Đại Hán vương phản bội!
Giờ khắc này, mọi người không dám tin tưởng, cũng khó mà tin được, Đại Chu vương thì thống khổ vạn phần.
Y không hy vọng đây là sự thật!
“Thiên Nguyên, ngăn hắn lại!”
Đại Chu vương nổi giận gầm lên, từ trước đến nay y luôn trấn định, nhưng lúc này đây y đã hoàn toàn phẫn nộ tới suýt mất kiểm soát.
“Ta đã nói là hắn rồi, vậy mà ngươi lại không tin!”
Hư không chấn động, thời gian trường hà đột nhiên chấn động, thời gian trường hà xuyên qua Nhân cảnh bị người dùng một thần văn cắt đứt trong vô tận hư không!
“Thời gian chảy ngược!”
Một tiếng quát nhẹ, vô số thần văn hiện lên, Đại Hán vương đang muốn bước vào Nhân cảnh chợt biến sắc.
Ngay sau đó, gã lùi lại một đoạn, từ ở ngoài Nhân cảnh chảy ngược về, sắc mặt gã hoàn toàn thay đổi.
“Chu Thiên Nguyên!”
Đại Hán vương hơi nhíu mày, phía sau, một cường giả hiện lên, đeo mặt nạ kim sắc, chắp tay cười nhạt nói: “Chư vị đạo huynh Liệp Thiên các, xin lỗi, lại gây thêm phiền toái cho chư vị rồi, ta và Chu Thiên Phương chỉ tạm thời mượn hai bộ một chút mà thôi, giờ trả lại các ngươi đây!”
Y mỉm cười, mà trong vô tận hư không, mấy vị vô địch Liệp Thiên các vội vã khiêng đại điện chạy trốn.
Má nhà ngươi!
Bộ trưởng Huyền bộ là Chu Thiên Nguyên, bộ trưởng Hoàng bộ là Chu Thiên Phương, hai tên khốn kiếp!
Sao hai ngươi không chết đi?
Bộ trưởng Huyền bộ!
Chu Thiên Nguyên, vị Tiểu Chu vương nghe đồn đã ngã xuống năm xưa.
Giờ phút này, y cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Đại Hán vương bị thời gian trường hà chảy ngược kéo lại, lạnh lùng nói: “Năm đó ta đã hoài nghi là ngươi phản bội, đại ca ta không tin, không sao cả, ta sẽ chứng minh cho hắn thấy là ta đã đúng, quả nhiên đại ca sai rồi! Lưu Tiến, ngươi muốn về Nhân cảnh sao? Đã hỏi ý kiến ta chưa?”
Đại Hán vương nhìn y, thở dài, “Không ngờ ngươi đã đi đến một bước này! Còn tinh thông phương pháp thời gian hơn Vương Hổ!”
Tiểu Chu vương cười lạnh: “Ta đã đề phòng ngươi từ lâu rồi, không ai hoài nghi ngươi, không ai tin là ngươi phản bội, nhưng ta biết chính là ngươi!”
“Hình như ta chưa từng làm gì thì phải?”
Đại Hán vương bình tĩnh hỏi: “Rốt cuộc ta đã bại lộ điều gì?”
“Ha!”
Tiểu Chu vương cười lạnh: “Thật sự không có sao? Từ rất lâu trước đây đã có tướng lãnh trong quân làm phản, không phải do ngươi sao? Khi đó, ta đã phát hiện một ít dị thường, quả nhiên, ngươi đã chuẩn bị để phản bội từ lâu rồi!”
Đại Hán vương không nhiều lời, ầm một tiếng, gã đạp vỡ thời gian trường hà, lại xuôi dòng rời đi, cùng lúc đó, từng cột sáng xỏ xuyên qua Nhân cảnh.
Nhân cảnh.
Bộ trưởng Hoàng bộ khẽ quát một tiếng, thời gian trường hà mở ra, y cũng muốn lôi kéo bản tôn buông xuống.
Cùng lúc đó, chư thiên vạn giới có thanh âm to lớn truyền ra: “Mạt Hợp, Thiên Đãng... Lôi kéo chân thân buông xuống Nhân cảnh!”
Thanh âm vang vọng thiên địa, xuyên qua vạn giới.
Sáu vô địch buông xuống Nhân cảnh, Lạp Đức không còn thế thân khác, Minh Hà vương chết trận, Long vương bị đánh vỡ hai thế thân, ba vị vô địch khác đều chỉ là một thế thân, giờ phút này, các tộc được Hoàng truyền lệnh, lôi kéo chân thân buông xuống!
Không những thế, trong vô tận hư không, mười mấy vị vô địch đồng loạt ra tay, tấn công đám người Đại Minh vương, lao vào Nhân cảnh!
Bọn họ muốn tiêu diệt những cường giả Nhân tộc tụ tập ở đây hôm nay!
Đặc biệt là đa thần văn hệ!
Những người này còn chưa thành vô địch, giết trước rồi tính, hơn nữa còn phải cướp lấy Văn Mộ bia.
Hiện tại, việc Đại Hán vương làm phản cũng nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Có cường giả quát: “Vây giết Chu Thiên Nguyên, giúp Đại Hán vương một tay!”
Trong nháy mắt, 7 - 8 vị vô địch tấn công Đại Chu vương và Tiểu Chu vương, không cho bọn họ cơ hội ngăn cản.
