"Tất nhiên là không!"
Bát trưởng lão cười mỉm, "Trước mắt, chuyện ở Đại Hạ phủ sẽ do Huyền Cửu chấp chưởng."
"Hắn ư?"
Cự Lực bất mãn: "Chúng ta là Nhật Nguyệt hậu kỳ, chẳng lẽ cũng phải chịu nghe hắn phân công?"
Bát trưởng lão chần chờ một chút mới nói: "Hiện tại là như thế, chờ trở về Chư Thiên thì không cần nghe theo nữa. Bởi vì lúc này toàn bộ kế hoạch đều đang trong quá trình tiến hành, không thể bởi vì các ngươi mà cải biến được."
Cự Lực vẫn cảm thấy không vừa lòng, mà Tô Vũ thì tỏ vẻ không vui nói: "Bát trưởng lão, việc này thì thôi đi! Ta sợ chưởng khống không được, ngược lại còn khiến cho ta thêm phiền. Đám người kia không giống bạch diện, thành sự không có bại sự có thừa!"
". . ."
Cự Lực muốn đánh chết người!
Chúng ta không ghét bỏ ngươi, thôi được rồi, cũng có chê, nhưng chúng ta mạnh như vậy mà ngươi còn dám ghét bỏ chúng ta?
Bát trưởng lão vờ khuyên nhủ: "Huyền Cửu, không thể vô lễ như vậy! Cự Lực giáo chủ mà gia nhập thì về sau đều là người trong nhà. . ."
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Vậy hi vọng bọn họ có thể nghe lời, không nghe lời thì Bát trưởng lão tự mình mang theo đi, ta không hy vọng bởi vì họ mà đem chúng ta lâm vào tuyệt cảnh!"
"Sẽ không đâu!"
Bát trưởng lão ý vị thâm trường nói: "Cự Lực giáo chủ đều là người hiểu lý lẽ, sao có thể như thế? Chẳng qua là tạm thời mà thôi, các vị gia nhập Liệp Thiên các, hiện tại liền có thể trao tặng bạch diện, trước cứ tạm treo dưới danh nghĩa Huyền Giáp. . ."
Cự Lực chần chờ hỏi: "Huyền Giáp? Vì sao không phải Bát trưởng lão. . ."
Bát trưởng lão giải thích: "Nếu mang danh chấp pháp bộ thì sau này không dễ làm việc, chấp pháp bộ chỉ có thể vào không thể ra, trong bốn bộ thì còn có thể điều chỉnh."
Khôi lỗi Cự Lực gật gật đầu, chần chờ một chút lại nói: "Bát trưởng lão, ta còn có một nghi hoặc nhỏ."
"Mời nói!"
"Liệp Thiên các có tình báo linh thông nhất, ta muốn mua một tin tình báo."
"Này là chuyện nhỏ!"
Cự Lực suy nghĩ chốc lát mới nói: "Không, ảnh hưởng của chuyện này là rất lớn, ta cần tình báo chính xác tuyệt đối."
Bát trưởng lão ngoài ý muốn, nghiêm túc trả lời: "Ngươi cứ nói đi, ta không chuyên phụ trách việc này, thế nhưng nói với ta đều như nhau, nếu rất trọng yếu thì ta sẽ tự mình liên lạc với bộ trưởng Hoàng Bộ, ông ấy chuyên phụ trách việc này."
Cự Lực trầm ngâm một chút rồi mới truyền âm hỏi: "Ta muốn hỏi một chuyện, rốt cuộc Tam Đại của Đại Hạ Văn Minh học phủ đã chết chưa?"
"Hử?"
Loại tin tức này, Bát trưởng lão tự nhiên rất rõ ràng, tuy ông cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn truyền âm đáp: "Dĩ nhiên là chết rồi, điểm này đã từng có ghi chép. . ."
"Không, ta muốn Bát trưởng lão giúp ta tra một chút, mặt khác, ta còn muốn tra thân phận cụ thể của Nguyên Thủy giáo chủ!"
"Ý của ngươi là. . ."
"Cái này cũng không tính bí mật gì, hôm qua cao tầng Vạn tộc giáo gặp nhau, Lam Thiên giáo chủ đã đưa ra một ý kiến, Nguyên Thủy giáo chủ có lẽ chính là Nam Vô Cương! Ta nghĩ tin tức này sẽ sớm truyền đi thôi. Bây giờ, vạn giới đại khái cũng chỉ có Liệp Thiên các mới có hi vọng điều tra ra! Nếu Nguyên Thủy đúng là Nam Vô Cương. . . vậy thì cũng xem như để cho bọn ta triệt để hết hy vọng. Vạn Tộc giáo từ đầu tới đuôi đều là chuyện tiếu lâm!"
Cự Lực có chút thổn thức.
Trong lòng gã thở dài một tiếng.
Nếu Nguyên Thủy thật sự chính là Nam Vô Cương, vậy những năm qua Vạn Tộc giáo thật sự sẽ trở thành trò cười, đại lão mà cả giáo dựa vào hóa ra lại là người Đại Hạ phủ.
Thế thì còn gì để mà phấn đấu?
