Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1686 - Chương 1686: Đàm Phán Với Vạn Tộc Giáo (1)

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1686: Đàm Phán Với Vạn Tộc Giáo (1)
 

Tô Vũ không suy nghĩ nhiều, hắn nhìn về phía Bạch Nhất, đoạn hỏi: "Ngươi có mang những thứ ta cần tới đây không?"

Bạch Nhất đưa ra một cái nhẫn trữ vật, hàng loạt Thiên Nguyên khí cộng thêm 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.

Hẹp hòi quá rồi!

Tô Vũ thầm chửi bậy, chỉ cho 10 giọt, mấy ngày trước ta mới cho đi 500 giọt lận, 10 giọt chẳng bõ bèn gì.

Lấy được đồ xong, Tô Vũ lại hỏi: "Vạn Tộc giáo nói thế nào?"

"Trước gặp mặt đã, gặp rồi đàm phán!"

Bạch Nhất đáp: "Lần này Vạn Tộc giáo sẽ có Nhật Nguyệt tới đàm luận, Vạn Tộc giáo cắm rễ ở Nhân cảnh nhiều năm, hiểu rõ về Nhân cảnh hơn chúng ta, bất quá nội bộ của họ hỗn loạn. Hiện tại chủ yếu dùng thế lực của hai vị Nhật Nguyệt là Nguyên Thủy giáo chủ và Thủy Ma giáo chủ, cộng thêm một ít cường giả vạn tộc lén lút chui vào, tạo thành cơ cấu tổ chức mới!"

"Nhật Nguyệt sẽ trò chuyện với chúng ta là ai?"

"Một vị giáo chủ của Lục Dực thần giáo."

Tô Vũ khẽ nói: "Ta biết giáo phái này, họ có hai vị Nhật Nguyệt giáo chủ, thế nhưng thực lực vậy thì xem thường Liệp Thiên các ta à?"

"Cũng không phải, dù sao chúng ta chỉ là người đại biểu phân bộ Nhân cảnh. . ."

Tô Vũ ngắt lời: "Bạch Nhất chấp pháp, không cần quá mức để ý thái độ của bọn hắn, ta đã tìm hiểu không ít thông tin về Vạn Tộc giáo, một đám rẻ tiền mà thôi. Là cái loại được đà lấn tới, trong mắt bọn họ, chúng ta thiên sinh cao hơn bọn họ một bậc, không cần phải đặt mình ngang tầm với chúng."

Bạch Nhất im lặng, ngươi nghiêm túc à?

Khẩu khí của Huyền Cửu thật lớn.

Được rồi, Bát trưởng lão đã nói để ngươi làm chủ, vậy nghe ngươi.

"Vậy còn gặp họ không?"

"Gặp!"

Tô Vũ đáp: "Bạch Nhất chấp pháp, phiền ngươi thông tri cho họ rằng tối nay khi mặt trời lặn hãy tụ tập ở trung tâm Tinh Lạc sơn, cũng chính là nơi Tô Vũ đã từng chém giết cường giả của đơn thần văn hệ!"

"Làm thế. . . Có phải quá chói mắt rồi không?"

"Dưới đĩa đèn là chỗ tối nhất, không có việc gì đâu!"

Tô Vũ vẫn càn rỡ như cũ, mấy vị bạch diện đều không nói gì thêm, được rồi, mọi việc cứ nghe Huyền Cửu đi.

. . .

Bóng đêm rất nhanh buông xuống.

Lần trước nơi mà Tô Vũ chém giết Chu Bình Thăng cũng gần vị trí mà Thiên Nghệ thần giáo cất bảo khố, một nhóm tám người trong nháy mắt xuất hiện ở chỗ này.

Bạch Nhất không có mặt.

Dựa theo Tô Vũ nói, lưu lại một người ở bên ngoài cảnh giới, miễn cho bị bao như sủi cảo.

Vạn Tộc giáo cũng không phải là thứ gì tốt lành.

Một nhóm tám người giống như quỷ mị.

Bạch diện áo trắng, lẳng lặng đứng yên trong sơn cốc.

