian ngắn.
Lúc này cách ngày hắn rời khỏi Nam Nguyên đã là ngày thứ ba.
Một lúc sau, Hoàng Cửu gửi tin tức đến: "Huyền Cửu, ta vừa nhận được một nhiệm vụ, ám sát hậu duệ của một vị vô địch, có nhận không?"
"Người nào?"
"Ám sát Hạ Hổ Vưu. . ."
"Đồ đần độn!" Ngữ khí Tô Vũ bất thiện, quát lớn: "Ngu xuẩn! Chế tạo nhiễu loạn không có nghĩa là muốn chết! Chúng ta mới vừa vào Đại Hạ phủ, ngươi lại đi giết con trai trưởng của Hạ Long Võ, là muốn chết sớm phải không? Là kẻ nào ra nhiệm vụ?"
"Một khách hàng của ta."
"Cụ thể là ai?"
"Khách hàng của ta. . ."
"Ta là người quản lý nơi này, ta hỏi ngươi là ai, ngươi liền đáp! Không chỉ như vậy, hết thảy danh sách khách hàng tiếp theo mà các ngươi liên lạc đều cần cung cấp cho ta một phần, nhớ kỹ, tại Đại Hạ phủ, ta là lão đại, ta quyết định, nếu cảm thấy không ổn thì có thể xéo đi!"
". . ."
Hoàng Cửu im lặng, hai vị bạch diện khác thì căn bản không lên tiếng.
Huyền Cửu rất bá đạo!
Liệp Thiên các phân ra danh ngạch cho bọn họ, Huyền Cửu tự mình chưởng khống 100 phần điểm bảng, bọn hắn thì mỗi người 30 phần, Huyền Cửu thế mà còn muốn bức hỏi danh sách khách hàng của bọn họ.
Tô Vũ lặp lại: "Nghe rõ chưa? Ta không muốn bởi vì các ngươi ngu xuẩn mà chôn vùi cả ta! Ta có thể sống sót tại Tinh Hồng cổ thành, sống đến bây giờ đều dựa vào sự cẩn thận, trí tuệ, chứ không phải ngu xuẩn! Nếu không muốn chết thì nghe theo ta!"
Trong kênh nói chuyện yên lặng một hồi, một lát sau, Hoàng Cửu lên tiếng: "Được, ta sẽ cung cấp danh sách cho ngươi, lần này kẻ hạ nhiệm vụ là thiên tài từ Đại Chu phủ tiến vào Nam Nguyên. . ."
"Tên!"
"Chu Hồng Ba!"
Tô Vũ nhíu mày, Chu Hồng Ba, hắn biết người này.
Chu Hồng Ba hạ nhiệm vụ giết Hạ Hổ Vưu ư?
Vô nghĩa!
Không phải nói tên kia không muốn mà là Chu Hồng Ba sẽ không ngu đến mức vừa tiếp xúc với Liệp Thiên các liền hạ nhiệm vụ muốn giết Hạ Hổ Vưu, ngươi biết Liệp Thiên các là người hay quỷ mà dám giao nhiệm vụ như vậy?
Không sợ Liệp Thiên các bán tin tức, Hạ gia sẽ giết chết ngươi?
Đương nhiên, dựa theo người bình thường suy nghĩ thì đây là điều hợp tình hợp lý, Đại Chu phủ cùng Đại Hạ phủ có quan hệ không tốt, giết chết Hạ Hổ Vưu là chuyện đương nhiên.
Bất quá Tô Vũ không tin, hắn suy nghĩ một chút bèn lấy ra một khối truyền âm phù, rất nhanh, nhập vào một dãy tần suất.
. . .
Mà giờ khắc này, ở cách Tô Vũ không xa.
Hạ Hổ Vưu còn đang lấy lòng tiểu tiên nữ, bất giác cậu hơi ngẩn ra, rất nhanh cười nói: "Ngọc Tuyền, vậy ngươi muốn ăn chút gì không, ta mua về cho ngươi!"
"Không cần!"
Ngọc Tuyền lãnh đạm, tên mập mạp này hết sức phiền phức.
Đương nhiên, dù sao cũng là Thái Tử Hạ gia, không thể cự tuyệt quá lộ liễu, trên thực tế nàng cũng không phải là vì cự tuyệt, tỏ vẻ mà thôi, mập mạp này hình như thích kiểu như vậy.
Quả nhiên, Hạ Hổ Vưu tỏ ra bất đắc dĩ đáp: "Vậy thì ta đi trước, tối ta lại đến ăn cơm với ngươi."
"Tùy ngươi!"
Hạ Hổ Vưu lộ ra nụ cười, "Được, ban đêm ta lại đến!"
Dứt lời, cậu tỏ vẻ lưu luyến không rời bước ra ngoài, đi ra rất xa mới lôi truyền âm phù ra cầm trong tay, có chút chần chờ.
Ai vậy?
Kẻ biết tần suất truyền âm của mình không nhiều, mà viên truyền âm phù này thì người biết lại càng ít.
Suy nghĩ một chút, cậu tiếp nhận thông tin từ đối phương.
Rất nhanh, tin tức đã tới.
"Thiên Nguyên khí ta cho còn đủ dùng không?"
". . ."
Hạ Hổ Vưu sửng sốt, có chút không dám tin, rất nhanh bèn trả lời: "Ngươi tới học phủ rồi sao?"
"Dưỡng tính viên, phòng 609 tòa nhà số 3."
"Lần đầu gặp mặt, ta đang làm gì?"
"Quét dọn vệ sinh, muốn thu phí, ta kêu ngươi xéo đi, đủ chưa?"
"Đủ rồi!"
Hạ Hổ Vưu rung động, ta đệch!
Mẹ nó!
Ngươi thật sự trở lại rồi!
Những chuyện này ngoại trừ Tô Vũ thì hẳn không ai có thể biết, nhất là còn trả lời cực kỳ nhanh, trừ phi đối phương biết được hết thảy trí nhớ của Tô Vũ, bằng không tuyệt đối sẽ không biết những việc đó.