Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1649 - Chương 1649: Không Có Cách Nào So Sánh

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1649: Không Có Cách Nào So Sánh
 

Tô Vũ gượng cười!

Đã hiểu!

Nói như vậy, lúc này hắn tha hồ gây sự ở Đại Hạ phủ, sự tình càng lớn càng tốt, trêu chọc càng nhiều phiền toái càng tốt, nghĩ thế, Tô Vũ chần chờ hỏi: "Ta làm chuyện có khả năng dẫn xuất vô địch cũng không sao, đúng không?"

Hồng Đàm cười khẽ. "Đây là Nhân cảnh, nào có dễ dàng dẫn xuất vô địch như vậy."

Tô Vũ lầu bầu vài câu, khó nói nha.

Tỉ như ta bại lộ thân phận, thí dụ như ta nói ta biết nghịch chuyển tử khí như thế nào, thí dụ như ta có khả năng học tập vạn tộc công pháp, thí dụ như, trong đầu ta có sách họa, thí dụ như, ta bóp chết Cục lông nhỏ. . .

Đây đều là chuyện có thể làm vô địch ra mặt đó!

Hoặc là, ta lừa giết hết người trong Liệp Thiên các, hẳn cũng có khả năng dẫn tới vô địch nhỉ?

"Nếu lỡ như ta đưa tới vô địch thật thì phải làm sao bây giờ?"

"Có sao đâu!"

Hồng Đàm bình tĩnh đáp: "Thật sự đưa tới vậy liền đưa tới! Bên này nhiều, bên kia Hạ phủ chủ sẽ có hy vọng chứng đạo thành công lớn hơn một chút. Hai đầu luôn có thể thành công một bên, cũng không tính thua thiệt, không phải sao?"

Trước khi làm việc mọi người cũng đã suy nghĩ kỹ thành bại về sau.

Nếu như bên này thất bại, vậy liền hi vọng Hạ Long Võ chứng đạo thành công, y và Đại Hạ vương lại nghĩ biện pháp nghịch chuyển càn khôn là được.

Tô Vũ gật gật đầu, đã thế thì ta cũng không còn bất kỳ băn khoăn nào nữa.

Trò chuyện đến đây, trên đại thể hắn đã hiểu rõ hầu hết rồi.

Hồng Đàm cũng không nói gì thêm, rất nhanh, Bạch Phong và Ngô Gia lại trở về, hai người cũng biết ý, không hỏi thăm xem vừa rồi bọn họ đã nói cái gì.

Tô Vũ nói: "Ta không thể ở lại đây lâu, thân phận Huyền Cửu còn hữu dụng. Tiếp theo ta cũng cần lão sư yểm hộ giúp ta, thân phận Bạch Tuấn Sinh kia ta còn cần dùng, thế nhưng ta phải thường xuyên ra ngoài. . ."

Bạch Phong gật đầu, sau đó anh bèn thấp giọng mắng: "Tiểu tử nhà ngươi thật ác, về sau có lẽ Tuấn Sinh sẽ giống như Thôi Lãng, không dám ra ngoài nữa đâu!"

Nói xong, chính anh cũng bật cười.

Đây là chuyện tốt!

Không dám ra ngoài, vậy liền bế quan hảo hảo tu luyện.

Tô Vũ cũng nở nụ cười, rồi hắn nói: "Mặc kệ những thứ này đi. Sư tổ, ngài đến Nhật Nguyệt rồi, hẳn là cần Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, ta còn trữ một ít. . ."

Tô Vũ thật sự đang giữ không ít Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.

Lần đầu tiên hắn lấy được 300 giọt, lần thứ hai lấy được 800 giọt, cả thảy là 1100 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.

Tô Vũ không dùng bao nhiêu, hắn làm lớn mạnh khiếu huyệt thì chỉ cần hấp thu 10 giọt do thiên địa ban thưởng cũng đủ rồi.

Tô Vũ đối với người nhà mình vẫn luôn dốc hết tâm sức!

"Sư tổ, đây là 500 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, ngài cầm đi.."

Ánh mắt Hồng Đàm vô cùng phức tạp. Này mới tính là ân huệ như giọt nước mà lấy cả dòng sông ra báo đáp.

Kỳ thật Tô Vũ chưa từng nhận được cái gì tốt từ ông cả.

Đương nhiên, Cục lông nhỏ thì không tính.

Bây giờ, động một chút hắn đã tặng ông hàng loạt Thiên Nguyên khí, hàng loạt công huân, hàng loạt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.

