Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1719 - Chương 1719: Sói Vào Miệng Cọp

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1719: Sói Vào Miệng Cọp
 

Ngay khi Vạn Tộc giáo nhỏ giọng thảo luận, thì Tô Vũ và Huyền Giáp đang lẳng lặng chạy tới.

Cảm ứng một thoáng, Tô Vũ nhíu mày, rõ ràng là ba người nhưng chỉ có hai điểm sáng, một cái Sơn Hải, một cái Nhật Nguyệt.

Nhật Nguyệt nhất trọng chính là vị ở giữa đội đấu bồng kia, xem dáng vẻ hẳn là Độc sư chủ trì lần tấn công này.

Mà bên phải là một vị Sơn Hải cảnh.

Còn người áo đen bên trái. . . ngọc cảm ứng không cảm ứng được, nhưng mà gã có khí tức Nhật Nguyệt gợn sóng. Tô Vũ nghi hoặc, Huyền Giáp lại liếc mắt liền xem thấu, truyền âm nói: "Cũng là tử sĩ, thế nhưng. . . biển ý chí đã bị phá hỏng mất, xem như người gần chết!"

Lúc này Tô Vũ đã hiểu rõ.

Huyền Giáp truyền âm hỏi: "Bây giờ làm gì? Giết à?"

"Giết!"

Tô Vũ dứt khoát.

Không giết chẳng lẽ còn giữ lại dùng sao?

Huyền Giáp không nhiều lời, trong nháy mắt lão đã xuất hiện sau lưng tên Độc sư, gã này giống như đã nhận ra cái gì, bên người có khói đen lóe lên, bất quá sau một khắc đã bị Huyền Giáp vỗ cho thân thể chia năm xẻ bảy!

Thế nhưng không có dị tượng Nhật Nguyệt rơi vỡ.

Vào lúc này, Cục lông nhỏ lóe lên một cái rồi biến mất, bịch một tiếng, đụng phải một viên cầu.

Miệng nó há ra muốn ăn!

Tô Vũ giật nảy mình, cái gì cũng ăn, đây là biển ý chí của Nhật Nguyệt cảnh, lại còn là Độc sư, thế mà ngươi cũng dám ăn?

Hắn không nói hai lời, mạnh tay đấm ra một quyền!

Ầm ầm một tiếng vang thật lớn.

Thanh âm truyền đến như hải lãng thao thiên, sau một khắc, một tiếng hét thảm truyền ra, bịch, biển ý chí nổ tung, Nhật Nguyệt rơi vỡ.

Mà Tô Vũ giương tay vồ bắt được mấy cái thần văn.

Trong đó có một viên khí độc tràn lan.

Đây chắc chắn là chủ thần văn của đối phương.

Thần văn Nhật Nguyệt cảnh!

Tô Vũ bị khí độc ăn mòn, thế nhưng hắn không thèm để ý, tử khí bùng nổ, trong nháy mắt đã đem khí độc tách ra.

Hắn phát hiện khí độc này có phần bắt chước tử khí, thế nhưng dù sao cũng không phải tử khí thật sự, đối diện với tử khí của hắn thì đây chỉ là tên ranh con.

Lập tức đã bị tách ra!

Trong nháy mắt khi đem khí độc tách ra, Tô Vũ tiện tay ném miếng thần văn Nhật Nguyệt nhất trọng này cho Cục lông nhỏ, mấy cái khác đều là Sơn Hải nên hắn chẳng nhìn thêm, toàn bộ đều ném hết cho nó.

"Ăn đi!"

"Đa tạ!"

Cục lông nhỏ vui sướng nuốt vào, như một làn khói phóng vào biển ý chí của Tô Vũ, nó lại có đồ ăn rồi.

Mà Tô Vũ bây giờ đã sớm chướng mắt thần văn Sơn Hải.

Kể cả thần văn Nhật Nguyệt nhất trọng cũng tương tự.

Một người khác cao giọng hô: "Ta có bí mật. . ."

Ầm!

Tô Vũ đập một quyền khiến thân thể đối phương chia năm xẻ bảy, tiện tay rút lấy một giọt máu, "Không cần, tự ta có thể tra xét bí mật của ngươi!"

Lười nhiều lời với đám này, hỏa diễm đốt cháy, hắn rút lấy một giọt máu của Độc sư, thuận tiện bắt lấy người áo đen đã không còn động đậy.

Trong chớp mắt, hai người Tô Vũ và Huyền Giáp đã tan biến.

. . .

Mà ngay khi Độc sư ngã xuống, ở đại điện dưới mặt đất có người thở dài, "Độc Tôn chết rồi!"

"Phế vật!"

"Uống cho gã thề son hẹn sắt, dù không thể đánh giết Hồng Đàm thì cũng có thể khiến chúng nguyên khí tổn thương nặng nề!"

