Ngân Dực cũng không phải kẻ chưa từng tới Chư Thiên chiến trường, nhịn không được nói: "Độ khó vẫn không nhỏ đi!"
Tô Vũ thản nhiên đáp: "Bình thường thôi, nhưng tình thế hiện tại lại càng dễ dàng hơn cho các ngươi. Bởi vì ở Nhân cảnh, nghiệp vụ vừa xây dựng, cho nên sẽ được trích phần trăm khá nhiều. Tỉ như trước đó ta bán ra tin tức về di tích Nam Nguyên, ta nghĩ mọi người đều đã biết, chỉ riêng lần này thì ta đã kiếm được 360 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt!"
". . ."
Có người kinh ngạc, bao nhiêu cơ?
Một cái tin mà ngươi kiếm lời bao nhiêu?
360 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt?
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Nghĩ rộng lên, nền tảng là thứ rất trọng yếu. Khởi điểm cao thì sẽ cao hơn hết thảy. Vạn tộc có thể giàu bằng Liệp Thiên các ta sao? Chẳng phân biệt chủng tộc, không quan tâm mạnh yếu, chỉ xem năng lực. Bất luận năng lực gì đều được. Trong một năm mà Nhật Nguyệt cảnh tại Liệp Thiên các không kiếm được 100 điểm chính là vì không có năng lực. 1 điểm tương đương với 1000 công huân Nhân tộc, một năm kiếm 100 ngàn công huân, Nhật Nguyệt làm không được thì chính là phế vật!"
Lời này cũng không tính quá đáng.
Nhật Nguyệt cố gắng một chút thì thật sự có thể kiếm được.
Một năm đã nhiều như vậy, mười năm, trăm năm thì sao?
100 năm, 10 triệu công huân Nhân tộc?
Vài vị Nhật Nguyệt bất giác thở dốc, nhiều như vậy?
Tô Vũ lại đả kích: "Các vị giáo chủ Nhật Nguyệt đã phát triển không ít năm tại Nhân cảnh, nhưng đều chỉ là chuột chạy qua đường, đến bây giờ có ai tích cóp vượt qua trăm vạn công huân Nhân tộc chưa?"
Không có!
Nói nhảm!
Có nhiều công huân như thế thì họ đã gác kiếm đi dưỡng lão từ lâu rồi.
Nhật Nguyệt giáo chủ đến từ Lôi đình thần giáo cẩn thận hỏi: "Lời Huyền Cửu huynh nói đều là thật sao?"
Tô Vũ đạm mạc đáp: "Nếu giả thì các ngươi cứ trực tiếp làm thịt ta. Nhân tộc dù sao chỉ là một giới, các ngươi ít tới Chư Thiên chiến trường nên thiếu kiến thức, vạn tộc rác rưởi vốn chẳng coi trọng các ngươi, các ngươi còn dương dương đắc ý, dù là nhiệm vụ sinh tử thì chúng cũng chỉ cho các ngươi một giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch!"
Đây là tình hình thực tế.
"Vạn tộc treo giải thưởng cho Vạn Tộc giáo các ngươi, đệ nhất tất sát bảng, đệ nhất Nhật Nguyệt Hạ Long Võ là bao nhiêu?"
Bảng danh sách này Tô Vũ đã từng xem qua.
Ngân Dực liền đáp: "300 vạn điểm cống hiến, 100 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch!"
Tô Vũ cười nói: "300 vạn điểm cống hiến? Tức là 3000 liệp thiên điểm, cộng thêm 100 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, đại khái tương đương có thể đổi 200 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch. Giết Hạ Long Võ, giết một vị chuẩn vô địch, giết một cường giả trên bảng chứng đạo mà vạn tộc chỉ cho ít như thế?"
Tô Vũ bật cười, "Thế này đi, các ngươi ai mà giết được Hạ Long Võ, Liệp Thiên các ta sẽ ra 10 lần giá đó!"