"Khi ngươi tới Nhật Nguyệt sẽ cần, tuy bây giờ ngươi bị tử khí quấn thân, thế nhưng không sớm thì muộn ngươi sẽ có khả năng thoát khỏi tất cả những thứ này, chúng ta tin tưởng ngươi. . ."

Tô Vũ lơ đễnh nói: "Sư tổ, cái này thì ta có nhiều lắm! Ta có 1100 giọt lận, mới cho ngài 500 giọt thôi mà. Không chỉ ngài cần mà còn có rất nhiều người cần, không có gì bất ngờ xảy ra thì ta cảm thấy mấy vị tiền bối Hạ Vân Kỳ có lẽ rất nhanh cũng có thể đi đến Nhật Nguyệt cảnh!"

"Hả?"

Hồng Đàm nhìn hắn, Tô Vũ lại không để ý lắm, nói tiếp: "Khẳng định mà, đại khái ta có thể đoán được tình huống biển ý chí của họ như thế nào. Sắp tới đa thần văn hệ tự nhiên là càng làm náo động càng tốt! Khẳng định có người sẽ nghĩ biện pháp giúp họ bước vào Nhật Nguyệt cảnh!"

Tô Vũ không ngốc, hắn có thể đoán được.

"Các ngài hãy sử dụng nhiều, làm lớn mạnh thực lực, dù sao cũng hơn là bây giờ, giết người cũng thoải mái hơn chút! Đừng để đến trận chiến cuối cùng lại đều biệt khuất, thế thì quá ủy khuất!"

Tô Vũ nói chuyện không dễ nghe, Bạch Phong thầm đá hắn một cước.

Ăn nói kiểu gì vậy?

Hồng Đàm thì chỉ khẽ cười, "Có lý, ta không khách khí với ngươi nữa, điều duy nhất có thể làm chính là giết nhiều hơn một chút, cho các ngươi hoàn cảnh tốt hơn!"

Ông thoải mái nhận lấy những vật này.

Mà Tô Vũ lại lấy ra một ít Thiên Nguyên khí.

Hắn giao cho Bạch Phong rồi nói: "Lão sư, ngài cầm lấy dùng đi!"

"Ta có rồi, lần trước ngươi đưa, ta vẫn chưa dùng hết."

Lần trước Tô Vũ giả mạo Thôi Lãng đã nhờ Hạ Hổ Vưu giao cho anh rất nhiều bảo vật.

"Không sao mà, ta còn nhiều lắm!"

Tô Vũ cười nói: "Thiên địa huyền quang thì không có bởi vì chính ta cần dùng, thế nhưng những thứ này thì rất nhiều! Không chỉ chừng này, bây giờ ta có nhiều tinh huyết Nhật Nguyệt đến dọa người, vượt qua 1000 giọt!"

Mọi người ngốc trệ, làm sao có thể!

Ở đâu ra nhiều như vậy?

Một vị Nhật Nguyệt chỉ rút ra được tối đa 10 giọt, muốn 1000 giọt thì nghĩa là phải giết cả trăm vị.

Ngươi làm sao có được?

Tô Vũ giải thích, "Ở cổ thành ta đã lừa gạt không ít, vé vào cửa cộng thêm tiền đặt cọc, cùng với tiền chuộc mà sau đó bọn hắn phải giao nộp. Ước chừng tầm 500 giọt. Sau này khi phong thành, ta lại cùng Liệp Thiên các làm ăn lớn, cơ hồ đều thanh toán bằng tinh huyết Nhật Nguyệt. . ."

Tính ra thì trong tay hắn có rất nhiều tinh huyết Nhật Nguyệt.

Mấy người tiếp tục ngốc trệ!

Lúc nào thì tinh huyết Nhật Nguyệt lại được tính dựa theo đơn vị mấy trăm mấy ngàn rồi?

Nhật Nguyệt vạn tộc chết trận những năm qua có phải đều bị Tô Vũ lấy sạch hết tinh huyết rồi không?

Dù cho không phải toàn bộ, những năm này tích lũy tinh huyết Nhật Nguyệt hẳn cũng bị Tô Vũ moi đi hơn phân nửa.

Vạn tộc cũng có chinh chiến, cũng có sát lục, Nhật Nguyệt cũng có người ngã xuống, trước đó các đại tộc giao tiền đặt cọc, vậy cũng là tích lũy bình thường. Tô Vũ thì hay rồi, lập tức đều moi hết sạch!