Giãy dụa đều chẳng muốn giãy dụa nữa!
Bát trưởng lão lúc này lại đang rúng động, Nam Vô Cương?
Ông ta chưa chết?
Không chỉ không chết mà còn trở thành lãnh tụ Vạn Tộc giáo, Nguyên Thủy giáo chủ?
Cái này. . .
Lúc bấy giờ, Bát trưởng lão cũng không bình tĩnh được nữa, Nhân tộc làm sao mà lại có nhiều chuyện như vậy, đồ vật loạn thất bát tao gì cũng có, người người đều âm hiểm như thế sao?
Nam Vô Cương giả chết?
Ông thật sự bó tay rồi, ngẫm nghĩ một lúc bèn nói: "Được, ta lập tức giúp ngươi trưng cầu ý kiến từ Hoàng Bộ, tình báo này chúng ta cũng chưa hiểu rõ, tình huống cụ thể cứ chờ ta điều tra rồi sẽ báo lại với ngươi.!"
Hai người bọn họ câu thông, Tô Vũ đứng bên cạnh cảm thấy khá hiếu kỳ.
Trò chuyện về cái gì thế?
Còn bí ẩn như vậy.
Hai ngươi mắt đi mày lại, có từng cân nhắc qua ta chưa?
Hiện tại ta mới là người chịu trách nhiệm mà.
Được rồi, ta quá yếu, đại khái hai ngươi này đều cảm thấy không cần phải để ý tới ta.
Hắn lại giật dây Huyền Giáp: "Trưởng lão, hai người bọn họ nói chuyện phiếm mà không gọi ngài kìa!"
Huyền Giáp mặc kệ hắn.
"Trưởng lão, ngài đoán xem hai người bọn họ đang trò chuyện về cái gì?"
Huyền Giáp vẫn khinh thường để ý tới hắn, chỉ có Ngân Dực giống như phát giác Huyền Cửu có chút hiếu kỳ, liền tốt bụng truyền âm nói: "Đại nhân, trước đó có một vị tiểu giáo chủ nói với ta một chuyện, bởi vì không xác định tin tức thật hay giả nên ta không nói, có thể Cự Lực đang nói về cái này."
"Chuyện gì?"
Rất nhanh, Ngân Dực đã kể lại đầu đuôi sự tình một lần, thực ra đây cũng không phải bí mật gì.
Chẳng qua là gã cảm thấy tin tức không xác định này tốt nhất vẫn không nên nói với Huyền Cửu, tối thiểu phải chờ tin tức chính xác đã rồi hẵng báo.
Hôm qua, trước mặt nhiều giáo chủ như vậy, Lam Thiên đã nói rõ ra từng câu từng lời với tất cả thì sao có thể giấu giếm được người nào?
Tô Vũ sững sờ!
Đệch!
Tình huống gì đây?
Sau một khắc, hắn bất giác thấy hốt hoảng, đây là. . . cố ý chuyển dời ánh mắt?
Nói như vậy, có khả năng Lam Thiên thật sự chính là người phe mình?
Đương nhiên, Nguyên Thủy giáo chủ thì rất khó nói, có lẽ là Lam Thiên hãm hại ông ta, cũng có lẽ không phải, cái này không dễ phán đoán. Thế nhưng Lam Thiên bỗng nhiên đẩy Nguyên Thủy giáo chủ ra, nói không chừng là do y thật sự thông đồng với Vạn Thiên Thánh.
Hiện tại, có thể tên vô địch phản bội vẫn đang tìm cách thăm dò Vạn Thiên Thánh, dù sao ông cũng thuộc diện tình nghi.
Bởi vì tư chất của Vạn Thiên Thánh quá cao!
Kỳ thật không quan tâm Nguyên Thủy có phải Nam Vô Cương thật hay không, có điều chỉ khi nào gã vô địch chuyển ánh mắt đến người Nguyên Thủy giáo chủ, thì khi đó tình nghi về Vạn Thiên Thánh mới nhỏ đến cực hạn.
Tô Vũ đã hiểu rõ ràng, trong lòng hắn thầm nhủ, hai gia hỏa kia còn bày đặt đàm luận qua mắt ta.
Hắn nhìn về phía Ngân Dực, hài lòng nói: "Ngân Dực, làm không tệ, lần sau có việc thì phải nhanh chóng hồi báo cho ta! Tin tức thật giả sẽ do ta tự phán đoán!"
Dứt lời, hắn tiện tay ném một giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch qua, Ngân Dực cảm thấy cực kỳ bối rối!
Cái này. . .
Mẹ nó, cũng quá hào phóng rồi!
Đây coi như là tin tức phí?
Bên kia, Bát trưởng lão đang trò chuyện với Cự Lực cũng sửng sốt một lúc, nhịn không được thầm mắng, có phải Huyền Cửu cảm giác mình sắp chết rồi nên mới vung tiền như rác?
Lần trước tuy rằng hắn đã kiếm không ít, nhưng cũng không đại biểu Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch có khả năng tùy tiện ban thưởng như thế.
Mà Cự Lực cũng hơi ngẩn ra.
Tình huống gì đây?