Hắn hừ nhẹ một tiếng, cười nhạo: "Chuẩn vô địch như thế không có ngàn giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch thì ai dám ra tay?"
Huyền Giáp cũng nhịn không được phì cười, "Vạn tộc quá keo kiệt rồi, giết Hạ Long Võ mà chỉ treo giải thưởng ngần ấy?"
Ngân Dực vội vàng nói: "Còn có một thanh Thiên Binh. . ."
Huyền Giáp cười nhạo: "Lừa các ngươi mà thôi! Thiên Binh? Thiên Binh trong mắt các ngươi và trong mắt chúng ta không giống nhau, vạn tộc cho các ngươi Thiên Binh kỳ thật đều là giả. Thiên Binh thực sự phải có linh tính, phải có số kim văn vượt qua 108 đạo, vạn tộc cho các ngươi Thiên Binh nhiều nhất chỉ có 108 đạo nửa kim văn, không tính là Thiên Binh thật."
Ngân Dực không nói gì nhưng trong lòng thì đang thầm suy nghĩ.
Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Khoảng cách này cũng là khoảng cách trong tầm mắt! Các ngươi vùi ở Nhân cảnh quá lâu, lâu đến nỗi tầm mắt quá thấp, bởi vì Nhân cảnh nghèo khó cho nên các ngươi mới cảm thấy thứ gì đó trân quý. Làm Nhật Nguyệt, ngay cả việc bảo đảm tài nguyên căn bản để bản thân tu luyện đều không thể thỏa mãn thì quá thê thảm, ta thấy các ngươi đều có dáng vẻ dinh dưỡng không đầy đủ, xem ra ngay chính việc tu luyện còn không thể duy trì ngày ngày đi!"
Mấy vị Nhật Nguyệt yên lặng.
Đúng là như thế.
Nhất là Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, bọn hắn rất khó kiếm được.
Nhân sinh cực kỳ thê thảm, đã vậy lại còn thường xuyên bị Nhân tộc không ngừng càn quét.
Nhật Nguyệt liều mạng có đôi khi chỉ vì một giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, ngươi nói xem có thảm hay không?
Giờ khắc này, bọn chúng đã cảm thấy mở mang tầm mắt. Chó chính là chó, vạn tộc sẽ không cho đồ tốt, cái gọi là đồ tốt không ít thì cũng chỉ là khi so với những tiểu tộc nghèo khó mà thôi.
Nhân tộc quá nghèo!
400 năm trước, những cường giả chứng đạo đã làm nội tình Nhân tộc hao rỗng.
Ba vị giáo chủ Lục Dực thần giáo, Huyết Hỏa ma giáo, Lôi Đình thần giáo đều là Nhật Nguyệt, giờ phút này họ liếc nhìn nhau, đều thấy rõ sự bi ai trong mắt đối phương.
Quá nghèo!
Nhân tộc vốn đã nghèo, bọn chúng còn nghèo hơn các cường giả đại phủ, so với tán tu thì dĩ nhiên vẫn xem như giàu có, nhưng so với người ở các thế lực lớn thì quả thực quá thê thảm.
Một giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch cũng dám khiến Nhật Nguyệt đi bán mạng!
Vạn tộc đáng hận!
Mấy vị Nhật Nguyệt giáo chủ còn chưa lên tiếng, thì bên dưới đã có giáo chủ Sơn Hải vội vàng hỏi: "Huyền Cửu đại nhân, Sơn Hải cũng có thể thành bạch diện sao? Vậy nếu chúng ta trở thành bạch diện, chỗ tốt thu được sẽ giảm đi nhiều so với Nhật Nguyệt à?"
"Không!"
Tô Vũ nói: "Liệp Thiên các có nhiều bộ, không sợ chết thì đi tới Thiên bộ hoặc là Địa bộ, Thiên bộ chịu trách nhiệm truy tung cường giả, truy tung thiên tài, tiếp xúc cùng thiên tài và cường giả các nơi, thu về được nhiều chỗ tốt lắm. Nếu sợ chết thì giống như ta, tiến vào Huyền bộ, tìm một địa phương mở phân bộ, Sơn Hải cũng có thể tọa trấn một phương. Chư Thiên chiến trường rất lớn, không sợ không có chỗ mở tiệm! Tiền cũng cầm không ít."