Tô Vũ cười ha hả nói: "Cho nên ta không thiếu tiền, mọi người cầm lấy đi, ta nhiều tiền, không có gì đâu!"

Cho các ngài chỉ là mưa bụi mà thôi!

Đương nhiên chỉ là hắn nói thoải mái để mọi người không bận lòng.

Thiên Nguyên khí có thể là mưa bụi, bất quá Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch thì làm sao có thể.

Tô Vũ lại nhìn qua Ngô Gia, Ngô Gia hiện là Vạn Thạch cửu trọng, sắp sửa tới Đằng Không, đây là thân thể tới Đằng Không, có điều ý chí lực cũng sắp rồi.

Kỳ thật nàng sớm đã có thể tiến cấp, thế nhưng một năm qua nàng đang chăm chú khai khiếu.

"Sư tỷ, ta cũng cần dùng thiên địa huyền quang nên không thể cho ngươi nhiều, 10 sợi thiên địa huyền quang cộng thêm một chút Thiên Nguyên khí hẳn cũng đủ cho tỷ đúc thân."

Không phải ai cũng đều là hắn.

Một sợi thiên địa huyền quang giúp người bình thường đúc thân một lần đều được.

Ngô Gia không cự tuyệt, cũng không nói gì, nàng nhận lấy đồ mà sư đệ cho.

Thực lực không mạnh sẽ gây ra trở ngại, có lẽ sẽ phải trả giá càng lớn, còn không bằng hiện tại cầm lấy một ít gì đó.

Tô Vũ cười nói tiếp: "Còn một việc nữa, Đại Hạ phủ không an toàn, sư tỷ hãy tới Đại Minh phủ đi! Tới tìm Ngô Lam, nàng ở bên kia, hiện tại cũng không tệ. . ."

Ngô Gia nhìn hắn, cúi đầu, hồi lâu sau mới đáp: "Ta hiểu rồi, vậy thì ta sẽ đi! Ta biết ta không giúp gì được cho mọi người. . . Sư đệ, ngươi có thể tìm sư phụ của ta về không?"

"Có thể!"

Tô Vũ gật đầu, "Ta đã để Liệp Thiên các dốc toàn lực tìm kiếm! Yên tâm đi, thực lực sư bá mạnh mẽ, hơn nữa ngài ấy cũng hết sức âm hiểm. . ."

"Sư phụ ta không âm hiểm!"

Ngô Gia cãi lại một câu, đừng tưởng ngươi là sư đệ ta, lại còn rất mạnh mẽ nên muốn nói gì thì nói, còn dám nói xấu ông ấy thì ta sẽ đánh ngươi!

Tô Vũ nhún nhún vai, cười bảo: "Được rồi, không nói cái này, thế nhưng sư bá không có việc gì đâu, với thủ đoạn của sư bá thì người bình thường sẽ không làm gì được ngài ấy, cũng khó mà tìm ra tung tích!"

Trần Vĩnh. . . Vị này cũng không phải loại lương thiện.

Giết nhiều kẻ địch như vậy, hiện tại có biết bao nhiêu người đang tìm y nhưng đều không tìm được, đó chính là năng lực.

Trần Vĩnh đã ngủ đông mấy chục năm, hiện tại đi ra ngoài đại khái là giống như Tô Vũ, đều là buông thả bản thân, có cái gì thì dùng cái đó, thủ đoạn rất nhiều.

Ngô Gia lẩm bẩm vài câu, rất nhanh bèn nói: "Vậy ta sẽ thu dọn đồ đi tới Đại Minh phủ."

"Ừm! Ta sẽ nói qua với Chu Phủ chủ trước để sắp xếp cho ngươi."

Nghe kìa.

Bạch Phong cùng Hồng Đàm liếc nhìn nhau, cả hai đều im lặng.

Người ta hiện tại là địa vị gì?

Mẹ nó, ta sẽ nói với Phủ chủ trước, nhờ ông ấy chiếu cố ngươi, không biết còn tưởng rằng Tô Vũ cũng là chủ nhân một phủ đấy.

Thôi được rồi, xét ra thì hắn cũng được coi là vậy!

Hơn nữa còn là thành chủ cổ thành, nghiêm ngặt mà nói thì địa vị còn cao hơn cả Chu Thiên Đạo.

Đúng là không cách nào so sánh được!

Bình Luận (0)
Comment