Cùng lúc đó.
Ở chỗ Tô Vũ, Ngân Dực bỗng nhiên nói: "Đại nhân, giáo chủ Cự Lực thần giáo liên hệ với ta, nói là muốn trò chuyện với Liệp Thiên các!"
"Cự Lực giáo chủ? Tên Nhật Nguyệt thất trọng?"
"Đúng vậy!"
Tô Vũ sờ sờ cằm, mỉm cười, "Nhật Nguyệt hậu kỳ đều sợ rồi? Đơn giản như vậy sao? Không phải là bẫy chứ? Vạn Tộc giáo vẫn có thể đấu một trận với chúng ta mà, tốt xấu gì cũng có bốn vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, Nguyên Thủy và Lam Thiên đều là cường giả đỉnh cấp, thế mà lại nhận sợ rồi?"
Cổ quái!
Tô Vũ hoài nghi đây là bẫy!
Mấy ngày nay, Tô Vũ một mực dẫn người càn quét Vạn Tộc giáo, hoặc là giết, hoặc là thu vào dưới trướng của mình, chiếm lấy tài vật, cơ hồ đều dựa theo công lao để phân phối cho mọi người.
Vẻn vẹn vài ngày, những kẻ dẫn đường như Ngân Dực đã kiếm được không ít.
Đương nhiên, đối với Tô Vũ mà nói thì đó toàn là thứ chướng mắt, không có vật gì tốt.
Bây giờ đã có thêm hai vị Nhật Nguyệt đầu nhập dưới trướng hắn, tổng cộng Nhật Nguyệt sơ kỳ đã lên tới 12 vị, trung kỳ thì có 2 vị.
Dạng thế lực này không hề yếu hơn Vạn Tộc giáo ở thời kỳ đỉnh cao, dĩ nhiên, cần tính cả Bát trưởng lão cùng Huyền Giáp mới được.
Giờ phút này, một vị giáo chủ Nhật Nguyệt hậu kỳ lại muốn nói chuyện với hắn, Tô Vũ thật sự ngoài ý muốn.
Nhật Nguyệt hậu kỳ, không dễ thu mua.
Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch đều là thứ bình thường, bọn chúng sẽ càng để ý đến vật gánh chịu hơn.
Bởi vì sau khi tới thất trọng thì phải cân nhắc đến thứ có thể giúp mình chứng đạo.
Dù Liệp Thiên các cực kỳ giàu có thì cũng không thể tùy ý xuất ra vật gánh chịu, có thì khẳng định là có, thế nhưng số lượng có hạn, Liệp Thiên các còn phải lo cho không ít trưởng lão kia kìa.
Tô Vũ nhìn về phía Huyền Giáp bên cạnh, đoạn hỏi: "Trưởng lão, lại là bẫy sao? Dựa theo tư liệu Vạn Tộc giáo thì chúng còn 4 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ, nhất là Nguyên Thủy giáo chủ có thể là Nhật Nguyệt cửu trọng, cũng có thể là chuẩn vô địch!"
Huyền Giáp cẩn thận đáp: "Thử một chút liền biết, nếu là bẫy thì gọi Tam trưởng lão cùng Bát trưởng lão tới, có bẫy cũng không sợ!"
"Ta hiểu."
Tô Vũ gật đầu, quay sang nói với Ngân Dực: "Được rồi, ngươi báo lại cho gã biết có thể gặp một lần. Tốt nhất là chân thân đến đây để biểu đạt thành ý. Liệp Thiên các sẽ không bạc đãi cường giả đỉnh cấp, ngay cả ta cũng không có tư cách thu nhận những Nhật Nguyệt hậu kỳ như gã. Nếu gã nguyện ý gia nhập thì có thể gia nhập dưới trướng Huyền Giáp trưởng lão, làm đồng liêu với ta, chờ đến Chư Thiên chiến trường sẽ luận công ban thưởng. Vị trí trưởng lão tuyệt đối chạy không thoát đâu!"
Hắn không có quyền thu nạp Nhật Nguyệt hậu kỳ, thế nhưng Huyền Giáp thì có thể.
Nhật Nguyệt bát trọng cũng đã đủ lực uy hiếp.
Ngân Dực vội đáp: "Vâng! Đại nhân, ta sẽ truyền lời cho gã, hi vọng Cự Lực thức thời một chút!"
Mặc dù bởi vì Kim Dực bị giết dẫn đến manh mối gián đoạn, thế nhưng mấy ngày nay Ngân Dực vẫn thu được chỗ tốt không nhỏ.
Hiện tại, gã cũng đang mong đợi mau sớm trở về Chư Thiên chiến trường.
Mà gần đây gã cũng đã thể nghiệm được lợi ích của thế lực lớn.
Chỉ có bốn chữ: thật sự sảng khoái!
Vây giết những kẻ đối đầu ngày xưa, hơn mười vị Nhật Nguyệt cùng tiến lên, một người một quyền đánh chết đối phương!
Không như mình cùng Kim Dực, giết người còn phải lén lút, phải thận trọng!
Mấy ngày nay vây quét Vạn Tộc giáo còn gặp được một vài tên cường giả vạn tộc, Huyền Cửu bá đạo vô cùng, trực tiếp bảo người ta xéo đi, không cút thì giết, cường giả vạn tộc thấy bọn hắn đều phải lui tránh.
Quá là có mặt mũi, cực kỳ thoải mái!