Một lát sau, một loạt tiếng xé gió truyền đến, người còn chưa tới mà đã truyền đến thanh âm phàn nàn: "Lựa chọn nơi thế này hội đàm, không may mắn!"

Chỗ này xác thực là không may mắn!

Huyết hỏa thần giáo đã chết một vị giáo chủ Nhật Nguyệt ngũ trọng ở đây.

Xúi quẩy!

Một lát sau, bảy tám người hạ xuống, chỉ có một vị Nhật Nguyệt, còn lại đều là Sơn Hải.

Tô Vũ không biết vị Nhật Nguyệt dẫn đầu bên họ.

Thế nhưng nếu Trần Vĩnh có mặt ở đây thì y nhất định sẽ nhận biết, đây chính là giáo chủ Lục Dực thần giáo đã truy sát y thật lâu, Ngân Dực giáo chủ.

Lúc bấy giờ, đối phương cũng không ẩn núp, gã hiện thân, thoạt nhìn thì chỉ có chút che lấp.

Đó là một nam tử trung niên bộ dáng gầy gò yếu ớt.

Gã nhìn lướt qua nhóm Tô Vũ, thản nhiên nói: "Ta là Ngân Dực, Bạch Nhất đâu?"

"Bạch Nhất chấp pháp không tới!"

Tô Vũ cũng lãnh đạm đáp: "Nơi đây do ta quyết định!"

"Ngươi?"

Ngân Dực cười nhạt: "Ta liên hệ với Bạch Nhất, ngươi lại là người phương nào?"

"Huyền Cửu!"

Sắc mặt Ngân Dực biến hóa, "Huyền Cửu nổi danh Đại Hạ phủ?"

"Phải, đủ tư cách nói chuyện với ngươi chưa?"

Tô Vũ dứt lời, nhìn lướt qua những người này, một vị Nhật Nguyệt và bảy vị Sơn Hải, trong đó có một gã Sơn Hải mà hắn cảm giác hơi quen mắt, cũng không phải là quá quen mắt mà là khá kỳ quái. Thôi được rồi, không biết, không cần để ý.

"Huyền Cửu. . ." Ngân Dực cười nhạt, "Đủ thì cũng đủ rồi, bất quá. . . Ngươi xác định ngươi có thể đại diện cho Liệp Thiên các?"

Tô Vũ âm lãnh nói: "Lời này ta cũng muốn hỏi ngươi! Nguyên Thủy giáo chủ và Thủy Ma giáo chủ đều không đến, nay cả Nhật Nguyệt hậu kỳ đều không phải, ngươi có thể đại biểu cho họ ư?"

"Dĩ nhiên!"

Ngân Dực đáp: "Bọn họ không tới thế nhưng các giáo đều có Sơn Hải tới, chuyển đạt tin tức là đủ rồi, bọn họ sẽ kịp thời liên hệ câu thông."

Tô Vũ hiểu rõ, cũng thật là thần bí.

Ngân Dực trực tiếp vào đề ngay: "Không nói những lời nhảm nhí này nữa, chúng ta tụ tập ở đây không an toàn! Đại Hạ phủ cùng Đại Minh phủ không có ấn tượng tốt đẹp gì với Vạn Tộc giáo hay Liệp Thiên các. Ngươi muốn nói chuyện gì, hợp tác như thế nào, nói thẳng luôn đi!"

"Đơn giản, chúng ta cần một đám hôi diện, cùng với hệ thống tình báo của các ngươi. Liệp Thiên các vừa tới Nhân cảnh cắm rễ, hệ thống tình báo chưa phát triển toàn diện, cho nên cần Vạn Tộc giáo giao ra tất cả hệ thống tình báo, thám tử, ám tử ở Đại Hạ phủ. . ."

"Không có khả năng!"

Vẻ mặt Ngân Dực khẽ biến, "Ngươi đang nói đùa à?"

Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Không đùa, một đám tiểu nhân vật mà thôi! Liệp Thiên các thiếu gì chứ không thiếu tiền! Chút hệ thống ấy chỉ là do Liệp Thiên các không có thời gian, nếu có thời gian thì rất nhanh chúng ta sẽ xây dựng thành! 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch mua hết tất cả những thứ này, đủ chưa?"

