Độc Tôn bị giết, chặng đường còn lại rất bình an, không còn biến cố gì xảy ra.
Lúc trời sáng, nhóm của Hồng Đàm tiến nhập Nam Nguyên, cùng Nhật Nguyệt Long Võ vệ tụ hợp, Tô Vũ bấy giờ mới thấy yên tâm, không quản thêm nữa.
Hắn còn có chuyện phải làm, hắn phải đi gặp cường giả Vạn Tộc giáo.
Mà việc cả nhóm Hồng Đàm vào thành cũng lập tức khiến tất cả mọi người coi trọng cùng chú ý!
Nghe nói Văn Mộ bia có quan hệ với đa thần văn hệ.
Di tích lần này còn là di tích Văn Minh sư.
Hồng Đàm đến, liệu sẽ xuất hiện biến cố gì?
Có dẫn tới biến động gì lớn hay thậm chí là trực tiếp dẫn đến di tích mở ra hay không?
Trong nháy mắt, khắp chư thiên vạn giới, tầm mắt các cường giả đều nhìn về phía Nam Nguyên, hàng loạt cường giả cũng gấp gáp tề tụ về nơi này.
. . .
Ở chỗ Hồng Đàm, vở kịch sắp khai màn, mà bên phía Tô Vũ cũng không hề nhàn rỗi.
Thiên Thủy thành.
Một tòa đại thành do Đại Hạ phủ quản lí, cũng chính là nơi có nhị đại tử đệ Hồ Tông Kỳ mà Tô Vũ nhận biết.
Giờ phút này, trong đại viện rộng lớn.
Tô Vũ hạ xuống đất.
Sau lưng hắn có tổng cộng 12 vị bạch diện, một vị vô diện, đó là Huyền Giáp, ngoại trừ Huyền Giáp ra thì còn có Bát trưởng lão âm thầm đi theo.
Bây giờ Tô Vũ đã xem như đại nhân vật một phương.
Chuyện ở Đại Hạ phủ, mấy vị trưởng lão đều để cho hắn đi làm.
Dĩ nhiên, Tô Vũ biết thừa đó chỉ là ra vẻ bề ngoài mà thôi, phải biết, Liệp Thiên các còn có không ít trưởng lão tới, ngoại trừ Huyền Giáp ra thì vẫn còn nhiều trưởng lão nữa mà hắn chưa gặp mặt.
Tam trưởng lão cũng không lộ diện, rõ ràng, Liệp Thiên các còn có một nhóm người đều là đỉnh cấp cường giả đang đi thực hiện những nhiệm vụ khác.
Tô Vũ cũng lười quản chuyện này, tùy các ngươi đi.
. . .
Trong đại viện.
Tô Vũ hạ xuống đất, rất nhanh, một vị cường giả Sơn Hải cảnh ra cửa, nhìn thoáng qua đám bạch diện, có chút khẩn trương, "Mấy vị đại nhân, mời vào bên trong!"
Tô Vũ khẽ gật đầu, "Lần này có giáo chủ tự mình đến không?"
"Lục Dực thần giáo, Huyết hỏa Ma giáo, Lôi đình thần giáo, Thiên Uyên thần giáo. . . Tám vị giáo chủ đều tới đủ."
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Một đám tạp ngư! Thủy Ma giáo và Nguyên Thủy thần giáo đâu?"
"Có Phó giáo chủ đến đây."
"Hừ!"
Tô Vũ hừ một tiếng, tỏ vẻ bất mãn, "Xem thường Liệp Thiên các ta à?"
Trong phòng, thanh âm của Ngân Dực truyền đến, cười nói: "Huyền Cửu huynh hà tất tức giận, Vạn Tộc giáo cũng không phải một thể, Thủy Ma giáo và Nguyên Thủy thần giáo cũng không phải toàn bộ đều là Vạn Tộc giáo, huống chi, Liệp Thiên các cũng chỉ để Huyền Cửu huynh đến đây hiệp đàm. . ."
Tô Vũ lạnh lùng cất tiếng: "Huyền Giáp trưởng lão, cho chúng biết sự lợi hại đi!"
Dứt lời, một cỗ khí tức cường hãn phủ đầy đất ầm ầm lao tới, cửa phòng phá toái, tám tên giáo chủ chủ chỉ có ba vị là Nhật Nguyệt, mà ba tên này đều dồn dập thổ huyết.
Giờ phút này, họ mới nhìn thấy Huyền Giáp bên cạnh Tô Vũ.
Vừa rồi chúng hoàn toàn không cảm ứng được Huyền Giáp tồn tại.
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ chư vị thật sự coi ta là bạch diện để đối đãi? Nếu cảm thấy ta không đủ tư cách, chi bằng để ta gọi một vị chuẩn vô địch, áng chừng phân lượng các ngươi?"
Vài vị Nhật Nguyệt ho ra máu, ánh mắt sợ hãi.
Cường giả Nhật Nguyệt cao trọng!
Huyền Cửu thế mà mang theo một vị Nhật Nguyệt cao trọng đến đây hiệp đàm, mà có vẻ đối phương còn rất nghe lời Huyền Cửu.
Bất quá Ngân Dực không hề sinh khí, ngược lại ánh mắt gã còn phát sáng.
Chuyện tốt!
Điều này đại biểu Huyền Cửu ở trong Liệp Thiên các chính xác là địa vị không thấp, bằng không, hắn làm gì có tư cách lên vị trí chủ đạo ở trước mặt Nhật Nguyệt cao trọng.
"Huyền Cửu huynh hiểu lầm!"
Ngân Dực vội truyền âm cho hai vị Nhật Nguyệt khác: "Cẩn thận một chút, tình huống không đúng lập tức rút lui, bất quá đây cũng là chuyện tốt, nói rõ Liệp Thiên các cực kỳ coi trọng!"
