Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1737 - Chương 1737: Nằm Mơ Giữa Ban Ngày

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1737: Nằm Mơ Giữa Ban Ngày
 

Ngay khi có người đang âm thầm thẩm tra thân phận Nguyên Thủy giáo chủ.

Nam Nguyên lần lượt dẫn tới sự chú ý cùng rung động của tất cả mọi người.

Ngày mùng 1 tháng 11, Hồng Đàm tấn cấp Nhật Nguyệt nhị trọng.

Ngày mùng 3 tháng 11, Hạ Vân Kỳ tấn cấp Nhật Nguyệt.

Ngày mùng 4 tháng 11, Triệu Minh Nguyệt tấn cấp Nhật Nguyệt.

Ngày mùng 5 tháng 11, Hồ Bình tấn cấp Nhật Nguyệt!

Tin tức rung động bốn phương, chấn động vạn giới.

Trong vòng 5 ngày, liên tục có 3 người tấn cấp Nhật Nguyệt mà đều là đa thần văn nhất hệ. Trong đó, thậm chí Hồng Đàm còn có dấu hiệu tấn cấp Nhật Nguyệt tam trọng, điều này càng làm cho tất cả mọi người kích động, đỏ mắt, phấn chấn.

Văn Mộ bia!

Thiên địa chí bảo!

Còn về các tiểu nhân vật như Bạch Phong, khi anh tấn cấp Lăng Vân thì hoàn toàn không ai để ý.

Nói đùa cái gì chứ?

Nhật Nguyệt đang liên tiếp xuất hiện, người nào quan tâm một Lăng Vân nho nhỏ như ngươi?

Dù khi Bạch Phong tấn cấp Lăng Vân gây ra động tĩnh không nhỏ thì cũng chẳng ai bận tâm, Lăng Vân dẫu mạnh hơn thì cũng chỉ là Lăng Vân. Dù là tầm cỡ Ma Đa Na thì liệu có dám nói mình có thể chiến Nhật Nguyệt?

Lúc này, kích động nhất không chỉ là những cường giả vạn tộc mà còn có hàng loạt cường giả Nhân tộc.

Các thiên tài đi ra từ tiểu giới đều dồn dập đổ về Nam Nguyên, thậm chí một vài đại nhân vật tự thân hộ đạo vì họ cũng muốn đàm phán với Hạ gia để những thiên tài này có thể tiến vào nhà Tô Vũ, cảm ngộ chút gì đó ở trong nhà hắn.

Đa thần văn hệ Đại Hạ phủ đều tấn cấp, vậy thì những người khác của đa thần văn hệ nhất định cũng có khả năng!

Đây chính là cơ hội thiên cổ khó tìm.

Cùng là đa thần văn hệ, nhiều ít gì cũng nên cho chút mặt mũi, đúng không?

Hạ gia luôn miệng nói đều là vì Nhân tộc, cho nên không thể quá ích kỷ mới phải.

Nam Nguyên nho nhỏ lúc này đã hấp dẫn tất cả mọi người chú ý, kể cả việc Liệp Thiên các không chút kiêng kỵ quét ngang Vạn Tộc giáo cũng không có mấy người quan tâm, đó chỉ là việc nhỏ mà thôi!

. . .

Ngày mùng 6 tháng 11.

Ngoại thành Nam Nguyên.

Lần này, Bát trưởng lão tự mình ra mặt mời chào, Cự Lực giáo chủ không lộ diện chân thân mà là dùng thanh âm khôi lỗi, những Nhật Nguyệt cao trọng này hiển nhiên không thể sơ ý, cũng không dám tin tưởng hoàn toàn Liệp Thiên các.

Bát trưởng lão đeo mặt nạ viền vàng, bình tĩnh nói: "Nếu ngươi gia nhập Liệp Thiên các, lần này biến động ở Nhân cảnh kết thúc, trở về Chư Thiên chiến trường chắc chắn sẽ được tấn cấp trưởng lão, có thể nhập vào bốn bộ, cũng có thể vào hai các hai lầu."

