Thật!
Thật sự là di tích, bọn họ thấy được Văn Mộ bia, thấy được có thật nhiều vật gánh chịu lưu lại, nương theo những bóng người kia tan biến, có vật gánh chịu rơi xuống đất, bọn họ thấy được Thiên Nguyên quả thụ sắp khô héo, họ đã thấy được!
Đây là di tích thật!
Một tòa di tích có lẽ không chỉ do một vị vô địch lưu lại!
Bây giờ, rốt cuộc không còn ai hoài nghi thật giả nữa, có người lẩm bẩm: "Đây là do Thiên Nhãn chạm đến thời không trường hà, thời không trường hà cùng không gian va chạm, kích phát thời gian lạc ấn ở nơi này, đây là hình ảnh từ vô số năm trước!"
"Đúng, vô số năm trước nơi này từng có một tòa thành nhỏ. . . Ngay tại Nam Nguyên, về sau nó ẩn vào hư không, tự thành di tích!"
"Văn Minh phủ đệ!"
"Một vị Văn Minh sư cực kỳ cường hãn hoặc là một đám Văn Minh sư vô cùng cường đại lưu lại ấn ký!"
". . ."
Các cường giả tự mình suy diễn ra đủ thứ, ấn ký kia hẳn đã chạm đến thời không trường hà, kích phát cảnh tượng từ vô số năm trước, lưu lại một tia hình ảnh chứ không phải là hình ảnh hiện tại.
Thế nhưng, cái này cũng đã chứng minh, di tích thật sự tồn tại.
Có người lên tiếng: "Đây là thật, trừ phi có người động tay ở thời không trường hà, bằng không thứ chúng ta thấy sẽ là thật, Nam Nguyên từng phát sinh một màn này!"
"Động tay chân trong thời không trường hà? Ngươi đang nói đùa sao? Hay là muốn giúp Hạ gia chứng minh với mọi người di tích là giả?"
Có người cười nhạo!
Mà sắc mặt Hạ Hầu gia biến đổi, y quát: "Đây là giả! Đều là giả! Là do phụ thân ta năm đó tọa trấn nơi này, trong lúc nhàm chán đã cố ý lưu lại dấu vết, không phải thật sự. . ."
Giả!
Đều là giả, tin tưởng ta đi, đều là giả mà!
Có người cười lạnh: "Đại Hạ vương phách lực vô biên, thủ đoạn cao cường quá nhỉ! Còn đặc biệt vì chúng ta tạo ra một tòa di tích giả, lưu lại Văn Mộ bia, lưu lại vật gánh chịu, Đại Hạ vương quyết đoán quá, thiên cổ rất khó tìm!"
Nực cười!
Giả ư?
Hạ Tiểu Nhị ngươi có phải coi tất cả mọi người là đồ đần?
Đều đã đến mức độ này, ngươi còn phủ nhận, còn vờ vịt?
Hạ gia muốn nuốt vào di tích Nam Nguyên, cũng không nhìn thử xem rốt cuộc có thực lực cùng năng lực đó không.
Hạ Hầu gia cả giận quát: "Dù là thật thì di tích cũng thuộc về Hạ gia ta, các ngươi cả gan tới đoạt thử xem!"
"Ta nói đây là giả! Không phải thật sự! Đây chỉ là do phụ thân ta năm xưa lưu lại, vì để cho hậu duệ Hạ gia kế thừa, đúng rồi, là do phụ thân ta cố ý lưu lại khảo nghiệm, cho hậu duệ Hạ gia truyền thừa, Hổ Vưu. . . Người đâu, mau kêu Hổ Vưu tới Nam Nguyên, đây là sản nghiệp tổ gia gia lưu lại cho nó, không phải di tích gì hết!"
". . ."
Bốn phía, các vị cường giả nhìn y, cười lạnh không thôi.
Hạ Tiểu Nhị thật sự ham tiền muốn điên rồi!
Lý do này mà cũng có thể bịa ra, có phải quá buồn cười rồi không?
Đây là coi chư thiên vạn tộc như kẻ không não sao?
Đại Hạ vương lưu lại nhiều đồ như vậy, không trực tiếp cho hậu duệ mà là thông qua một cái di tích để cho hậu duệ tới tìm. . . Cút mẹ ngươi đi!
Có người muốn chửi tục!
Hạ Tiểu Nhị vứt hết trí khôn của chúng ta trên mặt đất để chà đạp rồi phải không?
Họ đều tận mắt nhìn thấy, kích phát thời gian ấn ký, cái này cũng có thể là giả ư?
Ngươi đúng là nói dối không biết sượng!
. . .
Lúc này, không một ai chịu tin đây là giả.
Bao gồm cả mấy vị chuẩn vô địch của Liệp Thiên các.
Trong hư không, Tam trưởng lão mang theo một đám trưởng lão đều đang quan sát.
Tam trưởng lão khẽ gật đầu nói: "Là thật, thứ Huyền Cửu thấy đều không sai! Vừa rồi thời gian ấn ký ở nơi này bị kích phát, đây là hình ảnh từ vô số năm trước, là năm đó cường giả trong thành hủy diệt rồi lưu lại. . . Di tích quả thực ở gần đây!"
Có trưởng lão trầm giọng nói: "Tam trưởng lão, có thể nào bị người ta động tay vào thời không trường hà không?"
Tam trưởng lão lắc đầu, “Muốn động tay động chân tại thời không trường hà. . . Vậy thì thực lực của người này phải mạnh tới kinh người! Ngươi nói là Đại Hạ vương sao? Đại Hạ vương chế tạo di tích này, để vào nhiều bảo vật như thế, thậm chí bao gồm cả Văn Mộ bia, chẳng lẽ chính là vì hấp dẫn chúng ta, chuyển dời một chút lực chú ý, thuận tiện cho Hạ Long Võ chứng đạo?"
"Không phải không có khả năng này!"
Có trưởng lão thấp giọng nói: "Ta cảm thấy khả năng này vẫn có, dĩ nhiên không quá lớn, thế nhưng. . . Cũng không phải không có khả năng đó!"
"Ngươi nói không sai. . . Thế nhưng, đáng giá sao? Vì giúp Hạ Long Võ giảm bớt vài vị vô địch phá hư chuyện chứng đạo mà chế tạo di tích ngay tại Đại Hạ phủ, sau đó để mặc Đại Hạ phủ bị đánh phá, chỉ vì Hạ Long Võ chứng đạo thành công? Đại Hạ vương cần cháu chứ không cần con à? Hạ Tiểu Nhị còn đang ở đây đấy! Nội tình Hạ gia đều đang ở chỗ này, chớ nói đùa! Dù Đại Hạ vương có đáp ứng thì Hạ Long Võ cũng sẽ không đáp ứng!"
Đừng nói giỡn!
Vì Hạ Long Võ chứng đạo mà tống táng toàn bộ Hạ gia, tống táng hết thảy chiến lực cao cấp của Đại Hạ phủ, Đại Hạ vương có thể làm được thì Hạ Long Võ cũng sẽ không đồng ý làm như thế.
Không ít trưởng lão gật đầu.