Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1707 - Chương 1707: Đáng Giá Không?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1707: Đáng Giá Không?
 

Nơi cách Nam Nguyên không xa.

Ma Đa Na đi khắp trong vùng hoang dã, gã chợt dừng bước, mỉm cười nhìn về một hướng, "Hoàng Đằng, ngươi đi theo ta làm gì?"

Hoàng Đằng cầm đao đứng ngạo nghễ, dĩ nhiên y đứng cách Ma Đa Na hơi xa.

Nghe vậy, y vui vẻ đáp: "Sợ ngươi không biết đường nên tới tiễn ngươi một đoạn!"

Ma Đa Na khịt mũi, không để ý đến y, tiếp tục tiến lên.

Gã đi không nhanh, lần đầu tới Nhân cảnh nên gã càng muốn đi nhiều một chút, nhìn nhiều thêm một chút.

So với Ma giới, Nhân cảnh an lành hơn nhiều, thế nhưng Đại Hạ phủ quả nhiên tràn ngập khí tức nghiêm nghị.

Gã đi một hồi, bỗng nhiên cất tiếng: "Ngươi quen Liệp Thiên các Huyền Cửu không?"

"Hả?"

Hoàng Đằng ngoài ý muốn, đáp: "Làm sao ta quen hắn được? Đây là mục tiêu tất sát của toàn bộ người dân Đại Hạ phủ. Ma Đa Na, ngươi tới Nhân cảnh lần này, ta e là ngươi sẽ không trở về được!"

"Phải không?"

Ma Đa Na cười nhạt, "Không đề cập tới việc này, ta đang có chút hứng thú với Huyền Cửu, những việc hắn đã làm ở Nhân cảnh hai ta đều biết, ngươi nói xem, ngươi cảm thấy hắn là thế hệ trẻ tuổi hay là đời trước?"

"Thế hệ trẻ tuổi thì đã sớm xuất hiện trên Liệp Thiên bảng!"

"Nhưng ta cảm thấy hắn không lớn, nếu đã có tuổi thì hành sự sẽ ổn trọng hơn."

Đây là phán đoán của Ma Đa Na, gã cảm thấy tuổi tác Huyền Cửu hẳn không lớn lắm, trẻ tuổi nóng tính, bằng không cũng không cần thiết phải trả thù Hạ gia. Cường giả lõi đời đều sẽ ổn trọng hơn nhiều, bởi vì đã phải trải qua rất nhiều việc.

Nhất là bạch diện lăn lộn tại Chư Thiên chiến trường đều đã trải qua không ít mối nguy.

Huyền Cửu tạo cho gã cảm giác càng có chí hướng, càng trẻ tuổi hơn một chút.

Hoàng Đằng không có hứng thú với việc này, nhiệm vụ của y là ngó chừng Ma Đa Na, không được để gã giết người, y giết không được Ma Đa Na, bất quá Ma Đa Na thoạt nhìn điệu thấp, trên thực tế lại hết sức khoa trương.

Những người khác tới ngõ chừng gã, cẩn thận sẽ bị gã cho một chưởng chụp chết.

Thiên tài Liệp Thiên bảng vẫn có thể trò chuyện đôi ba câu.

Thiên tài, kỳ thật đều là như thế.

Nếu không có hiềm khích sinh tử, không nằm ở thế không chết không thôi, trước khi bước vào trận chiến thì đôi khi vẫn có thể thoải mái trò chuyện một vài câu.

Cho nên, ở Nhân cảnh, kẻ có thể ngó chừng Ma Đa Na cũng chẳng được mấy ai, Tần Phóng đã chạy đi nhìn chằm chằm Chiến Vô Song, những thiên tài khác cũng đều có mục tiêu riêng, tỉ như Ngô Kỳ đã đi canh chừng Minh Nguyệt.

Nhân tộc ở trên Liệp Thiên bảng cũng có một số người, bất quá số lượng không nhiều, lần này ngay cả Đan Hùng cũng đã trở về.