"Không nói những thứ này nữa, từ bỏ đi! Vạn Tộc giáo không thể nhận thêm những nhiệm vụ tương tự, tổn thất quá lớn, Độc Tôn cũng là Nhật Nguyệt, thân thể mặc dù yếu nhưng thủ đoạn lại không ít, không ngờ bị giết quá nhanh, xem ra chúng ta không làm gì được bọn hắn đâu, từ bỏ đi!"

Có người kiến nghị từ bỏ.

Nơi đây là chỗ tụ hội của giáo chủ Vạn Tộc giáo, bây giờ Vạn Tộc giáo đã thành lập một liên minh, bất quá những tháng ngày gần đây rất không dễ chịu.

Vạn tộc có cường giả lẻn vào, cường thế bắt bọn hắn đi chấp hành những nhiệm vụ nguy hiểm.

Có người trầm giọng nói: "Không được thì hãy gia nhập Liệp Thiên các! Vạn tộc căn bản không coi chúng ta ra gì, ngoại trừ Nguyên Thủy giáo chủ cùng Lam Thiên giáo chủ, những người còn lại đều không để bọn ta vào mắt. Tiếp tục như thế chúng ta đều sẽ trở thành pháo hôi!"

"Liệp Thiên các cũng lấy chúng ta ra làm bia đỡ đạn còn gì."

"Việc này không giống nhau! Liệp Thiên các cũng là nơi ngư long hỗn tạp, vậy nên tối thiểu không có phân chia chủng tộc quá mức rõ ràng, mà chúng ta. . . hiện tại không sống được ở Nhân tộc, lại bị vạn tộc gạt bỏ, xem như chó săn pháo hôi, còn không bằng đầu nhập Liệp Thiên các! So sánh một chút liền biết, tên Huyền Cửu giết người của Hạ gia, Hạ gia trả thù, cũng không thấy Liệp Thiên các làm gì Huyền Cửu cả, nếu chúng ta dám giết người của Hạ gia thì sao? Giết, bị trả thù, ai dám ra mặt vì chúng ta?"

"Chó săn chính là chó săn, còn có thể hi vọng chủ nhân vì ngươi mà sống mái cùng Hạ gia à?"

"Đầu quân cho Liệp Thiên các đi, chúng ta tốt xấu gì cũng có thực lực, đầu nhập dưới trướng một vị trưởng lão nào đó, mấy năm sau trở thành bạch diện, tối thiểu có thể thoát khỏi sự khống chế của vạn tộc cũng như sự chèn ép của Nhân tộc."

Đến lúc này, đã có vài người muốn gia nhập vào Liệp Thiên các.

Trong đó, Lục Dực thần giáo Ngân Dực hơi chần chờ, mở miệng nói: "Huyền Cửu nói chuyện mặc dù bá đạo khó nghe, thế nhưng lại trực tiếp dứt khoát! Bây giờ Huyền Cửu ở Nhân cảnh cũng có chút địa vị, không bằng vào dưới trướng Huyền Cửu. . ."

"Không được, hắn chỉ là bạch diện!"

"Bạch diện thì làm sao, trưởng lão của Liệp Thiên các chưa chắc đã có địa vị bằng hắn!"

". . ."

Một đám giáo chủ, ngươi một lời ta một câu, giờ phút này không còn ai ôm tâm tư đi phục sát nhóm Hồng Đàm nữa, mới thăm dò một thoáng mà thôi, kết quả Độc Tôn lại chết quá nhanh, thôi được rồi, chúng ta từ bỏ.

Ai thích giết thì cứ tới mà giết!

Về sau họ sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ, cũng không nghe vạn tộc và mấy kẻ sau lưng ra lệnh, bằng không cứ tiếp tục như vậy, Vạn Tộc giáo sẽ sớm ngày chết sạch không còn một ai.

Những người kia đều coi bọn họ là pháo hôi, là bia ngắm, là đá dò đường.

Gần đây, kẻ chết nhiều nhất chính là Vạn Tộc giáo.

Chuyện gì cũng muốn bọn hắn tiên phong đi dò xét.

. . .

Nhóm Hồng Đàm cũng nhìn thấy nửa vầng trăng rơi vỡ, nhất thời cả đám đều cảnh giác, thế nhưng không ai định đi xem xét.

Giải quyết khí độc xong, đoàn người liền mau chóng rời đi.

Căn bản không xem thêm.

Mà Tô Vũ giờ phút này đang dò xét mảnh vỡ kí ức trong tinh huyết, Huyền Giáp nhìn mà líu lưỡi, tiểu tử này thật đúng là cái gì cũng biết.

