Nói xong mấy việc này, Tô Vũ bỗng nhớ ra một chuyện, hắn tò mò hỏi: "Sư tổ, lần trước ngài bắt được Cục lông nhỏ ở đâu vậy?"
"Cục lông nhỏ?"
"Chính là Phệ Thần tộc mà ngài nói ấy."
"Ồ!"
Hồng Đàm kinh ngạc nói: "Làm sao vậy? Đúng rồi, thứ đồ chơi này biến mất, là bị ngươi mang đi à? Chớ làm mất đó, thứ này có lực sát thương rất mạnh, là khắc tinh của Văn Minh sư!"
Tô Vũ gật đầu: "Nó vẫn luôn đi theo ta. Ta chỉ muốn biết một chút tình huống thôi, hình như bộ tộc này của nó rất mạnh mẽ! Để xem ngài bắt ở đâu, có lẽ lối đi tới bộ tộc sẽ ở ngay đó."
Trong đầu, Cục lông nhỏ không thèm để ý, nó đâu có nhớ rõ.
Nó làm sao có thể nhớ được mấy chuyện này, lúc ấy ngơ ngơ ngác ngác, vừa ra khỏi lối đi liền chạy, chạy tán loạn khắp nơi, ai mà biết mình ở đâu.
Hồng Đàm giải thích: "Lúc ta bắt được nó thì nó đã ra ngoài được một thời gian, ta bắt được nó ở Thiên Vương lĩnh, nơi đông bộ chiến khu dựa vào bắc địa, khá gần lãnh địa Tiên tộc."
Tô Vũ nhớ kỹ nơi này, lại hỏi: "Khi ngài tóm nó không gặp nguy hiểm gì sao?"
Hắn vẫn tò mò liệu bóp chết Cục lông nhỏ không biết có vô địch tới hay không.
Nhưng khi Hồng Đàm bắt về hình như không có gì ngoài ý muốn phát sinh.
"Không có!"
Hồng Đàm suy nghĩ một chút bèn nói: "Không biết có hay không, lúc ấy tóm nó hình như. . . Hình như cảm giác hơi nguy hiểm, lại giống như không có, ta cũng không để ý, dù sao ở trên Chư Thiên chiến trường gặp nguy hiểm cũng là lẽ thường, làm sao vậy?"
Có phải gặp phiền toái gì rồi không?
Hồng Đàm nghĩ chẳng lẽ gặp phải mối nguy rồi?
Tiểu gia hỏa kia mang đến phiền phức sao?
Tô Vũ cười đáp: "Không phải, chỉ là tiểu tử này có thể là hài tử hoặc là nhi nữ của một vị Bán Hoàng, quản nó là cái chi, sư tổ không có việc gì là được."
Tí tách!
Mồ hôi nhỏ xuống!
Hồng Đàm nhìn chằm chằm Tô Vũ, ngươi đừng có đùa, nói hươu nói vượn, làm sao có thể.
Ta tùy tiện tóm đại, ngươi lại nói cho ta biết, ta bắt được hậu duệ dòng chính của Bán Hoàng?
Vô nghĩa!
Một bên, Bạch Phong cũng ngốc trệ, nhìn sư phụ rồi đột nhiên giơ ngón tay cái lên, trâu bò a!
Ngài thực là trâu bò!
Bắt được cả hậu duệ của Bán Hoàng về?
Trong đầu, Cục lông nhỏ uốn éo thân mình, nó hơi xấu hổ, đừng khen ta như thế mà, đã bảo Đại Đại của ta rất lợi hại, ta không phải bình thường mà!
Tô Vũ nở nụ cười, đả kích Hồng Đàm một chút rồi thôi, rất nhanh hắn chuyển sang chủ đề khác: "Ta phải đi thôi, miễn cho ở lại lâu bị người phát hiện dị thường! Tiếp theo ta sẽ làm một số việc, lão sư cũng có thể tuyên bố nhiệm vụ gì đó cho Liệp Thiên các, lợi dụng lực lượng của bọn họ. Cần tiền thì cứ dùng, không sao cả, số tiền này cuối cùng vẫn về trên tay ta thôi!"
Bạch Phong mỉm cười, "Được, tiểu tử ngươi. . . Hiện tại xem như trưởng thành tự lo liệu rồi, chính mình chú ý một chút, không có việc gì thì đừng khoa trương!"
"Ta biết!"
Tâm tình Tô Vũ không tệ, hôm nay tới gặp lão sư đại khái là thời gian vui vẻ nhất của hắn trong những tháng qua, dĩ nhiên là còn thiếu mấy người.
Liễu Văn Ngạn lão sư không ở đây, Trần Vĩnh không ở đây, cha mình cũng thế.
Nếu đều tề tụ vậy thì mình sẽ càng vui vẻ hơn.
Tô Vũ nhìn quanh căn phòng một lượt rồi nhanh chóng biến mất.
. . .
Tô Vũ vừa đi, Hồng Đàm cùng Bạch Phong liếc nhìn nhau, đều hít sâu một hơi, Bạch Phong đứng lên, quyết tâm nói: "Lão sư, ta đi bế quan, đột phá Lăng Vân thì mới xuất quan!"
