Giờ khắc này Tô Vũ xem như triệt để thấu hiểu.
Triệt để hiểu rõ hai đường tính của Đại Hạ phủ!
Đầu thứ nhất tại Chư Thiên chiến trường, ở chỗ Hạ Long Võ, kiềm chế Nhân tộc vô địch, kiềm chế vạn tộc vô địch.
Đầu thứ hai tại Nhân cảnh, tại Đại Hạ phủ, dẫn dụ tên vô địch phản bội xuất hiện.
Hạ Long Võ công khai chứng đạo là vì cho tên vô địch kia cơ hội, cho hắn biết đây là cơ hội ngàn năm có một, bằng không bình thường rất khó mà tìm ra thời cơ xuất động chân thân. Chỉ khi Hạ Long Võ chứng đạo, chư thiên đại loạn, một vị vô địch tan biến mới không có mấy ai để ý.
"Vậy thì Hạ phủ chủ. . ."
Tô Vũ cảm thấy làm thế thì Hạ Long Võ sẽ rất nguy hiểm.
Đương nhiên, Đại Hạ phủ cũng có thể rất nguy hiểm!
Bao gồm cả Vạn Thiên Thánh, một khi đối phương có tới hai vị vô địch, một vị Nhân tộc phản bội, một vị vạn tộc cấu kết cùng đối phương thì làm sao có thể địch nổi bọn chúng?
Hắn xem như triệt để hiểu rõ những lời ngày đó mà Hạ Hổ Vưu nói với hắn.
Tuyệt vọng!
Đại Hạ phủ có lẽ sẽ bởi vì chiến dịch này mà toàn quân bị diệt.
Hạ Long Võ chứng đạo thất bại, Đại Hạ phủ bị san thành bình địa!
Hạ gia, bao gồm cả Vạn Thiên Thánh, có lẽ bọn họ ẽ đều ôm tâm tư đồng quy vu tận để bố trí ván cờ này.
Có lẽ cũng không tính là ván cờ!
Có lẽ, đối phương biết ý của Đại Hạ phủ, thế nhưng Đại Hạ phủ lại đem toàn bộ đi cược, cược một hy vọng có thể phá được thế cờ hiểm.
Tô Vũ thầm thở dài.
Hôm nay, hắn xem như đã rõ ràng tâm tư Hạ gia. Hạ gia quả nhiên vẫn luôn là Hạ gia, gia tộc vô địch này từ khi mới bắt đầu liền không hề có ý định thỏa hiệp.
Lúc bấy giờ, Tô Vũ chợt dâng lên cảm xúc khó hiểu.
"Vậy. . . Sư tổ. . ."
"Ta?"
Hồng Đàm cười nói: "Tác dụng của ta rất đơn giản, mở rộng thần văn chiến kỹ chia tách pháp, không chỉ thế, ta còn phải tự mình tiến hành chia tách, để người ta biết đa thần văn nhất hệ có lẽ đã phát hiện ra hy vọng chứng đạo Văn Minh sư vô địch. Ta và Liễu lão sư của ngươi đều là kíp nổ, nếu thật sự có vô địch tới, chúng ta cũng không có cách nào gia nhập chiến đấu, thế nhưng chúng ta sẽ hấp dẫn càng nhiều hỏa lực!"
Rất nguy hiểm!
Nguy hiểm lớn đến kinh người, bởi vì nếu tên vô địch kia thật sự xuất hiện thì kẻ đầu tiên mà hắn muốn giết chính là bọn họ, tuyệt đối không có ngoại lệ.
"Sư bá đang ở bên đó sao?"
"Sư bá ngươi đoán được chút gì đó, cho nên y mới không ngừng sát lục, cũng là để kích thích vị kia, nói cho gã biết rằng mau đuổi theo y, người mà sư bá ngươi giết phần lớn đều có liên quan tới gã."
Hiểu rõ!
Nguyên lai, thế cục này từ một năm trước đã bắt đầu.
Không, có lẽ còn sớm hơn một chút.
Bao gồm cả việc Liễu Văn Ngạn rời Nam Nguyên, kỳ thật cũng là vì để dẫn dụ tên kia ra mặt.
Mà hết thảy thời cơ đại khái đều bắt nguồn từ chuyện Hạ Long Võ chứng đạo, nghĩ đến đây, ánh mắt Tô Vũ chớp động, "Hạ phủ chủ ở Chư Thiên chiến trường sát lục bốn phương, dẫn đến được người xưng là Huyết Đồ vương, dẫn tới cường giả bốn phương đều muốn giết y, chẳng lẽ. . ."
Đây là sớm thiết lập hình tượng rồi?
Hạ Long Võ hy sinh làm người bố trí?
Tự bố trí bản thân thành một kẻ thiết huyết vô tình, sát lục vô biên?
Làm chủ nhân một phủ, ở một số thời khắc Hạ Long Võ thật sự đã biểu hiện quá mức hiếu sát rồi!
Trước kia Tô Vũ còn không hiểu, hắn nghe nói năm xưa Hạ Long Võ đã từng đồ diệt sạch sẽ một đám học viên vạn tộc của các tiểu tộc do Vạn Thiên Thánh dẫn tới, lúc ấy Tô Vũ cảm thấy rất hả giận.
Bây giờ ngẫm lại, có vẻ hắn suy nghĩ quá vọng động rồi.
Tiểu tộc rất yếu, giết chúng thì có ích gì?
Chỉ có thể khiến người ta kiêng kị, khiến người ta oán giận, gây phiền toái cho mình. Hạ Long Võ chứng đạo sẽ gặp nhiều phiền toái hơn cũng có quan hệ bởi việc này, Hạ Long Võ là tên mãng phu thuần túy sao?