Vài vị giáo chủ đều không nói gì, mạnh được yếu thua là lẽ thường.
Liệp Thiên các mang tới nhiều cường giả như vậy, theo nghĩa tốt mà nói thì đó là coi trọng bọn họ.
Trong phòng, nhân số cũng không ít.
Một số Phó giáo chủ của giáo phái nhỏ cũng đến, đều là thực lực Sơn Hải cảnh, Tô Vũ liếc mắt qua, trong này có ba vị Nhật Nguyệt, 17 vị Sơn Hải, có Sơn Hải sơ kỳ và vài vị Sơn Hải hậu kỳ.
20 vị cường giả.
Nếu như một lưới bắt hết thì xe như Vạn Tộc giáo cũng phế đi gần một nửa.
Tô Vũ vào cửa, quay đầu lại nói: "Huyền Giáp trưởng lão, Bạch Nhất chấp pháp và ta đi vào, những người khác ở bên ngoài trông coi! Không cho phép bất luận một ai tới gần, người vi phạm, giết!"
"Vâng!"
11 vị bạch diện lập tức tan biến ngay tại chỗ.
Động tác đều rất nhanh, đám Ngân Dực âm thầm kinh hãi, thật mạnh, trong 11 vị bạch diện tối thiểu còn có hai ba vị Nhật Nguyệt cảnh, còn lại gần như đều là Sơn Hải cao trọng, thế mà ở Liệp Thiên các lại chỉ có thể canh cửa.
Địa vị Huyền Cửu trong mắt gã cũng càng cao.
Có thể khiến Nhật Nguyệt Sơn Hải nghe lời răm rắp, rõ ràng cao tầng Liệp Thiên các vô cùng coi trọng Huyền Cửu.
. . .
Vào phòng.
Tô Vũ không buồn nể mặt ai, trực tiếp ngồi lên ghế chủ vị, mà Huyền Giáp trưởng lão thì ngồi xuống một bên, không hề nói chuyện.
Tô Vũ nhìn về phía cường giả hai bên, nói thẳng: "Chư vị có thể tới, thậm chí là bản tôn đến đây cũng phải mạo hiểm rất lớn, ta đã thấy được thành ý của chư vị! Ngân Dực giáo chủ, ngươi và ta từng gặp qua, ta là kẻ dứt khoát, ngươi nói thẳng đi, muốn điều kiện gì, cần Liệp Thiên các trả giá gì hay làm cái gì."
Ngân Dực thử dò xét: "Huyền Cửu huynh, ta có thể hỏi trước một chút nếu chúng ta gia nhập Liệp Thiên các thì cần phải bỏ ra cái gì không? Mặt khác, thực lực đám chúng ta tiến bộ có quan hệ không nhỏ với vạn tộc, nếu chúng ta gia nhập Liệp Thiên các thì cũng xem như phản đồ, bọn họ không sẽ bỏ qua."
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Liệp Thiên các không quan tâm việc này, trong Liệp Thiên các, phản đồ các tộc cũng không ít, vạn tộc thì có thể thế nào? Một khi mang mặt nạ, người nào nhận biết ai là ai? Đánh giết lung tung thì Liệp Thiên các ta cũng không dễ trêu, một kẻ ngoài sáng, một kẻ trong tối, vạn tộc cũng không dám tùy tiện trêu chọc chúng ta! Thần Ma Tiên Nhân đều phải nể tình, điểm này hẳn mọi người đều biết!"
Tô Vũ nhìn về phía bọn họ, lại nói: "Trước mắt các ngươi chỉ có ba vị Nhật Nguyệt, lại đều là Nhật Nguyệt sơ kỳ, nói thật, thực lực như vậy. . . quá yếu! Thế nhưng đây là ở Nhân cảnh, các ngươi cắm rễ thời gian dài hơn, Liệp Thiên các cần sự trợ giúp của các ngươi, lúc này có thể cho các ngươi đãi ngộ tốt nhất! Sơn Hải hậu kỳ cùng Nhật Nguyệt đều có thể được trực tiếp trao tặng chức vụ bạch diện, những người khác thì có thể trở thành hắc diện, thải diện. . ."
Thấy Ngân Dực và vài vị Nhật Nguyệt hơi có điểm bất mãn, không quá thỏa mãn lắm, Tô Vũ lạnh lùng nói: "Nếu trong một năm mà bạch diện hoàn thành nhiệm vụ không tệ, thì sẽ nhận được từ ba đến năm giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch. Ta muốn hỏi một câu, tại Vạn Tộc giáo, vạn tộc cho các ngươi đãi ngộ này sao?"
Lời này vừa nói ra, vài vị Nhật Nguyệt cùng những Sơn Hải trong phòng đều giật mình.
"Một năm ba đến năm giọt? Năm của Nhân tộc ư?"
"Dĩ nhiên!"
Tô Vũ giải thích: "Chuyện này rất bình thường, dĩ nhiên, nghiệp vụ phải làm không tệ! Dựa theo giá bán của Liệp Thiên các, tinh huyết Nhật Nguyệt rác rưởi nhất thì 10 liệp thiên điểm đều có thể mua được, bằng giá với một phần Thiên Nguyên khí. Dưới tình huống bình thường, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch đều có giá bán tầm 50 điểm, thế nhưng giá nội bộ của chúng ta không đắt, bạch diện được giảm 40%, chỉ tầm 30 điểm! Mà chỉ cần làm việc đàng hoàng, một năm muốn kiếm 100 điểm cũng không phải chuyện khó khăn gì."
Không khó?
Huyền Giáp cùng Bạch Nhất không khỏi oán thầm, rất khó thì có.