Oanh!
Lửa cháy tận trời, thân thể Vạn Thiên Thánh vang lên tiếng da thịt bị đốt cháy, ông kêu lên một tiếng, rồi tiếp tục lao vào chém giết.
51 năm trước, Phần Hải Thiên vương thừa dịp ông và Diệp Bá Thiên giao chiến cùng kẻ khác, liên hợp một vị vô địch khác âm thầm đánh lén bọn họ, ở thời điểm ông và Diệp Bá Thiên suy yếu nhất, Phần Hải Thiên vương và Thần vương Thiên Uyên tộc liên thủ đánh chết Diệp Bá Thiên, một kẻ khác phá hủy tam thế thân của ông.
Khi đó, ông đã sắp kiệt lực, Diệp Bá Thiên cũng như thế.
Hôm nay thì không.
Hôm nay, đối thủ của ông chỉ có một mình người này.
Phần Hải!
Giết!
Vạn Thiên Thánh dụ gã ra là để giết gã, để báo thù, giết Minh Hà vương cũng chẳng để làm gì, không ảnh hưởng đến đại cục.
Giết Phần Hải mới có thể làm ông thỏa mãn ước nguyện.
Oanh!
Đại chiến không ngừng, Vạn Thiên Thánh bị thương càng nặng, Phần Hải Thiên vương cũng trở nên suy yếu, không ngừng trọng sinh cũng cần tiêu hao rất nhiều, sau vài lần, Phần Hải Thiên vương lại bị chặt đứt một cánh tay, lần này, một lát sau cánh tay mới trọng sinh.
Phần Hải Thiên vương cắn răng: “Sư huynh đệ các ngươi quả nhiên lợi hại! Năm xưa Diệp Bá Thiên là thế, ngươi cũng như thế, Vạn Thiên Thánh, ngươi muốn giết ta thì còn chưa đủ tư cách đâu!”
“Đốt thiên!”
Gã gầm lên giận dữ, thiên địa biến sắc, ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt toàn bộ thế giới.
Vạn Thiên Thánh bị bao vây trong đó, bị ngọn lửa làm bỏng.
Phần Hải vương bước vào trong biển lửa, cắn răng nói: “Vạn Thiên Thánh, quỳ xuống đi, ta tha cho ngươi!”
Vạn Thiên Thánh im lặng, tiếp tục xuất kiếm!
“Ha ha ha, ngươi cũng không cam lòng sao? Năm đó sư huynh bảo ta quỳ xuống, hắn là ai chứ? Ta là vô địch! Ta là Vĩnh Hằng! Vậy mà hắn dám bảo ta quỳ xuống, khốn kiếp!”
Vạn Thiên Thánh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Sư huynh ta bá đạo, nhưng không thiểu năng trí tuệ!”
Đều là Nhân tộc, không có đại thù sinh tử.
Tuy rằng Diệp Bá Thiên bá đạo, cũng từng luận bàn cùng Phần Hải vương, thắng hiểm một chiêu, nhưng bảo gã quỳ xuống ư... sư huynh ông bị điên à?
Vạn Thiên Thánh hồ nghi.
Phần Hải vương là vô địch, lần luận bàn ngầm mà gã nói hẳn là sư huynh cũng thắng, nhưng chắc chắn đã có cử chỉ quá đáng, bức bách vô địch quỳ xuống nhận thua, nếu thật sự như thế... Sư huynh bị giết cũng không oan.
Phần Hải vương xem như tiền bối của bọn họ, còn là vô địch của Nhân tộc, nhưng sư huynh sẽ làm vậy sao?
Mang theo một chút hồ nghi, Vạn Thiên Thánh nhìn thoáng qua thanh kiếm trong tay, cắn chặt răng.
Vô địch, còn là vô địch Nhân tộc, vô địch chứng đạo ở Nhân cảnh, rất khó giết gã.
Tuy khó khăn nhưng không có nghĩa là không được!
Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi, gầm nhẹ một tiếng, trường kiếm trong tay hóa thành kiếm quang: “Trảm!”
Một kiếm chém ra, Nhân cảnh bị một kiếm này chiếu rọi như ban ngày.
Biển lửa chia lìa!
Ầm một tiếng, bầu trời bị cắt ra.
Phần Hải vương cũng rít gào, bốn phương tám hướng, vô số nguyên khí hội tụ, gã đánh ra một quyền, kỳ thật vô địch Văn Minh sư đương đại đều là thân thể vô địch, trong tình huống bình thường, thân thể đều cường đại hơn thần văn.