Chưa hẳn!
Đã như vậy, vì sao những người như Tần Trấn đều không đem đến ảnh hưởng lớn như Hạ Long Võ?
Muốn chứng đạo cũng không chỉ mỗi mình Hạ Long Võ, điều này vạn tộc đều biết.
Thế nhưng duy chỉ có Hạ Long Võ là mục tiêu vạn tộc tất sát.
Lúc bấy giờ Tô Vũ đã phần nào hiểu rõ, đây là vì Hạ Long Võ muốn tự chuốc phiền toái cho mình.
Chỉ vì tất cả mọi chuyện tiếp theo?
50 năm, Hạ Long Võ không thể tính xa được như vậy.
Vậy thì là ai. . . là ai chế tạo bố trí cho Hạ Long Võ, giữ vững 50 năm, dẫn đến hôm nay Hạ Long Võ chứng đạo có thể dẫn xuất vạn tộc vô địch ám sát?
Tô Vũ nghĩ tới Vạn Thiên Thánh!
Hắn nhịn không được hỏi: "Sư tổ, Hạ phủ chủ và Vạn phủ trưởng có quan hệ gì không?"
"Ngươi không biết à?" Hồng Đàm ngạc nhiên.
"À phải, ngươi còn nhỏ, không biết cũng không có gì lạ. Vạn phủ trưởng. . . Xem như lão sư của Hạ phủ chủ."
Tô Vũ khẽ động!
Quả nhiên là thế!
Nói như vậy, thế cục này đã được bày ra từ rất nhiều năm trước, cũng đúng, kỳ thật ngay từ đầu Vạn Thiên Thánh đã biết có vô địch phản bội, cho nên khả năng cao là ông đã bày sẵn ván cờ, một mực chờ tới ngày hôm nay!
Mà Hạ gia cũng vẫn luôn phối hợp với ông.
Xem ra Đại Hạ vương đã biết rõ thực lực của Vạn Thiên Thánh.
Có nhiều thứ khi ngươi đi sâu vào tìm hiểu thì rất nhanh liền có thể nhìn thấu hết thảy, đến một bước này, Tô Vũ xem như đã nhìn thấu, đã thấy rõ dự định của Hạ gia cùng Vạn phủ trưởng.
Tâm tư hắn hơi phức tạp.
Dùng Hạ Long Võ và Đại Hạ phủ để làm tiền đặt cược, Hạ gia cùng Vạn Thiên Thánh thật là điên cuồng.
"Sư tổ. . . Các ngài có thể thắng được sao?"
"Không biết."
Hồng Đàm cười đáp: "Ai biết được, ván cờ nhất định sẽ thắng không tồn tại! Chỉ có thể nói, tận hết khả năng mà chúng ta có. Hạ gia cùng Vạn phủ trưởng hẳn là còn có dự định khác, ta thì mặc kệ những thứ này, nhiệm vụ và mục tiêu của chúng ta đều rất đơn giản, dẫn xuất tên kia, sau đó. . . có thù báo thù, có oán báo oán. Trong ngày thường kẻ đã khi nhục chúng ta đều phải xử lý! Chuyện khác sẽ do họ quản, đó không phải chuyện của chúng ta."
"Nói cho ngươi những việc này là bởi vì thực lực ngươi bây giờ rất mạnh, ta cũng sợ ngươi xen loạn vào, dẫn tới phiền toái không đáng."
Hồng Đàm dứt lời lại rất bất đắc dĩ nói: "Kỳ thật, thế cục này đã sớm được bố trí, bao gồm cả việc ta mở đa thần văn học viện, vốn chuẩn bị khi mở học viện sẽ làm vạn tộc khiếp sợ. Ngươi thì hay rồi, vào tháng 8 ngươi lại đi gây sự khắp chốn, ta nghĩ không chỉ ta mà cả Vạn phủ trưởng cùng Hạ gia đại khái đều mắng ngươi, tiểu quỷ nhà ngươi đúng là rất biết quấy rối!"
Tô Vũ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nhếch miệng ngốc nghếch cười rộ lên.
Ông nói không sai.
Trước đó, hắn còn nghĩ là mình đang chia sẻ chút áp lực và sự chú ý đỡ phần sư tổ, hiện tại nghĩ lại... Đại khái khi đó bọn họ đều đang mắng chết mình!
Nghĩ đến đây, Tô Vũ lại không nhịn được hỏi: "Trước đó ta nói ra chuyện Chu gia tu luyện đa thần văn có phải cũng bị mắng không?"
Lúc trước hắn chỉ là thuận miệng nói chuyện, kết quả Đại Chu phủ đã hấp dẫn đi không ít lực chú ý.
Không ngờ, Đại Hạ phủ không sợ bị tập trung, mà là đang khát vọng được chú mục.
Trước kia hắn cảm thấy Đại Hạ phủ quá khó khăn nên muốn để Đại Chu phủ trở thành tiêu điểm, lẽ ra Đại Hạ phủ còn phải cảm tạ hắn mới đúng.
Bây giờ ngẫm ra, vốn bọn họ đang khát vọng được người người chú ý, kết quả lại bị ta phá hỏng, không tức điên lên thì cũng không tệ rồi!
Hồng Đàm buồn cười nói: "Ngươi hiểu rõ liền tốt! Ngươi phải biết sau khi Tinh Hồng cổ thành an tĩnh, Vạn phủ trưởng và Hạ phủ chủ mới có thể ngủ yên giấc!"
Quá khó khăn!
Bị người chú mục mấy chục năm chỉ chờ lúc này bạo phát, bỗng nhiên lại xuất hiện một gia hỏa có năng lực gây sự điên cuồng vô cùng, họ có thể không sụp đổ được sao?