Tô Vũ đóng lại kênh thông tin, trong lòng hắn thầm suy nghĩ liệu có nên hố Bạch Nhất cùng Hôi Nhất luôn hay không.
Bốn vị Chấp Pháp giả đã chết hai, còn thừa lại hai ngươi cũng quá cô đơn.
Được rồi, nói sau đi!
Còn có một việc, Tô Vũ quên hỏi Vạn Thiên Thánh về chuyện của Kỷ Hồng hôm trước, không rõ đã tìm được dấu vết mà tên vô địch kia để lại chưa?
Còn nữa, kỳ thật Tô Vũ cũng nắm giữ một chút tin tức.
Lúc trước, khi hắn rút ra tinh huyết của Thiên Nghệ giáo chủ đã phát hiện một ít việc.
Bao gồm cả trong kí ức của Thiên Nghệ giáo chủ, hắn thấy được một người có vẻ như là cường giả Nhân tộc, có thể là vô địch cảnh, vị kia nói gì đó với Thiên Nghệ giáo chủ, trên cánh tay trái của đối phương còn có hoa văn.
Không biết có quan hệ với tên vô địch phản bội hay không.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ lại chợt nhớ tới một chuyện khác, trong tay hắn đột ngột xuất hiện một cái hộp, Long Giác hạp.
Hộp này dùng sừng rồng Nhật Nguyệt để chế tạo!
Thứ này được Thiên Nghệ giáo chủ cực kỳ xem trọng, không biết đây là do Nhân tộc vô địch cho hay là Thiên Nghệ thần tộc cho, dẫu sao thì vị giáo thủ Nhật Nguyệt thất trọng kia luôn xem nó như bảo bối, còn đem đi cúng bái!
Tô Vũ lấy hộp ra, trước đây hắn thường xuyên nghiên cứu thứ đồ chơi này để tìm cách mở.
Thế nhưng khi đó thực lực yếu ớt, vô phương mở được.
Sau này hắn bận rộn nhiều chuyện, bảo bối cũng nhiều nên đã quên bẵng đi mất.
"Trong hộp này chứa cái gì nhỉ?"
Tô Vũ có chút hiếu kỳ, đây là vật mà Nhật Nguyệt cửu trọng như Chu Thiên Đạo cũng không thể nhìn thấu, khả năng là đồ tốt, dĩ nhiên, khả năng là không có gì hết.
"Nhật Nguyệt thất trọng coi như bảo bối. . . Chẳng lẽ là chí bảo gánh chịu?"
Tô Vũ rơi vào trầm tư, khả năng này rất lớn.
Nhật Nguyệt thất trọng đến cửu trọng nói xa cũng không tính quá xa, tạm thời không dùng được thế nhưng nhất định phải chuẩn bị từ sớm, đến cửu trọng bắt quá khứ thân và tương lai thân rồi thì đều cần dùng đến, nếu Thiên Nghệ thần tộc cho Thiên Nghệ giáo chủ chí bảo gánh chịu, vậy cũng hợp tình lý.
Hoặc là do vị có hoa văn trên cánh tay trái kia cho?
Tô Vũ không rõ lắm.
Hắn nhớ lại tình cảnh trong ký ức, Thiên Nghệ giáo chủ một thân một mình cầm hộp xuất hiện, cụ thể là người nào cho thì không có manh mối.
Tô Vũ vuốt ve vỏ hộp, bắt đầu đưa ý chí lực và nguyên khí vào.
Thực lực hắn bây giờ đã cường đại hơn nhiều, không rõ đã mở được cái hộp hay chưa.
Thử một lát, Tô Vũ phán đoán một hồi, vẫn được, mất ba đến năm ngày thì có thể mở ra.
Quả nhiên, thực lực mình đã mạnh hơn nhiều.
Nên thừa dịp Đại Hạ phủ phong thành lần này mà hoàn thành 59 đúc trước rồi lại nói.
Mấy lần đại chiến, mấy lần bị tử khí cắn trả, hắn đã tiêu hao kha khá Thiên Nguyên khí cùng thiên địa huyền quang, 59 đúc cũng sắp sửa hoàn thiện, có lẽ trong mấy ngày tới, khi Đại Hạ phủ bỏ phong tỏa thì hắn cũng vừa kịp tiến vào 59 đúc.
. . .
Ngay khi Tô Vũ tiếp tục đúc thân, đồng thời chờ đợi thời cơ, thì Chư Thiên chiến trường bên kia cũng có chút nhiễu loạn.
Đầu tiên là việc Tô Vũ bùng nổ, tượng đá ra tay đánh cho Liệp Thiên các lộ hành tung, không bao lâu sau Hạ Long Võ lại hiện tung tích!
Điều này cũng khiến cho không ít người chú ý.
Có thể là vì muốn báo thù cho đường đệ, không biết làm sao mà Hạ Long Võ lại mò ra vị trí của một vị trưởng lão Liệp Thiên các, ở ngay trong chiến khu phương bắc Tiên tộc, y đã ra tay giết đối phương, sau đó cấp tốc trốn chạy rồi một lần nữa biến mất.
Liệp Thiên các thật sự rất muốn khóc.
Liên tiếp có trưởng lão bị giết!
Mà lần này cường giả các tộc đều không nhúng tay, thế nhưng rất nhanh, biên cảnh Nhân tộc lại có một chút biến hóa.
Càng nhiều vô địch hội tụ!
Đồng thời có vô địch của cường tộc như Thần Ma tới đàm phán với Nhân tộc, muốn an bài cho thiên tài các tộc tới Nhân cảnh lịch luyện, dĩ nhiên lời nói ra chỉ là tới lịch luyện, ngắm cảnh mà thôi, không còn ý gì khác.
