Trong lúc đám thiên tài đang điên cuồng giao chiến.
Bỗng có một tiếng nổ vang chấn động Nhân cảnh!
Hư không vỡ nát, một cỗ lực lượng cường hãn thổi quét tứ phương.
Ầm!
Không ít cường giả ở gần lập tức ngã xuống, có kẻ còn trọng thương hấp hối.
Ầm một tiếng, trong một hư không vỡ nát, một người đeo mặt nạ kim sắc vỡ một nửa, lộ ra nửa khuôn mặt anh tuấn: “Khụ khụ...”
Máu chảy xuôi theo khóe miệng.
Bộ trưởng Hoàng bộ ho khan, nhặt lên một hòn đá nhỏ, nhìn về phía đối diện, Long vương hư ảo, thời gian trường hà xuyên qua thiên địa, y khẽ cười: “Quá khứ tương lai đều đã chết hết, Bạch Nhạc Long vương, nếu ngươi có gan thì để hiện tại thân cũng đến đây đi, ta tiễn ngươi một đoạn đường!”
Long vương chỉ là một thân ảnh hư ảo có vẻ thảm đạm huyền phù trên thời gian trường hà.
Tam thân chết hai!
Đều là tam thế thân giao chiến, kỳ thật bộ trưởng Hoàng bộ cũng chỉ để tam thế thân tới đây mà thôi.
Nhưng hiện tại, giao chiến kết thúc, hai thế thân của Long vương đã bị đánh bạo, chỉ còn lại hiện tại thân còn ở Long giới.
Tới không?
Tới cái píp!
Tuy Long vương có chiến lực rất mạnh, nhưng đã mất đi hai thế thân, cái cuối cùng có đến thì cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
Gã có chút không cam lòng!
Hư ảnh phiêu đãng trên trường hà dần dần tiêu tán, không cam lòng hỏi: “Ngươi là ai? Ngươi là Hạ Thần, hay là ai?”
Đến bây giờ, gã vẫn không biết mình vừa đấu với ai.
Công pháp, thủ đoạn, thủ đoạn thần văn không có gì đặc thù, huống chi đã nhiều năm trôi qua, khó mà đoán được đối phương rốt cuộc là ai.
“Vạn giới đều biết Nhân tộc có thêm một vị Vĩnh Hằng, ngươi là ai, Vĩnh Hằng đã ngã xuống không có khả năng sống lại, Vĩnh Hằng không chết không có khả năng là ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?”
Y không phải người đã chết đi, cũng không nằm trong những người còn sống.
Chẳng lẽ, chứng đạo trong di tích?
Hoặc là nói, gia hỏa này chỉ đơn thuần là tam thế thân của người nào đó?
Tam thế thân của ai lại mạnh như vậy?
Gã sắp tiêu tán, hiện tại thân không tới, gã chỉ có thể từ bỏ, không quản việc ở đây nữa, tuy rằng gã rất muốn để hiện tại thân đến đây, nhưng hôm nay đã có Minh vương chết, gã không muốn trở thành kẻ chết tiếp theo.
Bộ trưởng Hoàng bộ không để ý, mặt nạ kim sắc nhanh chóng khôi phục.
Ta là ai?
Ta không cho ngươi biết!
Cho ngươi không biết cả đời, để ngươi tức hộc máu, tức chết thì càng càng tốt, hiện tại thân của gã trốn ở Long giới, vượt qua thời gian trường hà đi giết gã hiển nhiên là đi chịu chết, bộ trưởng Hoàng bộ không có hứng thú làm việc này.
Không phải là không thể giết, y vượt qua thời gian trường hà, cả ba thế thân đến Long giới, y là Nhân tộc, sẽ không bị áp chế, vẫn có hy vọng đánh chết đối phương.
Nhưng giết được gã rồi... y cũng không về được nữa!
Hơn nữa, giờ phút này giết Long vương cũng chẳng thể thay đổi cái gì, chỉ là việc vô nghĩa.
Hư ảnh Long vương hoàn toàn tiêu tán.
Lúc tiêu tán còn tràn đầy không cam lòng.
Có người hùng hổ nói: “Không giết hiện tại thân, may mắn còn một mạng để sống mà lẩm bẩm không yên cái gì, đáng lẽ nên đến giết gã luôn cho rồi!”
Người vừa mắng chửi là Hạ Hầu gia.
Hạ Hầu gia chém bay một vị chuẩn vô địch, thở dốc nói: “Ngừng chiến, từ từ rồi đánh, bộ trưởng Hoàng bộ... Giúp chút đi, giúp ta đánh chết hắn đã...”
Bộ trưởng Hoàng bộ không để ý đến y, trong nháy mắt lao vào một hư không khác.
Bên kia, Huyền Giáp sắp không chịu đựng nổi!
Huyền Giáp đối chiến tam thế thân hai vị vô địch, một Thần một Ma, Thiên Đãng Thần vương và Mạt Hợp Ma vương, dù sao Huyền Giáp cũng không phải vô địch, dù chiến lực rất mạnh, nhưng lúc này cũng bị hai người liên thủ đánh cho tam thân phân ly.