Hồng Đàm gật gật đầu, "Ta cũng vậy, nhiều Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch thế kia, dù cho không thể cấp tốc đi đến Nhật Nguyệt trung kỳ thì Nhật Nguyệt tam trọng hẳn cũng không khó. Đâu phải là đột phá đại cảnh giới!"
Bế quan!
Làm bản thân mạnh lên!
Tô Vũ đều đã mạnh như vậy, bọn họ yếu thế này thì quá mất mặt.
Mà tiếp theo cũng là lúc biến cố bắt đầu, lần này đa thần văn hệ tất nhiên sẽ bùng nổ hào quang.
Nói thật, có Tô Vũ ở đây, hai người họ đột nhiên cảm giác có chút an tâm, đừng nhìn tiểu tử kia ở bên ngoài gây chuyện thị phi, vào thời khắc mấu chốt, cơ hồ hắn đều không bị thua thiệt gì.
Không thể không nói, lúc này dựa vào một hậu bối mang đến cảm giác an toàn thì rất mất mặt.
Hai sư đồ đồng tình lẫn nhau một hồi, rất nhanh đều chạy đi bế quan.
Ngô Gia thì thu thập một chút, chuẩn bị đi tới Đại Minh phủ để tránh né đầu ngọn sóng dữ này.
. . .
Một màn này kỳ thật có người đang nhìn.
Trong Tu Tâm các.
Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, đậu má, ta cho ngươi xem thời không trường hà, chỗ tốt lớn như thế mà ngươi lại không biết điều, không biết báo đáp dâng lên cho ta chút gì.
Thật là muốn đánh ngươi bất tỉnh sau đó cướp sạch!
Mọe, Tô Vũ thật sự không phải thứ gì tốt!
. . .
Tô Vũ rời đi tự nhiên không biết tất cả những thứ này.
Càng không biết, người nào đó thật ra vẫn đang ngó chừng bọn hắn.
. . .
Trở lại trụ sở, Tô Vũ liền lấy mặt nạ đeo lên, đưa tin cho mấy vị bạch diện khác: "Cấp tốc tới gần phủ thành Đại Hạ phủ, phần lớn cường giả Đại Hạ phủ đều không ở đây. Hạ Tiểu Nhị còn chưa trở về, nhân cơ hội này hãy phát điểm bảng đi, nhất là hậu duệ của vô địch cùng với học viên cường tộc!"
"Huyền Cửu, ngươi đến phủ thành rồi?"
"Ừm!"
"Không xảy ra việc gì chứ?"
"Nói nhảm, xảy ra chuyện thì các ngươi còn có thể thu được tin từ ta? Tốc độ nhanh một chút, ta hy vọng có thể sớm phân 190 phần điểm bảng đến trong tay các nhân vật trọng yếu. Tôn chỉ của Liệp Thiên các là không có nhiễu loạn cũng phải giày vò cho ra chuyện, có nghe hiểu chưa?"
Vài vị bạch diện không phản bác được, rất có lý.
Hoàng Cửu trả lời: "Được, Huyền Cửu ngươi là người chủ đạo, chúng ta nghe ngươi, chỉ e chúng ta không đủ nhân thủ, vô phương hoàn thành quá nhiều nhiệm vụ."
"Không sao, không đủ thì lại điều bạch diện tới, những phủ nhỏ yếu cần nhân thủ nhiều như vậy làm gì? Ta sẽ xin điều người từ phía trên!"
Có lời này của Tô Vũ, mấy người khác không tỏ ý kiến gì thêm.
Nếu đã tới đây thì mọi người cũng đều muốn làm ra chút công trạng.
Bây giờ, đám bạch diện khác còn đang trốn đông trốn tây, nghiệp vụ tại Đại Hạ phủ lại đã khai triển, đây cũng là một loại năng lực.
. . .
Hạ chỉ lệnh cho đám bạch diện xong, rất nhanh Tô Vũ tiếp tục làm việc của chính mình.
Tu luyện, đúc thân.
Trong hai ngày này có khả năng hoàn thành đúc thứ 58.
Trước khi xảy ra nhiễu loạn, hắn hy vọng có thể hoàn thành 72 đúc.
Hắn đã gặp sư phụ rồi, cũng đã tán gẫu rồi, không cần phải trò chuyện thêm quá nhiều nữa, miễn cho bị người khác chú ý tới, thật sự có chuyện thì thân phận Bạch Tuấn Sinh này cũng có thể lợi dụng một chút.
. . .
Mà vào lúc này, vài vị bạch diện dưới trướng Tô Vũ cũng bắt đầu chuyển động.
Tiến gần về hướng Đại Hạ phủ!
-----
Up truyện đầu tháng xem như lấy may hoy, giờ này mình gục ngã cmnr, không gõ tiếp nổi âu. Ngủ âyyy, ai còn thức đọc chương này thì ngủ luôn nha các cậu ơi, mai lại có chương tiếp nhaaa <3