Giờ phút này, gã từ bỏ biển lửa, toàn lực đánh ra một quyền!
Ầm!
Trường kiếm nổ tung, còn có 7 - 8 thần văn cùng phát nổ, Vạn Thiên Thánh hộc máu lùi lại, Phần Hải vương cũng toàn thân tắm máu, cắn răng nói: “Phương pháp tách ư?”
“Không phải!”
Vạn Thiên Thánh lạnh lùng nói: “Thần văn chiến kỹ của ta do ta tổ hợp mà thành, không phải do kế thừa, ta không cần tách ra, bởi vì... Chiến kỹ cũng do ta tổ hợp mà ra!”
“Yêu nghiệt!”
Phần Hải vương hộc máu, thương thế không nhẹ, hai người lại lao vào chém giết.
Đại chiến liên miên không dứt!
Hồi lâu sau, ầm một tiếng, hai người tách ra.
Cánh tay Vạn Thiên Thánh đứt gãy, ông lại vừa bóp nát một thần văn, Phần Hải vương cũng hộc máu, ánh mắt có chút hoảng hốt, chủ thần văn - thần văn chữ “Hỏa” của gã bị Vạn Thiên Thánh đánh bại.
Dù sao gã cũng là thần văn sư Nhật Nguyệt đỉnh, giờ phút này, thần văn bị đánh nát, phản phệ không nhẹ.
“Khụ khụ... Vạn Thiên Thánh... Ta có thể chết ba lần, ngươi có thể chết mấy lần?”
Phần Hải vương cười, gã rít lên, rồi lại lao đến!
Lúc này, chiến đấu giằng co rất lâu, hồi lâu sau, một tiếng vỡ nát vang vọng thiên địa, một mầm lửa từ hư không bay xuống, Phần Hải vương lại sống lại, nhưng chỉ còn hai thế thân.
Một thế thân đã bị đánh tan, tương lai thân đã bị Vạn Thiên Thánh giết chết.
Khí tức Vạn Thiên Thánh cũng giảm xuống, khắp người đều là vết thương, mái tóc dài bị ngọn lửa đốt thảm không nỡ nhìn, trên mặt tràn đầy vết máu.
Giết!
Hai người đều thực điên cuồng, đây là cuộc chiến sinh tử, không phải luận bàn, Phần Hải vương không màng sinh tử, chiến lực cũng cực mạnh, tuy rằng năm xưa bại bởi Diệp Bá Thiên nhưng không có nghĩa là gã sợ sinh tử tranh đấu.
Giờ phút này, giao chiến với Vạn Thiên Thánh, ông cũng xuất thân giết chóc, hai bên đều liều mạng như nhau, vô cùng điên cuồng, trường kiếm Tu Tâm các của Vạn Thiên Thánh nứt vỡ, thần văn vỡ nát, 24 thần văn, trong chớp mắt vài cái lại nổ tung.
Bịch một tiếng, Vạn Thiên Thánh lại tự bạo 7 - 8 cái thần văn, khiến thân thể Phần Hải Thiên vương chia lìa, quá khứ thân hoàn toàn bị đánh bạo.
Giờ khắc này, Phần Hải Thiên vương lui ra phía sau một bước, ánh mắt lộ vẻ tỉnh táo, không còn điên cuồng như trước.
Quá khứ tương lai mất hết!
Chỉ còn hiện tại thân!
Vạn Thiên Thánh không ngừng thở dốc, thần văn vỡ nát hơn phân nửa, tới lúc này, ông chỉ còn 6 thần văn vờn quanh.
Hai đại cường giả đều lưỡng bại câu thương!
. . .
Cùng lúc đó.
Trên không trung, trong một vệt sáng, tượng đá Tinh Hồng đang xem náo nhiệt.
Y không định nhúng tay.
Người trấn thủ không được vô cớ ra tay, tốt nhất là y đừng ra tay ở Nhân cảnh.
Tránh tử khí truyền cho Tô Vũ tăng thêm.
Đương nhiên, nếu thành chủ gặp nguy hiểm, y có thể ra tay, điều này phù hợp quy tắc, y phải bảo hộ thành chủ của mình!
Nhìn một hồi, Tinh Hồng líu lưỡi, một đám người trẻ tuổi đánh giỏi thật.
Phần Hải kia chỉ bình thường.
Vạn Thiên Thánh thì y đã từng gặp, gặp cách thời gian trường hà và hiện tại thấy tận mắt thì có chút bất đồng, y tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, nếu chứng đạo tam thân chính thống, hắn mà thành công thì cũng là cường giả một phương.”