"Đại nhân chê cười!"
Gã Sơn Hải kia cười rạng rỡ, ai dám nói Huyền Cửu ngươi sợ chết, nói đùa gì đó?
Tô Vũ nói thẳng: "Mọi người tu luyện tới tu luyện đi, làm chó cho chỗ này, làm chó cho chỗ kia, rốt cuộc là vì cái gì? Chẳng qua là muốn bản thân mạnh lên, vì trường sinh bất tử!"
Tô Vũ lãnh đạm nói: "Đừng nói với ta các ngươi là vì tình nghĩa, vì lợi ích chủng tộc gì đó. . . Các ngươi bẩm sinh cũng không phải xuất thân từ Vạn Tộc giáo! Người nào cho nhiều thì theo kẻ đó, bán mạng cho kẻ đó, đây mới là chính đạo! Liền nói Lục Dực thần giáo đi, Ngân Dực giáo chủ trở thành giáo chủ là vì làm cháu trai cho Lục Dực Thần tộc sao? Làm cháu trai thì người ta đều chướng mắt, đó là vì làm chó! Nhưng mà ở Liệp Thiên các thì là vì chính mình! Làm tốt tự nhiên sẽ kiếm được rất nhiều."
Ngân Dực không tức giận, nhưng có chút rầu rĩ nói: "Nhưng mà chúng ta bây giờ. . ."
Tô Vũ không nhịn được ngắt lời: "Gia nhập Liệp Thiên các, hiện tại ta có thể tạm thời trao tặng thân phận hắc diện cho các ngươi. Sẽ được trích phần trăm trước như ta, về sau phải xem lập công thế nào, tiến vào Chư Thiên chiến trường lại nhận công. Dĩ nhiên nếu chết người thì tự nhiên sẽ mất hết. Đến đâu cũng thế cả! Ta biết tình hình của mọi người bây giờ cũng có chỗ khó, thiên tài vạn tộc tiến vào Nhân cảnh đại khái đều muốn khi dễ tổ tông các ngươi, gần đây không ít người chết phải không?"
Mọi người yên lặng, có giáo chủ cắn răng nói: "Đúng vậy, chết không ít người. Trước đó vẫn coi như tự do, lần này thiên tài Long tộc nhập cảnh, Hộ Đạo giả của hắn vô cùng cường đại, tìm được Thần Long giáo chúng ta thì coi như chó mà sử dụng, đồ thì chẳng cho bao nhiêu mà mạng thì mất vô số, một vị Phó giáo chủ giáo ta bởi vì nói lời chống đối mà đã bị đối phương một chưởng vỗ chết!"
"Đáng hận!"
"Đáng giết!"
Các vị giáo chủ khác cũng dồn dập giận dữ mắng mỏ, quả thực là vô cùng chua xót.
Trước kia thì vẫn được, nhưng lúc này đây, thiên tài vạn tộc nhập cảnh, Hộ Đạo giả nhập cảnh, nuôi Vạn Tộc giáo nhiều năm như vậy dĩ nhiên là họ muốn sai sử!
Các nhiệm vụ thám thính tình báo, thăm dò kẻ địch, thăm dò đối thủ đều là do Vạn Tộc giáo bị buộc đi làm.
Nhật Nguyệt của Lôi đình thần giáo cũng thở dài, "Người của Lôi Đình thần tộc đã đến, vị Hộ Đạo giả đó bảo chúng ta đi dò xét thực lực Ma Đa Na, vài vị Phó giáo chủ Sơn Hải cảnh đều là có đi mà không có về, hiện tại còn muốn ta đích thân đi dò xét. Bọn hắn căn bản không coi chúng ta là người."
Nơi này sắp sửa biến thành đại hội tố khổ rồi!