Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1740 - Chương 1740: “Nghề Chính” Của Đại Hạ Vương

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1740: “Nghề Chính” Của Đại Hạ Vương
 

Đàm phán xong xuôi, Cự Lực cũng không lưỡng lự lâu, rất nhanh, chân thân của một đám người đã trực tiếp tới gặp mặt Tô Vũ.

Bọn họ đều đeo mặt nạ trắng chứ không giống như đám Ngân Dực, đều là hắc diện. Về chuyện đãi ngộ khác biệt này, đám Ngân Dực cũng không để tâm, trong số 5 người vừa tới, kẻ yếu nhất cũng là Nhật Nguyệt trung kỳ, xét ra thì cường đại hơn bọn họ rất nhiều.

5 vị bạch diện tạm thời đều mang danh nghĩa Huyền Giáp.

Tô Vũ truyền âm trêu chọc: "Huyền Giáp trưởng lão, bây giờ ngài chính là trưởng lão có thế lực lớn nhất bốn bộ, dưới trướng của ngài mà tính cả ta thì trọn vẹn hơn 20 vị Nhật Nguyệt, còn có hai Nhật Nguyệt hậu kỳ nữa. Tính luôn cả ngài vào thì sẽ là ba vị!"

"Ngươi là Nhật Nguyệt sao?"

Huyền Giáp không khách khí hỏi: "Tự dát vàng lên mặt à?"

Ngươi có phải Nhật Nguyệt hay không, trong lòng ngươi không rõ?

Ngươi còn dám xưng bản thân là Nhật Nguyệt luôn rồi?

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, hiện tại quả thực thế lực của lão là mạnh nhất!

Vạn Tộc giáo ngoại trừ Lam Thiên cùng Nguyên Thủy giáo chủ thì xem như đã triệt để bị hốt gọn!

Đương nhiên, tiểu giáo phái thì không tính.

Trong mắt Tô Vũ, tiểu giáo phái không có Nhật Nguyệt trấn giữ chẳng đáng là gì, đều là sâu kiến pháo hôi mà thôi. Có vài tiểu giáo phái do Đằng Không mở, bọn gia hỏa này chưa hẳn đã có thể liên hệ được với vạn tộc, chẳng qua là treo cái tên mà thôi.

Xét toàn diện, hiện tại trừ bỏ Thủy Ma giáo và Nguyên Thủy thần giáo thì các giáo phái khác đều đã bị Tô Vũ tóm được!

. . .

Vạn Tộc giáo phát triển ở Nhân cảnh nhiều năm, chỉ chưa đầy 1 tháng đã bị Liệp Thiên các cắt chém làm hai.

Kế đó, một tin tức cũng bắt đầu lưu truyền nội bộ cao tầng: Nam Vô Cương của Đại Hạ Văn Minh học phủ chưa chết!

Tô Vũ cũng nhận được tin tình báo từ chỗ Liệp Thiên các nói rằng không thể xác định Nam Vô Cương sống chết ra sao.

Năm xưa, Nam Vô Cương và một vị chuẩn vô địch của Thần tộc đại chiến tại khu vực Tinh Thần hải, về sau, hai người đồng quy vu tận, bên phía Nhân tộc, Đại Hạ vương chạy tới rồi mang đi chữ “Chiến” mà Nam Vô Cương lưu lại. . .

Ngẫm lại mới thấy, lại là Đại Hạ vương!

Đúng vậy, Đại Hạ vương là nhân vật chuyên đi nhặt xác.

Nhặt xác cho Diệp Bá Thiên, nhặt xác cho Nam Vô Cương, Tô Vũ nghiêm trọng hoài nghi có khi thi thể Tứ Đại cũng là do ông ấy nhặt về, thậm chí có lẽ Nhất Đại và Nhị Đại cũng thế, bằng không thì ở đâu ra có bí cảnh lưu lại?

Đại Hạ vương là người nhặt xác chuyên nghiệp sao?

Mỗi lần đều tới chậm một bước.

Đương nhiên dựa theo tư liệu tình báo thì Nam Vô Cương và vị chuẩn vô địch đại chiến với ông đều đã chết. Khi đó Đại Hạ vương cũng đang đại chiến với một tên vô địch tới từ Thần tộc, về sau, Tam Đại và đối thủ của ông chết trận, Đại Hạ vương và vị vô địch Thần tộc kia mới lần lượt đi nhặt xác.