Khôi lỗi của Cự Lực giáo chủ mặt không biểu tình, mở miệng nói: "Lần này cũng không phải chỉ một mình ta, ta và Địa Hỏa đều là Nhật Nguyệt thất trọng, mặt khác, giáo chủ ba giáo Nhất Sừng, Phi Thiên Hổ và Lôi Đình đều là Nhật Nguyệt trung kỳ! Lần này là do ta đại diện cho cả năm người đàm phán với Liệp Thiên các!"

Đây là làm lớn kế hoạch của chính mình!

Năm vị Nhật Nguyệt!

Trong đó có hai vị hậu kỳ, ba vị trung kỳ, đây không phải thực lực mà Ngân Dực bọn hắn có thể so, Ngân Dực bên này hiện tại cũng có 5 vị Nhật Nguyệt cảnh, nhưng mà đều là sơ kỳ, mạnh nhất cũng mới tới Nhật Nguyệt tam trọng mà thôi.

So với Cự Lực giáo chủ thì khoảng cách rất lớn.

Một vị Nhật Nguyệt hậu kỳ ắt có niềm tin trấn áp cả năm người bên chỗ Ngân Dực..

Bát trưởng lão mỉm cười, ung dung nói: "Cự Lực giáo chủ, ngươi nói về điều kiện của ngươi trước đi."

"Vật gánh chịu, ta và Địa hỏa mỗi người một kiện. . . Dĩ nhiên, khi chúng ta tiến vào Nhật Nguyệt cửu trọng mới cần, nếu vào không được thì có thể không cần cho!"

Bát trưởng lão khẽ nhíu mày, trên mặt nạ nhìn không ra biểu cảm, thế nhưng Cự Lực biết ông đang do dự.

Bát trưởng lão trả lời rất nhanh: "Cái này rất khó! Ta nói thẳng, dù ở nội bộ Liệp Thiên các cũng có không ít trưởng lão Nhật Nguyệt cửu trọng đang chờ đợi vật gánh chịu, chờ đợi cơ hội bước vào chuẩn vô địch! Cái này cần lập công lớn, bao gồm cả ta cùng Tam trưởng lão chấp pháp bộ, lần này chúng ta tới Nhân cảnh, mục đích cũng là vì vật gánh chịu, ta và Tam trưởng lão đều thiếu một kiện vật gánh chịu mới có thể bước vào đỉnh phong."

Một vị Nhật Nguyệt cửu trọng cần hai kiện vật gánh chịu mới được, một kiện gánh chịu quá khứ, một kiện gánh chịu tương lai.

Về phần hiện tại thân thì là do chính mình tu luyện ra nên không cần.

Ông và Tam trưởng lão mới chỉ có một kiện, còn cần một kiện gánh chịu nữa mới đủ, nhưng nếu không lập đại công thì không thể có được.

Bát trưởng lão thành khẩn nói: "Chỉ có lập được đại công mới có cơ hội mua sắm, là cơ hội chứ không phải trực tiếp đưa cho ngươi! Liệp Thiên các làm ăn già trẻ không gạt, giá tiền tuy đắt, thế nhưng không gạt người, nói một là một, hai là hai. . ."

Một bên, Tô Vũ nghiền ngẫm cười khẽ, chợt xen vào: "Bát trưởng lão, ta có thể nói một câu không?"

"Nói đi!"

"Ta cảm thấy. . . Cự Lực giáo chủ nằm mơ giữa ban ngày quen rồi!"

Tô Vũ nói không khách khí: "Chí bảo gánh chịu? Ta nghe người ta nói, trong di tích vô địch thì thứ trọng yếu nhất chính là vật này. Di tích vô địch cũng chỉ có hai kiện, bọn hắn thì hay rồi, hai tên Nhật Nguyệt thất trọng liền dám há miệng đòi hai kiện vật gánh chịu. Hay là để ta cho các ngươi luôn một di tích nhé? Hoặc là bảo Liệp Thiên các dồn sức đánh hạ Văn Minh phủ đệ rồi dâng cho các ngươi?"

Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, "Thượng cấp của ta, Huyền Giáp trưởng lão là Nhật Nguyệt bát trọng, vì Liệp Thiên các mà lập công lao vô số, đến nay cũng chưa có được một kiện gánh chịu nào, các ngươi đúng là dám há miệng đòi hỏi. Ta hỏi một câu, dựa vào cái gì? Mấy thứ như Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch hay Thiên Nguyên khí thì thôi đi, há miệng liền là vật gánh chịu, Liệp Thiên các ta mở thiện đường sao?"

