Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1761 - Chương 1761: Tiếp Kiến Bộ Trưởng Hoàng Bộ (1)

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1761: Tiếp Kiến Bộ Trưởng Hoàng Bộ (1)
 

Nguyên Thủy giáo chủ mang Liễu Văn Ngạn bỏ chạy.

Nhóm người Tô Vũ thì tiếp tục ẩn núp.

. . .

Đại Hạ phủ.

Tử Nguyệt thành.

Một tòa thành thị nằm gần phía tây Đại Hạ phủ, cũng là một đại thành đông dân.

Trong một tòa đại viện.

Đây là tiểu viện mà thám tử Vạn Tộc giáo thu mua, dĩ nhiên, hiện tại thì thuộc về Liệp Thiên các, nơi này cách Nam Nguyên không quá gần nhưng cũng không tính là quá xa, cũng chỉ hơn năm trăm dặm đường mà thôi.

Lúc bấy giờ, một đám cường giả vừa về, ai nấy đều vui vẻ ra mặt.

Chia tiền!

Lần này đánh giết nhiều Nhật Nguyệt như vậy, hiển nhiên thu nhập cực lớn.

Tất cả tinh huyết, tiền tài đã tương đương với 3000 Liệp Thiên điểm, cũng chính là 300 vạn điểm công lao của Nhân tộc!

Có nhiều không?

Không tính là rất nhiều, dĩ nhiên bởi vì đều là quy ra giá thấp, còn có kẻ đã bị đánh nổ trực tiếp nên không lưu lại cái gì.

Mặc dù thế, 3000 Liệp Thiên điểm cũng đã xem như rất nhiều!

Chia trung bình ra thì một người sẽ được khoảng 150 điểm.

Lần này họ không cần nộp phí cho Liệp Thiên các.

Bởi vì lần này nghiệp vụ rất nguy hiểm, mà Tô Vũ không dùng con đường thông thường cho nên dưới sự yêu cầu của Bát trưởng lão, Liệp Thiên các đã miễn mọi chi phí.

Những người này, ít thì được phân 100 điểm, nhiều thì được phân hơn mấy trăm điểm.

Thiên địa huyền quang được định giá là 20 điểm, thực tế thì người mua đều là bạch diện, giá cả đồng dạng ở khoảng 12 điểm, Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch được định giá 50 điểm, đại khái thì có thể thu mua ở mức 30 điểm.

Nói cách khác, lần này mọi người ít thì kiếm được ba bốn giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, nhiều thì kiếm được bảy tám giọt là chuyện thường.

Có rất ít người chỉ trong một lần mà lại kiếm được nhiều như vậy!

Lần này thu hoạch lớn, Liệp Thiên các không thu phí, cộng thêm tổn thất cũng nhỏ, dù cho không ai ra nhiệm vụ thì mọi người cũng đã kiếm được kha khá.

Giờ phút này, ai ai cũng đều vui mừng hớn hở.

Tô Vũ chia tiền xong, vừa mới chuẩn bị đi tu luyện thì Bát trưởng lão vào cửa đã vẫy tay với hắn. Tô Vũ vội vàng đứng dậy theo ông đi ra bên ngoài.

. . .

Trong một gian thiền điện bên cạnh đại viên.

Tam trưởng lão đã lâu không gặp thế mà cũng có mặt, nhưng không chỉ Tam trưởng lão, lòng Tô Vũ đột nhiên siết chặt, bởi vì ngoại trừ Tam trưởng lão thì còn có một vị.

Kỳ thật Tam trưởng lão và Bát trưởng lão khá dễ phân biệt.

Trên mặt nạ có số lượng kim văn cách biệt, đây là vì thân phận họ khác nhau.

Mà vị này lại tùy ý đeo một chiếc mặt nạ màu xám, đây là mặt nạ cấp thấp, nhưng tư thái đối phương tự nhiên, tiêu sái. Trong đại điện, người này đang ngồi, Tam trưởng lão cùng Bát trưởng lão lại đứng.

Tô Vũ kinh hãi.

Vô địch ư?

Hay là Chấp pháp trưởng lão khác?

"Bộ trưởng, Huyền Cửu đến rồi!"

Bát trưởng lão lên tiếng, lòng Tô Vũ càng thêm hoảng sợ, thật sự là vô địch!

