Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1685 - Chương 1685: Toàn Bộ Đều Nghe Theo Ngươi

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1685: Toàn Bộ Đều Nghe Theo Ngươi
 

Cùng lúc đó.

Một đầu Kim Long kéo một cỗ xe ngựa màu vàng óng bay về hướng Tinh Lạc sơn.

Đây là vật cưỡi của Chu Thiên Đạo.

Đương nhiên, giờ phút này, ngồi trên xe không phải Chu Thiên Đạo mà là Ám Ảnh, ngoài ra còn có một người nữa, Bạch Tuấn Sinh.

Hàng! Thật! Giá! Thật!

Bạch Tuấn Sinh hàng thật giá thật đang cực kỳ ngơ ngác!

"Đại nhân, chúng ta đi đâu đây?"

"Không đi đâu cả, ra ngoài dạo một vòng, cho ngươi hóng gió tí thôi thì sẽ lập tức trở lại!"

"Đại nhân. . ."

Bạch Tuấn Sinh tỏ vẻ cầu xin: "Thả ta ra đi, rốt cuộc ta đã làm gì? Ta bị nhốt nhiều ngày lắm rồi, ta trêu ai ghẹo ai chứ? Có phải là do tên Chu Hồng Lượng cáo trạng không, ta đâu có đánh cậu ta!"

Ám Ảnh không để ý tới hắn.

Tùy ngươi muốn nói thế nào thì nói, nhiệm vụ của ta là mang ngươi đi dạo ở đây một vòng, sau đó. . . Mang ngươi trở lại Đại Minh phủ, chuyện khác thì không liên quan gì tới ta.

Về phần tại sao lại làm như vậy, y không biết, mà cũng không quan tâm.

Phủ chủ dặn dò như nào thì y cứ làm theo thôi.

Cho ngươi ngồi ngự giá của Phủ chủ đã coi như cho ngươi mặt mũi rồi.

Lo tận hưởng gió mát đi!

Lại phi hành một hồi, vượt qua Tinh Lạc sơn, vào lúc này, Ám Ảnh nhận được tin tức: "Có thể trở về!"

Ám Ảnh không nói nhảm, cấp tốc kéo Bạch Tuấn Sinh ra ngoài khung xe, hô khẽ: "Kim Long, trở về!"

"Được!"

Kim Long đáp lại bằng thổ ngữ Đại Minh phủ, nó cũng không hỏi vì sao phải mang theo bọn họ bay lòng vòng nãy giờ.

Mà Bạch Tuấn Sinh bị Ám Ảnh cố định ở ngoài khung xe, chẳng thể thốt nên nửa lời, đáng thương mà hít cương phong.

Kém chút đã muốn chửi má nó!

Rốt cuộc ta đã làm gì rồi?

Các ngươi muốn làm gì?

Con mẹ nó, đang êm đẹp tự dưng ta lại bị nhốt mấy ngày, hiện tại ra ngoài một chuyến cũng không thèm giải thích gì với ta, thậm chí bây giờ còn cột ta ở ngoài xe cho gió lớn quất vào mặt.

Đây là tỏ ý muốn chém đầu răn chúng sao?

. . .

Cùng lúc đó.

Trong Tinh Lạc sơn, một đám người đang âm thầm ẩn núp, có kẻ thấp giọng nói: "Đại Minh phủ thật là rêu rao, đón một tên Bạch Tuấn Sinh trở về thôi mà còn kéo theo hai vị Nhật Nguyệt, từ lúc nào mà Bạch gia lại có mặt mũi như thế?"

"Nể tình Bạch Phong thôi, Bạch Tuấn Sinh là kẻ chẳng bớt lo, lần trước hắn lại dính líu tới Liệp Thiên các, dĩ nhiên là phải đón hắn an toàn trở về."

Có người nhìn lướt qua, cũng không mấy để ý.

Đại Minh phủ làm như vậy đâu phải lần đầu tiên, Phủ chủ không có dáng dấp Phủ chủ, vô địch không có phong thái vô địch.

Hai ngày trước Đại Minh vương còn ở tầng cao nhất phủ thành chủ tổ chức một cuộc thi hoa khôi, ngươi có phục hay không?

Tóm lại không việc gì thì chớ chọc Đại Minh phủ là được.

Đó là đám cá ướp muối, ngươi không đi trêu chọc họ thì họ cũng không thèm để ý các ngươi.

Mấy người nói chuyện, rất nhanh có kẻ chợt hỏi: "Lần này Đầu Nhi bảo chúng ta tới đây nhìn chằm chằm, nhưng mà đến cùng là nhìn cái gì?"

"Nhìn chằm chằm Liệp Thiên các, Đầu Nhi nói, sắp tới Liệp Thiên các sẽ liên thủ với chúng ta, có cao tầng gặp gỡ. . . Dĩ nhiên, không biết thật giả, có thể là chướng nhãn pháp, trước hết cứ nhìn chằm chằm đã lại nói, có khả năng là ở ngay chỗ này."

"Ồ, thì ra là thế!"

". . ."