Có thể nói hai vị vô địch này đều thành quan nhặt xác chuyên nghiệp!

Mà căn cứ theo lời vô địch Thần tộc và Đại Hạ vương giải thích, ngày đó đã có Nhật Nguyệt rơi vỡ.

Thế nhưng bởi vì là đồng quy vu tận cho nên thời điểm rơi vỡ cùng một chỗ, rốt cuộc là một người hay hai người thì hiện tại khó mà nói, trước kia mọi người không nghĩ nhiều, cho rằng đồng quy vu tận nên đương nhiên là cùng rơi vỡ trong nháy mắt rồi.

Cường giả không ở bên cạnh, ai sẽ cố ý đi xem rốt cuộc là vỡ một vòng trăng tròn hay là hai vòng?

Dù sao động tĩnh rất lớn là được.

. . .

Bọn họ không xác định, nhưng Tô Vũ lại nhịn không được.

Ta có thể hỏi mà.

"Phủ trưởng, Tam Đại thật sự chưa chết sao?"

"Không biết!"

"Làm sao có thể không biết được, Lam Thiên là người của ngài à?"

"Không rõ!"

"Ta sẽ dẫn người đi vây giết Lam Thiên!"

"Tùy tiện!"

". . ."

Đây là đáp án của Vạn Thiên Thánh, ngươi muốn giết thì cứ giết, đừng hỏi ta, ta không biết gì hết.

Tô Vũ hết sức phiền muộn, đã tới lúc này, Vạn Thiên Thánh còn gạt ta làm gì.

Không thèm để ý ta có giết Lam Thiên hay không, là vì cảm thấy ta giết không được hay là vì cảm thấy có giết cũng chẳng sao, Lam Thiên chưa hẳn đã là người tốt?

"Vậy ngài có biết thân phận của Huyền Giáp trưởng lão không?"

"Không biết."

"Vậy ngài biết cái gì?" Tô Vũ tức muốn xì khói.

"Ta chỉ biết rằng sư bá của ngươi đã đến Nam Nguyên. Nhưng y chưa hẳn có thể thuận lợi tiến vào."

Tô Vũ im lặng.

Trần Vĩnh sư bá về rồi?

Được rồi, đây xác thực không phải chuyện nhỏ.

Sư bá khẳng định biết rõ di tích là giả, Văn Mộ bia chính là do sư bá truyền cho mình, nhưng việc mình nhét thứ đồ chơi này vào thì sư bá vẫn chưa biết.

Đi Nam Nguyên thôi!

Thuận tiện nhìn thử xem người nào đang nhằm vào Hạ gia, hiện tại kẻ nhằm vào Hạ gia thì Tô Vũ cảm thấy đều không phải người tốt. Hắn sẽ tìm một cơ hội và cái cớ, mang theo hơn hai mươi vị Nhật Nguyệt vây giết bọn chúng.

Biết làm sao được, ta chính là kẻ tùy hứng như thế đó!

. . .

Ngày mùng 7 tháng 11.

Nam Nguyên.

Cường giả càng ngày càng nhiều, dân chúng Nam Nguyên đã được phủ quân sắp xếp cho di tản toàn bộ, bên phía Long Võ vệ thì lính dưới Đằng Không cũng đã lui sạch. Người ở lại phải có thực lực từ Đằng Không trở lên, mặt khác, còn có năm ngàn lực sĩ Đằng Không vây quanh toàn bộ Nam Nguyên.

Hạ gia có hai vị Nhật Nguyệt hậu kỳ trấn thủ tiểu giới cũng đã chạy tới.

Giờ phút này, toàn bộ Nam Nguyên hệt như thùng thuốc nổ, chỉ va chạm tí xíu thôi liền đùng đoàng.

Cường giả Nhật Nguyệt hậu kỳ cũng nhiều như mây!

Ánh mắt của chư thiên vạn tộc đều tập trung về Nam Nguyên, ngoại trừ không có vô địch giáng lâm thì lần này Nhật Nguyệt đã tụ tập trên trăm người!

Nhân tộc không chỉ Đại Hạ phủ, mà các thế lực lớn đều có cường giả chạy tới.

Loạn!

Khiến cho người người kinh sợ!

Một khi đại chiến bùng nổ, không biết bên này sẽ chết bao nhiêu Nhật Nguyệt.

Bình Luận (0)
Comment