Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1741 - Chương 1741: Ta Là Người Tốt

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1741: Ta Là Người Tốt
 

Tô Vũ đến.

Lần này, hắn không tới gần nội thành Nam Nguyên, bởi vì nội thành hiện tại rất loạn, Đại Hạ phủ cũng đang khu trục những cường giả kia, không cho phép bọn hắn vào thành, bày ra một tư thái quyết chiến đến cùng.

Năm vị trấn thủ và cả Hạ Hầu gia, Triệu tướng quân, Hồ tổng quản, những vị Nhật Nguyệt hậu kỳ này đều bùng nổ toàn bộ uy áp, chấn nhiếp bốn phương.

Ngoài thành cũng rất náo nhiệt.

Tô Vũ vừa mang theo vài vị Nhật Nguyệt hậu kỳ tới gần liền nghe thấy có người quát: "Hạ Hầu gia, Hạ gia có còn là một phần tử của Nhân tộc không? Những thiên tài đa thần văn hệ này cũng là hy vọng của Nhân tộc! Chúng ta không có yêu cầu xa vời gì với di tích, thế nhưng hiện tại có khí tức Văn Mộ bia tràn lan, có thể uẩn dưỡng đa thần văn hệ, các ngươi tình nguyện để nó tán đi cũng không muốn cho thiên tài Nhân tộc tu luyện sao?"

Hạ Hầu gia lạnh lùng nói: "Ít dùng bài này với ta! Thiên tài? Hy vọng tương lai của Nhân tộc? Nực cười! Liên can gì tới ta? Đại Hạ phủ ta thiếu thiên tài chắc, không phải cứ là thiên tài liền có thể hưởng thụ được chỗ tốt! Tô Vũ không đủ giỏi sao? Hắn đủ chứ hả? Hắn lại lấy được cái gì? Tô Vũ bị vạn tộc vây giết ở cổ thành, có được mấy vị cường giả Nhân tộc đi cứu hắn? Thế thì nói gì tới thiên tài Nhân tộc, nói gì tới hy vọng của Nhân tộc?"

Hạ Hầu gia cười lạnh nói tiếp: "Có bản lĩnh thì tự mình đi tranh! Đa thần văn hệ của Đại Hạ phủ chinh chiến nhiều năm, thương vong vô số, khi đó cũng không thấy các ngươi nói đa thần văn hệ là hi vọng. Không thấy ai cho chút chỗ tốt nào để giúp Hồng Đàm bọn hắn tấn cấp! Khi Liễu Văn Ngạn bị khu trục cũng không ai nói Liễu Văn Ngạn là hi vọng, nên cho ông ấy một cơ hội nhỏ nhoi!"

"Hầu gia, chuyện không giống nhau mà!"

Có người trầm giọng nói: "Nhân tộc vì bảo hộ nhất mạch này mà đã bỏ ra cái giá lớn! Chưa nói những cái khác, khi Diệp Bá Thiên chứng đạo thì có vô địch Nhân tộc nào mà không đi cứu viện? Chớ vong ân bội nghĩa, quên ân tình xưa! Mấy người Hồng Đàm chịu khổ cũng không phải do chúng ta gây ra, mà là vì Diệp Bá Thiên. Chẳng lẽ Hầu gia muốn đẩy việc này lên trên đầu chúng ta?"

Hạ Hầu gia gật đầu, "Cũng có lý. Cho nên. . . tự mình nỗ lực đi tranh đi. Đừng nghĩ đến chuyện tặng không chỗ tốt."

"Hầu gia, ngài nhất định phải như thế sao?"

Có cường giả Nhật Nguyệt cảnh bất mãn nói: "Những thiên tài này. . ."

"Im miệng!" Hạ Hầu gia tức giận quát: "Há miệng thiên tài ngậm miệng thiên tài! Cút, bây giờ mà bọn chúng giết được một vị thiên tài trên Liệp Thiên bảng thì ta liền thừa nhận bọn hắn là hy vọng của Nhân tộc. Giết một tên ta liền để chúng tiến vào! Trả giá thì mới có hồi báo, ta nói vậy các ngươi còn có ý kiến gì không?"

Lời này vừa nói ra, bốn phía, một vài thiên tài vạn tộc lộ ra vẻ trêu tức.

Có người cười lạnh, "Hạ Hầu gia nói rất có lý! Không bằng tới chơi đùa thử xem? Cùng giai xuất kích, tùy ý chọn một vị, giết chúng ta thì Hạ Hầu gia sẽ cho các ngươi chỗ tốt và cơ hội, chúng ta cũng nguyện ý miễn phí làm đá thí luyện. Dưới tình huống bình thường, bọn ta khinh thường để ý tới đám phế vật như các ngươi."

Lời này của Hạ Hầu gia xem như đã khiến đám thiên tài vạn tộc tìm được niềm vui thú.

Thiên tài không sợ chết.

