Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1734 - Chương 1734: Nguyên Thủy Giáo Chủ Là Nam Vô Cương?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1734: Nguyên Thủy Giáo Chủ Là Nam Vô Cương?
 

Địa Hỏa giáo chủ cũng lười để ý đến Lam Thiên, gã quay sang nói: "Nguyên Thủy, chúng ta biết tâm ngươi không đặt ở chỗ này, không muốn vì những việc này mà làm trễ nải việc lớn như chứng đạo. Nhưng cùng là Vạn Tộc giáo đồ, dù ngươi có thành chúa tể một phương thì dưới tay cũng cần người chứ? Hôm nay giúp chúng ta một tay, hôm sau, ngươi độc lập bước ra ngoài, có lẽ chúng ta cũng sẽ đi theo. . ."

Nguyên Thủy giáo chủ cắt ngang: "Không cần!"

"Nguyên Thủy. . . Ngươi thật sự muốn ngồi xem chúng ta bị giết sao?"

"Đầu nhập Liệp Thiên các đi là được!"

Nguyên Thủy giáo chủ lạnh lùng nói: "Bọn hắn cần cường giả cho nên sẽ rất coi trọng kẻ có thực lực. Không phải Ngân Dực đã quy phục sao? Cự Lực, Địa Hỏa, các ngươi đều là Nhật Nguyệt thất trọng, có lẽ còn có thể làm trưởng lão nữa đấy."

Hai vị Nhật Nguyệt hậu kỳ có chút phẫn nộ, đến mức độ này ai mà nguyện ý ăn nhờ ở đậu?

Nhật Nguyệt hậu kỳ, có ai mà không muốn chứng đạo?

Nhưng gia nhập Liệp Thiên các, không chỉ bị người sai sử mà vô địch của đối phương cũng sẽ nắm giữ hết thảy tin tức của ngươi, thật sự có hi vọng chứng đạo sao?

Ngân Dực thì khác biệt, bọn hắn còn yếu, còn có thời gian, còn có thể tiến bộ, đến Nhật Nguyệt hậu kỳ suy nghĩ thêm cũng không muộn, đó là còn chưa hẳn bọn hắn có thể chạm tới cấp độ đó.

Nhưng bọn họ đây thì sao?

Huống chi, làm đại nhân vật đã lâu, vạn tộc đối với bọn hắn cũng tương đối khách khí, hiện tại lại bảo bọn họ đi đầu nhập Liệp Thiên các, trở thành tay sai cho chúng, thật sự thích hợp à?

Đại nhân vật có cân nhắc của đại nhân vật, tiểu nhân vật có suy nghĩ của tiểu nhân vật.

Mấy người này tự nhiên là không nguyện ý!

Nguyên Thủy giáo chủ bình tĩnh cất tiếng: "Không được thì cứ như Lam Thiên nói, đi theo y là được, y cũng là Nhật Nguyệt bát trọng, ba người các ngươi hợp lại, cộng thêm những người khác dưới trướng thì vẫn có thể đánh cược một lần, Liệp Thiên các cũng sẽ kiêng kị."

Có cường giả Nhật Nguyệt vội nói: "Nguyên Thủy, chúng ta chỉ tin ngươi, Lam Thiên thì… Chúng ta không tin y!"

Lam Thiên thở dài, đáp: "Ta nói rồi, cái này không thích hợp! Nguyên Thủy cũng chưa hẳn là kẻ tốt lành gì, dục cầm cố túng, ta cũng biết mà! Có khi Nguyên Thủy mới là gián điệp của Đại Hạ phủ, cẩn thận bị hắn bán, mà lại còn là chính các ngươi tự dâng lên. Ta từng điều tra thân phận của Nguyên Thủy, vô cùng thần bí, thế nhưng mơ hồ lại có một vài chuyện liên quan tới Đại Hạ phủ, ta từng hoài nghi, hắn chính là Tam Đại của Đại Hạ Văn Minh học phủ - Nam Vô Cương!"