Vạn Thiên Thánh từng có tam thế thân, từng đi theo phương pháp chứng đạo tam thân.
Nhưng hơn 50 năm trước, sau khi tương lai thân bị đánh bạo, ông không bắt giữ tương lai thân lần nữa, mà là lựa chọn đi theo con đường khác, hiện tại trạng thái đặc thù của Vạn Thiên Thánh cũng khiến Tinh Hồng không thể nhìn thấu.
Tinh Hồng cẩn thận nhìn chằm chằm một hồi, thắng bại sắp phân.
Y thích xem náo nhiệt như vậy!
Nhưng sau đó Tinh Hồng bất giác hơi xôn xao, nhìn về nơi xa, nhướng mi im lặng.
. . .
Đúng lúc này, bởi vì quá khứ tương lai ngã xuống, ánh mắt Phần Hải Thiên vương tỉnh táo hơn một chút, gã nhìn Vạn Thiên Thánh không còn táo bạo như trước, bình tĩnh nói: “Đáng tiếc, người như chúng ta mà lại chết trong nội đấu...”
Vạn Thiên Thánh ho ra máu, mỉm cười: “Giết ngươi còn có lời hơn giết mười tôn vô địch!”
“Cũng đúng.”
Phần Hải Thiên vương khẽ gật đầu, cười cười: “Giết ta quả thật hữu dụng hơn giết vô địch vạn tộc... Vạn Thiên Thánh, ta chỉ tò mò một chuyện...”
“Ngươi nói đi!”
Hai người đều đang tích tụ lực lượng, chuẩn bị cho một kích cuối cùng, Phần Hải Thiên vương bình tĩnh cất tiếng: “Diệp Bá Thiên từng nói... Hắn cách Văn Minh sư vô địch rất xa, nhưng vì sao hắn lại lựa chọn chứng đạo sau đó không lâu, lần đó là thân thể chứng đạo, hay là thần văn chứng đạo?”
“Thân thể.”
Vạn Thiên Thánh chậm rãi đáp: “Hắn cảm thấy thần văn chính mình tu luyện có vấn đề, muốn thử xem rốt cuộc là vấn đề gì, có lẽ thời điểm thân thể chứng đạo có thể cảm nhận được sự không cân bằng... Kết quả, chưa thử ra liền bị các ngươi bẫy giết.”
Phần Hải Thiên vương gật đầu, cười: “Thì ra là thế, như vậy, hắn cũng không đi đến cuối...”
Gã cười lớn: “Người như vậy thì làm gì có tư cách khinh bỉ ai, hắn quá cuồng vọng! Vạn Thiên Thánh, ngươi đi xuống cùng hắn đi!”
“Ngươi nên đi thì hơn!”
Oanh!
Tiếng nổ vang trời, chiếu sáng thiên địa, một kích của hai người khiến vô địch mấy vòng chiến khác đều bị đánh bật ra, nơi hai người giao chiến đã hoàn toàn hóa thành hố đen, thậm chí có thể nhìn đến hàng rào Nhân cảnh, nhìn thấy vô tận hư không bên ngoài.
Trước đó, bọn họ đều giao chiến ở giữa kẽ hở không gian trong hàng rào này!
Một lát sau, ánh sáng biến mất, hóa thành hắc ám.
Lại một lát sau, biển lửa hiện ra.
Ngọn lửa đầy trời!
Ngọn lửa đỏ như máu rơi xuống mặt đất, trên bầu trời Nhân cảnh hiện ra một hư ảnh vô cùng lớn.
Trong biển lửa, Vạn Thiên Thánh thân thể tàn khuyết không đầy đủ, khí tức uể oải, chỉ còn lại một thần văn cuối cùng, sắc mặt ông bình tĩnh, quay đầu nhìn về phía biển lửa.
Nhân cảnh chấn động!
Vị vô địch chứng đạo Nhân cảnh này đã bị ông giết chết ở một kích cuối cùng.
Địch nhân giết hại Diệp Bá Thiên bị ông đánh chết!
Mà chính ông cũng bị thương thảm trọng.
Ông không thèm để ý, giết đối phương là tâm nguyện lớn nhất của ông, ông đã thành công, ông ngủ đông nhiều năm như vậy, cuối cùng đã thành công.
-----
Hix, mai rồi tiếp các đạo hữu ơi, giết xong tên vô địch phản bội Nhân tộc rồiiiii, mắt tớ cũng mở hết lên rồi, ngủ thôi mai còn đi học đi làm nữa, cả nhà ngủ ngon nheee ~