"Các ngươi nói đùa cái gì chứ?"

Ngân Dực tức giận mắng: "Chúng ta hao phí mấy trăm năm, vất vả lắm mới đặt xuống chút cơ sở tại Đại Hạ phủ, trước đó bởi vì ngươi nên cũng tổn thất nặng nề, ngươi còn muốn tóm gọn về tay, mơ thật đẹp. 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, ngươi thật sự cho rằng Vạn Tộc giáo khốn cùng đến bước này sao?"

"Các ngươi bị giết cũng chỉ là vì phế vật mà thôi, còn có thể trách lên trên đầu ta?"

"Ngươi nói cái gì?"

Ngân Dực giận dữ, Tô Vũ lạnh lùng cất tiếng: "Hợp tác với chúng ta chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu! Liệp Thiên các ở bề ngoài đã có 8 vị vô địch, tình báo đệ nhất ở vạn giới, Vạn Tộc giáo. . . Nói là Vạn Tộc giáo nhưng thực tế chỉ là một đám chó săn. Bán mạng cho ai mà không phải bán? Bán mạng cho Liệp Thiên các ta thì không thiếu chỗ tốt cho các ngươi!"

"Hèn mạt!"

Ngân Dực điên tiết, mà Tô Vũ thì vẫn u lãnh nói: "Ta nói thẳng, đừng nóng giận, làm chó, ngươi đang làm mà ta cũng vậy, mọi người như nhau cả! Ta bán mạng vì Liệp Thiên các, các ngươi thì bán mạng vì Vạn Tộc giáo, đều là phận chó thôi. Thế nhưng, ta làm chó ở đây thì Thiên Nguyên khí, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch đều không thiếu, rất dễ dàng thu hoạch được, các ngươi thì sao? Ngân Dực giáo chủ, Lục Dực Thần tộc cho các ngươi được bao nhiêu chỗ tốt?"

Ngân Dực lạnh mặt, "Nếu ngươi một mực giữ thái độ ở trên cao nhìn xuống thì chúng ta không có cách nào nói chuyện!"

Tô Vũ cười thăm thẳm: "Trên cao nhìn xuống? Không, đây là cảm giác ưu việt, bởi vì sau lưng ta là Liệp Thiên các! Các ngươi thì sao? Các ngươi chết rồi, Lục Dực Thần tộc sẽ có vô địch ra tay cho các ngươi à? Chỉ đơn giản như vậy! Hôm nay, nếu ta giết ngươi ở đây, Lục Dực Thần tộc đến cái rắm cũng chẳng thèm thả, nhưng nếu ngươi giết ta thì rất nhanh thôi, ngươi sẽ bị trả thù! Đây là sự khác biệt, là chênh lệch khoảng cách, giáo chủ đại nhân, ngươi tin không?"

Ngân Dực cười lạnh một tiếng, "Khẩu khí không nhỏ!"

"Đúng là không nhỏ, ngươi có thể thử xem sao, nếu ngươi muốn bàn vậy thì tiếp tục bàn bạc, còn nếu ngươi không muốn thì Vạn Tộc giáo tuyệt đối sẽ có người khác muốn, không hiếm lạ gì kẻ như ngươi!"

Ngân Dực thầm giận!

Hung hăng càn quấy!

Càn rỡ!

Mà sau lưng Tô Vũ, đám bạch diện thì ai ai cũng giữ tư thái cao ngạo, Huyền Cửu nói rất đúng, đối với bọn gia hỏa này không cần thiết khách khí gì hết, Liệp Thiên các ta không phải thứ các ngươi có thể so sánh.

Tuy cảm thấy có thể cuộc đàm phán này sẽ không thành, có điều Huyền Cửu nói chuyện kiểu này khiến họ hết sức thoải mái.

Vậy là đủ rồi!

Thật sự đàm phán không thành thì cứ hủy thôi.

Bình Luận (0)
Comment