Lam Thiên cười tủm tỉm: "Cái chết của Nam Vô Cương vô cùng đáng ngờ. Ta ở Đại Hạ Văn Minh học phủ nhiều năm, cái chết của Tam Đại vốn có điểm không bình thường. Cái chết của Nhất Đại hay Nhị Đại đều có dấu vết lần theo, có chứng cớ xác thực, cái chết của Tam Đại lại cực kỳ bí ẩn. Chỉ có người thấy ông ta cùng một vị chuẩn vô địch Thần tộc đồng quy vu tận! Cuối cùng, lưu lại Chủ Thần văn, chữ “Chiến”! Lưu lại Chiến Ma tràng được Đại Hạ Văn Minh học phủ truyền thừa nhiều năm!"

"Nam Vô Cương thật sự đã chết rồi ư?"

Lam Thiên cười ha hả: "Chưa hẳn! Nguyên Thủy xuất hiện từ khi nào? Nam Vô Cương chết trận đã gần trăm năm, mà Nguyên Thủy. . . hình như cũng xuất hiện ở thời kỳ đó. Hắn trở thành giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo thế nào? Ta nghe nói, giáo chủ Nguyên Thủy thần giáo đời trước, trước khi lâm chung bỗng đột ngột đẩy hắn ra làm truyền nhân, không ít người không phục liền bị hắn giết sạch. Khi ấy ta liền thấy kì quái, cái tên này từ đâu xuất hiện mà lại có thực lực mạnh như vậy, chẳng lẽ là lăng không giáng thế sao?"

Nguyên Thủy giáo chủ không lên tiếng.

Mà giờ phút này, trong đại điện tĩnh lặng vô cùng.

Cự Lực giáo chủ không khỏi nhíu mày, trầm giọng phản bác: "Nam Vô Cương chết trận, điểm này vạn tộc đều biết, Lam Thiên, ngươi bớt nói hươu nói vượn!"

"Ta nói hươu nói vượn?"

Lam Thiên cười sâu xa: "Thế thì tùy các ngươi, ta vẫn hoài nghi cái tên Nguyên Thủy này, hắn ẩn núp trong Vạn Tộc giáo nhiều năm, chưa chắc đã là vì đám tôm tép chúng ta, thậm chí ta còn nghe qua một tin đồn. . . Những năm qua Nguyên Thủy thụ thương không nhẹ là bởi vì chuyện của Diệp Bá Thiên, hắn ngủ đông cũng là bởi vì Diệp Bá Thiên, các ngươi nói xem có thú vị không?"

"Có ý gì?"

"Diệp Bá Thiên chứng đạo, người làm lão sư như Tam Đại, các ngươi sẽ không cho là ông ta chỉ đứng xem đấy chứ? Hình như, ta chỉ nói là hình như thôi nhé. Thật ra khi Diệp Bá Thiên chứng đạo là có người hộ đạo, ta cũng là nghe được từ một vài cường giả cùng với bên chỗ Thủy Ma tộc mới biết được rằng, cường giả hộ đạo cho Diệp Bá Thiên chính là vô địch, không thì thấp nhấp cũng phải là chuẩn vô địch, ngẫm lại mà xem, kẻ nọ rất có thể là Tam Đại, đúng không?"

Lam Thiên nhìn về phía Nguyên Thủy giáo chủ, cười tủm tỉm nói: "Nguyên Thủy hiện tại lười quản chúng ta, có lẽ là vì lần này hắn có kế hoạch lớn gì đó!"

Nguyên Thủy giáo chủ bình tĩnh đáp: "Lam Thiên, ngươi ăn nói điên rồ!"

"Ta điên rồ?"

Lam Thiên bật cười, "Ngươi nói thế thì cứ cho là thế đi. Dĩ nhiên, vì Nhân tộc, ta thích! Nguyên Thủy, ta vạch trần ngươi cũng không phải là vì nhằm vào ngươi. Ta chỉ là muốn nói, lưu lại thứ có ích phòng thân, đừng có hơi một tí lại lấy hạt dẻ trong lò lửa, không duyên không cớ đi chịu chết. Lần này Đại Hạ phủ nổi lên sóng gió ngợp trời, ta cảm thấy có lẽ tên vô địch phản bội Nhân tộc sắp sửa hiện thân. Gần đây Nguyên Thủy ngươi cứ ra vẻ thần thần bí bí, chẳng lẽ. . . ngươi đang định chuẩn bị ám sát đối phương?"