Liệp Thiên bảng chính là chân kim hỏa luyện.

Người có thể lên bảng thì cũng chỉ thừa nhận cường giả trên bảng danh sách mà thôi, bởi vì bọn họ đều đi lên từ giết chóc, không có ai là dựa vào vận khí để có mặt trên bảng xếp hạng.

Tại Chư Thiên chiến trường đánh ra uy danh, tại chư thiên vạn giới, trong số các thiên tài vạn tộc mà chiếm lấy 630 danh ngạch, bất luận một vị nào trên bảng danh sách cũng đều không sợ chiến đấu.

Đương nhiên, thực lực những thiên tài Nhân tộc này còn chưa phân rõ, cho nên mới có việc hạn định cùng giai.

Bằng không, vượt cấp thì họ cũng dám chiến một trận!

. . .

Bên ngoài đám người, Tô Vũ khẽ mỉm cười.

Hạ Hầu gia vẫn rất cao minh!

Chỉ cần một câu này, ngươi giết được một thiên tài vạn tộc chúng ta liền cho ngươi đi vào.

Còn chuyện đi vào mà không có thu hoạch. . . thì đó là vấn đề của ngươi, có quan hệ gì với ta đâu.

Tất cả mọi người có thu hoạch mà ngươi lại không có, khả năng là đa thần văn hệ của các ngươi khác với Đại Hạ phủ ta. Đa thần văn hệ của Đại Hạ phủ đều thu được chỗ tốt, các ngươi thấy được mà.

Ai cũng thành Nhật Nguyệt, ngoại trừ phế vật Bạch Phong mà thôi.

. . .

Mà lời này cũng làm đám thiên tài Nhân tộc hơi khác thường.

Giờ phút này, có người cười ha hả cất tiếng: "Hầu gia, không nhất định là chỉ có lợi với đa thần văn hệ, Chiến giả chúng ta cũng có thể thử một chút xem xem!"

Hạ Hầu gia liếc qua Tần Phóng mặc hắc giáp, đang cưỡi một con Phi Thiên hổ, thản nhiên nói: "Tần Phóng, chỉ cần ngươi tiến vào Thiên bảng lần nữa thì ta sẽ đích thân mời ngươi tiến vào!"

". . ."

Đâm tim!

Tần Phóng cười gượng, "Hầu gia thật đúng là. . . đối đãi khác biệt quá! Thiên bảng không phải đã có thêm một Đạo Thành sao? Ta cũng không có cách nào mà. Thực lực của Đạo Thành huynh rất mạnh, mặc dù bị Tô Vũ đánh đến là tội nghiệp, kém chút đã chết nhưng tốt xấu gì y cũng đến Sơn Hải rồi, y còn giết sư phụ mình để tấn cấp, ta không phải đối thủ của y đâu!"

Trong đám người, cường giả đến từ Tiên tộc lạnh lùng nhìn về phía Tần Phóng.

Kỳ thật Đạo Thành cũng có mặt ở đây, thế nhưng bây giờ y vờ như không nghe thấy, trong tay không ngừng nắm lấy một viên thần văn.

Tần Phóng liếc mắt nhìn y, cười khẽ, nhưng trong lòng thì bảo trì cảnh giác, quả nhiên tên kia rất giỏi nhẫn nhịn.

. . .

Bọn hắn làm ầm ĩ um sùm, Tô Vũ cũng không để bụng, bây giờ hắn đang kiểm kê đầu người, rất nhanh bèn truyền âm dặn dò: "Mọi người chú ý đám Nhân tộc vừa mới gây chuyện, âm thầm giết bọn chúng, để cho Hạ gia cõng nồi, nhớ đừng bộc lộ ra thân phận của Liệp Thiên các, cứ để người khác nghĩ bởi vì Hạ gia không muốn cho chúng vào nhà Tô Vũ nên mới lén giết chúng, triệt để ép Nhân tộc tranh chấp nội bộ!"

"Đại nhân anh minh!"

Trong kênh nói chuyện, một đám người dồn dập lên tiếng.

Gây ra hỗn loạn là sở trường của bọn hắn.

Huyền Cửu đại nhân muốn làm đại sự rồi.

Ám sát cường giả Nhân tộc.

Mà Tô Vũ thì lộ vẻ lạnh lùng, không hề có lưỡng lự gì hết, giết thì giết, những người này. . . Hắn nhìn đã thấy khó chịu, giết thì có sao?

Hiện tại vạn tộc cũng đang chú ý xem náo nhiệt cơ mà.

May là bọn gia hỏa đó náo loạn quá lợi hại.

Vừa vặn tìm cho hắn một cái cớ, dù sao hắn cũng không cần tự mình động thủ, sau này hắn sẽ lừa giết hết đám người Liệp Thiên các hôm nay, coi như báo thù cho đám Nhân tộc kia vậy!

Ta là người tốt, rất thích làm việc trượng nghĩa!

Bình Luận (0)
Comment