Bọn họ hy vọng có thể được Nhân tộc cho phép tạo thành một đoàn tham quan!
Lén lút chui vào kỳ thật cũng được, thế nhưng dù vào được, không sớm thì muộn cũng sẽ bại lộ hành tung.
Còn không bằng quang minh chính đại mà tiến vào!
. . .
Ngày hôm ấy.
Phụ cận Đông Liệt cốc.
Vô địch cách không đàm phán với nhau.
"Đại Tần vương, đều là Vĩnh Hằng cảnh, nói chuyện thẳng thắn đi. Thiên tài các tộc muốn tới Nam Nguyên Đại Hạ phủ nhìn một chút, xem xem có thể thu hoạch được chỗ tốt gì hay không. Dĩ nhiên cũng không phải đi không. Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, danh ngạch Nhân tộc còn chưa định, dựa theo lệ cũ thì những năm qua, Nhân tộc chỉ thu hoạch được tầm ba bốn trăm danh ngạch."
Tinh Vũ phủ đệ có tổng cộng 4 phương, một phương 9 tầng lối đi, một tầng có 90 cửa, một phương có thể vào được 810 người, mặt khác còn có lối đi đặc thù có thể tiến vào thêm 360 người nữa.
Tóm lại có thể vào 3600 sinh linh!
Nhân tộc tuy là đại tộc, thế nhưng thực lực không bằng Thần Ma Tiên, các kỳ trước xác thực chỉ có thể giành lấy ba bốn trăm suất.
Giờ phút này, có cường giả cười nói: "Lần này các tộc muốn cho mấy người trẻ tuổi thêm ít cơ hội, Tinh Vũ phủ đệ là cơ hội, mà Nam Nguyên có lẽ cũng chính là cơ hội. Nếu Nhân tộc đáp ứng cho thiên tài các tộc tiến vào và cam đoan an toàn của bọn hắn, tiến vào một người thì tộc ta nhường ra một danh ngạch!"
Thần Ma Tiên mỗi người chia một phương, tổng cộng 810 danh ngạch.
Rõ ràng, đàm phán này là cường giả của ba tộc.
Đại Tần vương lạnh lùng từ chối: "Không đổi!"
Có người âm trầm hỏi lại: "Không đổi? Vậy thì chúng ta vẫn đi vào. Một là thẳng thắn tiến vào, một là lén lút mà thôi. Thật sự để chúng ta âm thầm tiến vào, Nhân tộc hiện tại cũng chưa chắc có thể tra được, cần gì chứ! Công khai tiến nhập, tốt xấu gì thì các ngươi sẽ biết được người nào tới, không phải sao?"
Có cường giả cười ha hả nói: "Đều là người trẻ tuổi, thiên tài của Nhân tộc ngươi cũng không ít. Ta nghe nói trong một số tiểu giới còn có cường giả đa thần văn hệ chạy ra. Hiện tại tới Chư Thiên chiến trường thì không thú vị, không bằng để chúng tới Nhân cảnh chơi đùa, cũng có thể tôi luyện một ít."
Lời này vừa nói ra, có người biến sắc.
Đối diện, Ma tộc Ma vương lạnh nhạt cất tiếng: "Tiểu giới làm sao có thể bồi dưỡng thiên tài? Bọn ta cũng đâu muốn đuổi tận giết tuyệt đa thần văn hệ, chẳng qua là giết nhất mạch của Diệp Bá Thiên kia thôi. Nhất mạch này đắc tội với quá nhiều người, đối với những người đa thần văn hệ khác thì chúng ta cũng không máu lạnh vô tình đến vậy."
Một bộ ngữ khí nghiền ngẫm!
Các ngươi cho là chúng ta không biết gì sao?
Nực cười!
Các tộc hiểu về Nhân tộc còn nhiều hơn so với điều ngươi tưởng tượng.
Thiên tài đa thần văn hệ trong tiểu giới cũng cần vật tư, cần tài nguyên.
Mấu chốt nhất, tối thiểu cần phải phác họa đa thần văn chiến kỹ.
Đa thần văn chiến kỹ truyền thừa ở các phủ khác có bao nhiêu, một vài đại tộc có lẽ còn hiểu rõ hơn cả mấy vị vô địch Nhân tộc!
Thiếu đi bao nhiêu truyền thừa, một số vô địch cường tộc đều nắm chắc.
Đa thần văn hệ. . . Nói thật, kiêng kỵ chẳng qua là nhất mạch của Diệp Bá Thiên mà thôi.
Nhất mạch này mới là then chốt.
Những thành viên đa thần văn hệ khác không khiến người ta lo lắng, nếu mà dễ chứng đạo vô địch như vầy thì sớm đã có người thành công, những năm gần đây, duy chỉ có Diệp Bá Thiên, hoặc là nói chỉ riêng nhất mạch của Đại Hạ phủ mới khiến người ta thấy được hi vọng này.
Đây cũng là một trong những lý do vì sao nhất mạch này ở Đại Hạ phủ bị chèn ép lợi hại nhất, dẫn đến những người còn lại trong mạch có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Xem Đại Minh phủ người ta đi, ở đó có hơn mấy chục người, Hồ Hiển Thánh cũng là Sơn Hải cao trọng, nhưng chẳng có ai nhằm vào ông cả.
Đối phương dùng một câu nói toạc ra vấn đề cũng khiến cho vô địch Nhân tộc bất đắc dĩ.