Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1748 - Chương 1748: Không Cần Cố Kỵ

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1748: Không Cần Cố Kỵ
 

Lam Thiên tỏ ra thần thần bí bí: "Có khả năng Thủy Ma tộc Bán Hoàng đã tới rồi. Bất quá hình như không phải tam thế thân mà là thần văn hóa thân, hoặc là tinh huyết hóa thân, tám chín phần mười là bám vào trên người Ma Đa Na. Ma Đa Na. . . Có thể là ám tử mà lão chuẩn bị, một khi lão đột phá thất bại, có thể lão sẽ sống lại lần nữa trên người Ma Đa Na, chiếm cứ thân thể của gã!"

Ánh mắt Vạn Thiên Thánh khẽ biến.

Lam Thiên cười ha hả: "Bí mật đủ lớn chưa? Dĩ nhiên, đây là nhờ liên hệ nhiều năm của ta cùng Thủy Ma tộc nên mới có thể đưa ra phán đoán này, chưa hẳn đã chuẩn xác! Còn nữa, Thủy Ma tộc có Lạp Đức Ma vương, ngươi biết chứ? Khả năng cao là ông ta đã tiềm nhập Nhân cảnh, lần trước lão bị tượng đá đánh nổ hiện tại thân và tương lai thân! Lần này có lẽ quá khứ thân sẽ tự đến, tìm di tích tái tạo thân thể Ma vương, dù sao lão cũng là Ma vương, rất mạnh, ngươi ráng kiềm chế một chút!"

"Bí mật này mà Ma tộc cũng nói cho ngươi biết?"

"Dĩ nhiên là không." Lam Thiên thở dài, "Làm sao có thể. Bất quá. . . Ta đẹp mà! Ngươi cũng đã biết, vì để đánh vào Ma tộc nên ta đã bỏ ra cái giá rất lớn, mấy năm qua ta còn phải bồi ngủ mấy vị tiểu ma vương đây, thật là thảm!"

". . ."

Vạn Thiên Thánh sững người, nửa ngày sau mới mở miệng: "Thật. . . hay giả?"

"Thật đó!" Lam Thiên thổn thức, "Ta hóa thành mỹ nhân, nhìn rất đẹp mà!"

"Ta. . ."

Hồi lâu sau, Vạn Thiên Thánh mới nói: "Ngươi có thể cút rồi, Lam Thiên, ngươi càng ngày càng biến thái!"

"Ta vì Nhân tộc mà trả giá lớn như vậy, thân thể của ta cũng mất trong sạch. . . Thế mà ngươi còn lạnh lùng, gã đàn ông phụ lòng nhà ngươi. . ."

Lam Thiên u oán nhìn ông, "Thôi thôi, ta đi đây, khi ta khôi phục chân thân, ngươi nhất định phải cưới ta!"

Dứt lời, người đã tan biến.

Vạn Thiên Thánh: ". . ."

Điên rồi!

Trong lòng ông thầm thở dài, có khả năng tên này điên thật rồi, năm đó vốn dĩ y đã điên, cho nên có một số việc ông không dám nói với Lam Thiên.

Bây giờ, y lại càng ngày càng lún sâu.

Tiếp tục như thế, một khi thật đến Nhật Nguyệt cửu trọng, bắt lấy tam thế thân, rất có khả năng Lam Thiên sẽ tự giết chính mình mất.

"Nguyên Thủy. . . Huyền Giáp. . ."

Vạn Thiên Thánh nghĩ đến những người đó, nhắm mắt lại, ý niệm trong lòng ông hiện lên muôn vàn.

Ma Đa Na, Ma Hoàng, Lạp Đức Ma Vương. . .

Còn nữa, cảnh tượng mà ông trông thấy, kẻ đứng sau màn và cả kẻ vươn tay giết ông nữa.

Có một số việc, ông đã có phán đoán.

Nghĩ đến đây, ông lấy ra một viên truyền âm phù, do dự một chút mới đưa tin: "Đề phòng Lam Thiên, còn nữa, cẩn thận Ma Đa Na và thiên tài các tộc khác, có lẽ có tinh huyết hoặc là phân thân vô địch bám vào trên thân những người này!"

. . .

Tô Vũ đang làm việc, nhận được truyền âm do Vạn Thiên Thánh gửi tới thì sửng sốt.

Cái gì đây?

Thiên tài các tộc có khả năng bị vô địch bám vào?

Tô Vũ nhíu mày, đưa tin hỏi lại: "Tại sao lại là thiên tài mà không phải Nhật Nguyệt bát cửu trọng đi theo hộ đạo?"