Đám người này tán gẫu vài câu, bọn chúng đều là tiểu nhân vật mà thôi, không nhất định sẽ thu được tin tức chính xác, có lẽ chẳng qua chỉ là chướng nhãn pháp.

. . .

Mà vào lúc này, Tinh Lạc sơn, trong một tiểu sơn cốc.

Thân ảnh Tô Vũ lóe lên!

Một lát sau, đối diện xuất hiện lần lượt từng bóng người.

"Huyền Cửu!"

Đối diện, Bạch Nhất nhìn thoáng qua Tô Vũ rồi lại nhìn ra hướng xa xa, "Ta cho là ngươi sẽ không tới, vừa rồi người của Đại Minh phủ đến đây, hai vị Nhật Nguyệt cảnh, ta còn tưởng rằng họ muốn tới lục soát núi!"

Tô Vũ xem thường: "Đại Minh phủ? Ta đã tìm hiểu về đại phủ này, đừng tới địa bàn của họ gây chuyện thì họ cũng sẽ không quản chúng ta."

"Cũng phải."

Bạch Nhất dứt lời bèn thở dài, "Liệp Thiên các ta đã có rất nhiều bạch diện mất tích ở Đại Minh phủ, có người chết, có người thì có lẽ bị bắt, vẫn không thể liên lạc không được, cũng không biết tình huống cụ thể như thế nào."

Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Không sao, chờ Liệp Thiên các bành trướng ở Nhân cảnh, tự nhiên sẽ có khả năng uy hiếp Đại Minh phủ."

Bạch Nhất cười cười, "Lần này ngươi lập được đại công, kế tiếp còn phải xem chiến tích của ngươi."

"Chấp Pháp giả quá khen!"

Tô Vũ sôi trào sát khí nói: "Thật ra ta càng muốn thấy thi thể Hoàng Cửu bày ở trước mắt. Có lẽ y chưa rời khỏi Đại Hạ phủ, ta nhất định sẽ tìm ra y, Thải Nhất Chấp Pháp giả đã tín nhiệm ta rất cao, đem nhiệm vụ giao cho ta, những năm qua, bất luận nhiệm vụ gì Huyền Cửu ta cũng đều hoàn thành viên mãn, duy chỉ có lần này. . . lại tổn binh hao tướng!"

Lời này vừa nói ra, vài vị bạch diện đằng sau Bạch Nhất cũng thổn thức.

Lần trước xác thực là họ đã thua thảm!

Chết hai vị Chấp Pháp giả Nhật Nguyệt, còn đều là Nhật Nguyệt trung kỳ, sau đó lại dẫn đến một vị trưởng lão bị giết, bị Hạ Long Võ chém một vị, cũng có bạch diện bị Hạ gia giết chết. Tất cả những thứ này đều bị đẩy lên trên đầu Hoàng Cửu.

Nếu không phải y bán mọi người, nếu không phải y họa thủy đông dẫn, vu oan Huyền Cửu thì đâu có nhiều sự tình như vậy phát sinh.

Bạch Nhất cũng không nhiều lời về việc này, y nói: "Tính cả ta thì ở đây có 8 vị bạch diện, Nhật Nguyệt ba người, Sơn Hải năm người, Huyền Cửu, ý của Bát trưởng lão là toàn bộ đều nghe theo ngươi!"

Tô Vũ thử hỏi dò: "Bạch Nhất Chấp Pháp giả cũng vậy sao?"

"Đúng!"

"Ngươi là Nhật Nguyệt lục trọng, ta chỉ vừa mới vào Nhật Nguyệt không lâu, Bát trưởng lão có phải đánh giá ta cao quá mức rồi không? Nếu Bạch Nhất chấp pháp không nghe lệnh ta thì ta có thể làm được gì?"

Bạch Nhất nghiêm mặt nói: "Ngươi yên tâm, chúng ta không am hiểu chiến đấu thực tế, chỉ có ngươi lần lượt trở về từ cõi chết, tất cả mọi người đều tín nhiệm ngươi, nếu Bát trưởng lão đã nói như vậy thì kể cả ta cũng nhất định sẽ nghe lời răm rắp!"

Ba vị Nhật Nguyệt cảnh, năm vị Sơn Hải cao trọng, thế lực như này đương nhiên không yếu.

Bạch Nhất còn là Nhật Nguyệt lục trọng!

Mà lần này Bát trưởng lão có chỉ thị là mọi việc đều nghe Huyền Cửu, Huyền Cửu mới là Chấp Chưởng giả Đại Hạ phủ.

Đương nhiên, cũng không bài trừ ý tứ giám thị hắn.

Tô Vũ cũng không thèm để ý vấn đề này, trong thời gian ngắn hắn sẽ không giả mạo ai hết, còn về Bạch Tuấn Sinh. . . có quan hệ gì với hắn? Không phải tên kia đã thuận lợi trở lại Đại Minh phủ rồi sao?

Chờ sau khi trở lại Đại Minh phủ, Chu Thiên Đạo sẽ xuyên tạc trí nhớ của Bạch Tuấn Sinh hay là tiếp tục bắt hắn ngồi tù thì cũng chẳng phải việc Tô Vũ cần quan tâm.

Bình Luận (0)
Comment