Tô Vũ mỉm cười, đoạn nói: "Vậy là được rồi, chư thiên vạn tộc ôm khái niệm chủng tộc rất mạnh, duy chỉ có Liệp Thiên các mới không quan tâm vấn đề này. Ta cũng không sợ mọi người biết ta đến từ Hỏa Đồng tộc, tộc ta không mạnh, nếu đối mặt với Thần Ma, chủng tộc ta chỉ là cái rắm. Nhưng hiện tại ta là Huyền Cửu, bọn hắn thì tính là cái gì chứ? Thần Ma Nhật Nguyệt ở trước mặt ta cũng không tính là gì! Vận mệnh bản thân phải để chính mình nắm giữ. Liệp Thiên các cũng không phải cơ quan từ thiện, thế nhưng ở đây thì tương lai của ngươi sẽ càng lớn. Trưởng lão của Liệp Thiên các ta đến từ chư thiên vạn giới, có vị có khi còn là Nhân tộc. Việc này thì ta cũng bó tay!"
Một đám người nghe vậy thì đều dâng lên lòng kích động.
Ngân Dực vội hỏi: "Vậy chúng ta gia nhập thì cần làm cái gì?”
"Trước hết cần giết người!"
"Hả?"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Trước hết cần giết người, không hiểu sao? Trước tiên dọn dẹp một đám tạp ngư đi đã, bao gồm cả Vạn Tộc giáo. Các ngươi không đến tìm ta, ta cũng chuẩn bị đi tìm các ngươi đây. Dĩ nhiên là vì giết người! Liệp Thiên các cần thế cục sáng tỏ một chút, tất cả mọi người bày ở ngoài sáng, cho nên trước tiên phải xử lý đám tạp ngư, những kẻ đục nước béo cò, đều giết hết. Liệp Thiên các thích giúp mọi người giải quyết hậu hoạn!"
Mọi người biến sắc.
Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Ở Nhân cảnh lần này tự nhiên phải đại khai sát giới, ta không dối gạt các ngươi, nhóm các ngươi có thể sống sót đi theo chúng ta rút lui khỏi Nhân cảnh sẽ không đến một nửa! Đương nhiên, các ngươi quyết định không gia nhập Liệp Thiên các cũng chẳng sao, sống sót vượt qua một nửa thì coi như Huyền Cửu này không có năng lực!"
". . ."
Có người thầm mắng, ngươi ăn nói cũng quá trực tiếp rồi!
Trực tiếp liền buông một câu, sống sót không cao hơn một nửa, mẹ nó, dọa người à?
Ngân Dực suy nghĩ một chút lại hỏi: "Vậy giờ chúng ta gia nhập thì còn ưu đãi gì không?"
Tô Vũ gật đầu, "Có, Nhật Nguyệt thì trước hết sẽ được nhận 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch làm phí an gia, Sơn Hải thì cho 1 giọt, hoặc là bảo vật cùng giá trị, mặt khác thì không có, muốn vào hay không thì tùy. Trước là để an tâm, sau này ban thưởng sẽ tùy theo các ngươi nhận nhiệm vụ nhiều hay ít!"
"10 giọt?"
Mấy vị Nhật Nguyệt âm thầm líu lưỡi, Tô Vũ khẳng định: "Đúng, trước là để an tâm, tránh cho các ngươi cảm thấy Liệp Thiên các chỉ ăn không hứa hẹn, cái gì cũng chẳng cho mà còn muốn các ngươi liều mạng! Đây là ưu đãi khi các ngươi gia nhập, mặt khác sẽ không có, đây cũng là thứ mà các vị bạch diện khác chưa từng được hưởng thụ!"
Một bên, Bạch Nhất xen vào: "Huyền Cửu, việc này không phù hợp quy củ!"
Tô Vũ trấn an: "Không sao, ta sẽ xin, ở đây chỉ có 3 vị Nhật Nguyệt, 30 giọt mà thôi, nếu 17 vị Sơn Hải gia nhập toàn bộ cũng chưa đến 50 giọt! Tuy đó là giá trị kinh người, thế nhưng Liệp Thiên các hành tẩu vạn giới làm huy hoàng đại khí, phía trên không phê chuẩn thì Huyền Cửu này sẽ tự bỏ ra!"
Nghe vậy, Ngân Dực vội vàng tươi cười đáp: "Sao có thể để Huyền Cửu huynh tự mình bỏ ra, nếu thật sự không được duyệt, vậy thì quên đi. . ."
Tô Vũ ngắt ngang: "Gì thế? Có chỗ tốt lại không muốn, đó là đồ ngớ ngẩn! Lời xã giao thì đừng nói nữa, nếu các ngươi gia nhập, hiện tại bạch diện ở Nhân cảnh đều thuộc quyền điều khiển của ta. Các ngươi chỉ cần nghe lời là được, cái khác thì cứ nói sau! Ta cho chỗ tốt, không phải cho để các ngươi chơi, không phải thu mua lòng người, ta là muốn các ngươi làm việc, giết người! Cho chỗ tốt thì lo mà bán mệnh, chỉ đơn giản như vậy!"
Thật trực tiếp!
Cũng thật sự sảng khoái!
Giữa sân, có giáo chủ hỏi: "Đại nhân, nếu ta gia nhập thì huynh đệ trong giáo phái phải làm sao?"
Tô Vũ nói: "Nên làm cái gì thì làm cái đó, tin được thì tự mình phát triển thành hắc diện, thải diện, hôi diện. Liệp Thiên các không quan tâm nhiều thêm chút người, ngược lại đều phân phối theo lao động. Sau đó, tùy ngươi an bài tại Nhân cảnh, hoặc là mang về Chư Thiên chiến trường."