Lúc này, con trai Đại Hán vương - Lưu Vô Thần, vị phủ chủ cùng tên với Đại Hạ vương này đang lộ vẻ mặt phức tạp, quát: “Phụ thân, ngài muốn phản lại Nhân tộc sao? Ngài không quan tâm đến con trai nữa ư?”
Hắn nổi giận gầm lên, lập tức vớt tam thế thân, quá khứ, tương lai, hiện tại, tam thân hiện ra!
Hắn bi thương nói: “Hôm nay con trai ngài chứng đạo! Phụ thân, ngài đến Nhân cảnh giết bọn họ hay tới cứu ta?”
Đại Hán vương ngừng lại, xoay người, sắc mặt phức tạp.
Lưu Vô Thần bi phẫn quát: “Phụ thân ta là anh hùng, là tuyệt thế đại anh hùng! Ông không phải phản đồ, đừng mà phụ thân, ngài muốn vứt bỏ Lưu gia, vứt bỏ Đại Hán phủ sao? Chỉ vì ngài nhìn thấy tương lai không xác định thôi sao? Phụ thân, ta sắp chứng đạo rồi, nếu ngài rời đi thì hôm nay con trai ngài sẽ bị giết tại đây...”
Hắn vừa nói vậy, ba vị vô địch vạn tộc chuẩn bị ra tay bỗng nhiên ngẩn người, nhận được mệnh lệnh, ba vị vô địch liếc nhìn nhau, đồng loạt vội vàng rời đi!
Lưu Vô Thần biến sắc, tức giận quát: “Khốn kiếp, chết tiệt, các ngươi giết ta đi!”
Hắn hợp nhất tam thân, vừa đuổi theo ba vị vô địch, vừa giận dữ hét: “Các ngươi tới giết ta đi! Phụ thân, bọn họ sẽ giết ta, ngài thật sự không thèm để ý sao?”
Có người vội hét lên: “Đại Hán vương yên tâm đi, chúng ta sẽ không thương tổn Lưu Vô Thần...”
Đại Hán vương nhíu mày, lạnh lùng gạt đi: “Ồn ào! Ta là vì Nhân tộc, không phải muốn thông đồng làm bậy với đám súc sinh các ngươi!”
“Ha ha ha, đúng đúng, Đại Hán vương, đa thần văn hệ mà không diệt, Nhân tộc chắc chắn sẽ huỷ diệt, chư thiên vạn tộc sẽ đại chiến, đa thần văn hệ Nhân tộc chính là mồi lửa... những gì ngươi nhìn thấy đều không sai!”
Đại Hán vương thở dài, lại bước vào thời gian trường hà, đi đến Nhân cảnh.
Lưu Vô Thần điên cuồng rít gào: “Không, đừng mà! Phụ thân, bọn họ cố ý, lời bọn họ nói đều là giả, ngài đến Nhân cảnh thì bọn họ nhất định sẽ giết ta, phụ thân... Ngài là anh hùng trong lòng ta, không phải phản đồ! Không phải!”
Ầm ầm ầm!
Giờ khắc này, tam thân của hắn hợp nhất, trên người hắn bắn ra ráng màu tỏa đi bốn phương tám hướng, vô số nguyên khí hội tụ về phía hắn.
Lưu Vô Thần sắp chứng đạo!
Hắn sẽ trở thành người đầu tiên chứng đạo trong hôm nay!
Nhưng quỷ dị là không có Nhân tộc nào bảo hộ hắn, vạn tộc... Không ai đi giết hắn, ngược lại, hắn còn đang đuổi theo ba vị vô địch vạn tộc, nhưng ba vị này lại liều mạng rời đi, tránh thật xa, như thể không dám lại gần hắn.
Bọn họ sợ Đại Hán vương hiểu lầm!
Đừng hiểu lầm, không ai giết con trai ngươi, dù con trai ngươi chứng đạo thành công cũng không sao, đi đi, nhanh đi diệt sát đám người Vạn Thiên Thánh đi.
Giờ phút này, rất nhiều vô địch xuất hiện.
Có người bay về phía thời gian trường hà do bộ trưởng Hoàng bộ tạo ra, ngăn cản chân thân y buông xuống.
Có người tấn công Đại Chu vương Tiểu Chu vương, ngăn cản y truy kích Đại Hán vương.
Vài vị vô địch Nhân tộc vốn bảo hộ đám người Tần Trấn cũng rời bỏ vị trí, đồng loạt tấn công Đại Hán vương, nhưng lại có rất nhiều vô địch ngăn cản bọn họ.
Chu Phá Long, Chu Phá Thiên, Tần Trấn trốn chạy, Chu Phá Long nhìn thoáng qua bốn phía, vậy mà không có vô địch nào, tất cả đã chạy đi đuổi giết Đại Chu vương Tiểu Chu vương rồi, gã vội thúc giục: “Chứng đạo!”
Tần Trấn sửng sốt: “Hiện tại?”
“Nhanh lên!”
Lắm lời, không phải hiện tại thì là khi nào?
Lưu Vô Thần sắp chứng đạo thành công, vậy mà không ai để ý đến hắn.
Có lẽ đây là trường hợp đầu tiên của Nhân tộc!
Mọi người đều tập trung vào Nhân cảnh, so với việc giết mấy người sắp chứng đạo này, việc tạo cơ hội cho Đại Hán vương buông xuống đánh chết đám gia hỏa kia càng quan trọng hơn!