"Huyết mạch truyền thừa sẽ dễ bám vào hơn, mặt khác, thiên phú càng mạnh thì lực gánh chịu càng mạnh. . ."

Tô Vũ phiền muộn, "Ý của phủ trưởng là nếu xung đột với những người này, ta có thể bị đánh chết?"

Vậy cũng quá ủy khuất rồi.

"Tránh mặt là được, ngươi hãy tự cẩn thận đi, chuyện không thể làm thì mau rời khỏi! Liễu Văn Ngạn sẽ nhanh trở về, một khi hắn trở về thì di tích sẽ do hắn dẫn xuất, đại loạn chính thức bắt đầu. Khi đang trong quá trình mở ra thì Hạ Long Võ cũng sẽ đồng thời chứng đạo, chư thiên đại loạn, ngươi có thể rời đi, chỉ cần nghĩ biện pháp rời đi thôi!"

"Ta biết rồi!"

Lần này, Vạn Thiên Thánh đã cho hắn câu trả lời chắc chắn.

Tô Vũ oán thầm một hồi, suốt ngày làm ra vẻ thần bí, hiện tại lại không thần bí nữa, không ngờ ngài cũng có khả năng bị người lừa dối đúng không?

Thật là!

Làm ta cứ tưởng là ngài lợi hại cỡ nào.

Liễu lão sư sắp quay lại, ngày ngài ấy về đây sẽ là thời điểm bùng nổ sao?

Vậy thì mình phải mau mau giết người và tu luyện, 72 đúc còn chưa hoàn thành, đúc thứ 61 đại khái vẫn tốn thêm hai ba ngày nữa đây.

"Thực lực còn chưa đủ."

Tô Vũ cảm khái một tiếng, thuận tay đấm ra một quyền đánh nổ một vị Sơn Hải, sau đó hắn nhìn bốn phía, cười nói: "Đều là tôm cá nhãi nhép nhưng lá gan không nhỏ, Sơn Hải mà cũng dám tới Nam Nguyên đi dạo! Chư vị, xử lý tạp ngư đã ổn thỏa rồi, ta vừa thu vào tình báo, Kỷ Hồng bị người đuổi giết mất tích, có thể là Nguyên Thủy giáo chủ cứu y đi, chư vị hãy cùng nhau điều tra về Nguyên Thủy giáo chủ đi thôi!"

Hắn vừa dứt lời, trong đám người, Cự Lực giáo chủ vội hỏi: "Có thể tìm ra người được sao?"

"Dĩ nhiên!"

Tô Vũ cười lớn: "Liệp Thiên các vốn ăn chén cơm này mà!"

Dứt lời, hắn quát to: "Loạn, vậy thì làm cho loạn hơn nữa đi! Đêm nay chúng ta hãy đánh giết hết thảy vạn tộc ngoài thành Nam Nguyên, giết xong liền rút lui, truy tung Kỷ Hồng, tìm ra Nguyên Thủy giáo chủ, moi hết những gia hỏa lén lút này ra ánh sáng cho ta!"

"Vâng!"

Mọi người dồn dập ứng lệnh, Huyền Giáp thì truyền âm qua hỏi: "Ngươi xác định ngươi muốn lần theo?"

"Dĩ nhiên!"

"Có lẽ hắn chính là Nam Vô Cương. . . Ngươi bức hắn ra có thích hợp không?"

"Không có gì không thích hợp hết, hắn lại không nói hắn là Nam Vô Cương, huống chi. . . dù phải thì ta có quen biết gì đâu."

Tô Vũ không thèm để ý, Vạn Thiên Thánh đã nói rồi, tùy ý hắn xử lý.

Nếu đã vậy thì ta cần gì phải cố kỵ.

. . .

Đêm nay, Liệp Thiên các tập kích ngoài thành Nam Nguyên.

Hơn mười vị Nhật Nguyệt tập kích chế tạo đại loạn, sát lục vô số!

Còn việc nhiệm vụ sát lục là do ai ban bố thì Liệp Thiên các lại không nói.

Mà Huyền Cửu, người phát ngôn của Liệp Thiên các thì giao lại nhiệm vụ rồi phiêu nhiên rời đi, dẫn hơn việc mười vị Nhật Nguyệt khác lên đường đi tìm Kỷ Hồng.

Rất nhanh, Tô Vũ dựa theo định vị từ điểm bảng trên người Kỷ Hồng, mang người truy tung theo y, hắn cũng muốn xem thử Nguyên Thủy rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Bình Luận (0)
Comment