Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1801 - Chương 1801: Vạn Thiên Thánh Xuất Hiện

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1801: Vạn Thiên Thánh Xuất Hiện
 

Hai vị vô địch xuất hiện, dùng thân phạm hiểm, là nguy hiểm thật sự.

Cả hai người đều chỉ còn lại một thế thân!

Bọn họ muốn đúc quá khứ tương lai, rồi đúc lại hiện tại, bọn họ cần rất nhiều tài nguyên, vô số bảo vật, vật gánh chịu, bọn họ cũng cần cả nhật nguyệt huyền hoàng dịch.

So với chiến trường Chư Thiên có vô địch Nhân tộc tung hoành thì Đại Hạ phủ tương đối an toàn hơn một ít.

Các cường giả đã bị dụ dỗ ra.

Còn ai nữa không?

Bọn họ tỏa ra uy áp lay trời, quan sát tứ phương, cường giả vạn tộc cũng kinh hồn táng đảm, còn nữa không?

Bọn họ cũng muốn biết Nhân tộc còn tồn tại nào cường đại nữa không?

Không có đúng không?

Đã ra hết rồi đúng không?

Đúng lúc này, có người đứng ra khiến hai cường giả trong hư không chú ý, còn tưởng rằng là cường giả Nhân tộc, nhìn kĩ mới phát hiện không phải.

Đó là Đạo Thành!

Đạo Thành khom người hành lễ, cung kính nói: “Xin hai vị vô địch hãy đánh chết Huyền Cửu! Huyền Cửu có thể là Tô Vũ, là đầu sỏ gây ra tai họa vạn tộc, dù có phải hay không cũng xin hai vị đại nhân thà giết lầm còn hơn buông tha!”

Nghe vậy, nhất thời mọi ánh mắt đều hướng về chỗ Tô Vũ!

Đúng vậy.

Mặc kệ có phải hay không, Liệp Thiên các quá nguy hiểm, một đám Nhân tộc trốn trong đó mà Huyền Cửu còn chưa chết, thằng ngốc cũng biết là có vấn đề.

Có lẽ Huyền Cửu này cũng là Nhân tộc!

Không phải Tô Vũ, vậy cũng là cường giả.

Phải giết!

Đạo Thành nhìn về phía Tô Vũ, bình tĩnh nói: “Tới lúc này rồi thì ngươi nên tháo mặt nạ xuống đi, khi ngươi chết, mọi người cũng nên biết người chết là ai, hay là Nhân tộc ngươi còn vị cường giả nào đang âm thầm ẩn trốn, chờ đợi nữa sao?”

Đạo Thành đạm mạc nói: “Nhân tộc ngươi câu phản đồ, không ngờ vạn tộc cũng đang đợi nhân tố không an phận mà Nhân tộc các ngươi che giấu, ngươi cho rằng Nhân tộc sẽ thắng thật sao?”

Vạn tộc có tổn thất gì không?

Có!

Không ít chuẩn vô địch đã chết, Liệp Thiên các chết 2, các tộc khác chết 6.

Không ít chút nào!

Nhưng mỗi đại cường tộc chỉ mất đi một chuẩn vô địch để rút ra cái đinh Nhân tộc cắm trong chư thiên vạn giới, tìm ra rất nhiều người, chỉ cần diệt sát tất cả Nhân tộc ở đây, vạn tộc sẽ lời lớn!

Một đám người thiên phú yêu nghiệt đến mức tận cùng, chỉ cần giết hết bọn họ, vạn tộc dù chết mấy vô địch cũng có lời.

Tô Vũ bình thản nói: “Đạo Thành, ngươi có thù oán với Tô Vũ, không phải với ta, sao phải nhìn chằm chằm vào ta như vậy?”

Đạo Thành không lên tiếng.

Ngươi không phải Tô Vũ sao?

Mặc kệ có phải hay không, gã đều muốn thử, muốn hai vị vô địch giết hắn.

Tô Vũ thầm mắng, thở dài một tiếng, hắn biết mình gặp xui xẻo rồi, dù mình khai hỏa toàn bộ chiến lực thì cũng không thể giao chiến cùng hai vị vô địch, dù đó chỉ là một trong tam thế thân.

Lão Vạn, cứu mạng!

Hai vô địch này cũng cực kỳ hận Tô Vũ, hai người lười tra xét, lười phân rõ, cũng không cần làm vậy!

Cứ giết là được!

Tô Vũ mới là đầu sỏ hại bọn họ.

Sắc mặt Lạp Đức Ma vương lạnh lẽo, đánh ra một chưởng!

Mấy người Hạ Hầu gia đều biến sắc, Hạ Hầu gia rít gào một tiếng, chém ra một đao khiến chuẩn vô địch Ma tộc phải lùi lại, y nổi giận gầm lên: “Các ngươi dám!”

Lúc bấy giờ đã có 6 vị vô địch tới Nhân cảnh!

Hạ Hầu gia cũng không ngờ được.

Vạn Thiên Thánh đáng chết!

Vạn Thiên Thánh khốn kiếp!

Làm bậy rồi!

Biết Văn Mộ bia quan trọng mà còn cho Tô Vũ nhét vào, mẹ nhà ngươi, Vạn Thiên Thánh khốn kiếp!

Khí tức Tô Vũ trở nên cường đại, Dương khiếu nửa mở, cắn nuốt một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt lục trọng, hắn không muốn giao chiến, chỉ mong có thể chạy thoát.

