Đại Tần vương yên lặng một hồi, âm thầm trao đổi cùng vài vị vô địch, rất lâu sau mới mở miệng đáp: "Cứ quyết định như thế đi!"
"Tốt lắm!"
Một đám cường giả cười vang chấn thiên, đây là điều trong dự liệu.
Nhân tộc thì chỉ yên lặng.
Họ không có ý mừng rỡ gì, dù có thể đổi lấy không ít danh ngạch Tinh Vũ phủ đệ thì cũng không vui vẻ gì lắm.
. . .
Một ngày này, Nhân tộc cùng các tộc đã đạt thành hiệp nghị, để một số thiên tài cùng Hộ Đạo giả vạn tộc nhập cảnh.
. . .
Ngày hôm ấy, Hạ Hầu gia cũng thu vào tin tức, nở nụ cười xán lạn.
Đoán được!
Trước đó y cho là đám kia sẽ lén lút chui vào, không nghĩ tới họ lại trực tiếp tiến vào, còn đưa thêm một ít danh ngạch, rất tốt.
Di tích Nam Nguyên cũng nên có động tĩnh rồi.
Nếu còn không có động tĩnh, người ta chán nản bỏ bề thì làm sao bây giờ?
Đại Hạ phủ nho nhỏ lần này sẽ có chư thiên cường giả, chư thiên thiên tài tụ hội sum vầy.
Cũng vào ngày hôm ấy, ở khắp tiểu giới, không ít vị thiên tài Nhân tộc, có cao ngạo, có điệu thấp, có sâu lắng, dồn dập xuất phát về hướng Nhân cảnh.
Nhân cảnh, chúng ta tới đây!
. . .
Oành!
Một tiếng vang trầm đục, nguyên khí chấn động.
Trong phòng tu luyện, nguyên khí quay cuồng, Tô Vũ đã chính thức hoàn thành đúc thứ 59.
59 đúc hoàn thành, lực lượng thân thể đã đạt đến mức 500 ngàn khiếu, đây là tiêu chí của đỉnh cấp thiên tài Nhật Nguyệt cảnh ở đại tộc.
Chỉ có đạt đến tiêu chuẩn này, ngươi mới có thể nói ngươi là thiên tài của đại tộc.
Bây giờ, Tô Vũ đã chính thức bước vào lĩnh vực này.
Lĩnh vực cường giả!
Nhật Nguyệt đại tộc đặt tại nơi nào thì cũng đều là cường giả.
Thân thể Tô Vũ chấn động, khí huyết quay cuồng, phảng phất như nghe được âm thanh bọt nước cuồn cuộn.
Thân thể cường hãn khiến Tô Vũ tự tin hơn hẳn. Hiện tại hắn có khả năng đánh chết Nguyên Khánh Đông, tên kia là Văn Minh sư, thân thể quá yếu, còn về thần văn thì hắn không nhìn ra gã mạnh bao nhiêu, uổng công cho gã mang danh là hậu duệ của vô địch.
Đứng dậy, Tô Vũ thu khí tức lại, kim quang nội uẩn.
Không những thế, giờ phút này, nguyên khí ở 144 khiếu huyệt của hắn dường như vừa thuế biến, đó là dấu hiệu của Lăng Vân đệ nhất biến, mấy tháng trước, hắn đã bắt đầu đệ nhất biến, nhưng Tô Vũ không quá bận tâm.
Chủ yếu là việc thuế biến nguyên khiếu quá ít nên hắn không mấy để ý.
Hiện tại một khi hoàn thành đệ nhất biến, thực lực Tô Vũ chắc chắn còn có một lần tăng lên.
"Ta đã mạnh hơn!"
Tô Vũ cười cười, đeo mặt nạ lên mặt.
Một lát sau, hắn thấy được dòng tin nhắn Bạch Nhất nhắn lại.
Trong hai ngày qua, thiên tài và cường giả các tộc dồn dập nhập cảnh, Bạch Nhất đã mang theo vài vị bạch diện chạy tới Nam Nguyên, y hỏi Huyền Cửu muốn tập hợp ở đâu?
Địa điểm tập hợp sẽ do Tô Vũ quyết định.
Đây chính là sự coi trọng cùng tín nhiệm.
Mấy ngày nay, Đại Hạ phủ rung chuyển, cửa thành phong tỏa, sát lục khôn cùng, hàng loạt Vạn Tộc giáo chúng xui xẻo bị giết, bao gồm cả thám tử của các thế lực khác cùng với cường giả vạn tộc không nghe lời đều bị lôi ra chém.
Hạ gia tựa như phong ma dò xét khắp nơi, hơn mười vị Nhật Nguyệt quét sạch tứ phương, kể cả bạch diện cũng có tên xui xẻo, trốn ở Đại Hạ phủ rồi bị bắt được, kết quả chém đầu thị chúng.
Mà tin tức về Huyền Cửu thì một mực không hề xuất hiện.
Dường như hắn đã hoàn toàn biến mất!
Bấy giờ, các phương sôi trào, phủ thành có trên ngàn vạn nhân khẩu nên không thể phong tỏa thời gian dài được, ngày hôm nay, Đại Hạ phủ sẽ mở cửa phủ trở lại.
