Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1647 - Chương 1647: Hạng Mục Sở Trường Của Tô Vũ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1647: Hạng Mục Sở Trường Của Tô Vũ
 

Tô Vũ hỏi: "Sư tổ, vậy bây giờ mục đích và kế hoạch của Đại Hạ phủ ra sao? Mục tiêu của đám người này là gì? Hết thảy cũng là vì bắt lấy vị vô địch kia à?"

Hắn lại nói tiếp: "Nếu ta làm chuyện của mình thì có ảnh hưởng gì không?"

Lời này vừa nói ra, Hồng Đàm nhìn thoáng qua Ngô Gia cùng Bạch Phong, Bạch Phong buồn bực đáp: "Nhìn bọn ta làm gì, bọn ta không có tư cách nghe sao?"

Hồng Đàm thẳng thắn gật đầu, "Ngươi mang Gia Gia ra ngoài đi, hai ngươi quá yếu, dễ dàng bị người ta cảm ứng được suy nghĩ."

". . ."

Bạch Phong phải nói là bi phẫn muốn chết!

Anh nhìn chằm chằm Tô Vũ, Tô Vũ tươi cười, "Lão sư, ý chí lực của ta đã tiếp cận Sơn Hải cảnh, vô địch nhìn không thấu ta nghĩ gì đâu."

Ý chí lực của ngài thì không được, thân thể càng không xong, không thể nói cho ngài là điều hiển nhiên.

Bạch Phong tức muốn thổ huyết!

Ngô Gia vốn còn cảm thấy không vui, hiện tại bỗng nhiên nàng không có cảm giác gì nữa, sư tổ không nói cho sư thúc biết, rõ ràng chỉ là cảm thấy họ quá yếu, dễ dàng bị người phát giác, mà cái gọi là quá yếu này cũng bao gồm cả Bạch Phong.

Bạch Phong thật sự muốn đâm đầu vào cột nhà.

Đệch!

Đồ đệ của ta có thể nghe, mà ta thì lại không thể, ta không muốn sống nữa.

. . .

Bạch Phong rời đi, Ngô Gia vui mừng khấp khởi đi theo, nàng phải trào phúng. . . Không, phải an ủi sư thúc, miễn cho sư thúc quá thương tâm.

Chờ bọn họ đi rồi, Hồng Đàm liền phong bế cửa lớn phòng thí nghiệm.

Ông nhìn Tô Vũ, suy nghĩ một chút rồi sắp xếp câu chữ, "Hạ gia, bao gồm cả học phủ chính xác là có kế hoạch nhất định, dĩ nhiên, toàn bộ kế hoạch thì ta không rõ ràng, thế nhưng mục tiêu của Hạ gia và Vạn phủ trưởng là tìm ra tên vô địch phản bội, dẫn dụ hắn ra ngoài!"

"Kỳ thật trước đó cũng đã thí nghiệm mấy lần, thế nhưng đối phương hết sức cảnh giác, bao gồm cả lần trước khi sư huynh của ta đến bên này, gã cũng chỉ để thần văn phân thân tới, bản tôn căn bản không hề xuất hiện!"

"Tên kia không chết, thứ nhất, Nhân tộc căn bản sẽ không đồng lòng; Thứ hai, không thể trừng trị kẻ phản bội thì có thể sẽ xuất hiện kẻ phản bội kế tiếp!"

Tô Vũ gật đầu, "Vậy lần này, bao gồm cả chuyện ngài sáng lập đa thần văn học viện, cùng với việc tuyên truyền đa thần văn chiến kỹ chia tách pháp cũng là vì mở rộng thẻ đánh bạc, để tên kia sốt ruột mà xuất hiện?"

"Đúng vậy!"

Hồng Đàm gật đầu, "Thẻ đánh bạc này còn chưa đủ! Năm đó tên kia hố sư phụ ta, một mực nhằm vào ta cùng sư huynh và cả nhất mạch của chúng ta, cho nên nhất định phải giết hắn! Đơn giản quá chưa chắc hắn sẽ lộ diện, còn cần thêm chút con mồi béo, cho nên bên phía Nam Nguyên cũng sẽ có một chút bố trí!"

Ông lại tiếp tục: "Không chỉ như vậy mà còn rất nhiều thứ, ví như Thần Ma học viên, tử đệ quan trọng của các đại gia tộc, Vạn Tộc giáo, Liệp Thiên các, chư thiên vạn tộc hội tụ. . . Đều là thẻ đánh bạc!"

Tô Vũ như có điều suy nghĩ, gật đầu, "Ta đã hiểu, nhưng chẳng lẽ tên kia không hề nhìn ra sao? Có lẽ gã cũng nhìn ra chúng ta đang dẫn dụ gã mắc câu mà!"

Hồng Đàm thở dài, "Không sai, gã hoàn toàn có thể nhìn ra, cho nên cần chúng ta không ngừng đặt cược thêm! Cược đến mức gã không thể không lộ diện, không thể không ra tay, không thể không hiện thân! Hoặc là khiến cho gã cảm thấy đã có nguy hiểm bại lộ, dù có ra tay cũng không nguy hiểm như tưởng tượng. Tất cả những thứ này đều cần hai bên đánh cờ!"

Tô Vũ lại hỏi: "Vậy đám Thần Ma học viên có tác dụng là. . ."

"Hấp dẫn càng nhiều cường giả, để tên vô địch kia cảm thấy có khả năng đục nước béo cò. Đại Hạ phủ vô phương ứng đối tất cả những thứ này. Ví như Thần Ma các tộc tới hơn mười vị Nhật Nguyệt, vô địch cũng có thể âm thầm lẻn vào. . ."

Tô Vũ cau mày nói: "Vô địch lẻn vào? Nếu như vậy liệu Đại Hạ phủ có thể chống đỡ được không?"