Lam Thiên u lãnh nói: "Đừng có mơ tưởng, cẩn thận khiến bản thân ăn thiệt thòi! Vết thương của ngươi lành rồi sao?"

"Lam Thiên, nói hươu nói vượn không phải hành vi tốt đâu!"

Nguyên Thủy giáo chủ tỏ ra mất hứng rõ rệt, "Cái chết của Nam Vô Cương thì vạn tộc đều biết! Lam Thiên ngươi muốn làm người lãnh đạo, nhưng ta thì không muốn tham dự, nếu ngươi còn nói hươu nói vượn, cố ý phá hỏng thời cơ để ta chứng đạo, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Hai vị cường giả đối chọi gay gắt với nhau.

Mà tin tức này cũng làm cho các vị giáo chủ khác chấn động dữ dội.

Nguyên Thủy giáo chủ. . . Tam Đại. . . Nam Vô Cương?

Không thể nào!

Thật sự có thể sao?

Nếu Nam Vô Cương không chết, Tam Đại lại chính là Nguyên Thủy giáo chủ, vậy thì. . . Bọn hắn không rét mà run!

Mà ý tứ trong lời Lam Thiên cũng khiến cho người ta đổ mồ hôi lạnh.

Đây là muốn liên quan đến cấp độ vô địch luôn rồi?

Lam Thiên đúng là kẻ điên, lời gì cũng dám nói!

Tin tức này mà truyền ra ngoài thì ảnh hưởng sau đó sẽ cực kỳ ghê gớm, nghe mà rợn cả người!

Lúc bấy giờ, Địa Hỏa giáo chủ cùng Cự Lực giáo chủ đều thấy kinh hồn táng đảm, nhất thời không dám đề cập tới chuyện để Nguyên Thủy giáo chủ thống lĩnh bọn họ nữa, nếu đây thật sự là Tam Đại, gặp mặt nhau rồi thì chẳng phải là sẽ bán bọn hắn ư?

Lam Thiên cười tủm tỉm nói: "Dĩ nhiên, ta tùy tiện nói mà thôi, mọi người tin hay không thì tùy ý!"

Nguyên Thủy giáo chủ hừ lạnh: "Ngươi tùy ý nói chuyện nhưng sẽ tạo thành phiền toái rất lớn cho ta. Lam Thiên, ngươi quản cái miệng của ngươi cho chặt vào. Nếu để ta gặp được ngươi, ngươi chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!"

Lam Thiên cười đáp: "Ha ha, đừng nói như vậy, ta chưa hẳn đã sợ ngươi! Nếu ngươi là Nam Vô Cương, không cần ta động thủ, tự nhiên sẽ có người tới giết ngươi. Nguyên Thủy, mau tự cầu nguyện ngươi không phải là người đó đi!"

Nguyên Thủy giáo chủ cười lạnh một tiếng, "Thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng cũng không tệ, đáng tiếc, ngươi rửa sạch tình nghi cho mình đi rồi lại nói!"

Lúc này, những giáo chủ kia đều thấy sợ hãi.

Rốt cuộc ai là thật ai là giả?

Nguyên Thủy giáo chủ, bọn hắn không dám tin!

Lam Thiên, đó giờ mọi người đều không tin.

Vạn Tộc giáo lớn như vậy, mạnh nhất lại chính là hai vị này.

Tất cả mọi người càng nghĩ lại càng sợ, nhất thời cả phòng đều nhìn về phía Cự Lực cùng Địa Hỏa, gương mặt đầy vẻ lo âu và bất đắc dĩ.

Vạn Tộc giáo ta sắp biến thành cái rây rồi!

Hai vị giáo chủ tối cường này có vẻ cũng không quá đáng tin, hai vị đại lão Nhật Nguyệt hậu kỳ mau cứu lấy chúng ta đi!

Bình Luận (0)
Comment