“Haizzz!”

Một tiếng thở dài vang vọng thiên địa.

Trong hư không, hai vô địch cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lạp Đức Ma vương lạnh lùng nói: “Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện!”

“Haizz!”

Tiếng thở dài vang lên, hư không dao động, một người chắp hai tay sau lưng đi ra.

Vạn Thiên Thánh!

Vạn Thiên Thánh than nhẹ: “Mục tiêu của ta không phải các ngươi, tội gì các ngươi phải tới thay!”

Vạn Thiên Thánh nói: “Hai vị chỉ còn quá khứ tương lai, sao lại muốn ngã xuống tại đây?”

Ông bước ra, như vượt không gian từ Tu Tâm các đến đây.

Sắc mặt Lạp Đức Ma vương ngưng trọng, “Vạn Thiên Thánh, chúng ta biết ngươi mạnh, không ngờ ngươi lại mạnh tới nước này, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện, chỗ dựa của Hạ gia là ngươi đúng không?”

Vạn Thiên Thánh khẽ cười: “Lạp Đức, ngươi rất thông minh, cần gì phải tự đi tìm cái chết!”

“...”

Phía dưới, các tộc tiếp tục đờ đẫn.

Quả nhiên!

Má nó!

Quả nhiên là kẻ âm hiểm, là kẻ điên, Vạn Thiên Thánh từng nói mình chỉ là Sơn Hải đỉnh phong!

Lạp Đức lạnh lùng quát: “Khi Diệp Bá Thiên ngã xuống, bằng hữu hắn mất đi tương lai thân, mà tam thế thân của Nguyên Thủy hay Nam Vô Cương đều vẫn còn, ít nhất chúng ta nhìn ra là không phải được trùng tu! Như vậy, chắc chắn còn một người khác... Quả nhiên là Vạn Thiên Thánh ngươi. Vạn Thiên Thánh, ngươi quá yêu nghiệt, chúng ta khó mà tưởng tượng nổi người năm đó lại là ngươi!”

Vạn Thiên Thánh chậm rãi cất tiếng: “Không sai, là ta, nếu đã biết là ta, hai vị không sợ chết sao?”

“Sợ!”

Lạp Đức Ma vương bình tĩnh đáp: “Rất sợ, nhưng tam thế thân của ngươi đã ngã xuống! Hiện tại ngươi còn mấy phần phong thái năm đó? Ngươi thật sự cho rằng mọi người không chuẩn bị gì sao, để giết chết ngươi, chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều, chỉ là không đoán được Nhân tộc lại ẩn giấu nhiều người như vậy.”

Gã cười nói: “Vạn Thiên Thánh, ngươi tin không? 6 vị Vĩnh Hằng đến đây đều là vì ngươi!”

Lời này vừa nói ra, tứ phương chấn động.

Đám thiên tài cũng hoảng sợ!

Nghĩa là sao?

Lạp Đức Ma vương lại nói: “Chúng ta không biết có phải ngươi hay không, nhưng chúng ta đều đến đây vì người ở cạnh Diệp Bá Thiên năm xưa, giờ xem ra quả thật kẻ đó là ngươi, ngươi mới là kẻ chủ đạo lần này, ngươi rất giỏi nhẫn!”

Giờ phút này, trong ba không gian hư ảo khác có thanh âm truyền đến.

“Vạn Thiên Thánh... Vậy mà là ngươi, chúng ta không ngờ được!”

“Chúng ta nghĩ tới ngươi nhưng không dám xác định, khi Nguyên Thủy bại lộ, chúng ta cũng tưởng là hắn... Có điều tam thế thân của hắn vẫn còn nguyên, Vạn Thiên Thánh, ngươi bất cẩn rồi!”

“Thế cục của ngươi và Lam Thiên bày ra có lỗ hổng quá lớn!”

Vạn Thiên Thánh cười khổ, “Không không, ta không bảo Lam Thiên tới, y là kẻ điên, chính y muốn làm vậy, nói là hấp dẫn lực chú ý, trên thực tế là bẫy chết ta, tên ngốc này luôn cảm thấy mình làm đúng.”

Bên kia, mấy trăm Lam Thiên đang đánh cho một chuẩn vô địch không dám ngẩng đầu, y nghe vậy liền mỉm cười, lộ ra lúm đồng tiền, nói: “Ngươi thật xấu xa, sao lại nói ta như vậy? Ta vì ngươi, vì sự an toàn của ngươi, vậy mà Vạn Thiên Thánh ngươi lại gạt ta, ngươi đã nói ngươi chỉ là Nhật Nguyệt...”

Vạn Thiên Thánh bật cười, “Ta là Nhật Nguyệt, có gì sai sao?”

Ông nhìn về phía hai vị vô địch, “Hai vị nhất quyết ép ta xuất hiện, chẳng lẽ hai vị muốn dùng tam thế thân tàn khuyết này chiến một trận với ta?”

Ông bước một bước, một thần văn hiện lên, ầm một tiếng, trấn áp tứ phương.

“Định!”

Thần văn khổng lồ lập tức định trụ hư không tứ phương!

“Các ngươi nói không sai, đại sư huynh và sư phụ đều không nằm trong kế hoạch của ta, ta chỉ muốn dùng sức chính mình để chém giết tên phản đồ kia!”

“Đáng tiếc... Các ngươi cứ thích tìm chết!”

Bình Luận (0)
Comment