Đây chính là Liệp Thiên các, là thế lực lớn có vô địch tọa trấn, có tám vị vô địch trấn giữ.
Hiện tại mơ ước lớn nhất của Ngân Dực chính là trở thành người tọa trấn một phương giống Huyền Cửu, suất lĩnh hàng loạt cường giả, quét sạch tứ phương, hoành hành bá đạo, xảy ra chuyện thì cũng tùy thời có thể kêu người đến giúp đỡ.
Trưởng lão Nhật Nguyệt bát trọng, Chấp pháp trưởng lão chuẩn vô địch, mấy ngày nay gã có thể ngày ngày nhìn thấy.
Ban đầu gã còn hơi khẩn trương, hiện tại thì đã quen rồi.
Tại đây, gã cũng có thể trải nghiệm việc đời, mở mang tầm mắt.
Mọi người tiêu hao lớn thì đều thôn phệ Thiên Nguyên khí để khôi phục!
Trong ngày thường, lúc tu luyện, Nhật Nguyệt cơ hồ đều dùng Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, đây chính là Liệp Thiên các, nào giống gã, ba đến năm năm chỉ dùng một lần Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch mà cũng suýt đau lòng gần chết.
Ngân Dực không ít lần oán thầm, nếu gã giống bọn gia hỏa này thì ít nhất cũng đã là Nhật Nguyệt tam trọng, thuận lợi có lẽ đã lên tới Nhật Nguyệt trung kỳ.
Lãng phí!
Xa xỉ!
Gia nhập Liệp Thiên các, Ngân Dực mới cảm nhận được rõ ràng mình nghèo túng cỡ nào.
Đây không phải ý nghĩ của riêng gã, vài vị cường giả gia nhập gần đây đều ôm tâm tư này, bây giờ Vạn Tộc giáo đã có 5 vị Nhật Nguyệt gia nhập vào dưới trướng của Tô Vũ.
Mà mấy lần nhiệm vụ ban bố, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự khác biệt với khi xưa.
Huyền Cửu bá đạo thì bá đạo, thế nhưng phân phối chiến lợi phẩm hết sức công bằng, người nào ra sức nhiều thì chính là của người đó, hắn cũng chẳng bao giờ cắt xén, dĩ nhiên có lẽ là Huyền Cửu chướng mắt những thứ này.
. . .
Tô Vũ chuẩn bị gặp mặt Cự Lực.
Cùng lúc đó ở Nhân cảnh, các vị cường giả Nhật Nguyệt đã thu vào tin tức, mau chóng tìm kiếm Nguyên Thủy giáo chủ!
Thăm dò đối phương!
Đương nhiên, giết đối phương là việc quá khó, ở bề ngoài Nguyên Thủy giáo chủ đã có chiến lực Nhật Nguyệt cửu trọng, nếu không phải chuẩn vô địch hay vô địch mà muốn giết ông ta thì cơ hồ không có cách nào làm được.
Còn hoài nghi vốn có dành cho Vạn Thiên Thánh. . . Ban đầu đã không coi là lớn, hiện tại thì càng hạ thấp xuống vô hạn.
Dù Vạn Thiên Thánh che giấu thực lực thì chắc cũng chỉ tầm Nhật Nguyệt thất trọng mà thôi.
Không thì bát trọng?
Không được nữa, cho ngươi lên cửu trọng lại như thế nào.
Cửu trọng tuy mạnh, nhưng cũng phải nhìn xem so với ai.
Thế nhưng vị năm đó ở cùng Diệp Bá Thiên mới thật sự đáng sợ, thiên phú hay thực lực đều mạnh mẽ vô cùng, bởi vì kẻ có thể giết tam thế thân của vô địch thật sự quá ít.
Người trác tuyệt như thế, Nhân tộc đại khái không có mấy vị.
Nếu như đó là sư phụ của Diệp Bá Thiên, Tam Đại Nam Vô Cương thì mọi chuyện liền có khả năng, cũng chỉ có những người thân thiết như ông mới khiến Diệp Bá Thiên tín nhiệm.
Không sợ kẻ địch mạnh mẽ, chỉ sợ kẻ địch núp trong bóng tối.
Đối với Đại Hạ phủ mà nói, sợ nhất chính là tên vô địch núp trong bóng tối kia.
Mà đối với tên vô địch phản bội, gã sợ nhất chính là người ở bên Diệp Bá Thiên kỳ thật chưa chết, còn sống và còn biết một ít gì đó.
Bấy giờ, cả hai bên đều muốn đào đối phương ra!
Giờ phút này, hình như người bên cạnh Diệp Bá Thiên đã lộ ra chân tướng trước, tất cả những thứ này đều là do Lam Thiên, gia hỏa ấy đưa ra ý nghĩ nghe mà rợn cả người, Nguyên Thủy chính là Nam Vô Cương!
Trước kia, tất cả mọi người đều cảm thấy Nam Vô Cương chết rồi, không ai có suy nghĩ về phương hướng này.
Nguyên Thủy trở thành giáo chủ đã nhiều năm, hầu như chẳng liên quan gì tới Diệp Bá Thiên, thế nhưng hiện tại, đứng trước giả thiết thân phận của Nguyên Thủy, lại đảo ngược suy luận một chút thì rất nhiều thứ liền minh xác!
Tra xét thân phận bèn đơn giản hơn một chút.