Trong ngày thường mọi người tuy có xung đột, nhưng hiện tại Nhân tộc đều rất đồng lòng, mục tiêu chung của bọn họ là đám thiên tài vạn tộc này.

Ma Đa Na lại nói: "Ngươi muốn biết Huyền Cửu thu được tin gì ở Nam Nguyên không?"

"Có ý gì?"

"Nghe chút thì thế nào?"

"Không có tiền!"

Hoàng Đằng đáp rất dứt khoát.

Thật có lỗi, ta không có tiền, không vào xem được!

Ma Đa Na mỉm cười, "Không có việc gì, ta sẽ gia nhập, tìm hiểu một chút rồi nói cho ngươi biết, có lẽ. . . sẽ rất thú vị. Liệp Thiên các rất ít khi thu cao phí cao như vậy, một tin tức thôi mà 10 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt, ta nghĩ khẳng định rất trọng yếu."

"Ma Đa Na, ngươi nói quá nhiều."

"Mới đến nên có chút lạ lẫm mà."

Ma Đa Na cười nhạt, "Ta không quen Nhân cảnh, cũng không có mấy ai đủ tư cách nói chuyện với ta. Ngươi cũng coi là người quen cũ, cho nên mới nói thêm vài lời, hoàn cảnh lạ lẫm nên ta hơi bất an."

"Ngươi mà cũng thấy bất an?" Hoàng Đằng ngoài ý muốn.

"Vì sao không thể?"

Ma Đa Na thản nhiên nói: "Cường giả mạnh hơn, thiên tài có thiên phú tiến vào một nơi lạ lẫm, vô địch trong tộc không thể tùy thời giáng lâm cứu viện, thấp thỏm bất an không phải điều tất nhiên sao?"

"Cũng đúng!"

Hoàng Đằng bật cười, "Ta chỉ tò mò một chuyện, rốt cuộc ngươi đã đúc thân bao nhiêu lần?"

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

"Tối thiểu phải từ 40 lần trở lên!" Hoàng Đằng nói: "Đúng không?"

Ma Đa Na chỉ cười mà không đáp, ngươi cảm giác bao nhiêu lần thì cứ cho là bấy nhiêu đi.

"Sao ngươi làm được?"

Hoàng Đằng hiếu kỳ: "Đúc thân 36 lần xong mà lại muốn đúc tiếp, thứ nhất, công pháp không cho phép. Thứ hai, thân thể có cực hạn. Thứ ba, tiêu hao quá mức khổng lồ. Nhưng trông ngươi lại không giống chỉ đơn thuần đúc thân 37 lần 38 lần."

"Vấn đề này không phải ngươi nên đến hỏi Nhân tộc Tô Vũ sao?"

Ma Đa Na mỉm cười nói: "Hắn giết chết Nhật Nguyệt của Hồng Oa nhất tộc, hình như không dựa vào thủ đoạn khác, dù lúc sau có thôn phệ thiên phú tinh huyết thì ngay từ đầu cũng đã đấu ngang ngửa đối phương, Tô Vũ. . . chỉ sợ không yếu hơn ta, có lẽ hắn còn mạnh hơn."

Hoàng Đằng gật đầu, suy nghĩ một chút bèn nói: "Cũng đúng, có điều ta và Tô Vũ không thân quen, huống chi hắn đã rời khỏi Đại Hạ phủ, hắn cũng có oán hận với Đại Hạ phủ, dù ta tới hỏi hắn thì cũng chưa chắc hắn sẽ nói."

Ma Đa Na lắc đầu, không nói thêm gì, gã lựa chọn gia nhập nhóm trò chuyện của Liệp Thiên các.

Một lát sau, một thân ảnh hiển hiện.

Không phải bạch diện mà là Vô Diện trưởng lão.

Ma Đa Na hơi động một chút, mở miệng hỏi: "Liệp Thiên các quả nhiên quyết đoán, lần này lại để cho Vô Diện trưởng lão tới thu phí, không sợ bị người phục sát à?"

