Mà lúc này, Tô Vũ quả thực đang bận rộn đi họp.
Mọi người kéo một băng tần công cộng, đều đang tìm Tô Vũ.
"Huyền Cửu, ngươi ở đâu?"
"Huyền Cửu, ta là Bát trưởng lão chấp pháp bộ Liệp Thiên các. . ."
Chấp pháp bộ?
Cái ngành này Tô Vũ đúng là chưa quen thuộc, dĩ nhiên, trên đại thể thì hắn biết một chút, cơ cấu nội bộ có bốn bộ chấp pháp thượng cấp, trong ấy có không ít cường giả, hình như là chuẩn vô địch.
Tô Vũ kiểm tra nội dung mà họ đang kêu gào, không có gì hơn là hỏi mình đang ở đâu, hiện tại tình hình như thế nào, phải chăng còn đang ở trong phủ thành Đại Hạ phủ.
Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Ta còn sống! Hoàng Cửu có ở đây hay không? Ta muốn xác định thân phận Hoàng Cửu!”
“Hoàng Cửu, vì sao ngươi có thể sống đến bây giờ? Tại sao Hồ Đức Hạo lại phát hiện ra hành động của chúng ta? Hồ Đức Hạo ở tít Đại Hạ phủ, muốn qua bên kia tối thiểu cần mấy canh giờ, kết quả trong nháy mắt ông ta đã đến, tuyệt đối là đã sớm mai phục tại phụ cận!"
"Có lẽ ngay từ đầu bọn họ đã biết kế hoạch của chúng ta!"
"Những người khác chết hết rồi, chỉ có ngươi và ta là còn sống. Hoàng Cửu, ngươi phải cho ta một lời công đạo!"
". . ."
Tô Vũ hiện thân!
Hoặc là nói, Huyền Cửu hiện thân.
Lúc bấy giờ, những người khác đều kích động, quả nhiên cái tên này còn sống, thật sự là có bản lĩnh.
Mà sau một khắc, Hoàng Cửu cũng đáp trả: "Huyền Cửu, ta không biết gì hết, ta chỉ nghe lệnh làm việc thôi! Ta có thể sống sót đó là vì vận khí ta tốt, mà ta cũng muốn hỏi hiện tại ngươi ở đâu? Ngươi giết Hạ Tân Y mà không bị lục soát điều tra ra, ngươi có được thân phận khác đúng không? Có phải ngươi là Nhân tộc?"
"Nhân tộc? Ha ha, ăn cắp còn la làng à? Hoàng Cửu, ta không cần giải thích gì hết, ta chính là Hỏa Đồng tộc, thiên phú thuật Hỏa Đồng tộc của ta đã chứng minh hết thảy! Hoàng Cửu, nếu ngươi không phải Nhân tộc thì ngươi thi triển thiên phú kỹ của tộc ngươi ta xem, ha ha, đây là cách chứng minh tốt nhất! Còn chuyện ngươi là tộc nào thì ta không quan tâm, nhưng nếu ngươi là Nhân tộc. . . Hừ!"
Hoàng Cửu trầm mặc một hồi, rất nhanh cũng hồi đáp: "Thiên phú tinh huyết, thiên phú tinh huyết Nhân tộc có khả năng ngụy trang thiên phú kỹ. . ."
"Ngớ ngẩn! Ta có nuốt thiên phú tinh huyết hay không, ngươi lúc đó ở ngay kế bên mà không rõ à, ngươi nói cho ta biết, ngươi thật sự không cảm nhận được chút gì hả? Hoàng Cửu, ngươi đừng có ngụy trang nữa! Còn có, nếu ngươi không dám nói thì vị trưởng lão lúc ấy đi cứu ta cũng biết rõ khi ta sử dụng thiên phú thuật với ngài ấy có phải là dùng tinh huyết bùng nổ hay không!"
Lời này vừa nói ra, mọi người trầm mặc một hồi, rất nhanh, một vị Thiên Ất trưởng lão lên tiếng: "Ta có thể chứng minh, Huyền Cửu không dùng tinh huyết, hoàn toàn là sử dụng thiên phú kỹ!"
". . ."
Lúc này, Hoàng Cửu tỏ ra rất bất đắc dĩ.
Làm sao bây giờ?
Thanh danh phản đồ này có vẻ như y phải cõng rồi!
Nhưng mà… nhưng mà ta không hề phản bội, mẹ nó, thật là ủy khuất.
Huyền Cửu là phản đồ sao?
Cái này. . . Không phải chứ?
Mặc dù chỉ còn y và Huyền Cửu sống sót, nhưng ngay cả Hạ Tân Y mà tên điên Huyền Cửu kia cũng dám thủ tiêu, nói thật, hắn làm thế thì ai mà tin Huyền Cửu là Nhân tộc nữa.
"Hạ Tân Y. . . Có lẽ Hạ Tân Y là giả mạo, ngươi cùng Đại Hạ phủ chỉ đang cấu kết diễn kịch!"
"Vùng vẫy giãy chết!"