Hắn không dám sơ suất, Tô Vũ ráng đè xuống rung động trong lòng, cúi đầu cung kính chào hỏi: "Thuộc hạ Huyền Cửu, tham kiến bộ trưởng!"

Bộ trưởng của bộ nào nhỉ?

Bốn bộ có bốn vị bộ trưởng, nghe nói bộ trưởng Thiên bộ chưa từng xuất hiện, nói như vậy, đây hẳn là một trong ba vị bộ trưởng còn lại.

Bộ trưởng đeo mặt nạ xám nhẹ giọng cất tiếng: "Huyền Cửu?"

Dường như ông đang đánh giá hắn, hồi lâu sau mới nói chuyện: "Lần này lá gan của ngươi rất lớn, Liệp Thiên các xưa nay hiếm khi chém giết chính diện, muốn giết thì cũng là ám sát! Đông Tây hai lầu đều đang mắng ta, nói bốn bộ đoạt công việc sát thủ của bọn họ."

Tô Vũ không dám lên tiếng.

Hôi Diện bộ trưởng lại nói tiếp: "Dĩ nhiên, ta đã mắng lại, đó là do Đông Tây hai lầu không có năng lực! Bốn bộ có thể thu thập tình báo, có thể buôn bán, có thể kiếm tiền, đương nhiên cũng có thể giết người. Nếu tiếp tục như thế, hai lầu hai các giải tán luôn cũng được, tất cả sẽ thuộc về bốn bộ chúng ta!"

Tô Vũ cúi đầu, hắn không biết vị vô địch này có tính cách thế nào, tính tình ra sao nên không dám tùy tiện ăn nói lung tung.

Bát trưởng lão mỉm cười, đoạn nói: "Bộ trưởng nói đùa, lần này chúng ta cũng là may mắn gặp dịp thôi, vừa vặn Nguyên Thủy giáo chủ ở đó cho nên mới mượn cơ hội chém giết mấy tên cường địch, về sau khỏi tạo thành phiền toái cho chúng ta."

Hôi Diện bộ trưởng cười nhạt, "Ta đâu bảo có gì không ổn, không sao hết! Giết thì cứ giết, nếu các tộc hỏi tội. . . Chúng có chứng cứ sao? Giống như Huyền Cửu nói vậy, cứ đẩy hết cho Nguyên Thủy giáo chủ, kể cả việc tên Nhật Nguyệt bát trọng kia làm chứng. . . Gã nói gì thì sẽ là như vậy à?"

Tam trưởng lão nãy giờ không lên tiếng, bây giờ nghe vậy mới gật gù hùa theo: "Bộ trưởng nói đúng lắm, chúng lại không bắt được tận mặt chúng ta!"

Bốn bộ của Liệp Thiên các cũng làm công việc sát thủ, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là không bị người ta bắt được, tốt nhất là làm việc ở chốn không người.

Ít người thì có thể chối cãi một chút.

Nhiều người thì khó nói, dù sao bốn bộ vẫn cần mặt mũi.

Thấy Tô Vũ không nói lời nào, Tam trưởng lão liền lên tiếng giới thiệu: "Huyền Cửu, đây là bộ trưởng Hoàng bộ, lần này ngươi có thể tới Nhân cảnh cũng là nhờ có bộ trưởng dốc sức đề cử, bằng không, ngươi thân là cư dân cổ thành sẽ rất khó chiếm được cơ hội như vậy, chớ nói chi là còn muốn dùng Thiên Nguyên khí hóa giải tử khí!"

Tam trưởng lão tươi cười nói tiếp: "Sự thật chứng minh, bộ trưởng nhìn xa trông rộng, quả nhiên Huyền Cửu rất có năng lực. Bây giờ thế lực Liệp Thiên các lớn mạnh, còn đánh chết được hàng loạt kẻ địch, hiện tại, vạn tộc không ai bằng được Liệp Thiên các ta!"

Bọn họ còn có tổng cộng 10 vị trưởng lão Nhật Nguyệt hậu kỳ.

Tính thêm cả Tô Vũ thì lần này Liệp Thiên các xuất động thực lực mạnh mẽ đến đáng sợ.

Hơn 30 vị Nhật Nguyệt, trong đó có rất nhiều Nhật Nguyệt hậu kỳ, còn thêm hai vị chuẩn vô địch, hiện tại tam thế thân của bộ trưởng cũng tới, càng ngày càng đáng sợ.