Ngữ khí Cự Lực giáo chủ có chút bất thiện, "Huyền Cửu, đừng quên thực lực của ngươi, bất quá mới vừa vào Nhật Nguyệt, bạch diện của Liệp Thiên các đối đãi với cường giả Nhật Nguyệt hậu kỳ thế này sao?"

Hung hăng càn quấy!

Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Nhật Nguyệt hậu kỳ thì đáng gờm lắm à? Cự Lực giáo chủ, nói câu khó nghe một chút, trong Các của ta có không ít trưởng lão, chẳng thiếu gì hai vị! Nghe lời thì ta cũng bỏ qua, không nghe lời. . . ngươi cứ thử xem, coi thử liệu Vạn Tộc giáo có thể trốn qua kiếp nạn này?"

". . ."

"Huyền Cửu!"

Bát trưởng lão quát lớn một tiếng: "Hồ ngôn loạn ngữ! Tôn ti mạnh yếu, ngươi không hiểu à? Không có quy củ!"

Tô Vũ cúi người, chắp tay cười nói: "Bát trưởng lão dạy phải, Nhật Nguyệt hậu kỳ. . . như thể ếch ngồi đáy giếng, luôn cảm giác mình là đại năng một phương, trên thực tế, họ đúng là rất mạnh, về sau có lẽ còn là cấp trên của ta, ta chỉ đùa một chút thôi, chư vị thứ lỗi!"

Tô Vũ cười nghiền ngẫm, Cự Lực giáo chủ thì vô cùng phẫn nộ, càn rỡ!

Bát trưởng lão cũng không để ý, kẻ phản diện và chính diện, hiển nhiên là đều cần thiết.

Đây là thủ đoạn đàm phán thông thường!

Nếu không thể khoan dung với điều này thì Cự Lực cũng chỉ tới thế. Một khi ngươi muốn chủ động đầu nhập vào dĩ nhiên phải tiếp nhận hết thảy.

Bát trưởng lão lại quát lớn một tiếng cắt ngang Tô Vũ, cười giả lả nói: "Cự Lực giáo chủ, như vậy đi, nếu lần này Liệp Thiên các có thể thu được Văn Minh phủ đệ, chiếm lấy Văn Mộ bia, nếu trong đó có vật gánh chịu, đồng thời ngươi cùng với Địa Hỏa giáo chủ lập công lớn thì có khả năng dựa theo công huân để phân phối cho các ngươi!"

Cự Lực giáo chủ trầm giọng hỏi: "Chuyện này là thật? Lập công thì tính thế nào?"

Bát trưởng lão cười đáp: "Cái này phải xem thu hoạch cuối cùng, các vị ra sức bao nhiêu, nếu thu hoạch ít thì dĩ nhiên thu về tay ít, nếu thu hoạch nhiều, tỉ như lần này chúng ta lấy được toàn bộ đồ vật trong di tích, thu hoạch chỉ sợ vượt qua giá trị của 5 kiện gánh chịu. Khi đó, ngươi và Địa Hỏa giáo chủ ra sức bao nhiêu thì dựa theo cái này phân phối là được!"

Cự Lực rơi vào trầm tư, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Nếu Nhân tộc ra tay vây giết chúng ta, thậm chí là vô địch của chúng tự mình lâm trận thì Liệp Thiên các sẽ có vô địch xuất hiện hỗ trợ chứ? Chúng ta sát lục quá nhiều, những năm qua đã đắc tội với rất nhiều người rồi. . ."

Bát trưởng lão cười nhạt, "Có, điều kiện tiên quyết là. . . Các ngươi trọng yếu! Nếu chỉ có cái tên tuổi mà không có bất kỳ cống hiến gì, thật có lỗi, bất luận tổ chức nào cũng sẽ không vì vài vị Nhật Nguyệt mà đắc tội vô địch!"

"Hiểu rõ!"

Cự Lực thở dài, "Vậy giờ chúng ta gia nhập thì phải làm gì? Chẳng lẽ giống như Ngân Dực bọn hắn, cả ngày đi vây giết một vài con cá lọt lưới của Vạn Tộc giáo à?"

Bình Luận (0)
Comment