Tô Vũ khinh thường, đáp: "Có phải Hạ Tân Y thật không thì chính các ngươi tự rõ! Hạ gia mất đi mặt mũi lớn như thế, nếu như chỉ vì diễn kịch với ta thì thể diện của ta thật là lớn. Hạ gia quả là đần độn, vì thành toàn cho Huyền Cửu này mà đích truyền của mình đều có thể lấy ra giết chơi!"
Cho đến lúc này mới có những người khác lên tiếng, Huyền Giáp xen vào: "Huyền Cửu không có khả năng có vấn đề, còn nữa, mọi người đừng quên hắn là cư dân cổ thành, hắn tới Nhân cảnh là vì thoát khỏi thân phận cư dân. . ."
Lão còn chưa dứt lời thì Hoàng Cửu đã vội cắt ngang: "Đúng rồi, ngươi là cư dân cổ thành, còn là Tinh Hồng cổ thành, Tô Vũ rất am hiểu ngụy trang thân phận, có lẽ ngươi chính là do Tô Vũ ngụy trang!"
Đệch!
Tô Vũ thầm mắng, ngươi đúng là rất biết liên tưởng.
Đương nhiên, hắn nhanh chóng phản bác: "Nếu ngươi nói thế thì cứ coi là vậy đi! Nhưng Tô Vũ là thành chủ, thành chủ tự tiện rời khỏi cổ thành, ha ha, ngươi cảm thấy có khả năng sao? Nếu là như vậy, thành chủ của ba mươi sáu cổ thành sớm đã rời khỏi thành trì mà tiêu dao tự tại rồi!"
"Tô Vũ không giống kẻ khác, lúc trước phong thành nhiều ngày mà hắn đều vô sự, ngươi. . . Ngươi chính là Tô Vũ!"
Tô Vũ thầm mắng, "Tùy ngươi nói thế nào thì nói, công đạo tại lòng người!"
Mà vào lúc này, Chấp pháp trưởng lão bỗng lên tiếng: "Các ngươi đều bị tình nghi, Hoàng Cửu, ngươi lập tức đến phân bộ báo cáo công tác, dĩ nhiên, địa điểm cụ thể thì chúng ta sẽ phái người đi đón ngươi! Huyền Cửu, chúng ta sẽ phái người tới Tinh Hồng cổ thành, ngươi có phải Tô Vũ hay không. . . Đây cũng không phải chuyện hoàn toàn không thể xảy ra!"
Tô Vũ điên cuồng chửi mắng!
Hoàng Cửu!
Ngươi nhất định phải chết!
Đương nhiên, giờ phút này hắn vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, "Các ngươi cứ việc đi tra xét. Nếu không phải thì chính là Hoàng Cửu ôm dụng ý khó dò, ha ha, tuyệt đối có vấn đề! Không chỉ hắn, bao gồm cả thượng cấp của hắn, hừ, ta cũng muốn nhìn thử xem sau này nếu chứng minh được ta không phải, các ngươi sẽ bàn giao với ta thế nào!"
Vứt xuống lời này xong, hắn cấp tốc đóng kênh trò chuyện.
Sắc mặt Tô Vũ biến hóa, đệt!
Hoàng Cửu khốn kiếp, thật là biết liên tưởng.
Thăm dò mình ư?
Một khi Liệp Thiên các thật sự phái người đi dò xét thì sẽ thăm dò kiểu gì?
Khả năng là sẽ chửi đổng ở bên ngoài phủ thành chủ, bằng vào tính cách của ta thì ta sẽ khách khí với ngươi sao?
Phiền phức lớn rồi!
Không được, hắn phải cầu viện.
Vạn Thiên Thánh, Chu Thiên Đạo, Hạ Hổ Vưu. . .
Những người này đều là đối tượng cầu viện của hắn.
Trước khi bị người của Liệp Thiên các tới điều tra, cần phải phái người đi ngụy trang ta mới được!
"Mấu chốt là phải tiến vào phủ thành chủ, người nào có thể vào nhỉ?"
Tô Vũ nhức đầu, lão đại tượng đá sẽ cho người lạ đi vào sao?
Mặc kệ, nhất định phải giải quyết sơ hở này.
Bằng không, Tô Vũ không xuất hiện, thân phận Huyền Cửu liền có nguy cơ bại lộ, bại lộ thì hắn sẽ uổng công ẩn nấp bấy lâu nay.
Không chỉ hắn gặp phiền toái, Huyền Giáp cũng sẽ gặp phiền phức lớn, Huyền Giáp này. . . nếu không phải Nhân tộc nằm vùng thì chính là tiểu tộc thiên vị Nhân tộc, dĩ nhiên, hoặc dứt khoát chỉ là kẻ xem trò vui, nhưng nếu vì xem trò vui mà mạo hiểm lớn như vậy thì không hợp logic!
Thật sự hố chết cả Huyền Giáp thì hắn cũng áy náy.
Tô Vũ mặc kệ, hắn cấp tốc đưa tin cho cả lão Vạn, lão Chu và Hạ Hổ Vưu. Mọi người phải giúp ta giải quyết phiền toái lớn này đi.
Liệp Thiên các thông tin đơn giản, có lẽ rất nhanh thôi là sẽ có hành động.
Nhất định phải phái người vào thành, giúp ta giải quyết phiền toái này trước khi họ tới nơi.