Đương nhiên, cụ thể là thế thân nào tới thì họ không rõ ràng.

Đại khái có lẽ là tương lai thân!

Dưới tình huống bình thường, quá khứ thân sẽ rất ít khi đơn độc xuất động, bởi vì thực lực yếu nên đa phần đều không có chiến lực vô địch.

Hoàng bộ bộ trưởng!

Lòng Tô Vũ khẽ động, thế nhưng hắn không dám suy nghĩ lung tung, bởi vì vị này là vô địch, dù không phải chân thân thì vẫn rất cường đại.

Hôi Diện bộ trưởng cười khẽ, mở miệng nói: "Không cần nịnh nọt ta, ta cũng chỉ tùy ý đề cử mà thôi, ta nhìn trúng việc Huyền Cửu kinh doanh ở Tinh Hồng cổ thành, khi ấy hắn đã hoàn thành hàng loạt giao dịch, làm lớn mạnh thanh danh Liệp Thiên các."

Dứt lời, ông lại nhìn về phía Tô Vũ, mỉm cười khen ngợi: "Huyền Cửu, lần này ngươi làm rất tốt, hết sức quả quyết, dĩ nhiên cũng gây ra một chút phiền toái nho nhỏ, nhưng không sao, không cần phải để ý, phiền toái và thu hoạch luôn luôn song hành với nhau!"

"Bộ trưởng đại nhân chê cười!"

Tô Vũ cúi đầu, cung kính đáp: "Là thuộc hạ quá càn rỡ, đã trêu chọc không ít kẻ địch cho Liệp Thiên các ta."

"Thiên hạ rộn ràng đều là vì lợi mà đến!"

Bộ trưởng Hoàng bộ thản nhiên nói: "Chuyện có lợi thì không cần cân nhắc quá nhiều, còn việc đắc tội với người khác. . . Vạn tộc mà muốn diệt chúng ta đâu phải chỉ có một hai nhà! Đáng tiếc, bọn hắn không làm được! Bởi vì nền tảng của chúng ta thế nào thì chúng đều không rõ ràng, chúng tìm không thấy chúng ta, lại sợ giết các ngươi sẽ khiến người như ta ám sát Vĩnh Hằng của chúng. . ."

Bộ trưởng Hoàng bộ mỉm cười rồi lại nói tiếp: "Chuyện này không trọng yếu, quan trọng nhất là lấy được Văn Mộ bia. Hiện tại mục tiêu lớn nhất của Liệp Thiên các không phải vật gánh chịu, không phải Thiên Nguyên khí hay Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, cũng không phải những thứ thượng cổ truyền thừa, mà là Văn Mộ bia!"

"Chỉ cần có thể lấy được Văn Mộ bia. . . Những việc khác đều dễ nói!"

Lòng Tô Vũ hơi ngưng trọng, Tam trưởng lão cùng Bát trưởng lão cũng vội vàng lên tiếng: "Bộ trưởng yên tâm, chúng ta nhất định toàn lực chiếm lấy!"

Bộ trưởng Hoàng bộ khẽ gật đầu, giọng điệu thản nhiên: "Dưới tình huống bình thường, Liệp Thiên các sẽ không tham dự tranh đoạt di tích, cùng lắm thì dùng tiền mua lại thôi. Thế nhưng lần này thì khác, vật gánh chịu không có thì vẫn có thể tìm sau, nhưng Văn Mộ bia thì chỉ có một khối này thôi. Các tộc đều muốn, thế nhưng, không thể cho chúng! Tuy chúng ta cũng không biết thứ này có thể làm được cái gì, bất quá cũng chẳng sao, chúng ta cứ phải đoạt được cái đã, nếu để vạn tộc sinh ra một vị Chân Hoàng thì đấy sẽ là phiền phức ngập trời. Ngay cả Liệp Thiên các cũng chưa chắc có thể tự vệ. Chúng ta không dùng đến thì cũng không thể cho những người khác dùng!"

Mấy người Tô Vũ vội gật đầu, đã hiểu rõ!

Trong lòng ai cũng hơi thất kinh, thứ này liên quan tới việc thành Hoàng sao?

Mơ hồ như thế?

Tô Vũ không dám suy nghĩ nhiều, hắn sợ bị vị vô địch này nhìn ra cái gì.

Bình Luận (0)
Comment