"Khó nói."

Hồng Đàm cũng không xác định, bất quá ông vẫn mỉm cười, "Mặc kệ có thể chống đỡ được hay không, sau lần này tên kia chắc chắn sẽ bại lộ, chỉ cần gã dám xuất hiện dám ra tay, dù cho không giết được gã thì cũng có thể bức bách gã triệt để phản bội Nhân tộc. Loại bỏ đi lo lắng của những người khác. Lần sau gặp lại, đối phương chẳng qua là một vị vô địch ở trận doanh kẻ địch chứ không phải chiến hữu bên cạnh chúng ta. Từ đó, thế cục liền sáng tỏ!"

Tô Vũ suy nghĩ lời ông nói, cũng đúng.

Kỳ thật, Đại Hạ phủ chưa hẳn đã ôm lòng muốn giết đối phương.

Dụ ra là được!

Thân phận bại lộ thì tên kia sẽ không còn là mối nguy lớn nữa.

"Thế nhưng. . ." Tô Vũ vẫn mang theo lo lắng, "Nếu không chỉ có một vị phản bội thì sao?"

". . ."

Thân thể Hồng Đàm chấn động, nửa ngày sau ông mới trầm giọng nói: "Không đâu, chỉ có một vị, vô địch đã là cực hạn, tại Nhân tộc quyền cao chức trọng, địa vị tôn sùng, Nhân tộc cũng không tới mức hủy diệt, một vị phản bội đã khó có thể tưởng tượng, sao lại có nhiều hơn được!"

"Nếu có thì sao?"

"Không có!"

"Vậy lỡ đâu thật sự có thì thế nào?"

Mẹ nó.

Hồng Đàm thầm mắng một tiếng!

Ông nói không có chẳng qua là tự an ủi mình, nhưng Tô Vũ hỗn đản này lại nghe không hiểu ý của ông sao?

Nếu còn một kẻ nữa. . . Nói thật, không phải ông chưa từng cân nhắc qua, nhưng nếu thật sự còn, vậy thì sẽ cực kỳ phiền toái. Đây cũng là tình huống mọi người lo lắng nhất, cũng là điều các vị vô địch lo lắng nhất.

Sợ là sợ kẻ phản bội không chỉ có một người.

Bởi như vậy thì thật sự không biết nên làm sao.

Tô Vũ lại nói: "Nhất là Cầu Tác cảnh, Bát đại gia chấp chưởng một mực ra đủ loại yêu cầu, vô địch của Bát đại gia thật sự không biết à? Vì sao không ai đến quản? Thái độ rõ ràng như thế ta liền hoài nghi trong Bát đại gia có vô địch phản bội, thậm chí không chỉ là một vị. . ."

Hồng Đàm giải thích: "Vậy cũng chưa chắc, kỳ thật Bát đại gia cũng chỉ nhằm vào chúng ta, có thể là cũng không thèm để ý chúng ta, Bát đại gia hẳn là đang âm thầm nuôi dưỡng một vài Văn Minh sư đa thần văn hệ."

Tô Vũ hiểu rõ, "Dù như thế thì thái độ Bát đại gia cũng hơi kỳ quặc."

Điều này thì Hồng Đàm không phản bác.

Tô Vũ hỏi: "Ta có thể hỗ trợ gì không?"

Hồng Đàm suy tư một lúc, mở miệng nói: "Có, ngươi hãy chế tạo chút hỗn loạn, đánh giết vài cường giả vạn tộc, dẫn xuất cường giả mạnh hơn, để vạn tộc đẩy càng nhiều lực lượng tiến vào Đại Hạ phủ."

Dứt lời, ông lại nói: "Chỉ là quấy vũng nước đục, đây là sở trường của ngươi! Hiện tại Đại Hạ phủ không sợ loạn! Càng loạn càng tốt! Càng loạn đại biểu càng có cơ hội đục nước béo cò. Liệp Thiên các dùng hình thức phe thứ ba nhúng tay vào, khiến cho nhiễu loạn này càng lớn, cũng có thể giúp Đại Hạ phủ thoát khỏi hoài nghi, làm cho đối phương biết, không phải Đại Hạ phủ cố ý mà là nhân tố bên ngoài quá nhiều!"

Tô Vũ gật đầu, hắn đã hiểu rõ!

Quả nhiên vẫn là hạng mục sở trường của ta.

Kiếm chuyện!

Gây ra hỗn loạn, càng loạn càng tốt, đến mức nhiễu loạn quá lớn, Đại Hạ phủ có thể chống đỡ hay không thì Tô Vũ không cần bận tâm. Có Vạn Thiên Thánh và Hạ Hầu gia ở đây, hai người bọn họ tự có nắm chắc.

"Còn Hạ phủ chủ. . ."

"Đó là chuyện của bọn hắn!"

Hồng Đàm bình tĩnh nói: "Không cần quản bên đó, Hạ phủ chủ. . . Hạ phủ chủ ở bên kia có thể sẽ cùng chúng ta phát động, hấp dẫn vô địch của chư thiên vạn tộc chú ý, cũng tạo cho tên vô địch sau màn kia một cơ hội. Bởi vì Hạ Long Võ muốn chứng đạo, cho nên vô địch Nhân tộc không có cách nào đến giúp, bao gồm cả Đại Hạ vương cũng như thế. Ngươi nói xem cơ hội này có được không? Cũng làm cho tên phản bội một cơ hội, tất cả mọi người đi cứu viện Hạ Long Võ, đều là hành động đơn độc, hắn cũng có thể giống như năm xưa, đơn độc hành động, hoặc là giả bộ giao thủ cùng vạn tộc vô địch. . ."

Bình Luận (0)
Comment