Không bao lâu sau, Tô Vũ mở miệng nói: "Gã Nhật Nguyệt này là Độc Tôn, giáo chủ Thiên Độc thần giáo, là tên cặn bã ngớ ngẩn! Gã bị Vạn Tộc giáo sai khiến đến dò xét bên này, tên Sơn Hải kia thì tương đối thú vị. . . hình như là từ nội thành Nam Nguyên ra!"

Tô Vũ cười cười, âm lãnh nói: "Ta biết ngay mà, nội thành Nam Nguyên ngư long hỗn tạp, kẻ dám cấu kết với Vạn Tộc giáo không chỉ có một, từ rất sớm trước đó đã có người nói cho ta biết, trong Vạn Tộc giáo có lừa đảo, có phản đồ, có chó săn, cũng có một vài tay chân là do thế lực lớn nuôi dưỡng. Muốn làm chuyện xấu thì bọn gia hỏa này sẽ thông qua Vạn Tộc giáo tới làm."

Thành phần của Vạn Tộc giáo hết sức phức tạp!

Loại người gì cũng có!

Có kẻ là do vài thế lực lớn nuôi dưỡng, có một số việc, mọi người không tiện đi làm cho nên mới thông qua Vạn Tộc giáo để thực hiện.

Vừa nói xong, Tô Vũ đã thu vào tin tức từ Bạch Nhất.

Hắn nở nụ cười!

"Vạn Tộc giáo muốn nói chuyện với ta!"

Huyền Giáp ngoài ý muốn hỏi: "Nói chuyện gì?"

"Bàn hợp tác, bàn liên minh, thậm chí là gia nhập vào dưới trướng chúng ta. Thú vị!"

"Sói vào miệng cọp, còn là tự mình đưa tới cửa!"

Huyền Giáp im lặng, Vạn Tộc giáo quả là đồ đần, các ngươi còn tự đưa mình tới cửa, Tô Vũ chỉ ước gì xử sạch toàn bộ các ngươi đây.

Lần này thì hay rồi.

Từng thấy qua kẻ muốn chết, nhưng chưa thấy qua kẻ nóng lòng muốn đi đầu thai đến vậy. Vốn dĩ thực lực Vạn Tộc giáo không yếu, kết quả lại bị Tô Vũ gài bẫy mấy lần, hại chết rất nhiều Nhật Nguyệt. Ở Đại Minh phủ chúng đã bị hắn hại chết năm tên, lần này lại tự tay giết thêm một tên.

Trước trước sau sau, bởi vì Tô Vũ mà Vạn Tộc giáo đã tổn thất không ít Nhật Nguyệt cảnh.

Hiện tại nghe ý tứ của Vạn Tộc giáo, chẳng lẽ chút vốn liếng cuối cùng đều muốn dâng tới cửa?

Tô Vũ nhếch miệng cười nói: "Trưởng lão nói thế là không đúng rồi, ta đâu phải người xấu, ta là người tốt, ta sẽ bàn bạc hợp tác với chúng đàng hoàng, tối thiểu. . . Phế vật cũng phải bị lợi dụng một chút mới được!"

Vứt xuống lời này, Tô Vũ lại mau chóng đuổi theo nhóm Hồng Đàm.

Chờ hộ tống Hồng Đàm bọn họ đi tới Nam Nguyên xong, hắn sẽ đi gặp đám gia hỏa Vạn Tộc giáo.

Lần này không biết có thể nhìn thấy Lam Thiên cùng Nguyên Thủy giáo chủ hay không,

Trong Vạn Tộc giáo chỉ có hai vị này là thực lực mạnh nhất, cũng thần bí nhất.

Đừng tưởng Lam Thiên bại lộ thân phận, thế nhưng, ngươi tìm không thấy gã.

Còn nữa, Tô Vũ đang tự hỏi một vấn đề, Lam Thiên cùng Vạn Thiên Thánh có quan hệ gì sao?

Trước kia người khác nói, Vạn Thiên Thánh không phát hiện Triệu Minh là Lam Thiên ngụy trang, Tô Vũ tin. Nhưng hiện tại. . . Tô Vũ cực kỳ hoài nghi.

Vạn Thiên Thánh thật sự không phát hiện Triệu Minh là Lam Thiên ư?

Không thể nào!

Vị kia chưởng khống rõ rõ ràng ràng toàn bộ học phủ mà lại không biết thân phận thật của Triệu Minh ấy hả?

Hắn không thể nào tin nổi.

Tên Lam Thiên này có liên hệ gì với Vạn Thiên Thánh không?

Tất cả những thứ này đều cần Tô Vũ tự mình đi dò xét, đừng hi vọng vào Vạn Thiên Thánh, ông ấy không muốn thì sẽ chẳng nói cho ngươi bất cứ điều gì, vị này rất thích ra vẻ thần bí như vậy.

Bình Luận (0)
Comment