"Tập hợp ở Tinh Lạc sơn gần Nam Nguyên đi, bên kia là chỗ tốt!"
Tô Vũ đáp lời, Bạch Nhất vẫn luôn ngó chừng, thấy hắn nhắn thì cấp tốc nói: "Tinh Lạc sơn? Đại Minh phủ Đại Minh vương khả năng cao vẫn chưa rời đi, Tinh Lạc sơn không an toàn đâu."
"Đó là biên cảnh, không sao cả. Xin chấp pháp giả hãy tin tưởng ta, đây là trực giác của ta sau nhiều lần trở về từ cõi chết."
Bạch Nhất không còn lời nào để nói.
Mà Tô Vũ thì mau chóng đưa tin cho Chu Thiên Đạo: "Sắp tới bọn ta sẽ tập hợp tại Tinh Lạc sơn, Phủ chủ tuyệt đối đừng tới càn quét đấy!"
Ta sợ cái gì chứ!
Người trong nhà mà!
Ta bảo họ đừng càn quét, vậy thì sẽ không bị càn quét, không chỉ Đại Minh phủ mà Đại Hạ phủ cũng giống vậy, có ta ở đây còn sợ cái gì?
Chu Thiên Đạo gửi tin sang: "Lần đầu chúng ta gặp mặt là ở đâu?"
". . ."
Tô Vũ câm nín, ngài làm gì thế này?
"Quán rượu Hạ thị!"
"Đọc lại nội dung Trường Sinh Quyết cho ta!"
". . ."
Tô Vũ im lặng, lão Chu bị gì thế?
Ta đệt!
Ngài còn thăm dò ta?
Thôi được rồi, hắn đã hiểu, nói thẳng: "Bên chỗ cổ thành là do lão đại tượng đá của ta hỗ trợ, Phủ chủ, ngài chớ suy nghĩ quá nhiều."
"Bớt nói nhảm, nhắc lại một lần!"
Tô Vũ phiền muộn, đậu mè!
Không có cách nào, hắn đành phải viết lại Trường Sinh Quyết một lượt. Má nó, lão Chu học theo ai vậy, hiện tại mọi người nói chuyện đều ưa thích phong cách này sao?
Chẳng lẽ phương thức công khai trao đổi của ta ở Liệp Thiên các lần trước đã bị tất cả mọi người học rồi?
Thật mệt mỏi!
Chờ hắn lặng yên viết xong, Chu Thiên Đạo mới đáp: "Được rồi, tin tưởng ngươi một lần! Ngươi tới Tinh Lạc sơn làm gì?"
"Dẫn người làm việc."
Chu Thiên Đạo đại khái đã hiểu, ông dặn dò: "Đừng dẫn người tới Đại Minh phủ là được, cứ giày vò bên Đại Hạ phủ đi, mặt khác, bên này ta bắt được 3 tên bạch diện, ngươi có cần làm gì không?"
"Không, ngài cứ thủ tiêu chúng đi, miễn cho những người kia phản bội lại liên lụy ta!"
Hắn không cần!
Ai biết những người này có làm phản hay không, có điều Tô Vũ nghĩ tới một chuyện, lại nói: "Cũng có thể thả ra đi, họ tái xuất thì sẽ có kẻ cõng nồi, ta trí dũng song tuyệt, phát hiện phản đồ, ôi chao, đừng nói chứ Phủ chủ, ngài thả ra đi, bằng vào tuệ nhãn của ta liếc mắt liền xem thấu phản đồ, cũng có thể giúp ta tăng thể diện!"
Chu Thiên Đạo bó tay rồi, cái tên này thật là giỏi.
Bất quá Tô Vũ nói rất có lý, thời khắc mấu chốt thì còn có thể lấy ra làm người gánh nồi, sau đó bị Tô Vũ phát hiện, cũng có thể tạo thêm chiến tích cho hắn.
"Được, ta xử lý xong sẽ trả về, chính ngươi cẩn thận chú ý một chút, đừng nói cho bọn chúng biết thân phận của ngươi, thật sự xảy ra chuyện thì cứ bán mấy tên này, gia hỏa bán chủ cầu vinh đến chỗ nào cũng sẽ không được chào đón!"
Chu Thiên Đạo nói như vậy, Tô Vũ tự dưng hơi chột dạ, hắn cảm thấy ông đang nhắc tới mình, vì vậy liền mau mắn vuốt mông ngựa: "Phủ chủ yên tâm, ta chỉ rời khỏi Đại Hạ phủ, cam đoan không rời Đại Minh phủ. Mặc dù ta có lão đại tượng đá rồi, thế nhưng ta vẫn coi Phủ chủ là gia gia!"
". . ."
Chu Thiên Đạo thầm mắng, ngươi cút luôn đi!
Chức gia gia của ngươi, lão tử không đảm đương nổi.
Tiểu tử này quá xấu tính, ngày nào đó ở trước mặt những tượng đá kia hắn gọi mình một tiếng gia gia, sau đó lại kêu tượng đá là đại ca, Chu Thiên Đạo nghiêm trọng hoài nghi, tiểu tử này là đang muốn hố chết mình, đúng là không phải người mà!