Nhưng khi bộ trưởng Hoàng bộ gia nhập trận chiến, hai người liên thủ, thần văn phong bế thiên địa, giờ đến lượt hai vị vô địch kia lâm nguy!
Bên kia, Chu Thiên Đạo hoàn toàn áp đảo Tiên vương!
Ông rất mạnh!
Không chỉ có thực lực mạnh, mà thủ đoạn cũng có rất nhiều.
Thần Phù vô địch... ném mấy chục cái, nổ một loạt, làm hại Tiên vương cuồng mắng không ngừng, Đại Minh vương có phải kẻ điên hay không, chẳng lẽ mấy năm nay không có chuyện gì, chỉ biết vẽ Thần Phù cho con trai cưng sao?
Trận chiến mấu chốt nhất là ở chỗ Vạn Thiên Thánh.
Lạp Đức Ma vương có chút kiêng kị, gã chỉ có tương lai thân, không dám quá mức liều mạng, vậy nên, dưới sự trấn áp cường đại của Vạn Thiên Thánh, người vô diện không ngừng bị đánh lui.
Vạn Thiên Thánh du tẩu trong hư không, bình thản nói: “Ngươi chết chắc rồi! Không bằng tam thân hợp nhất, tự mình lại đây cùng ta chiến một trận! Tương lai thân của ngươi không phải đối thủ của ta! Ta cho ngươi cơ hội, bởi vì ta muốn đích thân giết ngươi!”
Tam thân hợp nhất!
Vượt qua thời gian trường hà, lôi kéo quá khứ hiện tại, người vô diện không hé răng, gã không ngờ Vạn Thiên Thánh mạnh thái quá đến vậy.
Gã liên thủ cùng Lạp Đức mà vẫn đấu không lại Vạn Thiên Thánh.
Gã có chút phẫn nộ, có chút không cam lòng, lạnh lùng nói: “Vạn Thiên Thánh, ngươi nhất thiết phải ép ta phản bội Nhân tộc ư? Ta vốn không muốn phản bội, ta chỉ có thù riêng với Diệp Bá Thiên, là thù riêng mà thôi! Chẳng lẽ cả đời ngươi chưa từng giết Nhân tộc sao? Vì sao phải ép ta!”
“Thù riêng?”
Vạn Thiên Thánh lạnh lùng hỏi: “Vậy ngươi nói xem, thù riêng thế nào mà khiến hắn chết rồi còn chưa kết thúc, mấy năm nay, ngươi không ngừng phái người ám sát thiên tài đa thần văn hệ! Thù riêng, ngươi giết hắn còn chưa đủ, còn muốn tiếp tục diệt sạch đa thần văn hệ ư?”
Ông cường đại vô biên, một kiếm tiếp một kiếm, chém cho người vô diện không ngừng đạp vỡ hư không, thời gian trường hà chảy xuôi mới khôi phục được những vết thương bởi kiếm đó.
Người vô diện giận dữ: “Là các ngươi ép ta! Nếu năm xưa Liễu Văn Ngạn không kế thừa thần văn Diệp Bá Thiên thì sẽ không có việc này, thần văn của hắn được bảo tồn, ai biết hắn có sống lại hay không, chỉ có hoàn toàn đoạn tuyệt mọi cơ hội của hắn thì mới có thể làm hắn huỷ diệt!”
Vạn Thiên Thánh lạnh nhạt nói: “Vậy ư? Nói chính nghĩa như vậy, kết lại là ngươi mơ ước thần văn của hắn, mơ ước công pháp của hắn, muốn chiếm lấy tất cả của hắn, nếu không, ngươi đã không đánh cắp tư liệu của hắn!”
Nghe vậy, người vô diện vô cùng phẫn nộ, lạnh lùng quát: “Nói bậy, Diệp Bá Thiên không để lại bất cứ tư liệu gì! Cho dù có thì cũng không phải ta lấy, sau khi giết hắn, ta còn không dám về Nhân cảnh, sao lại đánh cắp tư liệu được!”
Vạn Thiên Thánh khẽ nhíu mày, không nói thêm nữa, kiếm khí không ngừng bùng nổ, hư không bị cắt nát!
Lạp Đức Ma vương có ý định đục nước béo cò, gã không đánh toàn lực, khiến cho người vô diện chịu áp lực lớn hơn.
6, không, 7 tam thế thân của vô địch cũng không đủ!
Nhân cảnh hôm nay vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Trong khi bọn họ đang giao chiến không ngừng, ầm một tiếng, một vòng tàn dương rơi tan.
“Hì hì...”
“Chết rồi chết rồi!”
“Nơi nào có thánh giáo, nơi đó là thánh thổ!”
Nghe thấy thanh âm này, nhất thời da đầu mọi người liền tê dại.
Trong hư không, vô số Lam Thiên cười hi hi ha ha, sau một tràng giằng co, cuối cùng Lam Thiên cũng chém giết được một vị chuẩn vô địch!