Vô Diện trưởng lão tới thu phí phát ra thanh âm hư ảo: "Những người khác thì đích thật không yên lòng, riêng Ma Đa Na Ma quân thì vẫn có thể yên tâm, trừ phi Ma quân có thể tự tay giết ta, bằng không đại khái ngươi sẽ không kêu người tới phục sát ta đâu, đúng không?"

Ma Đa Na cười nhạt, "Có lẽ thế đi! Chờ ta có thể giết ngươi. . . Hi vọng ngươi còn sống."

"Nhận cát ngôn của Ma quân!"

Trưởng lão khẽ cười, rất nhanh, Ma Đa Na đã thanh toán xong phí tổn, Vô Diện trưởng lão cầm đồ vật về tay, trong nháy mắt tan biến tại chỗ.

Ma Đa Na nhìn đối phương biến mất, nhẹ nhàng hít một hơi, "Xem ra Liệp Thiên các rất xem trọng tin tức lần này, ngay cả trưởng lão cũng tự mình đến thu phí!"

Trước đây đều là Địa bộ cùng Huyền Bộ làm nhiệm vụ.

Bạch diện đi thu đã coi như nể mặt, nhưng lần này thì khác, đích thân trưởng lão tiến hành.

Đây chính là cường giả Nhật Nguyệt cao trọng!

Hoàng Đằng không để ý tới gã, hình như y đang câu thông với ai đó, một lát sau, hư không chấn động, một tôn cường giả hiển hiện, Hoàng Đằng cũng không nói nhảm, chỉ về một phương hướng, cường giả kia trong nháy mắt đã tan biến.

Ma Đa Na nhìn thoáng qua, chờ người đi rồi mới mở miệng nói: “Lần này vì truy sát Liệp Thiên các mà Đại Hạ phủ đã dốc toàn bộ lực lượng, đáng giá không?"

Hạ gia lần này thật sự đã điều động quá nhiều cường giả trở về.

Vài vị Nhật Nguyệt hậu kỳ trú tại tiểu giới, bao gồm cả Nhật Nguyệt hậu kỳ ở Chư Thiên phủ đều được triệu tập toàn bộ.

Mặt khác còn có Hồ tổng quản, Triệu tướng quân, phủ quân tướng chủ và cả Hạ Hầu gia. . .

Một đám cường giả, ngoại trừ tướng chủ Trấn Ma quân còn ở lại Chư Thiên chiến trường thì những Nhật Nguyệt hậu kỳ khác cơ hồ đều bị triệu hồi.

Hiện tại, những cường giả ấy đều đang ở bên ngoài truy sát cường giả Liệp Thiên các.

Toàn bộ phủ thành Đại Hạ phủ, hiện tại kẻ mạnh nhất không phải Nhân tộc, mà là Bạch Long tọa trấn ở Đại Hạ Văn Minh học phủ, vật cưỡi của Nhị Đại, cũng là phá thiên hoang đầu tiên.

Hoàng Đằng cười bảo: "Không có gì không đáng giá, bởi vì Phủ chủ muốn chứng đạo, Hạ gia lại lần lượt bị người khi nhục, lần này dù thế nào cũng phải giết thống khoái, Liệp Thiên các coi Hạ gia và Đại Hạ phủ như chốn không người, tự nhiên phải trả giá đắt!"

"Vậy thì chưa hẳn, tổ chức này truyền thừa vô số năm, Ma tộc Ma vương ta từng nói Liệp Thiên các đã có từ thuở thượng cổ, có lẽ còn có thượng cổ vô địch tồn tại, Đại Hạ phủ. . . chỉ sợ khó mà địch nổi."

"Chờ xem đi!"

Hoàng Đằng cười ha hả: "Diệt không được bọn chúng thì cũng phải để chúng biết, giết một người Hạ gia thì phải trả lại gấp trăm lần!"

Ma Đa Na không muốn nhiều lời.

Gã cầm lấy điểm bảng, gia nhập nhóm trò chuyện, chờ đợi Liệp Thiên các ban bố tin tức.

Bình Luận (0)
Comment