"Nếu có cường giả vạn tộc tìm đến thì. . ."
"Giết!"
Tô Vũ dứt khoát nói: "Đơn giản, người nào tìm đến thì giết kẻ đó! Liệp Thiên các không sợ đắc tội với người, chúng ta giết thiên tài vạn tộc không ít, vạn tộc lại có thể làm thế nào? Chúng ta là thế lực lớn một phương, có tám vị vô địch tọa trấn! Chúng ta không phải thế lực vô địch tán loạn như Nhân cảnh, lại còn điểm phủ mà trị. Tám vị vô địch Liệp Thiên các hành tung thần bí, cùng nhau hành động vây giết một vị vô địch là chuyện vô cùng đơn giản, ai dám chọc chúng ta thì cao tầng sẽ ám sát vô địch của chúng!"
Nghe cũng có chút xúc động nho nhỏ!
Còn có thể có vô địch làm chỗ dựa?
Nhân cảnh, bọn chúng không dám đầu hàng, Đại Hạ phủ sẽ giết sạch Vạn Tộc giáo.
Mà vạn tộc thật sự coi bọn chúng là chó, bởi vì chủng tộc ngăn cách.
Nghĩ tới nghĩ lui, duy chỉ có Liệp Thiên các mới là lựa chọn hàng đầu.
Giáo chủ không rõ đời thứ bao nhiêu của Huyết hỏa Ma giáo cũng mở miệng nói: "Huyết hỏa Ma giáo ta vốn dựa vào Huyết Hỏa ma tộc, bộ tộc này có nhiều cường giả giết người như ngóe, ta lo lắng. . ."
Tô Vũ cắt ngang: "Ta nói không có việc gì thì tức là không sao! Ngươi dẫn cường giả Huyết Hỏa ma tộc tới, ta sẽ thay ngươi giết, ta giết không được thì gọi người tới giết, trước hết giết Huyết Hỏa ma tộc để tế cờ, bộ tộc này chết nhiều lắm, chết thêm mấy tên cũng chẳng ai thèm để ý. Tên Chiến Tháp gì đó là thiên tài nhập cảnh lần này, ta sẽ thay ngươi giết, ta còn không sợ, ngươi sợ cái gì?"
Lời này vừa nói ra, mọi người đều nhe răng.
Huyền Cửu thật sự điên cuồng.
Từ khi bắt đầu đến bây giờ, hắn chỉ có một chữ: giết!
Vạn tộc đều có thể giết!
Liệp Thiên các vốn giữ thái độ bàng quan, không quan tâm, nhưng lúc bấy giờ Bạch Nhất cũng thầm phun tào, Liệp Thiên các đâu phải lão đại chư thiên a?
Sao lại hứa hẹn với đối phương như thế?
Y nhịn không được đưa tin nói với Bát trưởng lão một câu: "Trưởng lão, có phải sát tính của Huyền Cửu quá nặng rồi không?"
Rất nhanh, Bát trưởng lão đã hồi đáp: "Không sao cả! Huyền Cửu nói không sai, Liệp Thiên các không sợ bất luận một ai, ảnh hưởng tới chúng ta thì đều giết, chẳng lẽ vạn tộc sẽ vì mấy thiên tài hay Nhật Nguyệt mà đối địch với Liệp Thiên các?"
Tám tôn vô địch, trong đó có lẽ còn có vô địch thượng cổ, các ngươi cứ chọc vào thử xem!
Liệp Thiên các chỉ vì nhiệm vụ.
Bạch Nhất không biết nói gì thêm.
Mà bên này lại có giáo chủ mở miệng: "Đại nhân, chúng ta nguyện ý gia nhập Liệp Thiên các! Đại nhân, có cần tuyên thệ hay gì không?"
"Phí lời!"
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Kiếm được tiền có địa vị, vậy liền tiếp tục ở lại! Không tiếp tục ở được nữa, thì tự mình phá toái mặt nạ rồi rời đi, từ đó, Liệp Thiên các sẽ coi như không có ngươi! Kể cả ta, nếu có một ngày ta cảm thấy Liệp Thiên các không cho được thứ ta muốn, ta liền phá toái mặt nạ Huyền Cửu này, từ nay về sau, ta sẽ không còn là Huyền Cửu, mà chỉ là bản thân ta!"
Đại khí!
Những giáo chủ ở đây ai ai cũng tán thưởng không thôi.
Việc này cũng quá sảng khoái.
Không muốn ở lại thì cứ thế mà đi thôi.
Tô Vũ lại nói: "Nhớ kỹ cơ hội này, trong ngày thường, muốn gia nhập Liệp Thiên các sẽ không đơn giản như vậy. Hiện tại bởi vì chúng ta mới vào Nhân cảnh, cần lực lượng, cần sự trợ giúp của các ngươi, cho nên các ngươi mới có thể gia nhập. Nếu là bình thường, nói câu khó nghe, chỉ dựa vào đám người Sơn Hải Nhật Nguyệt như các ngươi, thực lực quá yếu, hạng chót cùng giai, muốn tiến vào Liệp Thiên các ư? Ha ha..."
Mọi người có chút xấu hổ.
Lời này quá đâm người.
Nhưng mà đó cũng là lời thật, giáo chúng Vạn Tộc giáo vốn không coi là quá mạnh, nếu quá mạnh thì bọn họ đã là đại nhân vật ở các phủ, hà tất gia nhập vào Vạn Tộc giáo làm gì.